Người đăng: Boss
Hắn tiến len mấy bước, lấy từ trong động nhỏ một cai chuy to cỡ ban tay. Chuy
bị hắn bop mạnh vỡ một goc.
Con ở một động nhỏ khac la một thiết đao loang lổ, đương nhien khong it trong
động nhỏ thi la một it Cốt Khi bị phong hoa.
Xem căn phong, gần như đều la một it vật phẩm hư hỏng, du co một số thoạt
trong khong tệ nhưng sau khi cầm lấy thi giống như cai chuy, vừa đụng liền vỡ,
dường như chỉ cần dung them chut sức la sẽ hoan toan vỡ ra.
"Thoi, trước đo Hổ Tử đa noi rồi, giờ nhin thi đung la như vậy…" To Minh lắc
đầu cười khổ, thu lại tầm mắt, tuy tiện cầm cai chuy ban đầu bị bop nat một
goc, cất vao tui trữ vật xong khong them để ý nữa, đi sau vao động tiến tới
mật thất tầng thứ hai.
Co kinh nghiệm tầng thứ nhất rồi, sau khi vao tầng hai, To Minh khong om hy
vọng gi. Nhưng khoảnh khắc hắn bước vao tầng thứ hai, tim đột nhien đập nhanh.
Chỗ tầm mắt trong thấy, giữa khong trung tầng hai bềnh bồng vo số ngọc thạch.
Ngọc thạch tỏa anh sang nhu hoa chiếu rọi mật thất, thậm chi co một it ngọc
thạch anh sang đủ mau, liếc mắt nhin liền co cảm giac khong tầm thường.
"Trừ phi Thien Ta noi cong phap thần thong Thien Han Tong la sự thật!" To Minh
ngẩn ra.
Những ngọc thạch ngũ quang thập sắc thoạt trong khong giống la giả, du mau sắc
đung la giả nhưng To Minh cảm nhận ro rang uy ap va cảm giac linh động tỏa ra
từ từng cai ngọc thạch.
Hắn hit thở dồn dập, tiến len vai bước nhin kỹ, tay phải nang len chộp lấy một
cai, đặt trong long ban tay tập trung nhin. Hắn thoang chốc co cảm giac bị
ngọc thạch hut đi ý thức, trong nao tự nhien hiện ra một hang chữ va ảo ảnh.
Nhưng chưa đợi hắn chu ý thi hang chữ va ảo ảnh trong đầu lập tức ảm đạm, hoan
toan biến mất.
To Minh nhiu may, lại thử mấy lần, nhưng mỗi lần đều như thế. Mắt hắn chợt
loe, bỏ xuống cai nay lấy thử ngọc thạch khac, nhưng kết quả vẫn giống vậy.
"La vi tu vi của ta khong đủ ư…" To Minh thi thao, co chut khong cam long lien
tục lấy xuống mười khối ngọc thạch, tập trung quan sat từng cai. Tuy nhien,
tinh hinh khong kha hơn, no chợt loe trong đầu rồi biến mất ngay.
Thậm chi một ngọc thạch uy ap binh thường thi sau khi To Minh nhin cũng co
biến hoa như thế. Dần dần, sắc mặt hắn trở nen kho coi.
To Minh trầm mặc giay lat, hit sau, đe xuống thất vọng trao dang, cuối cung
nhin hết tất cả ngọc thạch trong mật thất, xac định mọi thứ đều la giả thi
cười khổ lắc đầu, đi hướng sau trong mật thất, chỗ thong len tầng thứ ba.
"Nếu bản đồ tầng thứ ba cũng la giả thi…" To Minh mim moi đi tới mật thất tầng
thứ ba.
Mật thất tầng thứ ba rất đơn giản, phạm vi nhỏ nhất, xung quanh co mấy cai gia
bằng đa. Tren mặt đất chồng chất thẻ tre lam bằng gỗ, con co một it da thu
cuộn cung một chỗ.
To Minh đứng tại đay, bỗng biến căng thẳng. Hắn mong mỏi nơi nay thật sự co
bản đồ đất Nam Thần, nhưng lại lo lắng khi nhin thấy rồi sẽ khong tim thấy Tay
Minh trong đo.
Loại cảm giac phức tạp nay khong phải lần đầu tien xuất hiện, năm đo dưới nui
An Đong, từ An Đong bộ lạc mượn bản đồ thi hắn cũng căng thẳng giống vậy.
Im lặng giay lat, To Minh thở ra hơi dai, khong nhin đam thẻ tre gỗ ma từ
trong rất nhiều da thu lấy ra một tấm, chậm rai mở ra tập trung nhin.
"Khong phải…"
Da thu viết một it phu văn To Minh chưa từng gặp, hắn nhin một lat thi bỏ lại
chỗ cũ, lấy cai thứ hai.
"Khong phải…"
"Khong phải…"
To Minh lấy từng tấm da thu mở ra, nhưng mỗi lần đều khong phải la bản đồ. Mai
đến khi trước mặt hắn chỉ con lại ba tấm da thu, hắn hit thở cang gấp hơn.
Trong ba tấm nay co tấm thứ hai lộ ra một goc, lộ net vẽ như la vung đất. To
Minh chần chờ một lat, cắn chặt răng cầm lấy tấm da thu nay. Hắn co cảm giac
manh liệt, da thu trong tay chắc chắn vẽ thứ hắn khao khat thấy…bản đồ!
Đối với hắn ma noi, bai nhập Thien Han Tong cũng tốt, bai Thien Ta lam sư ton
cũng vậy, những điều nay khong quan trọng, quan trọng la mục đich hắn đến
Thien Han Tong la vi lấy đến bản đồ trở về Tay Minh!
Cho nen khi Thien Ta noi nhận To Minh lam đệ tử, đề xuất ra nhiều chỗ tốt, co
một điều la ong co được một tấm bản đồ Nam Thần, bản đồ con toan diện hơn cả
Thien Han Tong, cho nen To Minh động tam.
Hắn khong them để ý co vao Thien Han Tong hay khong, hắn để ý chỉ co bản đồ.
Vậy nen To Minh mới đồng ý, nhận Thien Ta lam sư ton!
Giờ phut nay, khi hắn ở mật thất tầng thứ nhất, tầng thứ hai lien tục thất
vọng, khi hắn cầm lấy da thu nay thi căng thẳng đến cực độ.
Tay phải hắn run rẩy, chậm rai, đem da thu mở ra từng chut một ngay trước mặt.
Khoảnh khắc da thu hoan toan mở ra, giay phut mắt To Minh nhin hướng da thu
thi người hắn run len, nao như co tiếng sấm xẹt qua, ben tai u u.
Khoảnh khắc nay, hắn quen hết tất cả, quen minh ở trong mật thất, quen minh ở
nui thứ chin Thien Han Tong, quen minh ở đất Nam Thần. Hắn tập trung tất cả
vao đoi mắt, hoa thanh anh mắt dung nhập vao tấm da thu trong tay.
Đay la tấm da thu rach nat, du tơi tả nhưng ben trong vẽ địa đồ kha la hoan
chỉnh. Từ da thu toat ra hơi thở xa xưa tang thương, khiến người chạm vao va
cảm nhận năm thang tren tấm da thu.
Vật nay khong phải Thien Ta lam ra ma la thứ rất lau, rất lau trước kia đa tồn
tại.
Mặt tren co năm khối đại lục.
Nhin tấm bản đồ trước mắt, To Minh chậm rai ngồi tren mặt đất. Trong mắt hắn
lộ ra me mang va hồi ức, biểu tinh đau thương, tay phải nhẹ sờ len bản đồ.
Hắn nhin Nam Thần tren bản đồ, mặt tren co Tay Minh…
"Nha…" To Minh thi thao. Hốc mắt hắn chẳng biết khi nao thi đọng nước, giọt lệ
thuận theo khoe mắt chảy xuống, nhỏ tren mảnh vải, thấm ướt ao.
Năm đại lục tren bản đồ chia lam bốn phương đong nam tay bắc, chinh giữa la
khối đại lục thứ năm, ở đo vẽ một cai đỉnh.
Nam Thần ở phia nam, Tay Minh ở phia tay, nhưng giữa hai đại lục tồn tại một
khe ranh khong thể nao vượt qua.
Nước mắt thấm vao ao, co một it rơi tren da thu. To Minh cui đầu, khong nghe
thấy sau lưng truyền đến tiếng thở dai.
"Thi ra, ngươi la vi vật đo mới nhận ta lam sư ton…"