Người đăng: Boss
"Tư Ma Tin!" Han Thương Tử lần nữa lui vai bước, biểu tinh lộ oan độc.
Phương Than ngay ngốc đứng đo, nhin than hinh quen thuộc ma xa lạ trước mặt.
Tim y đau nhoi, vết thương của Phương Mộc, y biết nguyen nhan, chẳng qua vờ
như khong biết. Trừ lam vậy ra y con biết lam sao đay.
Y chỉ co thể giả bộ khong biết, giả bộ vi vết thương của con trai cố gắng hết
sức. Y hiểu, chỉ co như vậy, co lẽ một ngay nao đo Phương Mộc thật sự khỏe
lại.
"Phương Than, tộc trưởng An Đong xin ra mắt Tư Ma đại nhan." Phương Than cui
đầu, kiềm nen đau đớn trong long, cung kinh noi.
Phương Mộc biểu tinh vẫn nhu hoa, dường như khong trong thấy Han Thương Tử oan
độc, khong them để ý Phương Than đứng ben, hướng tới chỗ co. Đi tới trước mặt
co, y nang len tay phải nắm cằm co.
"Chuong Ham Sơn la của ta, Phương Mộc la của ta, ngươi cũng la của ta! Hiện
giờ hay để ta xem xem, rốt cuộc la ai dam đụng đồ của Tư Ma Tin ta!" Phương
Mộc noi, biểu tinh am trầm, vung tay ao, mặc kệ Han Thương Tử, thuận theo bậc
thang đi tới đỉnh nui An Đong.
Y đi qua bậc thang đều bị bao trum một tầng khi lạnh. Khi y tới đỉnh nui thi
An Đong Man Cong chỉ nhin một cai lập tức giật nảy người, vội đứng dậy cui đầu
hướng Phương Mộc.
"An Đong Man Cong xin ra mắt Tư Ma đại nhan."
Phương Mộc khong mở miệng, am trầm lướt qua An Đong Man Cong, đứng ở mep nui
nhin hướng Ham Sơn Thanh!
Khong nghe đối phương đap, An Đong Man Cong khong dam đứng thẳng, cứ thế khom
người. Người xung quanh thấy như vậy long thầm hoảng sợ, cũng khom lưng khong
dam đứng thẳng.
Khoảnh khắc Phương Mộc đứng tại đỉnh nui nhin hướng To Minh ngồi tren chuong
Ham Sơn tại Ham Sơn Thanh, set trong người To Minh bung phat tia điện manh
liệt va tiếng nổ, biến đổi khiến cơ thể To Minh chấn động, no hiện ra từ trong
tới ngoai.
Đo la từng tia chớp hinh cung mỏng manh. Cac tia chớp lượn lờ trong ngoai
người To Minh. Chung no xuất hiện khong phải từ xung quanh dẫn tới ma la điện
đất va điện trời khong ngừng va chạm, dung hợp trong người To Minh, bị hắn
lien tục luyện hoa, rốt cuộc đem một phần hoan toan nắm trong tay minh!
Hắn luyện khong phải la sấm set ma la căn nguyen sinh ra uy lực đo!
Hắn luyện la điện trời, la điện đất, chỉ co đem khoảnh khắc hai vật chất va
chạm cathực thể luyện hoa thi mới thanh cong được.
Điện đất tuon ra trong nội tạng, điện trời tran ngập đầu oc đỉnh đầu. Khi hai
loại tia chớp mắt thường khong thấy dung hợp lại, sinh ra uy lực kinh người,
cung luc đo, ngoai cơ thể To Minh tự nhien xuất hiện tia chớp vờn quanh.
To Minh toan than chấn động, set trong người rốt cuộc hoan toan bị luyện hoa,
trở thanh bảo vật bổn mệnh Khai Trần!
Cũng chinh luc nay, tim To Minh bỗng đập nhanh, bị sự rung động thay thế. Hắn
luon cho rằng minh luyện hoa la set, nhưng giờ thanh cong rồi, trong người hắn
lại tồn tại một thứ khiến hắn khong thể tin nổi!
Trong người hắn tran ngập set, nhưng set khong gay nguy hiểm cho hắn, ngược
lại co cảm giac hợp thanh một. Ngoai người hắn cũng co tia điện lượn lờ, tiếng
tach tach quanh quẩn, giữa tran To Minh xuất hiện một ấn ký tia chớp!
Hắn thanh cong!
Thanh cong đem set hoa thanh phap khi bổn mệnh. Tren trời set đanh ầm ầm,
tiếng vang khuếch tan như co vo số người đang gầm rống, như đang chuc mừng cho
To Minh!
Cảm giac mạnh mẽ hiện ra trong long To Minh nhưng khong thể xua tan rung động.
Thật lau sau hắn mới ức chế loại cảm giac nay, mở mắt ra. Khoảnh khắc đo kiếm
nhỏ xanh quanh người hắn chợt ngừng, lướt ra ngoai, xuyen thấu qua tran An
Đong Chiến Thủ khong ngừng tấn cong, mang theo vệt mau tươi. Cơ thể An Đong
Chiến Thủ run len, tắt thở.
Cung luc đo, vai tia chớp khuếch ben người To Minh, thẳng đến bốn người kia.
Bốn người nay quanh than lượn lờ khoi đen, nhưng chưa kịp ne tranh thi cả
người chấn động. Khi tia điện bao phủ người bọn họ, bốn người bị lực lượng set
đanh, trong bốn co một người than thể nổ tung. Ba người khac hộc mau, lảo đảo
lui ra sau bị kiếm nhỏ xanh đuổi theo, quet một cai ba cai đầu bay ra.
Ánh mắt To Minh binh tĩnh lộ tia lạnh lẽo. Hắn sẽ khong chủ động chọc ai,
nhưng một khi co người treu vao thi tuyệt đối khong nương tay!
Lien tục giết bốn người, To Minh nhin hướng nui An Đong. Hắn co cảm giac manh
liệt, tren nui An Đong bay giờ co một người đang nhin minh. Giay phut hắn nhin
qua, anh mắt của hắn va Tư Ma Tin, ở giữa khong trung Ham Sơn cung nui An Đong
giao nhau.
Khoảnh khắc anh mắt hai người va chạm, Phương Mộc tren nui An Đong người run
len, toan than liền xuất hiện nhiều tia chớp thuận theo mặt đất dưới chan
khuếch tan, con ngươi co rut.
'Ta xem thường người nay!'
To Minh tren chuong Ham Sơn, khoảnh khắc anh mắt giao nhau với Tư Ma Tin, cả
người lập tức biến lạnh. Thật nhiều khi lạnh lan tran tren người đong một tầng
băng mỏng. Du băng gia rất nhanh bị tia điện đanh tan nhưng người hắn run len.
To Minh chậm rai đứng dậy. Giay phut hắn đứng thẳng, tren trời sấm chớp đanh
xuống, như muốn trut hết luc nay.
'Luyện loi lam bảo vật, thanh vũ khi bổn mệnh. Bảo vật bổn mệnh của minh ở
giữa hư ảo va chan thực, no thật sự tồn tại trong người minh, nhưng khi phat
ra thi dẫn động điện tren trời dưới đất ben ngoai đến kết hợp.' Mắt To Minh
chợt loe, khi set tren trời đến thi nang len tay phải, mạnh chộp hướng vo số
tia chớp.
Than hinh To Minh bị vo tận tia điện bao phủ, tiếng nổ kinh thien động địa.
Cuối cung tren trời khong con tia chớp. Tất cả set đều ngưng tụ ở chỗ To Minh,
hinh thanh quả cầu điện khổng lồ.
Quả cầu tron như mặt trời set.
Tren nui An Đong, Phương Mộc nhin thấy tinh hinh nay thi biểu tinh cang biến
nghiem tuc.
"Hắn ten gọi la gi!?"
"Bẩm đại nhan, ten hắn la Mặc To, lấy cảnh giới hoan mỹ Khai Trần, bị xưng
la…Thần Tướng Khai Trần…" An Đong Man Cong chần chờ một lat, nhỏ giọng noi.
Mắt Phương Mộc lộ tia lạnh lẽo, đứng đo, nang len tay phải chỉ hướng một ngọn
nui hoang vu phia xa.
"Han Thien Man, Cửu Cổ Nhất Tạo!"
Tiếng noi binh tĩnh nhưng truyền vao tai An Đong Man Cong thi khiến tim ong
đập nhanh.
"Cửu Cổ Nhất Tạo! Tư Ma đại nhan đa co thể vận chuyển Man thuật tới trinh độ
đo rồi sao!"
Chỉ thấy ngọn nui phia xa bị Phương Mộc chỉ trung, khoảnh khắc dang len khi
lạnh. Khi lạnh nhanh chong bao phủ cả ngọn nui, chớp mắt khiến nui biến thanh
nui băng.
Vang len thanh am chấn động khiến mặt đất rung động. Chỉ thấy nui băng rung
len, tầng băng mặt tren khong hề vỡ ra, nui bay len trời.
Noi chinh xac hơn thi đo la nui băng chỉ co cai xac, ben trong trống rỗng.
Nhưng hinh dạng của no giống hệt như ngọn nui tren mặt đất.
Trong luc bay len, nui băng rỗng như bị ngon tay Phương Mộc loi keo, ầm ầm bay
thẳng tới Ham Sơn, đe ep chỗ To Minh đứng.
Cả Ham Sơn chấn động, thật nhiều đa lăn, co nhiều kiến truc sụp xuống. Người
To Minh run len, quả cầu điện khổng lồ ben ngoai cơ thể hắn bay giờ cũng bay
len, hướng tới nui băng rỗng, ở tren khong trung va chạm vao nhau.
Tia chớp va nui băng đụng độ, tiếng nổ đinh tai nhức oc, thanh am vang vọng
khắp tam phương!
Nui băng bị tia chớp bao phủ, chấn động tan vỡ thanh vo số mảnh vụn. Nhưng khi
no tan vỡ thi quả cầu điện ngoai người To Minh chợt biến mất. Mai đến khi tất
cả thanh may khoi, toan than To Minh như bị đong băng, tầng băng gia phủ len.
Tuy noi tầng băng nhanh chong vỡ vụn nhưng mặt To Minh trắng bệch. Giay phut
băng ngoai người tan biến, hắn hộc ra ngụm mau.
Mau tươi cũng mang theo khi lạnh, khi phun thi hoa thanh khối băng tản ra.
Nhưng sau lưng To Minh, bay giờ lại co từng tia chớp lần nữa lượn lờ. Tia chớp
khuếch tan như lại ngưng tụ, ở giữa tran To Minh co dấu một tia chớp
Tuy nhien, dấu tia chớp nay co vo số nhanh tỏa ra, hinh dạng khong hoan chỉnh,
thoạt nhin rất giống với set người ta ngẩng đầu nhin trời hay trong thấy.
Tren người hắn trừ tia điện ra con co ao giap do khoi đen hợp thanh. Áo giap
phủ len toan than hắn, khuon mặt cũng ẩn vao trong, chỉ lộ ra đoi mắt lạnh
lung nhin hướng nui An Đong, Phương Mộc cũng đang nhin hắn.
"Đồ của ta tại đay, ngươi dam lấy thi cần chuẩn bị đầy đủ. Chan trời goc biển,
ngươi trốn khong thoat!" Phương Mộc chậm rai mở miệng, quần ao tim ngưng tụ
ngoai cơ thể đang nhanh chong tan biến. Y đich than tới đay một la vi nhin
xem, ai dam đụng vao đồ vật của y, bay giờ đa thấy rồi.
"Đang tiếc than thể nay chỉ cho ta dung được một chieu, nhưng một chieu của ta
đủ bị thương ngươi. Ngươi…qua yếu, khong đang gia ta tới nhin. Nhưng ta thật
muốn biết, thấy uy lực một chieu của ta rồi, ngươi con dam lấy thứ của ta
khong." Phương Mộc mỉm cười, thanh am quanh quẩn, quần ao tim đa tan biến.
Y ngồi xếp bằng, liếc To Minh một cai, nhắm lại đoi mắt, khi lần nữa mở ra thi
ben trong đầy me mang. Tư Ma Tin đa đi.
Xung quanh hoan toan yen tĩnh, chỉ co tren bầu trời bốn đầu da thu con đang
cắn xe nhau.
To Minh im lặng, hắn đoan được đối phương chinh la Tư Ma Tin!
'Y đung la mạnh thật.' To Minh ngẩng đầu nhin da thu chin đầu tren trời, mắt
chợt loe, chậm rai bay len. Khi tới vị tri cực cao rồi, hắn nhin cai đầu da
thu bị ý thức Tư Ma Tin chiếm cứ.
'Nhưng nếu đa khong thể tranh…đồ của ngươi ư, ta cứ muốn lấy đo!' Khi đa nắm
giữ hai cai đầu, To Minh co thể cảm nhận được nếu chiếm them bốn cai đầu, vậy
co thể lấy đi cai chuong.