Người đăng: Boss
Từ đầu đến cuối, To Minh đi ra sau đoạn xich chỉ vận chuyển khi huyết chống
lại bị hut sức sống, trừ việc đo ra khong dung cai khac. Du la Khắc Ấn thuật
thi cũng chỉ dung ở việc hủy cột đa, con lại To Minh khuếch tan no trong
người. Khong đợi anh trăng giang xuống, khong thi triển Khắc Ấn thuật, thậm
chi tỉ mỉ khống chế cũng it dung, điều duy nhất hắn lam la lực lượng sợi mau
hiện giờ.
Trải qua mấy thang tĩnh tọa tại nơi tổ tien Ham Sơn bế quan, To Minh phat hiện
chỗ đặc biệt của người hoan thanh Ngưng Huyết cảnh, đo la mở rộng sợi mau, nếu
khong muốn thi co thể khong hiện ra ngoai cơ thể.
Năm đoạn xich trước To Minh chỉ dung lực sợi mau khoảng bảy trăm sợi, chỉ co
đoạn xich thứ sau la hắn mở ra tron chin trăm bảy mươi chin sợi mau.
Bay giờ đối mặt sợi xich thứ bảy, To Minh biết minh nhất định phải bay ra một
số thủ đoạn ẩn giấu. Nếu khong thi chỉ dựa vao chin trăm bảy mươi sợi mau coi
như đi qua đoạn thứ bảy, bị hut đi sức sống sẽ ảnh hưởng kế hoạch sau nay của
hắn.
'Dưới anh trăng, than thể minh sẽ hồi phục, vận chuyển mau cũng thế, sinh ra
sức sống cang nhiều…' To Minh ngẩng đầu nhin trăng bị may che hơn phan nửa.
Trăng khong tron, nhưng trong mắt To Minh thi trăng nay chỉ thuộc về minh.
Ánh trăng vo hinh rơi xuống, trong man mưa mỏng phản xạ rực rỡ người ngoai
khong nhin thấy, từng chut dung nhập vao người To Minh. To Minh chậm rai đứng
dậy, đi hướng đoạn xich thứ bảy.
"Hắn bắt đầu đi tới đoạn thứ bảy rồi!"
"Đoạn nay rất nguy hiểm, hở chut la chết ngay. Ta nghe noi trước kia co khong
it người thất bại tại đay!"
"Đang tiếc cho người nay. Ở đoạn thứ sau hắn đa tieu hao qua nhiều thể lực,
bay giờ đoạn thứ bảy chỉ sợ la…"
Ban đem co trăng chiếu xuống, tuy khong nhin ro như ban ngay nhưng co thể thấy
than hinh To Minh đang đi hướng đoạn xich thứ bảy. Người trong Ham Sơn Thanh
đa nhin cả ngay, bay giờ du vao đem thi họ vẫn khong muốn nghỉ ngơi. Trong đo
co khong it người chọn chỗ khong co nước ngồi xếp bằng, vừa ban tan vừa nhin.
Nui Nhan Tri, ba lao tuy mệt mỏi nhưng vẫn cố đứng đo, được Nhan Loan diu,
luon quan sat.
"Đoạn thứ bảy…đoạn tử vong…" Ba lao thi thao.
Nhan Loan im lặng khong len tiếng, chỉ nhin xem.
Bay giờ To Minh khong chu ý tới sau lưng hắn, tầng thứ hai Ham Sơn Thanh, dưới
mai hien, khong biết khi nao thi Han Phỉ Tử đa đứng đo. Co nhin bong lưng To
Minh, khong biết đang nghĩ cai gi.
Đỉnh nui An Đong, mọi người đều tập trung nhin.
"Hắn co thể đi qua đoạn thứ bảy nay khong…" Tộc trưởng An Đong bộ lạc chần chờ
nhin hướng Man Cong ben cạnh.
"Vấn đề nay ngươi nen đi hỏi Han Thương Tử." Khuon mặt gia nua của An Đong Man
Cong luon binh thản, từ từ mở miệng.
Han Thương Tử im lặng giay lat, thanh am mềm nhẹ nhưng lộ ra kien quyết.
"Co thể."
Tren nui Phổ Khương, những người luon tĩnh lặng bởi vi bước chan To Minh ma
nhỏ giọng thảo luận.
"Co lẽ khong cần ra tay, nhin hắn đi ở đoạn thứ sau, khong chừng đi khong qua
đoạn thứ bảy đau!"
"Du la ta đi ở đoạn thứ sau cũng sẽ khong gian nan như vậy. Người nay, chung
ta qua xem trọng rồi."
"Thất bại thi tốt, miễn cho đợi tại đay lang phi thời gian của lao phu."
Tiếng thảo luận tuy nhỏ nhưng từ ngữ lạnh lung, tựa như Man thuật Phổ Khương
bộ lạc tu luyện, tran ngập am trầm tử vong.
Đang luc mọi người thảo luận, chỉ co Man Cong va người đan ong to như nui ben
cạnh la khong noi lời nao. Hai người biểu tinh khac nhau. Phổ Khương Man Cong
nheo mắt khong lộ tam tư, con về người đan ong mập mạp thi nhiu may.
"Ngươi thấy sao?" Phổ Khương Man Cong, ong lao gầy như xương kho liếc mắt
người đan ong ben cạnh.
"Hắn hủy cột đa co ba ý, một la vi cảnh cao, hai la lập uy, thứ ba la cắt đứt
đường lui của minh, đặt vao hoan cảnh nhất định phải vượt qua sợi xich. Khong
co người lam như vậy nhưng hắn đa lam. Từ chỗ nhỏ nhặt nay co thể thấy ra
người nay co tự tin, nhưng phần tự tin nay khong lớn lắm, nếu khong thi khong
cần chặt đứt đường lui của minh. Nhưng ta nghĩ đoạn thứ bảy nay, chắc hắn qua
được." Người đan ong mập mạp mắt chợt loe, từ từ noi.
Đem tối, mưa yếu đi nhưng đoi khi co tiếng sấm trầm đục, thỉnh thoảng tia chớp
rạch khong gian khoảnh khắc chiếu sang thế gian. Bay giờ co một tia chớp xuất
hiện, ngắn ngủi chiến sang cho mọi người thấy To Minh đứng tren cột đa thứ
sau, bước ra một bước hướng đoạn xich thứ bảy.
Nhưng khoảnh khắc đạp xuống, To Minh mạnh chấn động.
Người ngoai khong nhin thấy, nhưng luc nay mắt To Minh trong thấy. Đoạn xich
thứ bảy, giay phut chan hắn đạp xuống, đột nhien xuất hiện một người.
Người nay hinh dạng mơ hồ như chỉ la ảo ảnh, bềnh bồng trước mặt To Minh, bay
tren Ham Sơn Xich, im lặng nhin minh.
"To…Minh…"
Thanh am yếu ớt như từ xa xoi vọng lại, lọt vao tai To Minh khiến long khong
gợn song bởi vi thế ma chấn động.
"Loi Thần!" To Minh lập tức nhận ra thanh am nay thuộc về ai.
Khi hắn bật thốt ten nay, ảo ảnh khong mơ hồ nữa ma nhanh chong biến ro rang.
Hiện ra trước mặt To Minh la một than hinh khiến hắn xa lạ nhưng đoi mắt kia
cực quen thuộc.
Than hinh ấy biểu tinh thống khổ, mờ mịt đứng đo, tren người co nhiều vết
thương nhỏ. Co thể trong thấy trong vết thương co một số con sau đang mấp may.
Người nay thoạt nhin cực gia nua, mắt phải bị mu giờ lấp loe tia sang hung ac,
nhưng mắt trai thi ngơ ngac nhin To Minh, lộ vẻ kho tin.
"To Minh…thật la cậu sao…cai nay…cai nay…" Than hinh ấy run rẩy, biểu tinh
cang đau khổ, dường như đau đớn thể xac kho thể chịu đựng nổi. Ở giữa tran ga
To Minh thấy một ấn ký hinh tron.
Ấn ký nay đen như mực, tỏa ra khi đen như xuyen qua cả đầu.
"Điều nay khong thể nao…khong phải cậu, cậu khong phải la cậu! Ngươi rốt cuộc
la ai!" Than hinh ấy gầm len nhin chằm chằm To Minh, mạnh sải bước nhanh chong
tới gần hắn.
Khi thế mạnh mẽ từ than thể đo bung phat. Trong khi thế nay, To Minh co cảm
giac thế gian đều đong lại. Áp lực manh liệt mang theo hơi thở tử vong, như
ban tay to mạnh đe khiến cơ thể To Minh giật một cai.
"Loi Thần…" To Minh thi thao, tim đập nhanh. Hắn khong ngờ đoạn Ham Sơn Xich
thứ bảy sẽ xuất hiện tinh huống như vậy!
'Đay la giả, minh đang khieu chiến Ham Sơn Xich, đay la ảo giac trong long
minh biến thanh…' Thần tri To Minh khong mơ hồ, ngược lại bay giờ ý thức hắn
cực kỳ tỉnh tao, nhưng chinh vi tỉnh tao mới khiến long hắn run rẩy.
"Ngươi, rốt cuộc la ai!" Loi Thần dữ tợn gầm len, đa tới gần To Minh chưa đến
mười met. Khi thế hung ac ập đến, từ mắt phải Loi Thần lộ ra sat khi đien
cuồng.
"Loi Thần, toi la To Minh đay…" To Minh rất tỉnh tao, nhưng cang tỉnh thi hắn
cang sợ hai. Hắn khong sợ Loi Thần, khong phải trời đất ma la loại cảm giac
kho tả!
"Toi la To Minh…toi la To Minh…" To Minh thi thao, hắn nhin Loi Thần hung tợn
lao đến, vung nắm đấm tay phải đanh cach mặt minh ba tấc chợt dừng.
Ga tạm dừng la vi To Minh noi ra một cau.
"Cậu từng noi, chung ta sẽ thay đổi sao…"
Than thể Loi Thần run len, đoi mắt đỏ hồng ẩn chứa dữ tợn va kho tin, thậm chi
kinh khủng, ngơ ngac nhin hắn.
"Khong thể nao…tự tay toi đa chon cậu…la ảo giac ư…lại la ảo giac quanh quẩn
khi minh tu hanh sao…" Loi Thần cười thảm, thu lại nắm tay phải mạnh đấm vao
ngực. Tiếng trầm đục nổ vang, than hinh Loi Thần bỗng tieu tan, lần nữa mơ hồ
dần biến mất trước mặt To Minh.
To Minh thở hồng hộc, hắn đi qua sau đoạn Ham Sơn Xich khong co biến đổi như
vậy, lời noi mềm mại am trầm của Phổ Khương cũng khong khiến hắn như vậy,
nhưng hom nay hắn gần như khong thể khống chế ho hấp, thở dồn dập.
'Đay rốt cuộc la ảo giac hay la sự thật!'
'La ảo giac của minh hay của Loi Thần…'
'Rốt cuộc la sự thật của minh hay của Loi Thần! Hinh dạng Loi Thần biến đổi
nhiều, tu vi mạnh mẽ, la minh tưởng tượng ư…'
Than hinh To Minh run rẩy như ở trong ac mộng khong thể mở mắt ra.
Bay giờ Ham Sơn Thanh dấy len xon xao kinh thien động địa. Xon xao khiến vo số
người ngồi xếp bằng lại đứng len, khiến Nhan Tri bộ lạc, An Đong bộ lạc, thậm
chi la Phổ Khương bộ lạc chấn động tinh thần.
Mọi người đều thấy ro, bay giờ trong đem trăng tren đoạn Ham Sơn Xich thứ bảy,
To Minh đang tiến len trước. Nhưng hắn tiến len khac với trước kia, dường như
quen nơi nay la Ham Sơn Xich, quen dưới chan chỉ co một sợi xich ma khong phải
đường bằng phẳng.
Bay giờ To Minh ở trong mắt mọi người tựa như mất hồn, thất thần, bước đi ma
như xac sống đi, thậm chi co luc suýt đạp hư khong.
Đay tuyệt đối khong phải việc người tỉnh tao sẽ lam!
"Lại la như vậy! Ta từng nghe người ta noi những người đi tới đoạn thứ bảy nay
đều như thế!"
"Đoạn thứ bảy nay rốt cuộc ẩn giấu bi mật gi chứ!"
"Tieu rồi, suýt nữa đạp hư khong, may la vi gio nhẹ sợi xich khong dao động
nhiều, cai nay…nổi gio!"
Tiếng ban tan như song triều bởi vi đột nhien xuất hiện gio to ma bỗng tạm
ngừng. Chỉ thấy trong tiếng gio rit gao, đoạn xich thứ bảy lắc lư dữ dội khiến
To Minh ben tren cũng theo đo lung lay.
Bay giờ một tia chớp xe rach khong gian khiến tiếng ban tan tạm dừng rồi lại
manh liệt dấy len!
Bởi vi khoảnh khắc tia chớp chiếu sang trời đất, họ thấy ro, To Minh đứng tren
sợi xich chan phải vừa nang len…đạp hư khong!