Người đăng: Boss
'Chủ nhan, ngai rốt cuộc tỉnh lại!!!' Giọng Hoa Phong co chut trach moc, chinh
ga cũng khong biết nen lam sao biểu đạt. Luc trước ga bị cảm giac nguy hiểm
tinh mạng đanh thức, lập tức phat hiện To Minh quai lạ, dường như mất hồn,
than thể nhanh chong rơi xuống, khong bao lau sau sẽ te tan xương nat thịt.
To Minh mất hồn đương nhien khong thấy sợ, nhưng Hoa Phong tỉnh tao. Ga trơ
mắt nhin To Minh te xuống, trơ mắt minh sắp chon cung với To Minh, ma bản than
thi bất lực, khong thể khống chế than thể To Minh, cũng khong rời khỏi người
hắn được. Lực lượng ức chế khi huyết ben ngoai tạo thanh tổn thương hủy diệt
đối với ga.
Ga thật sự sợ, cảm giac đi hướng cai chết ma minh bất lực khiến ga phat cuồng,
sốt ruột keu gọi To Minh, thậm chi tuyệt vọng bắt đầu chẳng hề che giấu chửi
lung tung.
Nhưng bay giờ thấy To Minh thức tỉnh, Hoa Phong bỗng sợ hai. Nỗi sợ khong phải
cai chết, ma lỡ như To Minh nghe mấy lời minh noi vừa nay, noi khong chừng hậu
quả sẽ rất nghiem trọng.
'Chủ…chủ nhan? Mới rồi ngai co nghe gi khong? Luc trước tiểu nhan lo lắng an
toan của chủ nhan…' Hoa Phong vội vang cẩn thận giải thich, sợ To Minh tinh
chuyện với ga.
To Minh khong để ý Hoa Phong, bay giờ hắn đang nhanh chong rơi xuống, đầu xẹt
qua cac loại suy nghĩ, mắt loe tia sang am u. Lập tức từng mảnh hồn Nguyệt Dực
từ cơ thể toat ra ngoai. Nhưng khoảnh khắc no toat ra thi lập tức co ap lực
khổng lồ ập đến, giam cầm hồn Nguyệt Dực trong người To Minh, khong thể phong
ra.
'Khong vận chuyển được khi huyết thi hồn Nguyệt Dực sẽ khong ra khỏi
người…đanh vậy!' Trong đầu To Minh phat động Khắc Ấn thuật. Giữa tran hắn loe
anh sang xanh, chỉ thấy kiếm xanh nhỏ rit gao bắn ra.
Kiếm nhỏ xuất hiện dưới ap lực kho khăn lắc lư như khong thể chịu đựng, nhưng
co Khắc Ấn thuật dốc hết sức ngưng tụ, kiếm lập tức biến ổn định loe đến long
ban chan To Minh hướng len tren, khiến đoi chan To Minh bỗng đạp bề mặt.
Đạp xuống một bước, thế rơi của To Minh như bị đe ep, trừ bị kiếm nhỏ chia ra
một phần, con lại đều ngưng tụ trong người hắn, tiếng bum bum vang vọng. Mặt
To Minh lập tức biến trắng, phun ra ngụm mau, kiếm nhỏ bỗng rớt xuống hơn mười
met mới dần ổn định.
Thở hồng hộc, To Minh đứng tren kiếm nhỏ, ngẩng đầu nhin bầu trời tối đen. Hắn
thấy tia chớp xẹt qua, một cai chớp mắt kia hắn trong thấy day xich lắc lư như
ẩn như hiện.
"Vượt day xich con chưa kết thuc!" To Minh thi thao.
Hắn mặc đồ đen, luc rơi xuống thi bị thổi lại phủ len đầu, ao choang dai dưới
chan lỏng ra co thể che phủ kiếm nhỏ mau xanh.
Hắn động ý niệm, kiếm nhỏ xanh chậm rai dang len keo theo To Minh, từ vực sau
vo tận chậm rai bay len tren.
Hắn, To Minh, đa trở lại!
Bay giờ Ham Sơn Thanh, theo thời gian troi qua, khong biết đa bao lau, bầu
trời đoi khi vang tiếng sấm, co tia chớp xẹt qua chiếu sang xung quanh, cũng
chiếu rọi anh mắt mọi người tập trung nhin Ham Sơn Xich. Cung luc đo, những
khuon mặt mong chờ hiện ro trong tia chớp thoang giay đo.
Khong người hiện ra mất kien nhẫn. Loại biến đổi quai lạ cột Ham Sơn khong hạ
xuống, kỳ thật trong long mỗi người biết ro, chỉ co một đap an.
Khieu chiến Ham Sơn Xich con chưa kết thuc, người khieu chiến chưa thất bại!
Nhưng hiểu về hiểu, hom nay từng tinh huống khiến người do dự.
"Hắn…thật sự khong chết ư?"
"Đa qua lau như vậy, nếu hắn khong chết thi sao chưa xuất hiện?"
"Chắc Phổ Khương bộ lạc đa phai người xuống tim xac người nay, khong biết kết
quả ra sao…"
Tiếng ban tan nhỏ giọng đanh vỡ im lặng trước đo. Thời gian troi qua rất lau
rồi. Du biết ro nguyen nhan cột đa khong hạ xuống nhưng nỗi do dự vẫn lan rộng
trong khoảng thời gian nay.
Tren nui An Đong, An Đong Man Cong biểu tinh trầm trọng đứng ở mep nui, nhin
chằm chằm. Phương Than đứng sau lưng ong, con co Han Thương Tử cach khong xa
cũng tương tự.
"Việc nay chưa từng xảy ra…hắn, chẳng lẽ thật khong chết?"
Thời gian troi qua từng phut một, đa một tiếng đồng hồ. Một tiếng nay đối với
người binh thường thi rất nhanh troi qua, nhưng hom nay trong cảm giac của mọi
người, một tiếng đồng hồ chậm rai như bị keo dai gấp mấy lần.
Tren nui Phổ Khương, Man Cong gầy go hit thở sau, biểu tinh từ nghiem tuc chậm
rai thả lỏng.
"Đa hơn một tiếng đồng hồ, co lẽ chỉ la Ham Sơn Xich co gi ngoai ý muốn ma
khong phải người kia…chưa chết. Ngươi thấy sao?" Phổ Khương Man Cong noi ra
cau cuối cung nhin hướng người đan ong mập mạp ben cạnh.
Người đan ong chần chờ một lat, nhin sắc trời lại nhin vực sau, từ từ noi.
"Thời gian đung la hơi lau, người nay rất co thể la…đa chết. Tộc nhan sai đi
tra xet chắc đa…"
Khong đợi ga noi xong đột nhien cả người chấn động, nhin chằm chằm vực sau.
Ga…nhin thấy!
Khong chỉ minh ga, Phổ Khương Man Cong ben cạnh cũng biến sắc mặt, than thể
gầy go bay giờ như trong bao tố song thần, như sắp sửa bung nổ, lao nhin chằm
chằm vực sau. Lao, nhin thấy!
Tren nui Phổ Khương, bay giờ trừ hai người họ ra, con lại mấy người đều giật
minh nhin chăm chu. Biểu tinh bởi vi nhin thấy hinh ảnh kia ma biến đổi!
Bọn họ, nhin thấy!
Co tia chớp xẹt qua, khoảnh khắc tia chớp chiếu rọi thế gian, dưới vực sau nui
Phổ Khương, co một người mặc đồ đen đang chậm rai bay len!
Tiếng kinh ho vang len từ Ham Sơn!
Tren nui An Đong, An Đong Man Cong hit sau, mắt lộ ra tia sang sắc ben kich
động, biểu tinh kho thể tin nhin vực sau. Ông, cũng trong thấy!
Tộc trưởng An Đong bộ lạc Phương Than, Han Thương Tử ở một ben, hai người biểu
tinh khac nhau. Phương Than la tran đầy chấn kinh. Han Thương Tử thi thở ra
hơi dai. Bọn họ, cũng nhin thấy!
Tren nui Nhan Tri, tay phải ba lao bản năng siết chặt lại thả ra, sau đo lại
nắm, lien tục vai lần, nhưng vẻ mặt binh thản dường như trong thấy hinh ảnh
kinh người dưới vực sau cũng khong đem đến nhiều dao động.
Nhan Loan đứng ben cạnh thấy tinh hinh dưới vực sau thi ngay ra, mắt sang
ngời. Ba định noi gi, bỗng chu ý đến tay phải ba lao, long chấn động.
Người ngoai noi tu vi của Nhan Loan vượt qua Man Cong, việc nay khong sai.
Nhưng chỉ minh ba biết, Nhan Tri Man Cong trước mắt co điểm mạnh rieng. Ba
biết Man Cong co một thoi quen, khi do dự sự việc gi thi tay phải sẽ nắm lại
thả, thả rồi lại nắm.
'Man Cong đang do dự cai gi?' Nhan Loan hơi kho hiểu. Bay giờ việc nay khong
lien quan đến Nhan Tri bộ lạc họ, co việc gi khiến Man Cong kho thể quyết định
như vậy.
Bay giờ nhin thấy tinh trạng trong vực sau trừ ba bộ lạc tren ba ngọn nui ra,
con co người cả Ham Sơn Thanh tập trung chu ý. Sau khi thấy hinh ảnh kia thi
đam người phat ra tiếng kinh ho ngập trời, thanh am lien tiếp như co thể at
sấm vang.
"Hắn thật sự khong chết!"
"La hắn, hắn đi ra!!!"
"Người nay rốt cuộc co tu vi gi thế nay. Hắn…khong ngờ hắn từ vực sau cỡ đo
leo len được!"
"Đo giờ khong ai rớt xuống lau như vậy con co thể sống sot. Người nay…người
nay thật sự khong chết, con ra khỏi vực sau!" Nam Thien hit sau, anh mắt lần
đầu tien lộ ra kinh nể. Y nhin vực sau, thi thao.
Lanh Ấn, Kha Cửu Tư cũng nhin thấy vực sau, biểu tinh biến đổi, tựa như Nam
Thien, dang len nỗi kinh nể. Đối với cường giả thi nen co sự ton trọng, đặc
biệt la người từ vực sau đi ra thi cần như thế.
Han Phỉ Tử ở giữa trời, đứng tren may trắng, khuon mặt bị khăn che đậy khoe
miệng lộ nụ cười, hai mắt so với trước cang sang ngời.
Chỉ co Huyền Luan bay giờ sắc mặt am trầm như băng ngan năm. Y siết chặt nắm
tay, cui đầu, che giấu ghen ghet va sat khi trong mắt!
To Minh từ trong vực sau đạp kiếm nhỏ xanh bị ao che đậy chậm rai dang len,
xuất hiện trong trời đất, xuất hiện trong mắt mọi người nơi đay.
Trải qua lần nay, bay giờ hắn co thể noi la chan chinh bị mọi người chu ý, ảnh
hưởng tinh thần mọi người. Du luc trước co người xem thường thi giờ đay đa tan
biến.
Noi hắn bo ra từ tử vong thật chẳng khuếch đại chut nao. Rơi vao vực sau ma
con co thể đi ra, chắc chắn sẽ nổi danh cả Ham Sơn, chắc chắn du qua đi mấy
trăm năm vẫn sẽ co người nhớ kỹ. Chắc chắn sau nay mỗi khi co người khieu
chiến Ham Sơn Xich đều sẽ nghe từ miệng mọi người kể ra thang năm nay xảy ra
việc nay!
Cũng chắc chắn lần nay To Minh khieu chiến Ham Sơn Xich trước đay khong ai lam
được, sẽ chấn động Ham Sơn, đạt đến mục đich rung động ma hắn muốn!
Theo hắn bay len, khi than hinh To Minh bằng với đoạn Ham Sơn Xich thứ bảy thi
trong Ham Sơn Thanh dang len tiếng keu to. Từng thanh am quanh quẩn khiến To
Minh nghe thấy.
"Hắn sẽ đi tiếp chứ?"
"Người nay co bộ dạng như thế nao, ten la gi nhỉ!"
"Chắc chắn hắn sẽ được Thien Han tong nhận lam đệ tử, du khong đi tiếp cũng co
khả năng rất lớn bị dẫn tiến Thien Han tong!"
Trong tiếng ban tan, To Minh đứng cạnh đoạn Ham Sơn Xich thứ bảy. Hắn khong
nhin nui Phổ Khương lien kết với sợi xich giờ vẫn chim trong im lặng, ma nhấc
chan đạp tren day xich.
Khoảnh khắc lần thứ hai bước len cung sợi xich, tiếng ban tan trong Ham Sơn
Thanh đạt đến đỉnh điểm. Bao gồm tộc nhan ba bộ lạc bay giờ đều ở tren ngọn
nui của minh khẩn trương nhin.
Kiếm nhỏ xanh khi To Minh cất bước thi biến mất. To Minh đứng tren đoạn xich
thứ bảy, đon gio nui, thở ra một hơi dai.
"Ham Sơn Xich, chung ta tiếp tục…" To Minh thi thao, mạnh nang len chan phải
đạp một bước, theo hắn tiến len, cột đa thứ sau sau lưng hắn vỡ tan hoa thanh
đa vụn rơi lả tả.
Du la luc nay thi To Minh vẫn khong quen việc Phổ Khương bộ lạc nhờ minh.
'A Cong, xuất hiện đi!' To Minh tiến về phia trước, hắn khong muốn cứ như thế
đi qua.