Người đăng: Boss
To Minh binh tĩnh từ từ noi, nhin Tư Ma Tin, thanh am khong co kieu ngạo, cũng
khong như Tư Ma Tin đứng tren nui bảy sắc nhin xuống mọi người, nhưng lời noi
ẩn chứa ý nghĩa lại la một loại cao ngạo trong Thien Han Tong!
Ta la sư thuc của ngươi.
Một cau noi nay, thoang chốc khiến người xung quanh lặng ngắt như tờ, ai cũng
vẻ mặt bất binh nhưng khong co cach nao phản bac, chỉ co thể bất đắc dĩ chấp
nhận Cửu Phong cao bối phận.
Đoi mắt Tư Ma Tin loe tia sang lanh liệt, y nhin To Minh, khoe miệng dần lộ nụ
cười nhạt.
"A, đung rồi, ba nội no, Hổ gia gia nha ngươi chinh la sư thuc của ngươi. Đến
đến đến, Tư Ma Ma, con khong mau tới chao sư thuc." Hổ Tử lập tức phấn chấn,
hai tay chống hong, ngửa đầu đắc ý keu Tư Ma Tin.
Tư Ma Tin phớt lờ Hổ Tử, trong mắt y bay giờ chỉ co một minh To Minh. Khoảng
cach gần như thế nay, dựa vao một tia lien hệ trước kia với Ham Sơn Chuong, y
co thể cảm nhận ro rang no nằm trong người To Minh.
"Sư thuc ư, vậy Tư Ma phải thỉnh giao một phen, xem coi ngươi co tư cach thanh
sư thuc khong!" Tư Ma Tin noi,chan phải bước ra một bước, tay trai nang len
chỉ tren trời.
"Han!" Theo thanh am của Tư Ma Tin, chỉ thấy bầu trời vốn lạnh gia đột nhien
xuất hiện rất nhiều khi lạnh mau xanh. Những khi lạnh nay tựa thực chất, đi
qua đau thi dường như khong trung đều muốn đong băng, thanh am ket ket
truyền bốn phia.
Trong khi lạnh, một ban tay to do khi xanh hợp thanh bỗng xuất hiện tren bầu
trời. Ban tay to tỏa khi lạnh ngưng tụ chộp hướng To Minh.
"Cach Cổ Tạo, Tư Ma sư huynh đung la người sắp trở thanh Man Thần co khac, ra
tay liền la CՠTạo!"
"Loại thuật Cổ Tạo tuy ý ra tay nay du chỉ la Nhất Cổ Nhất Tạo nhưng cũng la
điều khong phải kẻ tầm thường nao cũng lam được."
"Cửu Phong trừ lao Lưu ra, con lại đều la phế vật. Nghe noi Đại sư huynh của
họ quanh năm bế quan, lao nhị giống như đan ba trồng hoa nuoi cỏ, lao tam thi
cang la ten chẳng ra gi, con cai ten mới vao Cửu Phong, lại dam cản trở Man
Sơn của Tư Ma sư huynh!"
Ban tay to mau xanh lao thẳng đến To Minh. Mắt To Minh chợt loe. Nhưng vao luc
nay, Hổ Tử ở ben cạnh sắc mặt tức giận, gầm len.
"Tiểu sư đệ, ngươi lui lại đi! Ba nội no, dam ở trước mặt ta ra tay với tiểu
sư đệ!" Hổ Tử mạnh ngẩng đầu, ngồi xếp bằng giữa khong trung, nang len tay
phải, ngon trỏ va ngon giữa khep lại, trong luc nang vẽ ra một hinh cong.
Khi thế bang bạc từ người Hổ Tử bung phat ra. Khi thế mạnh mẽ như dẫn động
trời đất biến hoa, khiến ban tay to mau xanh thế nhưng lại ngừng giữa khong
trung.
"Nhập…mộng…" Biểu tinh của Hổ Tử cực kỳ nghiem tuc.
Bay giờ tren mặt ga khong con chut gi lỗ mang. Hai ngon tay phải vẽ ra hinh
cung, dường như ben trong ẩn chứa tạo hoa kỳ lạ, ngay cả Tư Ma Tin nhin thấy
lập tức biến nghiem tuc.
Người xung quanh khẩn trương len, từng người nhin hướng Hổ Tử, lộ ra sửng sốt.
Dường như trong chớp mắt nay, Ton Đại Hổ trước mắt khac hẳn với người trong ấn
tượng của họ.
Khoảnh khắc ban tay xanh ngừng giữa khong trung, hai ngon tay của Hổ Tử đa chỉ
vao tran, mi mắt ga sụp xuống, khep lại, phat ra tiếng kho kho.
Xung quanh chẳng chut thay đổi, chỉ quanh quẩn tiếng ngay của Hổ Tử. Nhưng
than thể vao luc thiếp ngủ nay khong thể bay nữa ma te xuống.
Những người đứng xem đều ngay ra, sau đo bung phat tiếng cười to.
Ngay cả Tư Ma Tin ngay ra cũng khẽ cười, nhưng đoi mắt lại loe tia sang lạnh.
Tay phải nang len chỉ hướng Hổ Tử rơi xuống, bỗng chốc ban tay to khi xanh rit
gao lao thẳng tới ga. Hiển nhien hanh động mới rồi của Hổ Tử tuy la Tư Ma Tin
khong noi gi nhưng co chut khong vui, định trọng thương ga.
To Minh im lặng, hắn khong cười. Mới rồi Hổ Tử hanh động hiển nhien la thật sự
xem hắn thanh tiểu sư đệ đồng mon. Lam sư huynh, ga phải đứng trước mặt hắn.
Du tu vi ga khong cao, nhưng chinh vi vậy ma ga đứng ra cang biểu lộ tấm long,
điều nay đa đủ.
Khoảnh khắc Hổ Tử rơi xuống, To Minh hoa thanh cầu vồng lao thẳng đến Hổ Tử, ở
giữa khong trung keo người ga, cung nhau đap xuống đất.
Nhưng sau lưng hai người, ban tay xanh rit gao đến. To Minh khong them để ý
ban tay nay. Giay phut hắn đap xuống đất, than thể Tử Xa vọt len lao thẳng đến
ban tay to.
Ga phải ra tay, nếu khong thi cũng khong biết trở về Cửu Phong sẽ ganh lấy hậu
quả đang sợ gi. Đối với Tư Ma Tin nay thi ga đa ấm ức trong long rồi.
Tiếng ầm ầm quanh quẩn tren đầu To Minh. Hắn khong ngẩng đầu, khi đap xuống
đất con om Hổ Tử ngay kho kho khoe miệng chảy nước miếng, nhẹ nhang đặt ga nằm
xuống.
Nhin biểu tinh của Hổ Tử, giờ phut nay bộ dạng ga ngay ngo khiến tren mặt To
Minh lộ nụ cười.
Tren bầu trời, tiếng nổ ầm ầm truyền đến giọng trầm thấp của Tư Ma Tin.
"Tử Xa, ngươi lam vậy la co ý gi!"
"Tư Ma Tin, noi nhiều vo dụng. Nếu ngươi kho xử To Minh thi ta khong thể khong
ra tay!"
Tử Xa đi ra, lập tức khiến những người đứng xem lại xon xao.
"Đất Thien Han Tong bảng thứ chin, Tử Xa sư huynh, khong phải hắn la bạn tốt
của Tư Ma sư huynh sao?"
"Sao hắn đột nhien ra tay giup người ngoai?"
"Luc trước ta đa thấy hắn cung người Cửu Phong chung một chỗ…"
Trong tiếng ban tan, co gai mặt trai xoan ben cạnh Han Thương Tử hừ một tiếng,
nhưng khi trong thấy Tử Xa thi ro rang co thầm thở ra.
Tư Ma Tin nhin chằm chằm Tử Xa, anh mắt hai người giao nhau giữa khong trung,
dần dần biến lạnh lẽo.
Giờ phut nay To Minh đứng tren mặt đất, nhin Hổ Tử nằm ngủ ngay kho kho, chậm
rai ngẩng đầu nhin Tư Ma Tin đứng cạnh nui bảy sắc tren bầu trời.
"Tử Xa, ngươi lui xuống đi, chăm soc sư huynh ta." To Minh chậm rai noi, nang
len chan phải bước ra một bước hướng khong trung. Khoảnh khắc đạp xuống bước
nay, than thể hắn vọt len đứng giữa trời.
Tử Xa chần chờ một luc, chắp tay cui đầu hướng To Minh, trở lại ben cạnh Hổ
Tử.
"Tu vi của ta khong cao bằng ngươi, vốn khong muốn bay giờ đấu một trận với
ngươi." To Minh nhin Tư Ma Tin, binh tĩnh noi.
"Ngươi co chuyện của ngươi, ta cũng co việc của ta. Nhưng ngươi khong nen ở
sau khi Tam sư huynh ta mất sức phản khang con nặng tay!" Giọng To Minh vẫn
binh tĩnh như cũ.
"Hắn la Tam sư huynh của ta. Bay giờ ngươi muốn đấu, vậy…Chiến!" Trong đoi mắt
binh tĩnh của To Minh chợt loe tia sang lạnh.
Cung luc đo, sat khi cực kỳ đậm đặc xuất hiện tren người To Minh. Sat khi kia
đến từ mắt phải, đến từ Huyết Nguyệt Ô Sơn Đoo!
Khoảnh khắc thốt ra chữ 'chiến', To Minh biến thanh khac hẳn. Hắn vẫn binh
tĩnh nhưng trong binh lộ ra trầm trọng khiến người ap lực nặng nề.
Hắn nang len chan phải, hướng Tư Ma Tin đi ra bước đầu tien. Khoảnh khắc bước
đầu tien đạp xuống, tren mặt To Minh lập tức xuất hiện Sơn Văn.
Sơn Văn co năm ngọn nui, chinh la Ô Sơn!
Văn nay xuất hiện, tren đầu Tư Ma Tin khong trung lập tức một mảnh hư ảo, chớp
mắt xuất hiện một toa Ô Sơn bang bạc như Ô Sơn văn tren mặt To Minh!
Ô Sơn vừa ra, ap lực cường đại khiến người xung quanh biểu tinh biến đổi, lần
lượt lui lại.
Tư Ma Tin cười nhạt, nang len tay phải nắm lại trong khong khi. Khoảnh khắc
tay nắm lại, bầu trời dưới Ô Sơn lập tức ngưng tụ nhiều khi lạnh, hoa thanh
băng quyền khổng lồ đanh thẳng đến Ô Sơn.
Tiếng ầm ầm quanh quẩn, băng quyền va Ô Sơn va đụng, ap lực manh liệt dao
động. Mắt thường cũng co thể thấy sự dao động nay tựa song gợn.
Đanh ra một đấm kia, trong tiếng nổ, chỉ thấy Sơn Văn của To Minh biến thanh Ô
Sơn năm đỉnh chỗ tiếp xuc với băng quyền lập tức xuất hiện băng tầng. Băng
tầng nhanh chong lan tran, chớp mắt đa bao phủ nguyen ngọn nui, khiến no trở
thanh băng sơn năm đỉnh.
Băng sơn bềnh bồng giữa khong trung, no vốn la hư ảo biến ra, nhưng giay phut
nay, bởi vi Cổ Tạo Thuật của Tư Ma Tin ma biến nui thanh giữa thực chất cung
hư ảo.
"Tai mọn, cung năm đo ở Ham Sơn gặp ngươi…vẫn yếu như vậy! Ta thậm chi khong
cần sử dụng lực lượng Man Văn, cang đừng noi ta nhờ vao phap khi bổn mệnh Man
Sơn bảy sắc!" Tư Ma Tin từ từ noi, ngữ điệu khong co khinh thường ma la bỏ
qua, như la khong cung cấp bậc với To Minh.
Noi xong Tư Ma Tin chắp tay sau lưng, lạnh lung nhin To Minh.
"Ta cho ngươi cơ hội ra tay, tiếp theo nếu ngươi con khiến ta thất vọng, vậy
hom nay ta sẽ để ngươi tuyệt vọng! Lấy ra Ham Sơn Chuong của ngươi, để ta xem
coi chuong ở trong tay ngươi co thể phat h bao nhieu uy lực." Tư Ma Tin lạnh
giọng noi.
To Minh khong len tiếng. Tư Ma Tin ben trong lộ ra cuồng ngạo thi hắn đa sớm
cảm nhận, lời noi giống vậy khong phải lần đầu hắn nghe được từ miệng Tư Ma
Tin.
Hắn im lặng, sắc mặt cang them lạnh lung. Dướp lớp vải, Tư Ma Tin khong nhin
thấy bay giờ đang lộ ra Man Văn, tay phải nang len vung tren trời.
Chỉ thấy tren bầu trời, dưới Ô Sơn bị đong băng lập tức một mảnh vặn vẹo. Mảnh
vặn vẹo nay bao trum phạm vi rất lớn, chớp mắt xuất hiện Ô Sơn bộ lạc hư ảo.
Gốc cay ngọn cỏ, gian nha, cực kỳ tinh xảo sinh động như thật, tran ngập trong
trời đất, khiến người nhin một cai sẽ co cảm giac như bị keo vao trong.
Sắc mặt Tư Ma Tin biến nghiem trọng.
"Đay chinh la Man Văn hoan chỉnh của ngươi?"
Áp lực nặng nề theo Ô Sơn bộ lạc xuất hiện bao phủ xung quanh.
Man Văn nay xuất hiện khiến Tư Ma Tin cảm nhận được ap lực, đay la cả đời nay
y chứng kiến một Man Văn co thể noi la phức tạp nhất. Đặc biệt la bộ lạc hư ảo
trong Man Văn, tồn tại nhe nhẹ bi thương, khiến tam tinh y theo đo dao động.
'Đay la Man Văn gi, lại dung nhập cảm xuc!' Biểu tinh của Tư Ma Tin biến đổi.