Người đăng: Boss
Luc nay tren bầu trời bị anh sang bảy sắc bao trum, bảy sắc như cầu vồng nhưng
khong nhu hoa ma la loại nhan sắc cực kỳ rực rỡ, tran ngập mỗi goc trời To
Minh trong thấy.
Ánh sang bảy sắc choi mắt rơi tren mỗi ngọn nui, dung nhập vao bầu trời, rơi
vao mặt đất, tran ngập trong mắt của vo số người.
Ánh sang xuất hiện mang theo ba đạo kho noi ro, khiến đất Thien Han Tong trừ
Cửu Phong ra, con lại tam ngọn nui trong ngoai vo số đệ tử Thien Han Tong đều
ngửa đầu nhin chinh giữa vầng sang bảy sắc.
Thanh am xon xao vang vọng tam hướng. Bởi vi tại Thien Han Tong, bảy sắc chỉ
đại biểu cho một người!
Bởi vi tại Thien Han Tong, co thể rầm rộ xuất hiện như vậy chỉ đại biểu cho
một người!
Đo chinh la thien tai của Thien Han Tong, co tiếng la co khả năng trở thanh
Man Thần đời thứ bốn nhất, Tư Ma Tin!
"La Tư Ma sư huynh, hắn đa trở về!"
"Nghe noi Tư Ma sư huynh ra ngoai nhiều năm, khi đo rời đi thi tu vi đa đến
đỉnh Khai Trần. Bay giờ trở về, khong lẽ tu vi của sư huynh tới Tế Cốt rồi!?"
"Khi đo Tư Ma sư huynh rời khỏi Tong Mon đi ren luyện đa từng noi, khong đến
Tế Cốt tuyệt đối khong trở lại Tong Mon!"
Tiếng xon xao kinh thien động địa, anh sang bảy sắc xuất hiện chấn động đệ tử
tam ngọn nui đất Thien Han Tong. Co một số người quen với Tư Ma Tin hoa thanh
từng cầu vồng từ mỗi ngọn nui bay ra.
Chớp mắt, trong trời đất co vo số bong dang bay tới nhin về phia xa.
Ben cạnh To Minh, đống kiến truc đại điện chinh giữa chin ngọn nui dưới Thien
Mon, đam người ban nay con ra ra vao vao bay giờ cũng từng người bay ra, mang
theo cuồng nhiệt va ton kinh nhin bầu trời, chắp tay bai lạy.
Ngay cả thanh nien ben cạnh To Minh bị Hổ Tử noi la nữ giả nam trang cũng bước
nhanh ra, cui đầu hướng bầu trời.
"Cung nghenh Tư Ma đại sư huynh trở về Tong Mon!"
Thanh am nay phat ra từ miệng vo số người vang vọng tren mặt đất, dung hợp
thanh một trở thanh song am kinh thien động địa.
To Minh đứng đo, mắt hắn như bị đam xuyen, bởi vi anh sang bảy sắc tren trời
như muốn xuyen thấu hắn nhin xung quanh vo số người đang cung nghenh. Trong
hinh ảnh nay, hắn va Hổ Tử, thậm chi la Tử Xa đều bị thế giới bỏ qua. Trong
mắt mọi người dường như chỉ con anh sang bảy sắc kia.
Loại cảm giac nay To Minh khong hề xa lạ. Hinh ảnh nay khiến hắn nghĩ tới năm
đo tại Ô Sơn, tren quảng trường trước khi bước len Phong Quyến Sơn, hắn cũng
đứng ở một goc im lặng lắng nghe, nhin từng tinh anh đi tới bị người chu ý.
Nhưng bay giờ To Minh khong con la hắn của năm đo. Năm đo hắn cố gắng bảo minh
phải binh tĩnh, nhưng bay giờ hắn khong cần cố ý, hắn chỉ đứng đo, đa đại biểu
tĩnh lặng.
Đoi mắt binh tĩnh, biểu tinh binh tĩnh, than thể binh tĩnh, tam tĩnh.
Nhin chan trời phia xa, ngọn nguồn anh sang bảy sắc la một ngọn nui bay giữa
khong trung. Đo la một ngọn nui bảy sắc!
Tren ngọn nui kia, mơ hồ đứng một người đan ong. Người đan ong mặc đồ kho thấy
ro la mau gi trong anh sang bảy sắc nay, chỉ co thể thấy mai toc dai bay trong
gio, chỉ co thể thấy ben cạnh đứng một co gai, khuon mặt co gai khong trong
thấy ro.
Theo nui bảy sắc chậm rai tới gần, tiếng ho ngay cang nhiều vang vọng tren mặt
đất, từng tiếng bai chao như song cuồn dang trao ben tai To Minh. Hắn nhin
người đến từ cac ngọn nui đang đứng giữa trời, từng người chắp tay cui đầu
hướng ngọn nui bảy sắc bay tới.
"Tư Ma cảm ơn chư vị đồng mon nghenh tiếp. Lần nay quay về Tong Mon, Tư Ma đa
chuẩn bị một it lễ mọn, đợi trở lại nui sẽ keu người đưa đến từng hảo hữu ở
cac ngọn nui." Giọng noi nhu hoa của Tư Ma Tin quanh quẩn, tren mặt y la nụ
cười dịu dang, chắp tay hướng mọi người.
Biểu tinh thong dong, toat ra sức hấp dẫn kho mieu tả, khiến người vừa nhin
liền co cảm giac như tắm gio xuan, sẽ thật tự nhien đối với y sinh ra cảm giac
than thiện.
"Giả dối. Hổ gia gia từng gặp Tư Ma Tin mấy lần, cười giả qua chừng. Nhị sư
huynh cười con thoải mai hơn hắn nhiều. Năm đo sư phụ cũng từng muốn nhận hắn
lam đệ tử, may la cuối cung khong thu." Hổ Tử ở ben cạnh To Minh cau cai mũi,
khinh thường noi.
Tử Xa im lặng, nhưng đoi mắt nhin hướng nui bảy sắc thi loe tia am trầm.
Ga đa hận Tư Ma Tin rồi. Nếu khong phải Tư Ma Tin để ga đi Cửu Phong gay
chuyện với To Minh thi ga sẽ khong rơi vao kết cục như bay giờ.
To Minh im lặng, vẫn nhin nui bảy sắc tren bầu trời đến ngay cang gần. Hắn
thấy ro hinh dạng của Tư Ma Tin. Tư Ma Tin mặc đồ trắng, co vẻ ngoai cực kỳ
tuấn tu, thoạt trong trang nha chẳng lộ chut nong nảy, may kiếm mắt sang, khoe
miệng luon treo nụ cười mỉm.
Đo la khi chất khac biệt ro rệt với người ngoai, thật tự nhien toat ra từ
người Tư Ma Tin, dung hợp với diện mạo khong tầm thường, hoa thanh hấp dẫn kho
mieu tả.
To Minh va Tư Ma Tin khong phải lần đầu giao tiếp, nhưng noi chinh xac thi đay
la lần đầu tien hắn chan chinh nhin đến Tư Ma Tin. Khac với năm đo trong Ham
Sơn thanh, Tư Ma Tin mượn xac Phương Mộc ra tay. To Minh nhin Tư Ma Tin, nhin
y phong độ tieu tai, nhin nụ cười on hoa, hắn vẫn cứ binh tĩnh khong len
tiếng.
Hổ Tử khinh thường, To Minh binh tĩnh, Tử Xa am trầm, ba người đứng chung một
chỗ, hoan toan khac với đệ tử Thien Han Tong xung quanh biểu lộ cung kinh.
Khiến người nhin qua kho tranh khỏi gay chu ý.
Co lẽ Tư Ma Tin cũng chu ý đến To Minh, nhưng biểu tinh của y vẫn la mỉm cười,
khong co biến đổi gi khac.
"Đi thoi, Tam sư huynh, lấy giấy xong chung ta về nui." To Minh binh tĩnh mở
miệng. an oan giữa hắn va Tư Ma Tin noi thi đơn giản, ma noi phức tạp thi cũng
rất rắc rối, nhưng co một điều đo la khong thể giải hoa.
Trừ phi hắn cung kinh đưa trả Ham Sơn Chuong, bỏ qua ước hẹn với Han Thương
Tử, con phải vi việc của Phương Mộc cầu Tư Ma Tin tha thứ, nếu khong thi khong
con cach nao khac.
Ma chuyện như thế thi To Minh khong thể lam được.
Noi xong To Minh đang định xoay người đi hướng Khi Vật Điện sau lưng, lấy
giấy. Nhưng khoảnh khắc hắn xoay người, bởi vi nui bảy sắc tới gần, bởi vi anh
sang bảy sắc tới gần ngọn nui thi chậm rai tan đi, khiến khoe mắt To Minh
chẳng những thấy ro hinh dạng Tư Ma Tin, cũng trong thấy đằng sau y một khuon
mặt xinh xắn co chut hưng phấn.
Đo la một thiếu nữ rất xinh đẹp. Co mặc đồ tim, nhin thi tuổi khong lớn, da
thịt như ngọc, mắt như anh trăng. Co đứng sau lưng Tư Ma Tin, bộ dạng dịu
ngoan, nhưng đoi mắt nhấp nhay khiến người nhin sẽ bị kinh diễm, cũng cảm thấy
khi chất co gai co loại xinh đẹp da tinh.
Loại xinh đẹp đo rất tự nhien, khong phải sau nay ngưng tụ ra, khong phải cố ý
lam bộ ma bởi vi hoan cảnh sinh trưởng, tinh cach va cac loại nhan tố khac,
xuất hiện sự xinh đẹp da tinh hiếm thấy nay.
Mắt xoe tron, may cong cong, khoe miệng cong len nụ cười say long người, vẽ ra
khuon mặt thanh tu xinh đẹp. Du con co chut ngay ngo, du chưa trưởng thanh,
nhưng thiếu nữ như vậy lại khiến To Minh vốn muốn xoay người, khoảnh khắc liếc
mắt qua thi mạnh chấn động.
Đầu hắn chớp mắt co mười vạn sấm set đanh qua, cung nổ tung, khiến than thể
hắn chấn động, run rẩy. Hit thở dồn dập chưa từng co, giống như hắn hit thở
theo khong kịp đầu oc nổ tung, theo khong kịp tim đập nhanh.
Trước mắt To Minh, trong chớp mắt nay, trời đất yen lặng, gio yen lặng, may
yen lặng, ben tai tất cả tiếng xon xao đều biến mất, thế giới trước mắt hắn
trong khoảnh khắc nay khong con ai khac, khong con chin ngọn nui.
Tren bầu trời, trong mắt hắn, bảy sắc đều biến mất, khong con nui bảy sắc,
cũng khong con Tư Ma Tin.
Trong mắt hắn, trong thế giới của hắn, giay phut nay, duy nhất, chỉ co thể la
một bong dang tim kia, nụ cười toat ra da tinh, đoi mắt lấp loe ẩn chứa vo tận
linh động.
Đo la…
Một co gai xinh đẹp da tinh…
Binh tĩnh trong mắt To Minh, tan vỡ.
Biểu tinh binh tĩnh, tan nat.
Than thể binh tĩnh, run rẩy.
Tam tĩnh, đa khong con.
Giờ phut nay, hắn quen minh đứng trong Thien Han Tong, quen trước mắt minh
thấy la thiếu nữ đứng sau lưng Tư Ma Tin. Hắn quen tất cả. Trong đầu hắn, vao
giay phut nay la một mảnh trống rỗng, khong co suy nghĩ, khong co gi hết, co
chỉ la một khuc nhạc bi thương khong tiếng động quanh quẩn trong long hắn.
Cung với khuc bi ca con co hinh ảnh khiến tam hắn đau đớn.
Trong hinh ảnh tuyết trắng bay bay, trong gio tuyết, một nam một nữ tay nắm
tay đi trong tuyết, tuyết rơi tren toc họ như đi tới đầu bạc.
[To Minh, đay la ước hẹn nha…]
[Toi nhất định sẽ tới.]
Từng hinh ảnh đo khiến than thể To Minh run rẩy, hắn ngơ ngac nhin co gai tren
bầu trời dần tới gần, nhin mọi thứ xảy ra trước mắt.
"Bạch Linh…điều nay…sao co thể!!!" To Minh thi thao, đoi mắt hắn lộ ra khong
thể tin. Giờ phut nay trong người hắn bung phat xuc động manh liệt.
Nỗi xuc động ma hắn khong muốn ức chế, cũng sẽ khong ức chế no, cang khong thể
ức chế!
Du xuc động nay khiến tu hanh tĩnh tam của hắn tạm dừng, nhưng hắn vẫn khong
muốn đe nen no.
Chan phải của hắn trong chớp mắt nay chậm rai nang len, đạp xuống khong trung.
Hắn, bước len khong trung, đi hướng nui bảy sắc.
Hanh động của To Minh khiến Hổ Tử đứng cạnh hắn ngẩn ra, du sửng sốt nhưng lập
tức đi theo.
Tử Xa chần chờ một chut, cũng theo phia sau.
Tren bầu trời, trong anh sang bảy sắc dần yếu đi, trước mặt nui bảy sắc bềnh
bồng, hiện giờ To Minh đứng đo. Hắn, ngăn ngọn nui đi tiếp!
Mọi người lập tức phat hiện hinh ảnh nay, đều tập trung nhin. Đoi mắt của mấy
ngan người tập trung vao khuon mặt đối với họ ma noi thi rất xa lạ.
"Co, ten gọi la gi…" Trong mắt To Minh khong co nui bảy sắc, khong co Tư Ma
Tin, khong co người ngoai. Co, chỉ la hinh dang co gai kia, hoặc noi chinh xac
hơn la dưới Ô Sơn, than hinh trong tuyết.
Nguồn dịch:metruyen