Người đăng: Boss
Tư Ma Tin trở về khiến rất nhiều người chu ý, trong đo co hai bong người To
Minh khong chu ý. Trong hai người co một la Han Phỉ Tử ở Tứ Phong.
Co mặc đồ trắng, đứng tren ngọn nui, lạnh như băng, biểu tinh binh tĩnh nhin
nui bảy sắc tren trời, khong biết đang suy nghĩ cai gi.
Nhưng trong mắt đoi khi loe tia sang lạnh lộ ro co co địch ý với Tư Ma Tin.
Loại địch ý nay co lẽ khac với Han Thương Tử, đo la đối địch với đối thủ.
Một người khac To Minh khong để ý chinh la Han Thương Tử ở Tam Phong.
Co đứng ở Tam Phong, ben cạnh vẫn la co gai mặt trai xoan xinh đẹp.
Họ nhin thấy Tư Ma Tin, nghe tiếng mọi người kinh ho, cang thấy ro anh sang
nui bảy sắc chiếu rọi tren than người.
Giay phut thấy Tư Ma Tin trở về, mặt Han Thương Tử tai nhợt. Co gai ben cạnh
co thi nhiu may, hừ lạnh, bước tới gần Han Thương Tử hơn.
"Thứ hạng của y ở đất Thien Han Tong con chưa phải số một, chẳng qua la số hai
thoi ma đa huenh hoang như vậy!"
Han Thương Tử im lặng, cui đầu khong len tiếng.
"Hừ, người co khả năng trở thanh Man Thần đời thứ bốn nhất, chẳng qua la nội
Tong Mon sang tạo ra thoi. Tong Mon ạoa thế cho y, tạo ra cơ hội, thậm chi ở
trong mắt của nhiều đệ tử, Tư Ma Tin, đại sư tỷ Thien Lam Mộng, va Trần Thanh
sư huynh, ba người đa bị Man Thần hoa. Được tiếng la ba thien tai tinh anh của
Thien Han Tong ư, xem ba người kia coi ai la người thứ nhất vao Thien Mon đa.
Tuy Tư Ma Tin nay thien tư khong sai nhưng ta rất phản cảm một it hanh động
của y. Du la đại sư tỷ Thien Lam Mộng, Trần Thanh, mỗi khi quay về sơn mon
cũng sẽ khong gay nao động như vậy. Trừ Tong Mon sang tạo cai loại tạo thế
khiến người cuồng nhiệt với y ra, con khong phải vi một it thủ đoạn của y, lấy
rất nhiều ngoại vật hấp dẫn người khac đuổi theo, kết giao?" Co gai ben cạnh
Han Thương Tử cười nhạt, nhin Han Thương Tử, biểu tinh co thương hại.
"Mỗi lần ngươi nhin thấy hắn đều la biểu tinh như vậy. Sợ cai gi, khong phải
la hắn chủng tinh man sao, nếu ngươi trước tien sợ hai chỉ biết hy vọng co
người giup đỡ, vậy du họ thanh cong giải thoat ngươi ra thi cũng sẽ bị một
người khac chiếm lĩnh tinh thần thoi. Phụ nữ chung ta co thua gi đan ong chứ?
Ngươi xem đại sư tỷ Thien Lam Mộng, co ấy la vi dụ tốt nhất. Du Tư Ma Tin nhin
thấy đại sư tỷ thi co dam lam cai gi khong?" Co gai mặt trai xoan biểu tinh lộ
ra kieu ngạo kho noi nen tải.
"Tren đường trở về ta đa nhin thấy Bạch sư thuc ở Thien Lam binh chướng." Han
Thương Tử cắn moi, chậm rai ngẩng đầu len, biểu tinh kien quyết.
"Bạch sư thuc? Ngươi noi cai người nghe đồn la năm đo cũng được Tong Mon kỳ
vọng cao, lấy Man Thần lam tạo để tu hanh, nhưng cuối cung gần như phan liệt
với Tong Mon, chỉ vi khong tuan theo ý của Tong Mon tu hanh Man Thần Biến ma
truyền thừa tư cach Thần Tướng Tế Cốt của sư ton, Bạch sư thuc?"
Han Thương Tử gật đầu.
"Thần Tướng đều vi ton, la rất nhiều người tha thiết ước mơ, du la Tong Mon
thi khao khat Thần Tướng chỉ sau Man Thần. Nhưng trở thanh Thần Tướng thi gần
như khong khả năng biến thanh Man Thần. Thần Tướng chỉ co thể la thuộc hạ của
Man Thần tương lai. Tong Mon khong co nhiều Thần Tướng, đa số đều rải rac ben
ngoai, trải qua giết choc va huyết tinh, vi Man Thần tương lai ren luyện thực
lực của minh." Co cai mặt trai xoan khẽ thở dai noi.
"Nghe noi người ngươi vừa ý cũng la một vị Thần Tướng?" Co bỗng nhien hỏi.
Mặt Han Thương Tử lập tức ửng hồng. Bay giờ co đa quen Tư Ma Tin mang đến ap
lực, tựa như thiếu nữ ngại ngung, định len tiếng thi bỗng thấy sắc mặt sư tỷ
biến đổi.
"Cai người ngươi thich, hắn…định lam gi?"
Han Thương Tử ngay ra, quay đầu nhin, sắc mặt co cũng biến đổi.
Xung quanh thoang chốc yen tĩnh, bao gồm Han Thương Tử ben trong, anh mắt mọi
người đều tập trung vao đằng trước nui bảy sắc ở giữa khong trung, một bong
người chậm rai đi đến.
Giờ phut nay, ngay cả khuon mặt lạnh lung của Han Phỉ Tử cũng biến đổi, khi
nhin hướng To Minh thi đầy kho hiểu.
Hổ Tử cũng ngay ra, dụi mắt, lại nhin ben người trống rỗng, ngay ngốc nhin
ngọn nui bảy sắc To Minh tiến tới. Ga khong do dự, nhoang người len thẳng
hướng To Minh.
Ga khong them suy nghĩ xem cai gi Tư Ma hay khong ma, cũng sẽ khong để ý anh
mắt mọi người, ga chỉ để ý la tiểu sư đệ tự đi tới, khong thể để hắn bị một
chut tổn thương.
Tim Tử Xa đập nhanh, miệng lưỡi kho khốc. Ga chẳng thể ngờ được To Minh lại đi
ra, cứ thế trực diện với Tư Ma Tin!
"Co, ten gọi la gi…"
Than thể To Minh bềnh bồng giữa khong trung, đối diện la nui bảy sắc bay tới.
Trong mắt hắn chỉ co co gai xinh đẹp da tinh, chỉ co một người nay.
Giọng hắn nhu hoa quanh quẩn trong coi trời đất, truyền vao tai mọi người.
Người nao nghe thấy thi biểu tinh lập tức biến quai lạ.
"Hắn la ai vậy?"
"Người nay rất xa lạ, nhưng đi theo ben cạnh hắn chinh la cai Ton Đại Hổ Cửu
Phong. Co thể đi cung Ton Đại Hổ, con đột nhien cản đường của Tư Ma sư huynh
thi chắc khong phải người tầm thường."
"Nghe noi Cửu Phong mới thu một đệ tử, khong lẽ chinh la hắn? Nhưng Cửu Phong
đều la quai nhan, bay giờ hắn lam vậy thi cũng hợp với đặc điểm Cửu Phong."
"Thu vị, người nay chắc la bị dung nhan của Bạch sư muội hấp dẫn, me mẩn qua
quen cả than phận, đi tới hỏi."
"Khong biết tự lượng sức, người như hắn sao co thể đường đột với Bạch sư muội
như vậy, hừ!"
Người xung quanh sắc mặt kỳ quai dần co tiếng trao phung va khinh thường. Theo
họ thấy thi bay giờ To Minh hoan toan la kẻ khong biết tự lượng sức minh. Đột
ngột hỏi giai nhan, con ở trước mặt Tư Ma sư huynh, thật la hanh vi qua mức lỗ
mang.
Han Thương Tử ngay ra, mắt lập tức rời khỏi người To Minh nhin hướng co gai
đứng sau lưng Tư Ma Tin, dần dần, trong mắt co co phức tạp.
"Huynh ấy từng noi đa một lần bỏ qua ước hẹn…"
Han Thương Tử khẽ thở dai. Co gai ben cạnh thi nhiu may, anh mắt nhin To Minh
co bất man.
Cung luc đo, Han Phỉ Tử tren Tứ Phong nhin thiếu nữ sau lưng Tư Ma Tin, suy
tư.
Nui bảy sắc cach To Minh ba met chậm rai ngừng lại. Tư Ma Tin đứng tren nui bộ
dang từ tren cao nhin xuống To Minh cản đường minh.
Kỳ thật luc trước từ xa thi y đa thấy To Minh, nhưng khong hanh động thiếu suy
nghĩ. Bởi vi Tử Xa ở ben cạnh To Minh, xem bộ dạng thi đầy am trầm va bất đắc
dĩ.
Nhưng y khong ngờ đa bỏ qua đối phương ma To Minh lại tới cản đường của minh.
Nếu chỉ cản đường thi đanh thoi, To Minh căn bản khong them nhin minh ma nhin
co gai sau lưng.
Loại cảm giac bị bỏ qua, them vao hai người co gut mắc khong thể cởi bỏ, khiến
anh mắt Tư Ma Tin biến lạnh lẽo.
"Vị sư đệ nay rất xa lạ, khong biết ngươi cản đường ta la vi nguyen nhan gi?"
Tư Ma Tin mỉm cười, lạnh lẽo trong mắt biến mất, giọng noi binh tĩnh, dường
như đối với hanh động của To Minh khong thấy bất man, khi độ phi pham.
To Minh khong len tiếng, từ đầu đến cuối khong nhin Tư Ma Tin ma luon nhin
chằm chằm co gai xinh đẹp da tinh.
Co gai bị To Minh nhin, mặt đỏ hồng nhưng chan may cau lại, hai mắt lộ ra kho
chịu, liếc To Minh, lại nhin Tư Ma Tin đứng trước minh, khong noi lời nao.
Người trước mắt chỉ cach ba met, nhưng người trong long To Minh cach xa như
trời va đất. Giay phut nay, To Minh, cười.
Nụ cười kia rất nhạt nhưng lộ ra đau thương.
[Trong gio tuyết, nếu chung ta cứ đi như vậy phải chăng sẽ đi tới đầu bạc…]
Cau noi kia quanh quẩn trong đầu hắn, cuối cung hoa thanh tiếng thở dai.
To Minh biết, co gai trước mắt, co ta, khong phải Bạch Linh.
Cai nay khong lien quan đến tinh man gi. Đoi mắt co gai khong giống Bạch Linh.
Duề ngoai xem thi hai người khiến người ta khong phan biệt được, nhưng hồn
khac thi người, cũng khac.
Cang khac hẳn la hơi thở. La loại hơi thở sau khi To Minh đạt được cach luyện
khi, từ Khắc Ấn Thuật thần thức tỏa ra quan sat mỗi người đều co hơi thở khac
nhau.
Người nay, khong phải người đo…co ta, du diện mạo giống hệt, nhưng, khong phải
Bạch Linh!
To Minh khep chặt mi mắt. Hắn khong hỏi gi them, hắn đa được đến đap an, bay
giờ dần ổn định lại xuc động. Khi hắn lại mở mắt ra thi ben trong tran đầy
binh tĩnh.
Khong nhin co gai, To Minh xoay người, từng bước một, định rời đi.
Ben tai hắn la tiếng ban tan nho nhỏ lộ ra trao phung va khinh thường, từng
anh mắt cười nhạo rơi tren người hắn, nhưng những điều nay hắn khong them quan
tam.
Tuy nhien, hắn khong quan tam khong co nghĩa la Hổ Tử khong để ý. Bay giờ Hổ
Tử trừng mắt, đứng cạnh To Minh tức giận trừng xung quanh, sắc mặt khong tốt
rống len.
"Nhin cai gi? Sao hả, cac người dam ở trước mặt Tư Ma Ma noi như thế sao? Cười
con ba no, cứ cười đi, cac ngươi chờ, đem nay Hổ gia gia sẽ vao nha cac ngươi,
để cac ngươi biết sự lợi hại của Hổ gia gia!" Hổ Tử vang dội noi, định tiếp
tục bắn pha thi lại bị Tư Ma Tin khong chut khach sao đanh gay.
"Vị sư đệ nay, ngươi cứ thế đi rồi? Trước kiểm soat tốt vị đồng mon nay đi,
nếu khong ta sẽ thay sư phụ ngươi để hắn biết cai gi la ton trọng." Tư Ma Tin
mỉm cười, rất vừa long hanh động của co gai sau lưng. Y nhin To Minh, chậm rai
noi.
To Minh ngừng bước chan, xoay người, ở giữa khong trung, lần đầu tien nhin Tư
Ma Tin.
Ánh mắt hai người giao nhau, kịch liệt va chạm.
"Ta khong phải la sư đệ của ngươi, Tư Ma sư điệt, ta la sư thuc ngươi."
Nguồn dịch:metruyen