Người đăng: Boss
Muốn lại thức tỉnh hai cai đầu da thu ngủ say, To Minh biết hiện tại minh lam
khong được. Nhưng chiếm đoạt hai cai đầu vốn đa tỉnh chẳng qua tồn tại ý chi
của Tư Ma Tin thi hắn co thể lam được.
'Tuy y mạnh nhưng chưa đến mức minh khong thể xoa nhoa một tia ý thức.' Mắt To
Minh lạnh lẽo nhin hướng đầu da thu tren trời, bước ra một bước.
Hai cai đầu da thu co ý thức Tư Ma Tin hiện giờ cung nhin hướng To Minh. Trong
con ngươi chung tồn tại than hinh Tư Ma Tin dường như cũng nhin To Minh.
Khong co khang cự, chỉ lạnh lung nhin To Minh đi tới. Tư Ma Tin sớm biết, chỉ
nhờ vao ý thức lưu trong đầu sẽ khong thể thay đổi số phận bị boi xoa, trừ phi
y tự đi tới. Tuy nhien, thời gian đa khong con kịp.
Y khong thốt ra lời uy hiếp, nhưng anh mắt lạnh lung lộ ra ý nghĩa đủ uy hiếp
hơn bất cứ cau noi gi.
To Minh cũng lạnh lung nhin than hinh Tư Ma Tin trong đoi mắt hai da thu, anh
mắt hắn tran ngập lạnh lẽo.
Tren nui An Đong, An Đong Man Cong nhin tinh hinh nay, rốt cuộc biết vi sao
minh thấy To Minh va Tư Ma Tin rất giống nhau. Bởi vi hai người nay cung lạnh
lung, thậm chi hơi thở đều giống nhau.
To Minh nang len tay phải, thật nhiều tia điện hinh cung xuất hiện chợt bao
phủ hai cai đầu da thu.
"Tư Ma Tin, chuong nay, la của ta." To Minh binh tĩnh len tiếng, sấm đanh,
than hinh Tư Ma Tin trong hai cai đầu da thu lập tức co một tan biến, hoa
thanh trống rỗng.
Một cai khac cũng tan biến, giay phut đo To Minh trong thấy Tư Ma Tin cười.
Nụ cười kia khong lộ ra vui giận, nhưng tồn tại kieu ngạo bị giấu sau ben
trong. Sự kieu ngạo nay người ngoai khong chạm đến, cũng khong co tư cach cảm
nhận, nhưng giờ phut nay đa lộ ra.
To Minh biểu tinh binh thản, tay phải vung len, tia chớp đanh tới, triệt để
xoa đi than hinh Tư Ma Tin mỉm cười.
Khoảnh khắc than hinh trong hai đầu da thu bị xoa, trong con ngươi hai cai đầu
bỗng tỏa ra tia điện. Dần dần ben trong xuất hiện than hinh To Minh.
Ngay luc đo, da thu tren trời, trong chin đầu co bốn cai tồn tại ý thức To
Minh, ngửa đầu phat ra từng tiếng gầm rống.
"Cửu…Anh…Nam…Hoang…Thong…"
Năm thanh am quanh quẩn trong đầu To Minh, như co người khổng lồ đang gầm len,
giọng noi kia xa xăm tựa tiếng nỉ non, khiến người cảm giac chợt xa chợt gần.
"Cửu Anh Nam Hoang Thong…" To Minh thi thao, khi thốt ra thi một tiếng chuong
ngan chưa từng co vang trong Ham Sơn Thanh.
Tiếng chuong nay như la nhận chủ, vang vọng. Lại thấy Ham Sơn Thanh mạnh chấn
động, trong anh mắt hoảng sợ của mọi người chậm rai bay khỏi mặt đất.
No bay len khong nhanh, nhưng mỗi khi dang cao một it sẽ truyền ra tiếng
chuong hoa thanh song gợn. Cuối cung chuong Ham Sơn bay thẳng tới chỗ To Minh.
Chuong khổng lồ nhanh chong thu nhỏ, khi đến gần hắn thi hoa thanh chuong cỡ
ngon cai nhập vao tran To Minh, biến mất khong thấy bong dang.
Khoảnh khắc no dung nhập vao người, từ người To Minh truyền ra tiếng chuong
menh mong.
Tiếng chuong vang vọng tam hướng, khiến tất cả người nghe chấn động tinh thần.
Đầu oc bỗng trống rỗng.
Thậm chi la ba lao nui Nhan Tri cũng giống vậy.
Khong biết troi qua bao lau, khi mọi người từ từ hồi phục lại, khi đa tỉnh tao
thi anh mắt họ tập trung nhin bầu trời, nhưng khong thấy To Minh!
Tren trời dưới đất, nui xung quanh, bất cứ vị tri nao đều khong co bong dang
To Minh. Giống như hắn vốn chưa từng xuất hiện, mọi chuyện trước đo chỉ la ảo
mộng của mọi người.
Sau ngắn ngủi tĩnh lặng lại dấy len xao động!
"Hắn đi rồi sao?"
"Mới rồi xảy ra chuyện gi? Ta cảm giac dường như chỉ trong khoảnh khắc, luc
tỉnh lại thi đa khong thấy Thần Tướng đại nhan đau."
"Chuong Ham Sơn! Chuong Ham Sơn! Chuong cũng bị lấy đi mất rồi!"
Tren nui Nhan Tri, ba lao thở ra một hơi dai, biểu tinh suy tư. Nhan Loan đứng
ben cạnh nhiu may, tim kiếm xung quanh nhưng khong phat hiện được gi.
Đang luc mọi người tim kiếm bong dang To Minh thi bỗng truyền ra một tiếng
kinh ho. Người keu len ở trong Ham Sơn Thanh, gần chỗ Huyền Luan đứng.
Huyền Luan đứng đo, hai mắt sợ hai, khong động đậy.
Cach y khong xa co một thanh nien, la người đo phat ra tiếng ho. Ga nhin thấy
tren cổ Huyền Luan co một sợi chỉ đỏ, mau thuận theo sợi chỉ chảy xuống cuối
cung phun trao.
Khi anh mắt mọi người tập trung vao thi đầu Huyền Luan tach khỏi than thể, rơi
tren đất lăn xa vai met than hinh mới nga xuống.
Đam người thoang chốc tĩnh lặng, khong ai mở miệng.
Tren nui Phổ Khương, Phổ Khương Man Cong mặt tai xanh. Lao la người duy nhất
thấy ro sự việc. Kỳ thật, tuy noi tu vi của lao la trung kỳ Khai Trần, nhưng
khi chuong Ham Sơn ngan len thi lao khong thể thấy ro rang.
Nhưng trước đo To Minh co đến!
Phổ Khương Man Cong hit sau, trong đầu lao hiện ra hinh ảnh vừa rồi. Trong
tiếng chuong ngan, ý nghĩ lao mơ hồ nhưng lại bị một ap lực trung kich, tỉnh
tao lại. Giay phut tỉnh tao, lao thấy To Minh mặc giap khoi đen từ bầu trời đi
đến. Hắn tới nui Phổ Khương, lấy đi hộp sọ luc trước khong ngừng bị tia chớp
đanh con dư phan nửa.
Sau đo hắn con liếc minh một cai.
Phổ Khương Man Cong khong thể nao quen anh mắt đo, giờ nghĩ lại thi vẫn sợ
run, như set đanh ngang tai.
Lao thấy To Minh rời khỏi nui, ở giữa trời chợt loe anh sang xanh, co một
luồng sang bay thẳng tới Huyền Luan trong Ham Sơn Thanh, vong một vong quanh
cổ Huyền Luan rồi trở về ben To Minh. Dường như hắn suy nghĩ cai gi, lập tức
ngẩng đầu nhin hướng đong, sau đo nhoang người một cai, hoa thanh cầu vồng bay
tới phương khac, biến mất khong thấy bong dang.
Khi người trong Ham Sơn Thanh va nui ba bộ lạc đều im lặng thi chan trời phia
xa, co ba vệt đỏ rit gao lao đến. Dẫn đầu la ong lao họ Lưu. Ông lao tới gần,
đứng tren bầu trời Ham Sơn Thanh, biểu tinh cực kỳ trầm trọng. anh mắt đầu
tien ong nhin la Ham Sơn Xich hơi lắc lư nui Phổ Khương mất đi vai cột đa,
nheo mắt lại.
Người Ham Sơn khong biết ong lao nay, cang khong biết một nam một nữ theo sau.
Nhưng ba lao Nhan Tri bộ lạc khi trong thấy ong lao thi biểu tinh phức tạp.
Cung nhận biết ong lao con co tại nui An Đong, mặt Han Thương Tử vẫn trắng
bệch. Giay phut co nhin thấy ong lao, vẻ mặt biến cung kinh.
"Han Thương Tử kinh chao Lưu lao."
"Trần sư huynh, Hứa sư tỷ." Han Thương Tử nhin hai người nam nữ, nhẹ giọng
noi.
Han Thương Tử vừa thốt ra, lập tức khiến người Ham Sơn xung quanh vẻ mặt kich
động, cung nhin hướng ba người.
"Thien Han tong!"
"Chắc chắn la sứ giả Thien Han tong! Lần nay lại đến trước mấy thang!"
"Người Thien Han tong đến, việc lựa chọn đệ tử sắp bắt đầu!"
"Đang tiếc…nếu họ đến sớm chut nữa la co thể thấy tinh hinh vừa nay rồi!"
"Khong biết lần nay ai may mắn được nhận vao Thien Han tong, chắc chắn Thần
Tướng đại nhan co thể!"
Tiếng ban tan xon xao, co ham mộ, kich động, tan than, cac loại tam tinh biến
thanh anh mắt tập trung vao ba người tren trời.
Người trong Ham Sơn Thanh đa số tới đay la vi mục đich tham gia Thien Han
tong, cho nen bay giờ sao khong kich động cho được. Du cơ hội xa vời nhưng
khong co nghĩa la tuyệt đối khong được.
Tren bầu trời, ong lao như khong nghe thấy tiếng ban tan. Ông nhin Ham Sơn
Xich, mắt chớp loe, sau đo ngẩng đầu nhin hướng nui Phổ Khương.
Hai người đứng cạnh binh tĩnh nhận anh mắt sung bai của mọi người. Họ đa quen
bị người ngoai nhin như vậy. Người Thien Han tong du đi đến đau đều sẽ bắt mắt
tựa anh mặt trời. Cang đừng noi hai người la đến nhận đệ tử tong mon, than
phận nay đại biểu Thien Han!
Nam Thien va đam Kha Cửu Tư cũng kho giữ binh tĩnh, bay giờ chắp tay hướng ba
người tren trời.
"Nam Thien xin chao sứ giả Thien Han tong."
"Kha Cửu Tư kinh chao sứ giả Thien Han tong đại nhan."
"Lanh Ấn chao sứ giả."
Du đối mặt ba người Khai Trần chao hỏi, hai người nam nữ Thien Han tong chỉ
hơi gật đầu. Con về ong lao thi chẳng them quan tam, nhiu may, thu lại tầm mắt
nhin nui Phổ Khương, nhin chằm chằm bầu trời. Vị tri anh mắt ong chinh la luc
trước chan than thần tượng Khai Trần xuất hiện.
"Han Thương Tử sư muội, hai chung ta tuan lệnh đến nhận đệ tử, chung ta mấy
ngay khong gặp, đợi sau nay tro chuyện nhe." Người phụ nữ bộ dạng xinh đẹp mỉm
cười chắp tay hướng Han Thương Tử, sau đo anh mắt quet trong đam người rơi
tren người Han Phỉ Tử. Liếc mắt một cai ba ngay ra, nhưng tren mặt vẫn giữ nụ
cười, rất nhiệt tinh noi với Han Phỉ Tử đứng lặng tại đo.
"Vị nay chắc la sư muội Han Phỉ Tử phải khong. Chuc mừng sư muội được phong
lam Thần Tướng Khai Trần. Ngưng Huyết cảnh hoan mỹ Khai Trần dẫn động chan
than thần tượng giang thế, việc nay nếu để Tả giao biết chắc sẽ chấn động
Thien Han tong."
Người đan ong họ Trần bay giờ hơi do dự, dĩ nhien ga cũng thấy ra ro rang tu
vi của Han Phỉ Tử chưa tới Khai Trần, nhưng ga khong thể tin nơi nay con người
khac Khai Trần.
'Chắc co ta co chỗ nao đo ra vấn đề…' Người đan ong họ trần mỉm cười, chắp tay
hướng Han Phỉ Tử, cười noi. "Trần ta cũng chuc mừng sư muội được phong lam
Thần Tướng Khai Trần, co thể đạt đến hoan mỹ Ngưng Huyết, việc nay tuyệt khong
binh thường. Sư muội cần phải điều dưỡng nhiều để nhanh chong hồi phục."
Hai người vừa thốt ra, lập tức tiếng ban tan nao động chợt ngừng, anh mắt kich
động, phức tạp, ham mộ bay giờ bỗng thay đổi, chất chứa quai lạ nhin một nam
một nữ len tiếng.
Chẳng những mọi người im bặt, Han Phỉ Tử cũng nhiu chan may thanh tu, ngẩng
đầu nhin hai người tren trời.
"Người Ngưng Huyết cảnh hoan mỹ khong phải la toi."