Người đăng: Boss
Tren bầu trời ngoai binh chướng, người trung nien họ Bạch mặc giap trắng,
người toat ra khi thế hung mạnh, lạnh lung nhin phương xa co con thu ngư to cỡ
mấy ngan met va co gai Vu Tộc đứng tren lưng no.
Binh chướng sơn mạch bay giờ quanh quẩn tiếng nổ, từng phu văn phức tạp lần
lượt hiện ra tren sơn mạch, khiến ap lực ngay cang manh liệt. Chinh To Minh
con co chut chịu khong nổi.
"Lại la ngươi. Lần trước khong giết chết ngươi, nếu lại day dưa thi ta sẽ
giết." Tren bầu trời, người đan ong trung nien họ Bạch biểu tinh lạnh lung,
thanh am lạnh lẽo, từng lời thốt ra như sấm vang vọng chấn động trời đất,
khiến thu ngư khổng lồ phương xa tạm ngừng.
"Ta mượn Vu thu của bộ lạc, ngươi khong giết được ta! Bạch Xung, trả lại di
vật của tỷ tỷ cho ta! Nếu ngươi khong đưa thi du lần nay ta thua cũng sẽ lại
đến nữa!" Giọng con gai phat ra từ tren lưng thu thu ngư.
"Cut!" Người đan ong họ Bạch mắt loe tia sang lạnh, nang len tay phải mạnh
vung trước mặt.
Thien địa chấn động ầm ầm. Binh chướng sơn mạch To Minh đứng bung phat ap lực
cực mạnh.
Dưới ap lực nay, To Minh khong thể chịu đựng nổi, hắn nhanh chong lui ra sau.
Trước khi ap lực bộc phat thi hắn rời khỏi binh chướng sơn mạch, khi quay lại
xem, chỉ thấy trời đất vặn vẹo. Hư khong vặn vẹo chặn tầm mắt của hắn, khiến
hắn khong thể thấy được người trung nien ben ngoai binh chướng, khong thấy thu
thu ngư khổng lồ khiến hắn chấn động tinh thần, va cả co gai Vu Tộc.
Chỉ co thể nghe từng tiếng chấn trầm đục từ thế giới ngoai binh chướng truyền
đến, khiến uy ap binh chướng ngay cang manh liệt, To Minh khong thể tới gần,
chỉ co thể khong ngừng thụt lui.
Mai đến khi lui ra mấy ngan met, tới ben cạnh hai người Han Phỉ Tử va Trần Dục
Binh thi uy ap mới khong khuếch tan nữa.
"To huynh, xảy ra chuyện gi? Trừ phi…chẳng lẽ Vu Tộc tổng tấn cong?" Trần Dục
Binh mặt tai nhợt, lập tức kinh sợ hỏi.
Han Phỉ Tử ở một ben cũng nhin hướng To Minh, trong mắt co ý hỏi.
"Khong phải, chỉ co một người Vu Tộc đến." To Minh nhin binh chướng vặn vẹo
phương xa, từ từ noi.
"May mắn, may mắn, ta noi ma, khong thể co chuyện trung hợp như vậy, cứ vao
luc chung ta đến thi gặp phải chuyện như vậy. Nhưng To huynh a, chung ta mau
đi thoi, chắc truyền tống trận cũng xong rồi." Trần Dục Binh kho nen khẩn
trương, khong ngừng nhin sơn mạch binh chướng truyền đến tiếng nổ.
To Minh lại nhin binh chướng sơn mạch một cai, kiềm chế long chấn động. Hắn
cang hiểu mảnh đất nay, cang hiểu về Nam Thần va cả Man tộc thi dần đối với
nguyện vọng quay về Tay Minh của minh sinh ra me mang.
"To huynh, mau đi đi!" Trần Dục Binh sốt ruột lại thuc giục. Nếu la người
ngoai thi ga sớm bỏ mặc, nhưng To Minh tại đay, ga khong dam.
To Minh gật đầu. Hắn biết trận chiến ben ngoai binh chướng khong phải tu vi
như minh co thể tham gia. Tu vi của hắn con chẳng thể khang cự ap lực binh
chướng, đừng noi đến giup đỡ. Lại them người đan ong trung nien họ Bạch vốn
khong cần ai giup.
Thấy To Minh đồng ý rời đi thi Trần Dục Binh thầm thở ra. Ba người hoa thanh
cầu vồng dần đi xa khỏi đay, khong lau sau trở lại ngọn nui lượn lờ anh sang
vang.
Đứng tren ngọn nui, To Minh luon nhin binh chướng phia xa, mai đến khi Hứa Như
Nguyệt cũng phat hiện cảnh tượng tren binh chướng, khẩn trương hoan toan mở ra
trận phap, dưới anh sang của truyền tống trận, To Minh mới thu lại tầm mắt,
than hinh biến mất theo anh sang truyền tống trận.
Một tiếng nổ qua đi, nui lại hồi phục binh tĩnh, từng điểm anh sang tan biến.
Mấy lần truyền tống va nghỉ ngơi, mai đến bảy ngay sau, đam To Minh bước vao
trong truyền tống trận lần cuối cung. Khi họ lại xuất hiện thi sẽ ở trong
Thien Han Tong.
Trong nội giới đất Nam Thần, vị tri chinh bắc, co một bộ lạc danh chấn Nam
Thần, ten bộ lạc la Thien Han!
Thien Han đại bộ lạc, một trong hai đại bộ lạc duy nhất trong đất Nam Thần!
Bộ lạc tại phương bắc Nam Thần, du chiếm cứ phạm vi khong lớn, nhưng trong đất
Nam Thần, cac bộ lạc lớn nhỏ thuộc về Thien Han đại bộ lạc thi co rất nhiều.
Những bộ lạc phụ thuộc nay khiến thực lực Thien Han đại bộ lạc giống Hải Đong
đại bộ lạc, chấn nhiếp Nam Thần, cũng khiến Vu Tộc ngoai binh chướng trong mấy
ngan năm qua kho thể bước vao ben trong.
Thien Han Tong la Tong mon năm đo Thien Han đại bộ lạc sang lập sớm nhất, từ
bộ lạc cỡ trung phat triển đến đại bộ lạc như bay giờ. No tồn tại ở bắc bộ đất
Nam Thần, trong day nui bị băng tuyết bao phủ.
Khu vực nay la nơi duy nhất thường xuyen bị tuyết đọng ở đất Nam Thần ben
trong binh chướng. No chiếm cứ nửa phương bắc, cung Thien Han đại bộ lạc trở
thanh lực lượng mạnh nhất phương bắc.
Thien Han Tong rất lớn, mon đệ rất nhiều, đến từ tất cả bộ lạc trong phạm vi
Thien Han đại bộ lạc.
Nguyen Thien Han Tong gồm co chin ngọn nui cao nhất. Chin ngọn nui nay đều bị
tuyết bao trum, sat nhau vong quanh mặt đất. Mỗi một ngọn nui đều bị gọi la
sơn mon Thien Han Tong.
Mặt sau chin ngọn nui la một số đỉnh băng thấp be, lien mien bất tận keo dai
xuống. Nếu từ tren trời ngo xuống sẽ thấy vị tri cac ngọn nui như la một trận
phap, toat ra khi thế uy nghiem.
Đồn rằng phương bắc đất Nam Thần la một mảnh biển rộng, nhưng mấy ngan năm
trước khi Thien Han Tong sang lập thi biển bị thi phap đong băng, khiến mặt
biển xuất hiện băng tầng như mặt đất, mới co đất Tong mon Thien Han Tong.
Cũng co tin đồn, tận dưới cung băng tầng Thien Han Tong vẫn co nước biển chảy,
nhưng tại đo rốt cuộc co cai gi, vi sao Thien Han Tong chọn nơi đay, lại con
đong băng biển thanh mặt phẳng thi khong người đoan ra đap an bi ẩn được.
Chin ngọn nui cao, vo số đỉnh đồi, mảnh đất băng tầng, liếc mắt một cai khong
nhin thấy giới hạn, tựa như thanh tri khổng lồ xay nen đất băng gia Tong mon
Thien Han Tong!
Nhưng giữa khong trung chin ngọn nui co một kiến truc tieu chi Thien Han Tong,
bị gọi la Thien Mon Thien Han Tong.
Gọi la Thien Han chinh la lấy no lam đại biểu.
Noi la mon nhưng kỳ thật la chin khối đất bềnh bồng. Chin khối đại lục chồng
thanh hinh thap, mỗi khối cach cỡ vạn trượng, lấy chin ngọn nui cao nhất lam
trung tam bay giữa trời.
Mỗi khối đại lục xay dựng một it lầu cac trang nha, đệ tử co thể cư ngụ tại
Thien Mon Thien Han Tong thi tuyệt khong phải hạng tầm thường.
Ngẩng đầu nhin lại, tối đa chỉ co thể thấy tầng đại lục thứ năm, con về mặt
tren thi bị biển may che khuất, khong trong thấy. Nơi nay tồn tại lực lượng kỳ
lạ, coi như co bay thi cũng khong dễ dang tới gần được.
Đệ tử Thien Han Tong tinh cả người ra ngoai du lịch trải nghiệm va trấn thủ
binh chướng Thien Lam thi co hơn mười vạn người, một cau mười vạn Man tu, du
la lời của Thien Han nhưng đều khong phải noi chơi.
Ngay nay tren ngọn nui cao thứ bốn, giữa sườn nui vong quanh hơn trăm binh
đai. Những binh đai cach xa nhau, co cac loại trận phap.
Giờ phut nay, một trong cac binh đai bỗng chớp loe anh sang vang choi mắt. Dần
dần trong gio lạnh gao thet, trận phap trong binh đai xuất hiện năm bong
người.
'Thien Han Tong…' Gio lạnh thổi vao mặt To Minh mang theo một it bong tuyết,
khiến mặt hắn lạnh lẽo. Đay la lần đều tien hắn tại đất Nam Thần ro rang cảm
nhận được tuyết thật sự ma khong phải tu hanh hay thi phap.
Tren binh đai bốn phia ngồi xếp bằng ba người. Khi trận phap binh đai loe anh
sang vang thi ba người mở mắt ra.
"Chắc la Trần sư đệ va Hứa sư muội đa trở lại." Một người trong số đo biểu
tinh binh tĩnh len tiếng, mắt quet qua năm người hiện ra trong anh sang vang.
Lat sau, anh sang vang trận phap tren binh đai tan đi, lộ ra năm người To
Minh.
"Phương sư muội cũng cung trở lại? Trần sư đệ, lần nay ra ngoai co cảm giac
như thế nao?" Ba người ngồi tren binh đai giờ phut nay đứng len, trong đo một
người cười hỏi.
"Chu sư huynh đừng treu chọc ta, tha rằng khong đi lần nay con hơn." Trần Dục
Binh trở lại Thien Han Tong thi tam tinh thả lỏng nhiều, nghe vậy cười tiến
đến gần ba người.
"Đến đay, ta giới thiệu cho ba vị sư huynh, vị nay chinh la Han Phỉ Tử sư
muội."
Han Phỉ Tử nhiu chan may thanh tu, hiển nhien co chut kho chịu kiểu kết bạn
thế nay. Nhưng co vừa mới đi vao Thien Han Tong, kiềm nen khong thoải mai gật
đầu với ba người.
Con về Han Thương Tử thi cười chao mọi người xong đi hướng To Minh.
To Minh đứng một ben nhin đam người ồn ao trao đổi. Co Trần Dục Binh giới
thiệu, mấy người kia ro rang nhiệt tinh hơn. Sau khi trở lại Tong mon, Hứa Như
Nguyệt dần lại lộ ra vẻ cao ngạo, biểu tinh giống với mấy người kia.
Đay la vẻ mặt kieu ngạo tự đại ma đệ tử Thien Han Tong đều co.
To Minh khong them để ý đam người đo, một minh cất bước đi tới mep binh đai.
Hắn nhin chan trời, nhin mảnh đất đầy tuyết trắng.
Tuyết cho hắn cảm giac rất đặc biệt. Đứng tại đay như trong thấy tuyết Ô Sơn.
Bong tuyết theo gio thổi đến mặt hắn, cảm giac lạnh lẽo khiến hắn tim lại sự
quen thuộc.
"Co gi khong thoải mai a?" Ben tai hắn truyền đến thanh am mềm nhẹ của Han
Thương Tử.
"Luc ta mới đến Thien Han Tong thi cũng thế." Han Thương Tử nhin To Minh, dịu
dang cười.
"Cũng được." To Minh mỉm cười noi.
Kỳ thật luc To Minh xuất hiện đa khiến ba người chu ý. Họ vang mệnh chờ tại
đay, thấy Han Thương Tử trở về khong co gi ngoai ý muốn, khi trong thấy To
Minh thi sửng sốt.
Nhưng Trần Dục Binh khong giới thiệu thi họ khong tiện hỏi ngay. Bay giờ thấy
To Minh một minh tach ra, ba người liền hỏi.
"Trần sư đệ, người nay la ai? Tại sao cung trở về với cac ngươi?"
"Người nay la…" Trần Dục Binh chần chờ một lat, mở miệng chưa noi hết lời thi
bỗng chan trời co một cầu vồng rit gao lao đến.
Cầu vồng cực kỳ ba đạo, bay nhanh tới khiến mấy đệ tử Thien Han Tong xuyen qua
giữa trời vội vang ne tranh, nếu khong sẽ va đụng nhau.
Những đệ tử Tong mon ne tranh từng người lộ vẻ giận dữ, nhưng thấy người trong
cầu vồng thi lại lắc đầu khong them để ý.
"Nay, trong mấy Man tử cac ngươi ai ten la To Minh!?" Trong cầu vồng truyền ra
tiếng rống to. Thanh am cực lớn, đinh tai nhức oc.
Chỉ thấy cầu vồng tới gần bềnh bồng ngoai binh đai, lộ ra ga đan ong cực khoi
ngo như ngọn nui nhỏ. Ga đan ong toc rối xu, người đầy mui rượu, tay con cầm
hồ lo lớn. Noi xong cau đo ợ một hơi rượu, trợn trừng mắt chỉ về phia đam
người tren binh đai.
"Hổ gia gia nha ngươi đang hỏi cac ngươi ne, đứa nao la To Minh!"