Người đăng: Boss
"Khụ…Nếu đa thức tỉnh thi hay cho lao phu đap an đi. Co thể trở thanh ký danh
đệ tử của lao phu hay khong thi phải xem đap an của ngươi." Ông lao lại ho
khan một tiếng, nang tay vuốt chom rau, lam bộ lam tịch dang vẻ cao nhan tiền
bối, phối hợp với rung động đem đến cho To Minh khiến người khong nhin ra một
chut manh mối.
"Ngưng Huyết, Khai Trần, Tế Cốt, Man Hồn, tứ đại cảnh giới đều la một chữ tạo
biến thanh!" To Minh hit sau, từ từ noi.
"Sang tạo, trong vo sinh co, đay la ý nghĩa ben trong tứ đại cảnh giới, loại
sang tạo nay lấy Man Văn lam chủ!"
"Mỗi người co Man Văn khac nhau, cho nen sang tạo cũng khac biệt, nhưng xet
đến cung thi đều la một chữ 'tạo'! Giống như ta vừa trong thấy, lấy sợi mau
cuối cung sang tạo ra người như nui!" To Minh thi thao, tinh thần hắn con đang
rung động. Hắn tu hanh cho đến hom nay mới coi như hiểu ra con đường minh tu
luyện la cai gi.
Thậm chi hắn đa phat hiện minh ở trong thời gian khong biết qua bao lau, chan
chinh dung hợp cac sợi mau thanh một. Khi no dung nhập vao Man Văn, du tu vi
vẫn la sơ kỳ Khai Trần nhưng hắn co thể nắm giữ chiến lực mạnh hơn chut. Đo la
một loại hoan toan thoat khỏi Ngưng Huyết, chan chinh bước vao cảnh giới Khai
Trần! Thậm chi sơ kỳ Khai Trần nay cũng bởi vi hanh động mới nay ma co cảm
giac bao hoa, dường như khoảng cach trung kỳ Khai Trần đa khong xa.
Tất cả điều nay đều la do ong lao trước mắt đem đến cho hắn.
Ông lao nghe vậy thi cười, cang lộ ro khen ngợi.
"Khong sai, co thể hiểu ra điều nay coi như nhập mon, xứng với than phận Thần
Tướng Khai Trần. Một chữ tạo chinh la trung tam của Man tộc ta, nhất cổ nhất
tạo, thcổ nhất tạo, bach cổ nhất tạo, thậm chi la ngan cuối cung la vạn cổ
nhất tạo, đo chinh la thuật Man Thần! Trong coi trời đất co vo số nước ngoai,
người tu hanh đủ loại khac nhau, nhưng chỉ co Man tộc ta tu la một chữ tạo
nay. Tại Man Hồn cảnh thi đạt đến đại thanh, sang tạo ra Man Tượng thuộc về
minh!"
"Ngươi đa thong qua thử thach đầu tien!" Ông lao thu lại nụ cười, biểu tinh
nghiem tuc.
"To Minh, lao phu la Thien Ta Tử, ngụ ở Thien Han Tong, bản than vừa la người
Thien Han Tong cũng khong phải tu Thien Han Tong. Lao phu cả đời khong thu đồ
đệ, từng co mấy người khiến ta động tam nhưng cuối cung khong thich hợp. Ta đa
chu ý từ luc ngươi Khai Trần, thậm chi khi ngươi minh tưởng Man Văn lao phu
cũng co mặt!" Thien Ta Tử từ từ mở miệng, nhin To Minh.
To Minh ngẩng đầu nhin ong lao, hắn khong nghi ngờ lời của ong.
"Bay giờ đặt trước mặt ngươi co hai lựa chọn. Một la mọi thứ y cũ, ngươi vẫn
đi Thien Han Tong, co lao phu thay ngươi noi chuyện, ngươi co thể trở thanh đệ
tử Thien Han Tong! Bởi vi ngươi co tư cach Thần Tướng Khai Trần cho nen trong
Thien Han Tong chắc chắn sẽ được ton trọng, nhất định la đệ tử nội mon rồi.
Thậm chi mấy lao gia Thien Han Tong sẽ co người chọn ngươi lam mon đồ. Giống
như Tư Ma Tin, trở thanh tinh anh trong Thien Han Tong, con về phat triển sau
nay thi phải xem tạo hoa bản than ngươi."
"Hai la từ bỏ việc vao Thien Han Tong, trở thanh đồ nhi của Thien Ta Tử ta. Ta
ở Thien Han thi ngươi ở đo, nếu ta rời đi thi ngươi đi theo. Trở thanh đệ tử
của ta, ngươi co thể ngụ ở Thien Han Tong nhưng khong phải đệ tử Thien Han
Tong, khong được bất cứ đai ngộ đệ tử Tong mon. Nhưng ngươi bai ta lam sư phụ,
cuối cung co một ngay sẽ hiểu, Thien Han Tong chẳng đang la gi. Nhưng muốn trở
thanh đệ tử của lao phu, ngươi con cần tiến hanh thử thach lần thứ hai. Chỉ co
thong qua thi ta mới nhận ngươi!" Thien Ta Tử nghiem tuc noi, trong lời noi lộ
ra khinh thường Thien Han Tong va sự cuồng ngạo.
Chẳng qua khi ong thấy To Minh biểu tinh trầm tư dường như đang đắn đo thi
nhịn khong được khẩn trương. Nếu la trước khi ong khong thấy Man Văn của To
Minh thi sẽ khong qua để ý việc nay, nhưng bay giờ khac hẳn.
"Khụ, ta noi nay To Minh, ngươi xem mới rồi vi sư đa giup ngươi một lần, tu vi
cũng đề cao một chut rồi ứ. Trở thanh đệ tử của ta, sau nay sẽ con giống như
vậy nữa." Ông lao ho khan, vội vang noi.
To Minh vẫn im lặng.
"Ngươi phải suy nghĩ thật kỹ, vi sư rất bao che khuyết điểm. Ngươi trở thanh
đệ tử của ta thi đương nhien sẽ được rất nhiều chỗ tốt. Nếu từ chối thi…" Ông
lao hừ một tiếng, long co chut bất đắc dĩ. Việc thu đệ tử rất quan trọng, qua
miễn cưỡng người khac thi khong tốt lắm.
"Co chỗ tốt gi?" To Minh ngẩng đầu len, binh tĩnh hỏi.
"Chỗ tốt đương nhien co nhiều lắm." Thien Ta Tử co chut tam hư, cười che giấu.
Ông đa ở tuổi cao gia rồi, co tự tin khiến To Minh khong nhin ra được.
"Trong động phủ của lao phu co vo số Man Khi, ngươi la đệ tử duy nhất của ta,
đương nhien sẽ để ngươi tuy ý lựa chọn."
"Lao phu con co hết cong phap thần thong của Thien Han Tong, ngươi khong cần
gia nhập Thien Han Tong cũng co thể học, ma bọn họ khong dam noi cai gi, bởi
vi ngươi la đệ tử của ta."
"Để ta suy nghĩ xem, lao phu con co một ngọn nui lam nha, co động phủ của
minh, nếu ngươi trở thanh đệ tử của ta thi lập tức giup ngươi đao ra một động
phủ thuộc về chinh ngươi."
"Lao phu con co người quen tại Đại Ngu vương triều, ngươi đi chỗ đo lấy Thần
Tướng phong thưởng, vi sư co thể đi cung ngươi."
"Con nữa, để ta nghĩ coi. Ngươi trở thanh đệ tử của ta thi bối phận liền khac
đi. Du quan hệ giữa vi sư va Thien Han Tong co chut phức tạp nhưng cũng xem
như la thế hệ trước của Thien Han Tong. Một khi ngươi bai sư, lập tức co bối
phận cỡ chưởng mon, mấy tiểu tử đều phải keu ngươi một tiếng sư thuc. Tom lại
chỗ tốt cực nhiều. Đung rồi, lao phu con co rất nhiều điển tịch tran quý, ben
trong co đủ hết, thậm chi la địa đồ Nam Thần lao phu cũng co một phần, khong
thua kem Thien Han Tong. Du sao lao phu đi qua rất nhiều địa phương."
Mắt To Minh chợt loe, im lặng nghe ong lao noi trang giang đại hải, gật đầu.
"Tốt, xin tiền bối noi ra thử thach thứ hai đi."
Thien Ta Tử phấn chấn, nụ cười cang tươi, chỉ binh rượu trước mặt To Minh.
"Bầu rượu nay la lao phu dung thời gian rất dai đich than chế ra. Ngay cả tả
hữu chưởng giao Thien Han Tong đều khong được uống, ngươi nếm thử khong?"
To Minh nhin binh rượu trước mặt, khong chần chờ, cầm lấy đặt ben miệng muống
một ngụm. Hắn hiểu rằng lấy tu vi của ong lao nay, nếu muốn hại minh thi khong
cần phiền phức như vậy.
Nhưng nuốt xuống hớp rượu nay, To Minh ngay ra.
"Nước?" Hắn nhin hướng ong lao.
"La rượu." Ông lao nửa cười nửa khong, đứng dậy, biểu tinh rất la thư gian.
To Minh nhiu may, anh mắt rơi vao binh rượu trong tay, suy tư.
"Thử thach lần thứ hai ngươi cũng đa thong qua. Đi thoi, cung vi sư ra ngoai,
truyền tống tiến Thien Han Tong, về nha!" Ông lao cười to, bước ra một bước đi
tới trước mặt To Minh.
Ông khong thấy khi ong noi ra hai chữ 'về nha' thi To Minh cầm binh rượu than
thể run len, ngẩng đầu nhin chằm chằm vao ong.
"Trong binh rượu chứa cai gi thi vi sư cũng khong biết. Đừng nhin no la ta chế
ra, ben trong dung Man tộc tạo thuật của lao phu, nhưng mỗi người uống đều co
vị khac nhau. Tư Ma Tin từng uống, noi la đắng. Ba người khac cũng co uống,
noi ra lời khac nhau. Vi sư uống cảm giac no la rượu. Ngươi la người duy nhất
noi la nước. Đap an nay phu hợp tam tinh hom nay của vi sư, cho nen từ nay về
sau, To Minh ngươi chinh la đệ tử duy nhất của Thien Ta Tử ta!" Thien Ta Tử
lại tiến len, ngoai đầu cười nhin To Minh.
To Minh ngẩn ra, cười khổ, cung Thien Ta Tử đạp len trời dần đi xa. Theo họ đi
xa, thien địa Giới Khong nay dần vặn vẹo, cuối cung hoa thanh . Ngay cả than
hinh To Minh va Thien Ta Tử phia xa cũng biến mất.
Ngoai Ham Sơn thanh, tren nui Nhan Tri, bay giờ anh sang truyền tống trận đa
đến mức choi mắt nhất, phat ra tiếng chấn điếc tai, động đất. Dường như co
từng tầng lực lượng vo hinh từ tam hướng ngưng tụ lại ua vao trong truyền tống
trận nui Nhan Tri, từ đỉnh nui bung phat hinh thanh trận phap lộ ra ngoai.
Ánh sang choi mắt bao phủ người vao trong. Than thể To Minh chấn động, tỉnh
tao lại. Khong biết khi nao thi trong tay hắn co them binh rượu. Binh rượu nay
khiến hắn hoảng hốt, thi ra mọi thứ trong Giới Khong chỉ la thoang giay ở thế
giới ben ngoai.
'Giới Khong…' To Minh cui đầu nhin binh rượu trong tay, uống một ngụm.
Ben tai hắn trừ tiếng trận phap ầm vang, con co keu gọi đưa tiễn từ bốn phia
Ham Sơn. Dần dần, trong mắt tất cả người ben ngoai phap trận, anh sang truyền
tống nui Nhan Tri mạnh vụt sang, khiến mọi người hoa mắt, trời đất bỗng tối
lại.
Nui Nhan Tri khong con anh sang, chỉ co tia sang yếu ớt lan tỏa rất nhanh dung
nhập vao hư vo.
"Đi rồi…" Trong thanh Ham Sơn thanh, Nam Thien khẽ thở dai, biểu tinh cảm khai
xen lẫn phức tạp, lắc đầu.
"Khong biết lần nữa gặp lại hắn thi chenh lệch giữa chung ta sẽ bị keo dai bao
xa. Cũng co lẽ sẽ khong con gặp lại nữa."
Lanh Ấn đứng một ben im lặng nhin nui Nhan Tri đa khong con anh sang truyền
tống, anh mắt co dứt khoat.
"Hắn rốt cuộc đi rồi." Tren nui Phổ Khương, Man Cong thở phao. Nhưng lao biết,
minh vĩnh viễn khong quen, tại Ham Sơn, tại đay, từng xuất hiện một Thần Tướng
Khai Trần, dung cach như vậy tiến vao Thien Han Tong.
Tren nui An Đong, Phương Mộc cui đầu. Phụ than y đứng kế ben, ha miệng muốn
noi gi nhưng Phương Mộc khong nhin ma cui đầu bước đi, giống như khong muốn để
ý đến cha minh.
Phương Than thở dai thườn thượt.
Theo sứ giả Thien Han Tong rời đi, Ham Sơn dần trở lại sự binh tĩnh vốn co. Co
người rời đi co người chọn ở lại. Hệt như người trong tiệm rượu bay giờ, cũng
giống vậy. Nhưng du thế nao thi khi lần sau Thien Han Tong nhận đệ tử, co lẽ
trong đam bọn họ co một số sẽ lại gặp gỡ, uống rượu, tro chuyện về kỳ tich năm
đo.
Đặc biệt la những người cung To Minh uống rượu, co lẽ họ sẽ đắc ý noi, năm đo
tại đay co một Thần Tướng đại nhan gọi la To Minh, một it chuyện kể về hắn.