Người đăng: Boss
Tay phải To Minh nang len chộp hướng nui Phổ Khương toat ra nhiều tử khi. Vong
xoay lại xuất hiện trong người. Chớp mắt, tử khi cuồn cuộn ua tới chỗ To Minh.
Những tia điện phủ tren mặt đất bay giờ cũng biến đổi phương hướng, lao thẳng
tới To Minh.
Mắt To Minh chớp loe, vọt ra sau. Khoảnh khắc hắn rời đi, vị tri hắn từng đứng
khong khi vặn vẹo nhưng khong xuất hiện tia chớp.
'Một khi điện đất va điện trời va nhau sẽ hinh thanh tia chớp, khong thể trốn,
khong thể tranh. Bởi vi mắt nhin thấy điện kỳ thật chỉ la ảo ảnh, sự thật giay
phut điện đất va điện trời đụng nhau thi đa sinh ra uy lực.'
Đầu oc To Minh cang them ro rang, hắn hiểu ra một điều liền rộng mở cả con
đường, nghĩ đến nhiều mặt. Hiện tại hắn nhoang người len, khong ngừng lại ở vị
tri nao lau nhưng mỗi đạp xuống một bước sẽ khiến điện đất mắt thường khong
trong thấy ua tới, phủ len người, chui vao trong.
'Trước khi hấp thu đủ điện đất tuyệt khong thể để điện trời va chạm…' To Minh
ne tranh la những điện trời mơ hồ hắn dung Khắc Ấn Thuật mới thấy.
Những điều nay người ngoai khong trong thấy. Người xung quanh thấy la To Minh
xẹt tới xẹt lui bất quy tắc, nhưng rung rợn la sau lưng hắn khong khi lien tục
vặn vẹo. Dường như nơi nao hắn đi qua thi khoảnh khắc trời đất vặn vẹo như
song gợn khuếch tan, tầm mắt đều bị chặn lại.
Hinh ảnh quai lạ nay khiến người nhin kho hiểu, kho tin, cang kinh sợ va thấy
To Minh bi ẩn.
Tốc độ To Minh ngay cang nhanh, nhưng điện trời gần như tran ngập cả khung
trời cũng cực nhanh, từ bốn phương tam hướng đanh tới To Minh. Giống như bay
giờ tren người hắn co vật chất hấp dẫn chung, khiến chung đien cuồng.
Thậm chi la tia chớp lam khổng lồ đanh hướng đầu Hoa Phong khiến cai đầu khong
ngừng tan biến lộ ra Đoạt Linh Dược ben trong, bay giờ như xao động, xung
quanh xuất hiện vặn vẹo, dường như tuy thời sẽ đổi hướng.
Nhin thi đơn giản nhưng thật ra ben trong nguy hiểm chỉ một minh To Minh biết.
Bay giờ hắn hết sức chăm chu khong ngừng đi trong trời đất, cố gắng bằng khả
năng lớn nhất tranh đi điện trời. Nhưng vẫn co một it tia chớp thỉnh thoảng
đanh vao người To Minh.
'Vẫn chưa đủ.' To Minh nhoang người len thẳng tới Ham Sơn Xich nui Phổ Khương.
Tren sợi xich, hắn thấy giữa trời tồn tại rất nhiều điện trời. Nếu khong phải
co Hoa Phong hấp dẫn điện trời, chỉ sợ sợi xich vao giay phut nay sẽ bị vo số
set đanh tan.
To Minh dung tốc độ nhanh nhất đap xuống sợi xich, điện đất bam vao xiềng xich
tập trung hướng To Minh, tuon trao trong ngoai cơ thể.
Ngay luc nay, tiếng đung đung vang vọng, vai tia chớp cung xuất hiện đanh
tren người To Minh, khiến hắn run rẩy, mạnh vọt len hướng bầu trời.
'Điện đất đa đủ rồi, bay giờ minh cần điện trời cũng đủ số lượng như vậy. Giay
phut chung no đụng chạm, co lẽ cơ thể minh khong chịu nổi. Nhưng nếu muốn lấy
set lam phap bảo bổn mệnh, đay la cach duy nhất! Co thể chịu đựng lau hơn bao
nhieu thi tự tin thanh cong cang lớn!'
Hiện giờ tất cả tử khi tren người To Minh tan biến hết, thứ con lại chỉ la
thật nhiều điện đất. Những tia điện mắt thường khong thể thấy tồn tại trong
ngoai người hắn, khiến bay giờ To Minh hấp dẫn set hơn cả Hoa Phong, trở thanh
mục tieu duy nhất!
'Bảo vật bổn mệnh Khai Trần, cần lấy vật thực mới luyện hoa được. Set la ảo,
chỉ co ở trong người khong ngừng nảy sinh mới thanh thứ của minh! Chỉ co như
thế mới xem như khống chế set. Nếu khong thi du dung cach gi, chộp set dung
hợp vao người chỉ la tin đồn giả dối. Vi set xuất hiện la ảo, uy lực chan
chinh la giay phut điện trời va điện đất va nhau! Đay mới chan chinh la luyện
loi!'
Người To Minh vọt thẳng tới chỗ cao nhất tren trời. Hắn cảm nhận được loại
điện nay tồn tại rất nhiều tren trời.
Giay phut người hắn bay vao nơi cực cao, trời đất chấn động, lại thấy co vo số
tia chớp xuất hiện từ bốn phương tam hướng thẳng tới To Minh, tiếng ầm ầm
quanh quẩn. Mọi người khong con thấy hinh dang To Minh, thấy chỉ co trời xanh
menh mong từng đợt tia chớp.
Cũng trong khoảnh khắc nay, tia chớp lam lien tục đanh vao đầu Hoa Phong đột
nhien chuyển hướng lao thẳng tới To Minh bị tia chớp tren trời che mất.
Tia chớp lam vừa ra, đất trời chấn động, dường như co dị tượng!
Cung luc đo, tại Ham Sơn Thanh, bầu trời trong phạm vi ngan met hiện tại cũng
co từng tia chớp rạch khong gian, gao thet lao đến. Từng mảng tia chớp chiếu
rọi mặt đất. Tiếng ầm ầm đinh tai nhức oc, khiến người đứng tren mặt đất
kinh hoang, đầu oc trống rỗng.
Tren trời tran ngập tia chớp!
Trong tiếng nổ, To Minh bị tia điện bao phủ miệng hộc mau. Bung mau kia cũng
co tia điện vờn quanh, hoa thanh những giọt sương.
To Minh mặt tai nhợt nhưng đoi mắt cực kỳ sang ngời. Trong người hắn điện đất
va điện trời khong ngừng va đụng, hinh thanh lực lượng set ngay cang manh
liệt. Cung luc đo, khi huyết Khai Trần của hắn thật kinh khủng hấp thu lực
lượng tia chớp nay, dung nạp vao trong, luyện hoa no trở thanh bảo vật bổn
mệnh!
Loại luyện hoa nay, vốn lấy To Minh co chin trăm chin mươi chin sợi mau Khai
Trần co thể trong chớp mắt đem nhiều vật luyện thanh bổn mệnh phap bảo. Nhưng
set la từ xưa đến nay, trong đất Man tộc gần như chưa nghe ai noi luyện thanh
bảo vật bổn mệnh. Tốc độ chậm rai coi như dung chin trăm chin mươi chin sợi
mau Khai Trần cũng đủ tại trước khi thanh cong bị set đanh chết.
'Than khong thể chịu đựng được nữa rồi…chẳng lẽ thật phải từ bỏ sao!'
To Minh biểu tinh giay dụa. Bay giờ hắn chưa luyện hoa thanh cong, điện đất va
điện trời vẫn khong ngừng va chạm ben trong cơ thể. Mỗi lần đụng chạm tỏa ra
lực lượng set ngay cang mạnh, khiến To Minh du bay giờ Khai Trần cũng kho chịu
đựng qua lau.
'Tối đa mười giay minh sẽ chết chắc!' Than thể To Minh chấn động, hắn nhin bầu
trời xanh biếc.
'La từ bỏ, lấy Đoạt Linh Dược lam bảo vật bổn mệnh Khai Trần hay la cắn răng
chịu đựng.'
'Nhưng nếu tiếp tục minh khong thể thanh cong. Ma từ bỏ…minh khong cam
long!!!'
'Nếu khong co cơ hội thi đanh thoi, nhưng minh đa co cơ hội rồi, minh thấy set
sinh ra, chỉ cần chịu đựng đủ thời gian, minh tự tin trăm phần trăm co thể lấy
set lam bảo vật bổn mệnh! Nhưng ma…'
Oanh! một tiếng đinh tai nhức oc, người To Minh run len suýt lại hộc mau. Mặt hắn trắng bệch, xung quanh tran đầy tia chớp. Hắn thậm chi cảm nhận được phia xa bầu trời cũng đầy tia chớp.
'Minh con co một cach, con co một cach!'
Vao giay phut quan trọng nay, trong đầu To Minh bỗng nảy ra một ý nghĩ. Hắn
khong kịp suy tư co thể thanh cong hay khong, than thể chợt lao xuống. Bầu
trời vang tiếng đung đung, du lao xuống nhanh nhưng tia chớp lien tục đanh
vao khiến khoe miệng hắn chảy ra nhiều mau.
Cuối cung khi người hắn từ giữa trời rơi xuống Ham Sơn Thanh, ao giap khoi đen
bọc quanh người khuếch tan, lộ ra đồ đen ben trong. Quần ao chớp mắt biến
thanh tro bụi, may la tia điện choi mắt, người ngoai vẫn kho thấy hinh dạng
của hắn. Họ chỉ co thể thấy một đoan tia điện kinh người giang xuống Ham Sơn
Thanh, thẳng tới ngoai cửa đa tầng ba va thứ hai, chuong Ham Sơn!
To Minh đap xuống, đứng tren chuong Ham Sơn, lập tức ngồi xếp bằng, trong
người đien cuồng luyện hoa lực lượng set. Tia chớp đanh tới, rơi tren người
hắn, phủ len chuong Ham Sơn.
Chuong chấn động, chuong ngan vang len, quanh quẩn bốn phương. Cung luc đo,
phạm vi hai ngan met, ba ngan met, bốn ngan met, bầu trời xuất hiện thật nhiều
set tập trung hướng tới To Minh.
Tiếng chuong ngan vang lộ ra uy nghiem menh mong, vang vọng chin tầng may.
Hiện giờ cach Ham Sơn Thanh hai ngan met, ba người Thien Han tong trừ ong lao
luon giữ binh tĩnh ra, hai người kia đa tran đầy hoảng sợ. Họ nhin từng tia
chớp kinh khủng tren trời, người run bần bật.
"Han Phỉ Tử sư muội…co ấy đang lam gi vậy?"
"Co ta đang luyện loi!" Đap lại họ la ong lao binh tĩnh kia, nhin thi binh
tĩnh nhưng trong mắt loe tia kỳ lạ va mong chờ biểu lộ long dao động.
"Co be Nhan Phỉ giỏi nhất, lại lấy loi lam bảo vật bổn mệnh Khai Trần, khong
uổng la Thần Tướng. Từ xưa nay co bao nhieu thien tai thử luyện hoa thien loi,
đay vốn la tien phap nước ngoai mới lam được, người Man tộc hiếm ai thanh
cong." Ông lao biểu tinh khen ngợi.
"Đang tiếc bị thằng nhoc Chu Sơn gianh trước một bước, ma co ta la nữ, khong
thich hợp kế thừa ta…đang tiếc, đang tiếc thật." Ông lao rất la cảm than, cảm
xuc buồn rầu.
"Muốn tim một đệ tử thich hợp, kho!"
Chinh luc nay, dưới nui bảy sắc cach Ham Sơn Thanh thật xa, co gai xinh đẹp
tran đầy da tinh cười yeu kiều đứng dậy lại bay ban cờ, tự rot một chen rượu
cho người đan ong ao trắng tuấn tu đối diện. Mặt co ửng hồng, chớp chớp mắt,
nang len ly rượu.
"Tư Ma đại ca, tiểu muội kinh huynh một chen. Việc huynh muốn tiến vao Thien
Han quật, muội sẽ đi noi với a ba."
Người đan ong ao trắng mỉm cười, dịu dang nhin thiếu nữ xinh đẹp, cầm lấy ly
rượu. Nhưng khoảnh khắc y cầm ly rượu bỗng đanh rung minh, xuất hiện thật
nhiều tia điện lượn lờ quanh than. Co gai kinh ho, tay trai y run len, ly rượu
nổ bum một cai.
Biểu tinh người đan ong lần đầu tien thay đổi, đứng bật dậy nhin chằm chằm tận
cung chan trời, hiếm khi hơi thở biến dồn dập.
"Lực lượng set? Chuong Ham Sơn chỉ thuộc về Tư Ma Tin ta!"