Bí Mật Hàm Sơn Xích.


Người đăng: Boss

Thời gian đa troi qua nửa ngay, bay giờ la buổi chiều, vốn anh nắng ấm ap nen
nong chay rơi xuống, lại bị may đen đậm đặc khong tan đi che đậy, khong thể
xuyen qua.

Mưa vẫn rất lớn, theo gio gao thet quet qua day nui trong thế gian.

Tuy vẫn con mưa gio nhưng khong thể chặn tầm mắt người trong Ham Sơn Thanh. Họ
mặc ao tơi, đội mũ, nhin chằm chằm giữa khong trung phia xa To Minh đứng tren
day xich lung lay!

Gio tuy lớn, mưa tuy nặng nề, nhưng bay giờ khong thể ảnh hưởng tầm nhin của
họ. Người giong chuong Ham Sơn ngan hai mươi tiếng, người đi qua năm cay cột
đa toan bộ vỡ tan, đang đi tren đoạn xich thứ sau, người nay, việc nay, noi la
ngan năm kho gặp thi hơi phong đại, nhưng mấy trăm năm mới gặp một lần thi
khong đủ để hinh dung.

"Đoạn xich thứ sau, ngươi xem bước chan hắn đa chậm lại, đoạn xich nay chắc la
co gi đo lạ lung!"

"Đang tiếc người thanh cong vượt qua Ham Sơn Xich khong ai noi ra bi mật xich
nay. Những người khong vượt qua thi đều chết, du may mắn khong chết cũng im
lặng it lời, khiến người ta mai suy nghĩ vi sao Ham Sơn Xich kho khăn như
vậy."

"Ủa, hắn dừng lại rồi!"

Tiếng thảo luận dấy len, từng anh mắt xuyen thấu qua man mưa tập trung vao
người To Minh. Ngay cả bốn người Nam Thien, Huyền Luan, Kha Cửu Tư va Lanh Ấn
cũng sắc mặt nghiem tuc, nhin chăm chu.

Tren day xich lung lay, To Minh khong đi tiếp ma xếp bằng tren day xich, cả
người như dinh với sợi xich, theo no luc lắc thi hắn cũng lắc lư.

Hơi thở hắn hơi dồn dập, hai mắt lộ ra kich động, khong nhin nui Phổ Khương
phia xa ma la sợi xich dưới than. Sợi xich bị tẩy rửa trong nước mưa, một số
chỗ co thể thấy vết rỉ set. Hiển nhien tựa như một số lời đồn, no đa tồn tại
rất nhiều năm.

'Áp lực mang đến cho minh như năm thang troi qua khong phải mảnh đất nay,
khong phải Phổ Khương đằng trước, khong phải những cột đa bị minh hủy…ma la
sợi xich!' Theo đi đến đay, ap lực năm thang ngay cang mạnh, To Minh cảm giac
ro rang sức sống của minh dường như bị sợi xich từng chut một hut đi.

Tốc độ hut sức sống khong nhanh, nhưng cang đi về trước thi no ngay cang mau.

Bay giờ To Minh con co thể chống cự, du sao hắn co chin trăm bảy mươi chin sợi
mau. Sợi mau di chuyển toan bộ sẽ cho than thể mang đến cuồn cuộn khi huyết.
Khi huyết di chuyển la một phần sức sống, co thể bu đắp hiện giờ bị hấp thu.

Nhưng ma…To Minh nhin day xich thật dai trước mắt.

'Hiện giờ minh chỉ mới đi tới đoạn thứ sau, đằng sau con dai. Đay rốt cuộc la
sợi xich gi vậy chứ! Tại sao no co lực lượng kinh khủng như vậy! No hut sức
sống co tac dụng gi!' To Minh ngồi xếp bằng, hắn chọn ngồi tại đay la vi sợi
xich đằng trước co một chỗ bị rỉ set nhiều, thấy ro nước mưa nhỏ giọt thậm chi
co thể mang chut it rỉ sắt troi theo.

Ben tai tiếng gio rit gao ập đến, mang theo nhiều nước mưa. Tren trời ầm ầm
tiếng sấm, đoi khi thấy tia chớp xẹt qua. Dưới than To Minh la vực sau khong
thấy tận cung. Nước mưa rơi xuống vực sau, khi cui đầu nhin thi như vạn mũi
ten bắn ra rơi xuống.

To Minh ổn định hơi thở dồn dập, nang tay phải len chỉ một cai. Một đoạn xich
ro rang rỉ sắt đụng vao ngon tay hắn.

Khoảnh khắc đụng chạm, sắc mặt To Minh dần tai nhợt, ngon trỏ tay phải trắng
bệch, khong co mau. Khong phải mau bị hut đi ma la khi huyết vận chuyển để nội
tạng sinh ra sức sống đang từ từ bị hut mất.

Thời gian dần troi qua, To Minh ngồi ở đay đa rất lau. Tay phải của hắn vẫn
đặt tại đo, mặc kệ sức sống bị hut đi, khong động đậy.

Chậm rai, người trong Ham Sơn Thanh cũng phat hiện khong thich hợp. Chỉ la họ
khong nghĩ ra co nguyen nhan gi, suy đoan lung tung.

"Chẳng lẽ hắn đa hết sức? Nửa tiếng đồng hồ rồi ma vẫn khong định đứng len."

"Xem ra đoạn xich thứ sau nay la cực hạn của người nay, nhưng…"

"Co thể đi đến đoạn thứ sau đa khong tệ lắm. Du sao Ham Sơn Xich khong như
chuong cổ, khieu chiến xich nay co nguy hiểm tinh mạng. Ta đoan chắc bay giờ
hắn đang do dự co nen tiếp tục hay khong."

"Nhưng hắn con co đường lui ư? Hắn đa hủy hết cột đa sau lưng, du muốn quay
trở về cũng kho."

Tiếng ban tan truyền ra trong mưa gio. Hanh động của To Minh tac động anh mắt
va tinh thần của nhiều người.

"Co lẽ từ khi hủy cột đa thứ nhất thi hắn đa khong chọn từ bỏ…" Nam Thien nhin
To Minh tren day xich, thi thao.

Lại qua một lat, mắt To Minh chợt loe, tay phải chậm rai nang len nhin chằm
chằm đoạn xich đo, con ngươi dần co rut.

'Đung như minh đoan, day xich nay hut sức sống vi tu sửa bản than.' Trong mắt
To Minh, chỗ luc trước ro rệt dấu vết rỉ sắc bay giờ đa hồi phục, hơn một nửa
trở lại mau sắc binh thường!

'Ham Sơn Xich la năm đo tổ tien Ham Sơn dựng nen. Y la người nước ngoai đi tới
Man tộc, xem hanh động nang đỡ Ham Sơn bộ lạc la để cho y co chỗ tru ngụ.
Nhưng vi sao y phải lam ra Ham Sơn Xich! Mục đich thật sự của y rốt cuộc la
gi…Ham Sơn Xich la đich than y luyện ra, hay la tim đến Man tộc, hay la vật y
mang theo tới đay…' To Minh đa gặp Ham Khong, thậm chi co thể noi Ham Khong
chết lien quan trực tiếp tới hắn. Noi Ham Khong chết trong tay hắn khong phải
phong đại.

Chinh vi vậy To Minh co hang loạt phan đoan la điều người ngoai rất it suy
nghĩ đến.

To Minh tạm dừng, người chu ý hắn khong chỉ la người trong Ham Sơn Thanh va
đam Nam Thien, con co ba bộ lạc.

Tren ngọn nui Nhan Tri, ba lao nhin phương xa, nhiu may.

"Người nay co thể cướp đoạt chuong Ham Sơn với Tư Ma Tin, nếu noi hắn chỉ co
thể đi đến đoạn thứ sau thi ta khong tin." Nhan Loan ở một ben nhẹ giọng noi.

"Hắn đang suy tư về sợi xich nay, cũng như năm đo chung ta từng suy nghĩ." Ba
lao im lặng giay lat, chậm rai noi.

Đỉnh nui An Đong, khi đam Man Cong xếp bằng ngồi kho hiểu hanh động của To
Minh, thi xuất hiện than hinh Han Thương Tử. Co đi tới, khong để ý tới ai ma
đứng ở mep nui, nhin Ham Sơn Xich phia xa, biểu tinh binh tĩnh.

Tren nui Phổ Khương vẫn la một mảnh yen tĩnh. Ánh mắt mọi người đều tập trung
phia xa To Minh ngồi khoanh chan. Trong anh mắt đo co am trầm, co nghi hoặc.

'Hắn đang lam gi?' Đay gần như la suy nghĩ của tất cả mọi người.

'Ham Sơn Xich rốt cuộc la cai gi…' To Minh cui đầu nhin vực sau ben dưới.

Vực sau tối đen trong như một con thu ha to mồm, đợi người nga xuống cắn nuốt.
Tận cung vực sau, To Minh biết đo la đau, chinh vi biết nen mới thắc mắc về
sợi xich.

Thật lau sau, To Minh chậm rai đứng len, mạnh nang len chan phải bước ra một
bước, từng bước hướng tới cột đa thứ sau đằng trước.

Khoảnh khắc hắn bước đi, Ham Sơn Thanh dấy len xon xao. Những người luon nhin
To Minh bay giờ thấy hắn tiến len, lại dấy len tiếng ồn ao.

"Hắn đứng len!"

"Đợi lau như vậy rốt cuộc đi rồi! Nhưng ta rất to mo vi sao mới nay hắn tạm
ngừng?"

To Minh hit sau, đi từng bước. Bước chan của hắn chậm rất nhiều, mỗi khi đạp
xuống thi vẫn la đạp tren day xich, nhưng mỗi lần tiếp xuc với sợi xich, sức
sống trong người bị hut đi khiến hắn kho chịu, bắt đầu yếu ớt.

Trong cảm giac của hắn, đay khong phải đi tren Ham Sơn Xich ma la đi tren sinh
mạng va năm thang, mỗi một bước như một đoạn cuộc sống. Loại cảm giac nay
người ngoai kho thể cảm nhận, chỉ co tại năm thang troi qua đoi khi một it
thổn thức.

Nhưng Ham Sơn Xich nay giảm bớt qua trinh năm thang, khiến thổn thức đến trước
tien.

Khi hoang hon, vẫn con may đen nhưng nước mưa giảm nhiều, khong tầm ta gio
giật nữa ma lien mien tơ vương. Thời gian một buổi chiều, To Minh rốt cuộc đi
đến tận cung sợi xich thứ sau. Phia trước hắn mười met la cột đa thứ sau.

Sắc mặt To Minh tai nhợt, du hắn vẫn luon vận chuyển khi huyết thuc đẩy sức
sống, nhưng một đường tiến len, sức sống bị hut ngay cang nhiều, giờ đa khong
thể can bằng nữa. Hắn co thể cảm giac được sợi xich đang hưng phấn gao thet,
khong ngừng hut sức sống của minh để tẩm bổ bản than no.

Khoảng cach mười met, To Minh dung thời gian nửa tiếng chậm rai từng bước một
đi qua. Khi hắn đạp tren cột đa thứ sau thi thở ra một hơi dai, ngồi xếp bằng,
nhin đằng trước đoạn xich thứ bảy, thứ tam, thứ chin, nhin nui Phổ Khương lien
tiếp với đoạn thứ chin. Con đường nay nhin như gần nhưng To Minh lại cảm giac
rất xa xoi. Hắn co thể tưởng tượng ba đoạn sau rất kho khăn, hơn xa luc trước.

"Sợi xich nay minh thấy hơi quen…" To Minh nhắm mắt lẩm bẩm. Hắn luon đe nen
cảm giac nay tận đay long, mai đến khi nghi ngờ va suy đoan xuất hiện, mai đến
khi nghĩ tới Ham Khong, từng man một hiện ra trong đầu To Minh.

Khoảnh khắc To Minh bước len cột đa thứ sau, đam người Ham Sơn Thanh dấy len
xon xao.

"Cột đa thứ sau, đay la khởi đầu đoạn xich thứ bảy!"

"Hắn co thể đi hết đoạn xich thứ bảy khong…"

"Ta thấy chưa chắc, ở đoạn thứ sau thi hắn đa loạng choạng, đoạn thứ bảy chỉ
sợ rất kho đi hết…"

"Theo ta được biết, trước đay co một số người khieu chiến Ham Sơn Xich đều
thất bại ở đoạn thứ bảy. Đoạn nay dường như khac với trước rất lớn!"

Khi tiếng thảo luận rom rả thi To Minh vẫn xếp bằng khong động đậy, mai đến
thật lau sau, khi sắc trời hoan toan tối, trăng sang lo khỏi may thi mạnh mở
mắt ra.

"Đem trăng đến…" To Minh thi thao.


Cầu Ma - Chương #180