Người, Như Núi!


Người đăng: Boss

Sang sớm, Ham Sơn thanh thức tỉnh khỏi giấc ngủ say, tren đường nhiều người
qua lại hơn, nhưng vẫn bao trum khong khi nặng nề. Trước khi sứ giả Thien Han
Tong đến thi mọi người tran đầy mong chờ. Nhưng hom nay tới rồi, chờ đến lại
la kết quả như thế nay.

Cuối cung hai ngay, hai ngay sau sứ giả Thien Han Tong sẽ rời đi, mọi người
trong Ham Sơn thanh khong con nhiều thời gian. Nhưng cho du co nhiều thời gian
hơn nữa, những người Ngưng Huyết cảnh lam sao co thể đạt được tư cach nhập mon
khắc nghiệt như thế.

Ngay cả Khai Trần con kho lam được, Kha Cửu Tư tức giận đến mức rời đi, mấy
người khac co thể lam đươc gi?

Lam kẻ yếu thi khong co quyền lựa chọn, khong co quyền chế ra quy tắc, chỉ co
giay dụa sống dưới quy tắc của cường giả, chỉ co thể như vậy.

Ban ngay trong tiệm rượu them nhiều người. Tuy noi nao nhiệt hơn buổi tối một
chut nhưng ro rang khac với trước kia, đoi khi sẽ xuất hiện khoảng lặng,
khoảng lặng đối mặt Thien Han Tong, khong thể giay dụa chờ đợi hai ngay troi
qua.

Co lẽ qua hai ngay nữa, khi tất cả đa thanh kết cuộc thi loại ap lực nay mới
biến mất.

To Minh luon ngồi trong tiệm rượu nay, uống rượu, nhin khung trời ngoai song
cửa, ben tai thỉnh thoảng vang từng đợt thảo luận bất đắc dĩ va phẫn nộ đối
với Thien Han Tong.

Hắn ngồi ở đay đa rất lau, từ đem hom qua mai đến trưa hom nay. Ánh nắng choi
mắt mang theo cảm giac nong bức chiếu vao trong tiệm, cung với rượu bị uống
vao miệng.

Hắn hiếm khi binh tĩnh như bay giờ. Trong tri nhớ của hắn, sinh hoạt khong cần
tu luyện, khong cần bế quan, khong cần trốn tranh va chem giết chỉ co luc ở Ô
Sơn.

Từ sau khi tới đất Nam Thần nay, binh tĩnh như thế nay cực hiếm hoi, hắn rất
quý trọng.

Hắn cứ ngồi như thế, khi bầu trời buong tấm manh hoang hon, ben ngoai truyền
đến từng tiếng kinh ho, phia xa vang tiếng chấn, theo đo la một tiếng cười
thảm.

"Lại co người thất bại. Ngưng Huyết cảnh khieu chiến Khai Trần chỉ co kẻ đien
mới lam như vậy. Nhưng nếu khong lam thế thi chỉ con cach từ bỏ."

"May la Nam Thien đại nhan va Lanh Ấn đại nhan thương hại chung ta đều la
người ngoai Ham Sơn, mấy ngay nay ai khieu chiến hai người đều chỉ bị thương
chứ khong chết."

"Thien Han Tong ra chieu nay thật hay, Nam Thien đại nhan va Lanh Ấn đại nhan
cũng bị bất đắc dĩ. Trừ phi họ giống như Kha Cửu Tư đại nhan lựa chọn rời đi,
nếu khong thi co mặt họ chinh la cửa ải thứ nhất ngăn cản người ta đạt được tư
cach."

"Nhưng họ con co cach nao chứ, coi như lam bộ đanh thua cũng chỉ hại người ta
thoi. Người Khai Trần của ba bộ lạc, một khi khieu chiến thi họ sẽ khong nương
tay."

To Minh cui đầu uống rượu mai đến khi hoang hon troi qua, đem tối lại giang
xuống. Người trong tiệm rượu đều tan đi, giống như đem qua, co vai người cui
đầu uống rượu.

Trong đo co hai người đem qua cũng ở tại đay. Hai người một la ong lao, một la
thanh nien vẻ mặt say rượu.

"Anh bạn nay chắc đa ở đay cả ngay nay, du chung ta khong quen biết nhưng cung
la người bị Thien Han Tong từ bỏ, cung uống rượu đi!" Thanh nien cầm binh rượu
đi tới ben cạnh ban To Minh, cười noi.

To Minh mỉm cười, cầm lấy binh rượu uống một hớp.

"Ta la Lam Lam, khong biết anh bạn ten la gi?"

"To Minh." To Minh đặt binh rượu xuống. Đay la lần đầu tien, trong Ham Sơn
thanh hắn noi ra ten của minh.

"To huynh, uống đi!" Thanh nien khong them để ý, cầm binh rượu uống một hớp
lớn.

Khong bao lau sau, ong lao đem qua ở tại đay cũng xach binh rượu đi tới, nhin
To Minh va thanh nien, cười ha hả.

"Cung la người lưu lạc, mấy ngay nay ta cũng khong tam tri tu hanh, may la qua
ngay mai rồi khong cần phiền long nữa. Một đem cuối cung nay chung ta cung
uống say đi?"

Trong tiệm rượu, đem nay đối với To Minh ma noi rất khac biệt. Trừ hai người
cung ban nay ra, khi đem tới, mấy người Ham Sơn khac đa số đều quen biết nhau,
giới thiệu một phen xong, đem nay trong tiệm rượu khong co ban tan về Thien
Han Tong ma la một đam người đan ong thất bại nốc rượu mua say.

Trong cảm nhận của họ, To Minh hiển nhien la người mới đến Ham Sơn thanh xem
coi co thể gia nhập Thien Han Tong khong, hắn giống hệt như bọn họ, khong co
gi khac.

Tuy thanh nien ten To Minh noi khong nhiều, nhưng mặt luon mang nụ cười, khi
uống rượu cang sảng khoai. Đem nay người trong tiệm rượu dần chấp nhận To
Minh.

Khuya hom nay, hai ga đan ong ao xanh cũng xuất hiện trong tiệm, ngồi ban ben
cạnh To Minh, tham gia vao nhom. Chẳng qua ga đan ong họ Van đoi khi liếc
hướng To Minh trong mắt ẩn giấu vo cung kinh sợ. Con đồng bạn thi cang cứng
ngắc, bộ dạng thận trọng khong dam ho he, nhưng uống nhiều rượu rồi thi cũng
dần to tiếng len.

Đem bất giac đa troi qua, khi bầu trời sang ngời, người trong tiệm rượu dần im
lặng xuống.

"Ngay cuối cung…" Ông lao cầm binh rượu rỗng, mặt lộ ưu phiền.

"Đay la lần thứ ba ta đi tới Ham Sơn thanh, nhưng ba lần đều cung Thien Han
Tong vo duyen. Ta khong biết con co lần thứ tư nữa hay khong. Co lẽ đa khong
con." Ông lao cười cay đắng.

"Trời sang rồi, sứ giả Thien Han Tong chắc sẽ rời đi. Đem nay ta khong đến
nữa, sau nay nếu co duyen thi co lẽ chung ta sẽ lại gặp gỡ." Người thanh nien
suy nghĩ rất phong khoang, nhưng noi rồi lại buong tiếng thở dai.

"Đang tiếc, mai đến khi kết thuc vẫn khong thấy Van Tang đại nhan xuất hiện,
con co Mặc To bi ẩn. Từ đầu đến cuối khong ai trong thấy bộ mặt người nay, chỉ
nghe đồn tu vi cực cao, đang tiếc…hắn khong xuất hiện."

Ben cạnh To Minh, đem nay mười mấy người uống rượu bay giờ im lặng bị đanh vỡ,
vang tiếng thảo luận. Ga đan ong ao xanh họ Van cui đầu, khi nghe co người
nhắc đến ten Van Tang thi khẽ thở dai.

Đồng bạn chần chờ một lat, nhin hướng y.

"Ta mong chờ nhất la Thần Tướng đại nhan…"

"Khong sai, nếu Thần Tướng đại nhan trở về chắc chắn sẽ cho Thien Han Tong
biết trong người ngoai Ham Sơn thanh chung ta cũng co cường giả!"

"Hinh ảnh Thần Tướng đại nhan đối mặt Phổ Khương bộ lạc, đến nay ký ức con mới
mẻ trong đầu ta. Mỗi lần nhớ đến sẽ kiềm khong được soi trao nhiệt huyết. Đang
tiếc hắn khong trở về."

"Thần Tướng đại nhan, ngươi ở đau!" Thanh nien ngồi đối diện To Minh bỗng
nhien het to một tiếng, sau đo pha ra cười, mặt may ro rang đa say.

Co lẽ người ta say khong vi rượu ma la muốn say.

"Thần Tướng đại nhan, ngươi ở đau!" Ông lao ở một ben cũng cười het to.

Theo hai người la len, người xung quanh cũng cười hua theo, tiếng cười co bất
đắc dĩ, chờ mong, nhưng đa phần la phat tiết bất man đối với Thien Han Tong.
Họ khao khat co thể xuất hiện một người đi vao Thien Han Tong, du người nay
khong phải la minh. Nhưng phải cho Thien Han Tong biết, người ben ngoai Ham
Sơn thanh cũng co cường giả!

"Thần Tướng đại nhan, ngươi đang ở đau!"

"Thần Tướng đại nhan, ngươi đang ở đau!!!"

Từng tiếng het truyền ra từ tiệm rượu, trong nắng sớm, thanh am do mười mấy ga
đan ong cung phat ra, đo la tiếng gao ap lực mấy ngay nay, vang đến tiệm rượu
khac gần đo.

Chậm rai, một tiệm rượu cach đo khong xa, từ miệng mấy người gục đầu uống rượu
phat ra tiếng tựa như hồi am.

"Thần Tướng đại nhan, ngươi đang ở đau!!!"

Khi tiệm rượu thứ hai phat ra tiếng nay thi dần dần, thanh am lan xa. Sang sớm
ngay cuối cung sứ giả Thien Han Tong sắp rời đi, thanh am tựa như song đi qua
đau la lại them vao tiếng ho tương tự.

Phat ra thanh am nay khong chỉ la người trong tiệm rượu. Gần như những người
ngoai Ham Sơn ap lực trong im lặng sau mấy ngay me mang, khi nghe thanh am nay
thi đều tham gia đam người, het ra cau đo.

Thanh am như gio lốc vang vọng nguyen Ham Sơn thanh, cuối cung từ từ tĩnh
lặng. Giay phut yen tĩnh, To Minh ngẩng đầu len, cầm binh rượu, hớp một ngụm
lớn.

Hắn đứng len.

"Cac vị bằng hữu, cảm ơn hai đem lam bạn. To ta con co chuyện đi trước một
bước." To Minh nhin những người trước mắt, khi anh mắt rơi vao ga đan ong họ
Van thi, hắn thấy trong mắt đối phương co kich động va hy vọng.

"To tiểu đệ, đi đường binh an. Chờ lat nữa ta cũng đi khỏi Ham Sơn thanh, chỗ
quai quỷ nay ta sẽ khong bao giờ tới nữa!"

"Đung thế, To huynh, đi đường binh an!"

"Nao, To huynh, lao phu tiễn ngươi!"

Người trong tiệm rượu lần lượt nang len binh rượu, mắt than thiện va lờ đờ say
hướng To Minh uống ngụm lớn.

To Minh chắp tay hướng mọi người, xoay người đi ra khỏi cửa tiệm rượu. Bước
chan hắn khong nhanh, nhưng mỗi đạp xuống một bước đều rất ổn định. Hắn rời đi
khong khiến nhiều người chu ý, chỉ co ga đan ong họ Van la đứng dậy cui đầu
hướng To Minh.

"Van Tập cam bai hạ phong, mong…đại nhan thanh cong!"

Ga đột ngột noi khiến người xung quanh kho hiểu, cung nhin qua, nhưng To Minh
đa ra khỏi cửa tiệm. Trong anh nắng ban mai, hắn đi từng bước tới tầng thứ hai
Ham Sơn thanh, chỗ Nam Thien va Lanh Ấn cư ngụ.

'Khieu chiến tất cả người Khai Trần, thắng mỗi người một chieu, việc nay…khong
kho!' To Minh biểu tinh binh tĩnh đi qua tầng thứ tư, tầng thứ ba, đi tới…tầng
thứ hai!

Trong tầng thứ hai nay, To Minh khong cần mở Khắc Ấn Thuật đa cảm nhận được
chỗ nay tồn tại hai khi thế Khai Trần.

"Nam Thien!" To Minh chậm rai mở miệng.

Thanh am hắn khong lớn nhưng vang vọng trong tầng hai truyền vao tai Nam
Thien, khiến y ngồi xếp bằng tĩnh tọa toan than chấn động, mở bừng đoi mắt,
ben trong đay mắt toat ra hoảng sợ.

"La ai!" Nam Thien lập tức đứng dậy lao ra khỏi nha, liếc mắt liền thấy cach
trăm met đứng một bong người ao xanh chắp tay sau lưng.

Cung lao ra con co Lanh Ấn ở một căn nha cach đo khong xa. Biểu tinh ga cực
trầm trọng, bay giờ bước nhanh ra khỏi gian nha, khoảnh khắc thấy To Minh thi
tinh thần chấn động, co hoảng hốt. Dường như ga thấy khong phải một người ma
la ngọn nui kinh người.

Người, như nui!


Cầu Ma - Chương #207