Người đăng: Boss
"Sư điệt xinh đẹp?" To Minh vừa tỉnh lại, thoang chốc khong suy nghĩ được
nhiều, nghe hai chữ sư điệt thi ngay ra.
"Rất đẹp, la con gai." Nhị sư huynh dịu dang cười, gật đầu.
"A, co ấy ten la gi?" Bay giờ To Minh nghĩ tới bối phận của Thien Ta, biểu
tinh kỳ lạ.
"Co ấy ten la…a, ten la gi nhỉ…tiểu sư đệ, sư huynh chỉ chu ý co be ben cạnh
co ấy, cho nen quen ten rồi." Nhị sư huynh gai đầu, đau khổ suy tư lat sau cảm
than noi.
To Minh nhin Nhị sư huynh co chut me mang, dần dần trong long ấm ap lan tran
toan than. Du hắn thức tỉnh khong lau nhưng nhớ ro, khi minh tiến vao trạng
thai kỳ lạ ngồi tren binh đai thi ben cạnh khong co Nhị sư huynh.
Giờ phut nay, Nhị sư huynh ngồi phia sau minh, To Minh khong tưởng tượng ra
đối phương đa ở đay bao lau. Đo la sự quan tam khong noi ra lời, loại cảm giac
ấm ap khiến To Minh cảm động.
Hắn đứng dậy, bản năng ngẩng đầu nhin đỉnh nui Cửu Phong. Đập vao mắt hắn la
bong lưng từ từ khuất xa, bong lưng dần bị nui băng che lấp khiến To Minh
khong thấy ro.
Nhưng du chỉ giay lat, bong lưng gia cả kia khiến To Minh rất quen thuộc.
"Cảm ơn Nhị sư huynh." To Minh thu lại tầm mắt, nhin Nhị sư huynh. Hắn thậm
chi khong biết cả ten đối phương, nhưng bay giờ trong long hắn, xưng ho Nhị sư
huynh đa khắc ghi trong long.
"Đều la anh em một nha, cảm ơn cai gi, huống chi sư huynh cũng khong lam cai
gi, chỉ ở chỗ ngươi trồng hoa cỏ ma thoi." Nhị sư huynh đứng dậy duỗi lưng.
"Đi ngủ thoi, mấy ngay rồi chưa nhắm mắt. Tiểu sư đệ, nhớ hỏi gium sư huynh
đấy." Noi xong Nhị sư huynh nhay mắt, hiếm khi mặt y co chut đỏ, dường như
ngại ngung minh mấy lần nhắc nhở việc nay.
"Đung rồi, cach ngươi tĩnh tam la Tạo Họa Cảnh, nếu đa thế thi cần lau dai
chim đắm ben trong mới tốt. Vẽ ở giữa khong trung thế nay cần sử dụng lực
lượng tu vi ngưng tụ ra net vẽ, việc nay khong tốt. Đay la ngoại phat ngưng
tụ, co thể it nhưng khong thể nhiều, kho thể thật sự dung để tĩnh tam, khong
thich hợp tu tam. Ngươi xem hoa cỏ sư huynh trồng, khi nao thi cần dung lực tu
vi thuc đẩy trưởng thanh, tự nhien ma tĩnh tọa. Như vậy đi, Tam sư huynh ngươi
kha quen thuộc Thien Han Tong, ngươi để hắn dẫn đi một chuyến Tong Sơn Khi Vật
Điện dưới Thien Mon, chỗ đo co một it đồ vẽ từ Thien Han Tong. Tuy hơi mắc
nhưng ngươi đi tim sư phụ, dung tong chủ lệnh của ong la co thể khong cần bỏ
tiền." Nhị sư huynh ho khan vai tiếng, dặn do.
Tren mặt To Minh lộ ý cười. Nhị sư huynh xoay người đi tới đường mon phia binh
đai, bong lưng tieu sai, toc dai tung bay theo gio, dần biến mất trong mắt To
Minh.
Nhin Nhị sư huynh đi xa, cảm giac ấm ap tran ngập toan than. Hắn đứng tren nui
Cửu Phong, nhin xung quanh. Dần dần, cảm giac gọi la nha chậm rai xuất hiện
trong long hắn.
Theo thời gian troi qua, loại cảm giac nay sẽ ngay cang sau sắc, mai đến khi
hắn hoan toan hoa nhập vao đay, đem nơi nay thanh nha thứ hai của minh.
Ở trong động phủ của minh, To Minh tĩnh tọa cả ngay, trưa ngay thứ hai hắn mới
ổn định cảnh giới trung kỳ Khai Trần, lại bước ra ngoai.
Lần nay tăng tu vi khiến To Minh co chut kho hiểu. Hắn chỉ lờ mờ phat hiện
trọng điểm tăng tu vi lần nay la vi tu tam.
"Tu hanh tam tinh, tĩnh tam hiểu ra tạo hoa thuộc về minh…" To Minh sờ tren
mặt Sơn Văn đa ẩn đi, vị tri co them Huyết Nguyệt.
Chỗ Huyết Nguyệt co chut kỳ lạ, vị tri la mắt phải của To Minh!
"Huyết Nguyệt mắt trai…" To Minh hit sau, vẻ mặt dần binh thản, dọc theo đường
mon đi xuống. Thời gian khong lau lắm, trước mắt To Minh xuất hiện một động
phủ.
Chưa đợi hắn tới gần thi truyền đến tiếng ngay xen lẫn với mui rượu. Tiếng
ngay ầm ĩ nghe như sấm vang. To Minh đứng ngoai động phủ tạm dừng một chut.
Hắn tới đay la để xem vật sống ma Nhị sư huynh noi rốt cuộc la cai gi. Việc
nay khiến hắn hơi kho hiểu, bay giờ đến nhin động phủ của Tam sư huynh, To
Minh dứt khoat cui người đi vao cửa động.
Vừa tiến vao động, tiếng ngay điếc tai vang vọng trong động. Chỉ thấy khong xa
Hổ Tử nằm ngửa tại đo, khoe miệng con nhễu nhao vệt nước dai, mặt co vẻ say
me, dường như trong tuy mộng lam việc gi vui vẻ lắm.
Ben cạnh ga la một người toan than mọc thực vật nằm đo. Tay phải ga bị Hổ Tử
nắm chặt, thực vật ở tren mặt it hơn chut, co thể thấy biểu tinh lộ ra thống
khổ. Bay giờ ga nhắm mắt, dường như cũng chim đắm trong mộng, lam chuyện khong
vui vẻ.
Cơ thể ga đoi khi co giật.
Đay la lần đầu tien To Minh tới động phủ của Hổ Tử, đối với người thực vật,
hắn thấy thi ngẩn ra nhưng khong nghĩ nhiều, cho rằng la đặc sắc của Hổ Tử tu
hanh.
Thấy Tam sư huynh con đang me mang, To Minh khoanh chan ngồi ben cạnh, khong
quấy rầy ma tĩnh tọa chờ.
Thời gian dần troi qua, vai tiếng đồng hồ sau, khi bầu trời tối đi như sắp
tiến vao hoang hon, khoảnh khắc tiếng ngay của Hổ Tử vang len đến lớn nhất thi
bỗng ngừng lại.
Ga mở mắt ra, chớp mạnh vai cai, lau khoe miệng dinh nước, nhin thấy To Minh
ngồi khong xa.
"Ha ha, ngươi đến rồi…" Hổ Tử cười ngay ngo, gai đầu, cầm lấy binh rượu ben
cạnh lại uống một ngụm.
"Ngủ một giấc nay thật sướng, con ba no, xem coi ngươi con dam khong nghe lời
khong!" Hổ Tử đặt binh rượu xuống, nhin người thực vật, vung tay đanh.
"Con ngủ nữa, tỉnh cho Hổ gia gia ta coi!"
Người thực vật bị đanh mạnh, than thể run len, mở mắt ra. Đập vao mắt la cai
đầu đột nhien vươn tới trước mặt, Hổ Tử hung ac nhin minh.
Khi thấy Hổ Tử thi người ga run bần bật, mắt lộ phẫn nộ va sợ hai xen lẫn vao
nhau.
"Hừ hừ, sao hả, ngủ chung với Hổ gia gia ngươi co cảm giac như thế nao?" Hổ Tử
biểu tinh đắc ý, rụt đầu lại, tay phải vỗ đầu người thực vật.
Ngay luc Hổ Tử xoay người thi gười thực vật đa thấy To Minh ở một ben binh
tĩnh nhin minh. Khoảnh khắc thấy To Minh, trong mắt ga lộ ra phức tạp, sự phức
tạp đo co thể hiểu la bất đắc dĩ, hối hận, con co cảm than va bực tức.
"Tam sư huynh, người nay la?" To Minh binh tĩnh nhin người thực vật, từ mắt
đối phương hắn thấy sự phức tạp kia, thầm ngạc nhien.
"A, ngươi khong biết? Cũng đung, luc trước ngươi đang cảm ngộ. Người nay ten
la Tử Xa, chinh la một ten rất lợi hại. Luc ngươi bế quan hắn định lam hại
ngươi, kết quả xui xẻo khong nen đanh vỡ hồ lo của ta, cang khong nen giẫm len
hoa cỏ của Nhị sư huynh, cuối cung bị Nhị sư huynh troi lại, noi la tặng cho
chung ta." Hổ Tử cười ha ha, biểu tinh đắc ý, đứng dậy mạnh vỗ vao đầu Tử Xa
phat ra một tiếng bốp.
Tử Xa đa quen bị Hổ Tử đanh, nhưng bay giờ trước mặt To Minh bị đập thi trong
long cang dấy len tức giận. Theo ga thấy thi nếu khong co Tạo Hoa Thủ khủng
bố, To Minh nay cũng thế, Hổ Tử cũng vậy đối phải ngẩng đầu nhin ga, nhưng hom
nay…
"Ồ?" To Minh vẻ mặt binh thản.
"Hắn chinh la vật sống ma Nhị sư huynh noi phải khong?" To Minh chậm rai noi.
"A, Nhị sư huynh đa noi với ngươi rồi? Khong sai, hắn chinh la vật sống. Nhưng
tiểu sư đệ đừng gianh với ta, ta con chưa chơi đủ, chờ ta mang hắn vao mộng
mấy lần nữa rồi nem cho ngươi giải quyết. Con ba no, ai keu ngươi đanh vỡ tiểu
hồ lo của ta!" Hổ Tử hung dữ trừng Từ Xa, định giơ tay len.
"Tam sư huynh, đợi chut đa, ta co một vai vấn đề muốn hỏi hắn." To Minh đứng
dậy đi hướng Tử Xa.
Hắn đứng trước mặt ga, nhin người toan than mọc đầy thực vật.
Tử Xa lạnh lung nhin To Minh, trong mắt dần nổi len khinh thường. Du bay giờ
ga bị bắt, con bị Hổ Tử nhục nha, nhưng ga la cường giả, co sự kieu ngạo của
minh. Đặc biệt la theo ga thấy thi To Minh ro rang la người yếu nhất, tựa con
kiến vậy, du con voi co bị troi thi khi đối mặt con kiến sẽ vĩnh viễn khong
cui người.
"Ta vừa mới đến Thien Han Tong, vốn khong nen bị nhiều người nhớ kỹ. Ngươi đến
Cửu Phong tim ta, chắc la Tư Ma Tin keu đến chứ gi." To Minh ngồi xổm xuống
nhin Tử Xa, binh tĩnh noi.
Tử Xa anh mắt lạnh lẽo, vẫn đầy khinh thường, như khong nghe thấy lời To Minh.
"Tam sư huynh, tu vi của người nay bị Nhị sư huynh phong cỡ bao nhieu?" To
Minh sắc mặt như thường, nhẹ giọng hỏi.
"Bị phong hết, chờ chung ta chơi đủ thi để Nhị sư huynh mở ra một chut, như
vậy mới thu vị." Hổ Tử xoa tay, mắt lộ hưng phấn, dường như từng co kinh
nghiệm giống vậy.
Nghe lời của Hổ Tử, Tử Xa biến sắc mặt, nhưng cắn răng giả bộ trấn tĩnh. Chỉ
la từ anh mắt ga nhin hướng Hổ Tử, To Minh co thể cảm nhận được đối phương sợ
Hổ Tử.
Nhưng ro rang ga khong sợ minh.
"Tai liệu hiếm co thế nay khong thể lang phi." To Minh nhin Tử Xa, mỉm cười.
Nụ cười kia rất nhẹ, tựa gio thổi, thoạt trong khong co lực sat thương.
Nhưng lời noi rơi vao tai Tử Xa lại khiến tim ga đập nhanh. Hai chữ tai liệu,
Tử Xa khong biết vi sao cảm thấy To Minh trước mắt minh, trong nụ cười nhẹ kia
chất chứa dữ tợn va đang sợ hơn xa Hổ Tử nhiều.
To Minh mỉm cười cho Tử Xa cảm giac dựng toc gay, điều nay khac với luc ga đối
mặt Hổ Tử. Trong mắt ga, Hổ Tử hanh động chỉ cần nhin liền đoan được, tuy noi
sợ nhưng chỉ la e ngại trong mộng hung ac, kỳ thật trong long ga vẫn xem
thường. Ma To Minh nay cho ga cảm nhận hoan toan khac. Ga khong đoan được đối
phương định lam gi, đầu khong ngừng vang vọng hai chữ tai liệu, cang nghĩ cang
kinh sợ.