Cửu Phong


Người đăng: Boss

Khi nhin thấy ga đan ong thi ba người tuan mệnh chờ Trần Dục Binh lập tức đổi
sắc mặt, biểu tinh tran ngập sửng sốt. Hiển nhin họ khong ngờ nổi tại sao cai
người khiến người ta đau đầu nay lại tới đay.

"Hổ sư thuc." Ba người cười khổ vội chắp tay cui đầu hướng ga đan ong.

Thien Han Tong cấp bậc nghiem khắc, gặp phải trưởng bối nếu khong bai lạy sẽ
bị trach phạt. Du ba người bất đắc dĩ nhưng bay giờ vẫn phải bai một phen.

Trần Dục Binh biểu tinh quai lạ, liếc To Minh ở khong xa, cũng chắp tay chao
ga đan ong, Hứa Như Nguyệt đứng ben cũng lam vậy.

Dường như ga đan ong mất kien nhẫn, mắt quet qua mọi người, rơi tren minh Han
Phỉ Tử.

"Chậc, co Man kia, co phải la To Minh khong?" Noi rồi ga cầm hồ lo đặt ben
miệng uống hớp lớn, lau khoe miệng, mắt say lờ đờ quat.

Han Phỉ Tử trầm mặt xuống, lạnh lung liếc ga đan ong, khong len tiếng.

"Ai da da, trong cac ngươi rốt cuộc ai la To Minh hả? Đừng ep Hổ gia gia ta
nổi giận a!" Ga đan ong tức giận rống, chấn động tuyết xung quanh rung rinh
theo.

"To ta tại đay, ngươi la ai?" To Minh biểu tinh bĩnh thản, đứng ở mep binh đai
xoay người lại nhin hướng ga đan ong.

"Cut sang ben đi, lao tử tim la To Minh, khong phải To ta. Ngươi keu To ta thi
khong phải la người Hổ gia gia muốn kiếm." Ga đan ong gai đầu, đanh gia To
Minh xong bất man quat.

Ga vừa thốt lời, đam người tren binh đai cố nen cười. Nếu khong phải e ngại tu
vi ga đan ong thi đa sớm pha ra cười.

To Minh cũng ngay ra, hắn it khi gặp phải loại người đầu oc đơn giản thế nay.
Hắn cười khổ gật đầu, lại mở miệng.

"Ta chinh la To Minh."

"Noi xạo, luc trước chẳng phải đa noi ngươi keu To ta a, sao vừa nghe Hổ gia
gia noi kiếm To Minh thi đa noi ngươi la To Minh? Ta noi cho ngươi biết, Hổ
gia gia nha ngươi thong minh lắm a, đừng hong gạt được ta! Ta hận nhất co
người lừa ta!" Ga đan ong trợn mắt sải bước nhanh hướng tới To Minh, vẻ mặt
hung thần ac sat phối hợp với than hinh cao to, khi thế nhiếp người ập đến.

Trước khi thế nay, người tren binh đai đều lui ra sau, ngay cả Han Thương Tử
đứng cạnh To Minh cũng phản xạ lui vai bước, bị khi thế ga đan ong chấn nhiếp.

"Hổ gia gia nha ngươi hận nhất bị người lừa. Lao gia Thien Ta gạt ta mấy lần,
sau đo lao đa thỠkhong lừa ta nữa, lần nay để ta đến kiếm To Minh. Trong cac
ngươi nếu như khong co thi lao lại gạt ta nữa rồi!" Ga đan ong mặt lộ tức
giận, sải bước đến trước mặt To Minh, trừng hắn.

"Noi đi, trong cac ngươi ai la To Minh!?"

To Minh nhiu may. Vốn hắn con đang suy nghĩ ga đan ong nay tại sao đến đay,
keu thẳng ra ten minh. Nhưng khi hắn thấy Trần Dục Binh biểu tinh quai lạ thi
đa co đap an.

Bay giờ thấy đối phương noi ra hai chữ Thien Ta thi khong nhiều lời nữa, trực
tiếp từ trong ngực moc ra binh rượu Thien Ta Tử đưa cho hắn.

To Minh vừa lấy ra binh rượu thi ga đan ong lập tức nhin chằm chằm. Xem một
luc sau ga thở dai, anh mắt nhin To Minh khong con hung ac ma lộ ra đồng tinh.

"Thi ra ngươi chinh la To Minh, khong noi sớm, bao hại ta hỏi nhiều lần như
vậy. Đi thoi, Hổ gia gia mang ngươi đi động phủ của lao gia." Ga đan ong noi,
lại buong tiếng thở dai, nhoang len một cai đa bay khỏi binh đai.

Cảm giac bất an trong long To Minh ngay cang sau, chần chờ một lat, hắn chắp
tay hướng Han Thương Tử, Han Phỉ Tử, nhom người Trần, Hứa.

"To ta đi trước, nếu co cơ hội sẽ lại cung cac vị gặp gỡ."

"To huynh…chuc mừng, chuc mừng." Trần Dục Binh vẻ mặt quai dị vội chắp tay
noi.

"Chờ ta dan xếp xong sẽ đi tim ngươi." Giọng Han Phỉ Tử vẫn lạnh lung như cũ,
nhin To Minh, noi.

"Ta ở Tam Phong, nếu To huynh co rảnh thi co thể đến lam khach, tiểu muội sẽ
đich than pha tra." Han Thương Tử dịu dang cười.

"To tiểu tử, sao con chưa đi hả? Muốn để Hổ gia gia chờ bao lau!!!"

Chưa đợi To Minh đap lời thi ga đan ong giữa khong trung bất man rống len.

To Minh nhiu may, gật đầu với mọi người, đạp khong ma len. Giữa khong trung,
hắn mặc ao xanh, toc dai theo gio tung tay, thoạt trong co cảm giac sieu tục
thoat trần.

Thấy To Minh đến, ga đan ong dung tốc độ nhanh nhất lao thẳng tới đằng trước.
Trong tầm mắt To Minh la trời đất một mảnh tuyết trắng xoa. Hắn hit sau, nơi
nay lạnh lẽo khiến hắn nhớ tới ngay đong tại Ô Sơn năm đo. Hắn đi theo ga đan
ong, hai người hoa thanh hai cầu vồng bay ra khỏi ngọn nui thứ tư.

Tren đường đi khong ai ngăn cản, du co người trong thấy họ, nhưng thấy ga đan
ong thi sẽ nhiu may tranh đi.

"Lao gia hiếm khi ra ngoai một lần, trở về đa mang sư đệ cho Hổ gia gia, ngươi
noi coi tại sao Hổ gia gia xui xẻo như vậy, đang uống rượu ngon lanh tại sao
phải đi đon ngươi. Khong đung, khong phải Hổ gia gia xui ma la ngươi mới đung.
Ngươi xui thật, thật la qua xui, ngươi rất rất xui xẻo." Ga đan ong bay đi
thỉnh thoảng ngoai đầu nhin To Minh, lầm bầm.

Nhưng ga lẩm bẩm ma To Minh thấy như đang gầm gừ, thanh am kia hắn nghe ở
khoảng cach gần co chut điếc tai.

"Đủ rồi!" To Minh biểu tinh lạnh lung, lạnh giọng noi.

"Hử? Hổ gia gia noi chuyện ngươi cũng dam cản?" Ga đan ong lập tức trợn mắt
rống to.

To Minh co chut nhức đầu. Đặc biệt la ga đan ong rống len biểu tinh co chut
tội nghiệp, nghĩ đến du sao đối phương la tới đon minh, nghe trong lời noi
hinh như cũng la mon đồ của Thien Ta Tử thi thầm than.

'Trước đo Thien Ta Tử đa noi ro với minh, ong ấy chỉ co minh la đệ tử duy
nhất…' Cảm giac bất an trong long To Minh cang ro rang hơn.

"Được rồi, ta nen xưng ho ngươi thế nao?" To Minh cười khổ noi.

"Hừ." Ga đan ong con tức giận, xoay người khong them để ý To Minh, bay đằng
trước.

Chốc lat sau, hai người xuyen qua vai ngọn nui, ga đan ong thấy To Minh khong
noi nữa thi nhịn khong được len tiếng.

"Ta cảnh cao ngươi, ngươi đừng noi chuyện với ta nữa, cũng đừng hỏi ten ta,
coi như ngươi co hỏi thi Hổ gia gia cũng khong noi cho ngươi biết, ta giận
rồi!"

"Tốt, ta nen xưng ho ngươi như thế nao?" To Minh gật đầu.

"Hừ, người ngoai luon gọi ta la Hổ gia gia, nhưng chung ta la sư huynh đệ đồng
mon, ta bằng long cho ngươi gọi ta la Hổ Tử gia gia." Ga đan ong vội đap, đa
sớm quen lời vừa noi, mặt đầy vẻ đắc ý như la rất vừa long ten của minh.

"Ưm, Hổ Tử, chừng nao Thien Ta Tử sư ton trở về?" To Minh biểu tinh như cũ,
gật đầu hỏi.

"Ngươi khong thấy ong ta? Lao gia đo cũng vừa trở về. Hừ, Hổ gia gia đang uống
rượu, lao tom ta len để ta đi đon ngươi." Ga đan ong noi đến đay lộ biểu tinh
tức giận.

"Ồ? Đung la khong nhin thấy ong ấy." Mắt To Minh chợt loe tia sang.

"Lao gia la cao nhan, ngươi biết cao nhan khong? Cao nhan phải co phong thai
của cao nhan, lao ta giỏi nhất la mấy việc lam bộ lam tịch." Ga đan ong như la
nhớ lại cai gi, cầm binh rượu uống một hớp lớn, biểu tinh buồn bực.

To Minh siết chặt nắm đấm tay phải, mắt loe tia sang lạnh nhưng biểu tinh binh
tĩnh như thường, gật đầu.

"Ông ấy từng noi với ta chỉ co một đệ tử la ta…"

Chưa đợi To Minh noi xong thi ga đan ong lập tức giận dữ, ngoai đầu rống với
To Minh.

"Năm đo lao cũng noi vậy với ta! Nhưng sau khi ta bị lao mang về mới phat
hiện, phia tren ta con co một sư huynh, tren sư huynh nữa con co một sư
huynh…"

To Minh cười, nhưng la nụ cười gượng, ẩn chứa lạnh lẽo.

"Ông ta con noi với ta…"

Lần nay To Minh vẫn chưa noi xong thi ga đan ong lập tức noi.

"Ta biết rồi, chắc chắn lao đa noi với ngươi, lao co rất nhiều Man Khi, ngươi
co thể tuy ý lựa chọn."

Tay phải To Minh cang siết chặt.

"Khong chừng lao con noi rằng, lao co hết cong phap thần thong Thien Han Tong
hiện co, ngươi bai lao lam sư phụ thi co thể học tập tham ngộ."

Nụ cười tren mặt To Minh cang lạnh lẽo.

"Chắc chắn cuối cung lao noi với ngươi rằng, nếu ngươi bai lao lam sư phụ thi
sau nay sẽ biến đổi, Thien Han Tong chẳng la cai tha gi. Ba nội lao, mấy lời
nay lao gia cũng từng noi với ta, y như đuc. Sư đệ a, ngươi xui rồi, ngươi cực
kỳ xui xẻo, ngươi rất rất xui. Ta cho ngươi biết, khong chỉ minh ngươi như
thế. Sư huynh phia tren ta năm đo cũng noi vậy với ta, hắn gặp phải tinh cảnh
y hệt ta. Con co sư huynh của sư huynh nghe noi cũng la như vậy…"

Trong giọng noi đồng bệnh tương lien của ga đan ong, To Minh va ga dần xuyen
qua vai ngọn nui cao chot vot đi tới đất băng gia Thien Han Tong, Cửu Phong.

Chin ngọn nui cao co vo số đỉnh hợp thanh đất băng gia Thien Han Tong menh
mong, đối ứng với Thien Mon, khi thế bang bạc.

Chin ngọn nui nay la bộ phận quan trọng hợp thanh Thien Han Tong. Mỗi ngọn nui
cao đều cực kỳ khổng lồ, liếc mắt một cai nui băng trập trung lộ ra khi thế
tang thương.

Giờ đay hiện ra trước mặt To Minh chinh la ngọn nui cao thứ chin.

"Tới rồi, chinh la đay." Ga đan ong đứng cạnh To Minh, chỉ ngọn nui cao thứ
chin, thở dai.

To Minh ngẩn ra, một đường đi tới hắn đa rất thất vọng lời noi của Thien Ta
Tử, nhưng hom nay trong thấy Cửu Phong thi kho tranh khỏi sửng sốt.

"Nơi nay…ngụ ở bao nhieu người?" To Minh chần chờ một lat, nhin hướng ga đan
ong.

"Khong nhiều, tinh cả lao gia lại them vao ngươi thi chỉ co năm người. Đay la
điều duy nhất lao gia khong gạt chung ta. Lao đung la ở tại Thien Han Tong,
cũng đich thực co một ngọn nui thuộc về chinh minh, la Cửu Phong nay."

To Minh hit sau, coi như long co chut an ủi sau hang loạt bị lừa.

"Đại sư huynh quanh năm bế quan, chỉ co mỗi lần vao ngay Vạn Cổ Nhất Tạo thi
mới xuất quan. Mỗi lần xuất quan đều gay động tĩnh rất lớn. Coi như ngươi uống
nhiều rượu cỡ nao đều sẽ bị hắn đanh thức. Het một cau 'Ta rốt cuộc xuất
quan', ngươi nghe rồi chắc chắn sẽ lăn qua lăn lại the thảm. Ngươi co thể xem
hắn thanh con rua, binh thường ngủ kho kho, tỉnh lại chỉ ngap cai rồi lại ngủ
tiếp." Ga đan ong lầm bầm.

To Minh nghe, nửa ngay noi khong nen lời.


Cầu Ma - Chương #218