Man Văn


Người đăng: Boss

" A Cong, khong phải con muón như vậy, ma la bọn chúng khinh người qua đang,
bọn chúng đã đoạt đi Tiểu Hồng." To Minh noi thầm.

"Bọn chúng? " A Cong ngẩn ra.

"Một ten có tu vi Ngưng huyét cảnh tầng thứ hai, ten còn lại có tu vi
Ngưng huyét cảnh tầng thứ ba." To Minh đem nắp binh nhỏ đậy lại, đặt tren
bàn ben cạnh.

"Hắc Sơn bộ? Ngươi lam sao chạy thoat được?" Hai mắt A Cong chợt loe, trong
đồng tử ẩn chứa han quang.

"Con khong co trốn, bọn chúng chết cả ròi!" To Minh ngẩng đầu nhin A Cong.

A Cong sửng sốt, theo đó đọng dung, sau khi trầm ngam một lat, ong khong hỏi
kĩ qua trinh xảy ra, đối với ong ma noi, To Minh giống như con cháu trong
nhà, ong đã nhìn hắn lớn len nen hiểu ro tinh cach của hắn.

"Gặp bọn chúng ở Hắc Viem phong phải khong, tin tức làn trước ngươi
truyèn vè, có tác dụng trọng yéu với bọ lạc, việc nay cần phải
thưởng, bất qua vì ngươi che dấu việc trở thanh Man sĩ, nen hủy bỏ phần
thưởng. Ngươi cũng đa trở thanh Man sĩ, như vậy nen ở lại đay, ta sẽ noi cho
ngươi biết mọt ít kinh nghiệm tu Man của ta, đòng thời A Cong con muốn
giup ngươi chỉnh lý lại huyết mạch trong cơ thể." A cong liếc mắt nhin To
Minh một cai, tren mặt lộ ra vẻ mỉm cười.

" A Cong.... " To Minh gai gai đầu, do dự một chut sau đo mở miệng nhẹ giọng
noi : " Con biét sai rồi, sao người khong hỏi con lam thế nao trở thanh Man
sĩ?"

" Hỏi nhièu như vạy làm gì, mỗi người đều co bi mật của minh, A Cong chỉ
càn biết To Minh nha ta rốt cục đa trở thanh Man sĩ, như vậy đa đủ rồi!" A
Cong cười noi, bộ dang rất thoải mai.

Trong mắt To Minh co mọt chut ướt at, hắn nhin A Cong, thầm gật đầu, hắn sẽ
khong quen an tinh của A Cong đối với minh, sẠkhong quen giọt Ô Long Tien
chảy trong cơ thể minh, sẽ khong quen tát cả những tinh cảm nay, những
đièu này sẽ mai khắc sau trong tri nhớ, trong tam hồn hắn.

" A Cong, chỗ nay của ta co một ít.... Dược Thạch (thuốc va kim cham
cứu)....." To Minh nhin A Cong, nhẹ giọng mở miệng.

" Dược thạch?" A Cong ngẩn ra sau đo lắc đầu nở nụ cười.

" Ngươi noi la thảo dược hả, A Cong biết đúng là ngươi có mọt vài loại
thảo dược khác thường, bất qua A Cong than la Man Cong của Ô Sơn bộ, trừ
một ít loại cực kỳ hiếm thấy, con có loại thảo dược nào ma chưa từng...
Di!"

Khong đợi A Cong noi xong, To Minh đã láy ra hai cai binh nhỏ, sau khi mở
nắp lièn đặt ở trước mặt A Cong.

Trong hai cai binh nhỏ kia đèu chứa cung một loại dược thạnh mau xanh, từng
trận dược hương lượn lờ bốc len, ben trong co hơn mười hạt.

Hai mắt của A Cong lộ ra tia sáng, thần sắc thoáng cái ngưng trọng hẳn len,
cầm lấy binh nhỏ chứa dược thạch, nhin kỹ đồ vật khác với trong nhận thức
của ong, sau đo đem ngửi thử, thần sắc lạp tức thay đỏi.

"Dược tính(tính chát của thuóc) rát kỳ lạ, chỉ mới ngửi một hơi liền
lam cho mau huyết trong cơ thể dường như vận chuyển nhanh hơn."

A Cong thi thao, ngưng thần (tạp trung) nhin kĩ, mọt lát sau, ong nhắm
mắt lại lam (rơi) vào tràm tư, hồi lau khi ong làn nữa mở mắt, hai
mắt lièn nhin vè phía To Minh.

" Cai nay la dược thạch?"

To Minh gật gật đầu, chỉ vao một binh dược thạch nhỏ, bắt đầu giới thiệu
phương phap sử dụng cung hiệu quả, A Cong hit vao một hơi, khi ong nghe được
mọt nửa, thần sắc lập tức đại biến (thay đỏi lớn).

Khong chut chần chờ, A Cong bỗng nhien nang tay phải vung về phia trước, lập
tức ở trước người To Minh một man tượng hư ảo bát ngờ huyễn hoa ra, hình
dang của Man Tượng đung la giống như bức tượng nửa người nửa thú của Ô
Sơn bọ!

Man Tượng vừa xuất hiện, lập tức co một cỗ lực lượng nhu hòa tran ngập bốn
phia, lượn lờ toàn bọ gian nhà.

" Noi tiếp đi." To Minh nhìn tháy vẻ mặt ngưng trọng của A Cong, trai tim
đập mạnh một cai, chậm rai noi ta toan bộ hiệu quả của Thanh Trần tan.

A Cong dĩ nhien từ trong khoanh chan đứng len, nghe To Minh noi xong, liền đổ
ra mọt hạt thanh trần tan, tạp trung quan sát mọt hòi, bỗng nhien mọt
hơi nuót vào, ong tin tưởng To Minh, lại cang khong có nhièu do dự, theo
sau đo lấy ra một bình nhỏ màu tím hình góc cay, uống hết những giọt
nước thuóc con lại khong nhiều lắm ben trong.

Sau đo ong lại khoanh chan, rất nhanh trong cơ thể có lượng lớn huyết
quang lóe ra, huyết quang này cực kỳ choi mắt, bao phủ cả gian phong, To
Minh lui vè sau máy bước, thần sắc lọ ra vẻ sung kinh.

Tren than thể của A Cong, huyết tuyết chằng chịt, nhất thời khong thể nhin
ra co bao nhieu tia, một cõ huyết khi cảm giác dường như con cường đại hơn
cả tộc trưởng của Ô Sơn bộ tràn ngạp khắp gian phòng.

To Minh hit vao một hơi, hắn nhin Man Tượng đang tỏa ra ánh sáng ở giữa
khong trung của căn phòng, mơ hồ đoan được nếu khong phải la hư ảnh của Man
Tượng ở đay, chỉ sợ la quang mang (ở đay dùng quang mang cho bớt lặp từ
a, hihi) do A Cong tu luyện phat ra, sẽ khuếch tan ra khắp bộ lạc, cho du ở
khoảng cach xa cũng co thể nhin thấy.

Tia sang nay đến nhanh ma bién mát cũng rất nhanh, một lat sau, A Cong mở ra
hai mắt, hồng mang toan than liền biến mất vo tung vo ảnh, hai mắt của ong ẩn
chứa sự kich động, nhin Thanh Trần tan, thở ra mọt hơi thạt sau.

" To Minh, ngươi phải nhớ kỹ một việc!" A Cong ngẩng đầu nhin To Minh.

Thàn sắc To Minh nghiem túc, cung kinh lắng nghe.

"Những chuyện lien quan đén dược thạch nay, từ hom nay trở đi, ngươi khong
được noi với bất luận kẻ nao, cho du la ta co hỏi lại ngươi, ngươi cũng tuyệt
khong được noi! Từ nay về sau, ta cũng sẽ khong hỏi lại ngươi bát cứ vấn đề
gì co quan hệ đến sự việc nay nữa!

Mặc du la trong bộ lạc, ngươi cũng phải nhớ lấy điểm nay, dù là ai cũng
khong được noi ra! Kẻ cả Loi Thàn cũng thé!" A Cong nhin To Minh đầy tham
ý, ngưng trọng mở miệng.

To Minh có chút do dự.

A Cong than nhẹ, ong hiẻu To Minh, cũng biết tinh cach của hắn thuần phac,
liền làn nữa mở miệng noi mọt cách nghiem túc :

"To Minh, phải nghe lời A Cong, dù là ai cũng khong được nói!"

To Minh yen lặng gật đầu, trong mắt lộ ra vẻ kien định.

" Trong bộ lạc.... khong an toan.... " A cong thi thao, nhưng lời nay của ong
lại lam cho To Minh sửng sốt, nhất la nghĩ tới viẹc A Cong che giáu huyét
khí của mình trước mặt ba người tọc trưởng.

" Trong bộ lạc của chung ta, co phản đồ! Việc nay đến giờ chỉ có ta, ngươi
và tộc trưởng biết được, khong co người thứ tư, ten phản đồ nay ản dấu qua
sau, chung ta cũng khong biết la ai... "

" Hơn nữa từ những tin tức ngươi mang về, lão đối thủ Hắc Sơn bộ của ta có
lẽ thật có sự đột pha.....Máy ngày gàn đay ta cảm giac khong khí trời
đát bốn phia co cái gì đó khác thường... cảm giác gióng như sắp có
đại họa giáng xuóng.To Minh, dược thạch nay của ngươi rất tót, A Cong
giữ lại, khong cần cho ta them nữa, nếu ta thật sự co thể đột pha, bao nhieu
đay đa đủ, con nếu khong đột pha được, thi có nhiều hơn nữa cũng khong co tac
dụng...A Cong khong thiếu thảo dược, chỉ la đạt tới binh cảnh ròi, cái càn
là cơ duyen... "A Cong than nhẹ, lại nói với To Minh máy lời, ròi đem
kinh nghiệm tu Man cả đời dốc tui truyền thụ, sau đo lấy ra một vật kỳ quai do
mọt só day gỗ két thành, nhin vật ấy, thần sắc A Cong mang theo hòi ức
(nhớ lại đó bạn đẻ hòi ức cho nó hay, hihi).

Hồi lau, ong trịnh trọng đem vật ấy đưa cho To Minh.

" Đay la vạt khi A Cong con trẻ đi ra ngoai du lịch thu được, vật ấy gọi la
mộc giản, chỉ trong bộ lạc lớn mới co thể nhin thấy, mặt tren la bản ghi chep
rất nhiều loại thảo dược cung với tập tinh, bộ dang của chung, ngươi cầm đi
đi."

To Minh tiếp nhận vật ấy, nhin thoang qua co chut mới lạ, sau đo đem vật đo
thu vao trong long, đang muốn chào A Cong trở lại nơi ở của minh.

Đung luc nay, đa thấy A Cong nhin To Minh, trong mắt lộ ra tia sáng, thần sắc
cực kỳ nghiem tuc.

" To Minh, ngươi co thể trở thanh Man sĩ, A Cong rát vui, nhưng ngươi phải
biết rằng, sau khi bước vao cảnh giới Man sĩ, ngươi cung với những tộc nhan
binh thường sẽ co khác biẹt, con đường tu Man đày khó khăn, thử thách,
động một chut la sinh tử, điểm nay trước kia ngươi ở Hắc Viem phong chắc hẳn
đã cảm thụ qua. Nhưng Man tộc chung ta ha lại sợ hai sinh tử, vi con đường
phia trước kho đi liền từ bỏ sao? A Cong biết mộng tưởng của ngươi, ngươi
muốn ra khỏi đay, muốn nhìn tháy thé giới rọng lớn ngoài kia. Điểm
nay, A Cong ủng hộ ngươi!"

To Minh yen lặng lắng nghe, gật gật đầu.

" Ngươi la đứa trẻ hiếu thảo, A Cong nhin ngươi nhiều năm như vậy, trong long
hiẻu rõ, chỉ là tu vi của A Cong co hạn, khong thẻ giúp được ngươi
nhiều... Nhưng To Minh nha chung ta, nếu khong thanh Man sĩ thi thoi, một khi
bước chan len con đường tu Man, A Cong sẽ dung hết sức của mình để cho con
đường của ngươi đi được bằng phẳng hơn... "Tren vẻ mặt nghiem túc của A Cong
dần dần lộ ra ý cười, hướng To Minh vãy tay.

" Đén đay, khoanh chan ngồi xuống trước mặt A Cong, dưa theo cách tu luyẹn
bình thường của ngươi, vận chuyển huyết mạch lực nao."

To Minh nhin A Cong, nhìn mai tóc lám tám điẻm bạc, nhìn gương mặt mang
nhiều nếp nhăn, đang hiền lanh nhin minh, mặc dù hắn biét mình cung với A
Cong khong co bát cứ quan hệ huyết thống gi, nhưng loại than tinh nay lại
vượt qua hét thảy.

" A Cong.... " To Minh thi thao.

" Con khong mau lại đay." A Cong ha ha cười.

To Minh vang theo đi tới trước mặt A Cong, khoanh chan ngồi xuống hít mọt
hơi sau, chậm rai vận chuyển khi huyết trong cơ thể, dần dần tren than thể của
hắn xuất hiện sau đạo huyết tuyến, sau đạo huyết tuyến này đồng thời tản mat
ra hồng mang (tia sáng hòng), co thể mơ hồ thấy được hư ảnh của đạo huyết
tuyến thứ bảy, dần dần ngưng tụ ra.

Sợi huyết tuyến thứ bảy nay, trong vòng mọt tháng qua To Minh khong thể
nao ngưng tụ ra được, thậm chí ngay cả hư ảnh cũng khong tháy xuất hiện,
viẹc này có quan hẹ cực lớn với tỏn thương ngàm trong cơ thể của hắn,
nhưng giờ phut nay tỏn thương ngàm của hắn đa được A Cong chữa khỏi, vận
chuyết khi huyết hết sức tự nhien, vi vậy ma thanh cong ngưng tụ ra sợi
huyết tuyến thứ bảy nay.

" Ngươi đa đạt được truyền thừa từ Man tượng, biết được Sĩ của Man tộc
ta (mình nghĩ cau này ý chỉ Man sĩ đay mà >_

Nhưng ngươi khong biết, số lượng huyết tuyến này cũng khong phải đều cố định
như thế với mõi người, hàu hét Man sĩ la như vậy, nhưng vẫn co một số
người, bọn họ co thể đem số lượng huyết tuyến làn nữa đề cao, huyết tuyến
cang nhiều, thi cơ hội đẻ trở thanh Khai Trần cảnh cang lớn!

Từ xưa đến nay, theo như A Cong biết, pham la Man sĩ co thể trở thanh Khai
Trần cảnh, thì hàu như khong có ai ở Ngưng Huyết cảnh co it hơn chin trăm
sợi huyết tuyến! Vi như Man Cong của Phong Quyến bộ, ta cung với hắn quen
biết nhiều năm, biết só huyét tuyén của hắn năm đó có đén chín trăm
mười bảy sợi!

A Cong nghe noi qua, ở mọt vài bộ lạc quy mo tầm trung, hoặc la trong một
vài bộ lạc lớn, con co người ở Ngưng Huyét cảnh vượt qua chin trăm ba mươi
sợi huyết tuyến.

Đay chinh la Ngưng Huyết cảnh của Man tộc ta... Trong lịch sử của Man tộc
từng co một số người, đem huyết tuyến ở Ngưng Huyết cảnh khai pha đến chin
trăm chín mươi chín sợi, những người nay hàu hét đều trở thanh người co
thanh danh hiển hach.

Thậm chi trong truyền thuyết, nếu co thể ạt tới một ngan sợi, thi tỏ biẻu
thị Ngưng Huyết cảnh hoan toan vien man, chẳng qua cảnh giới vien man như
vậy, ngoại trừ vạn cỏ năm tháng trước kia vào thời đại Tien Man, hiện
giờ cực kỳ hiếm thấy, hoặc căn bản là khong con nữa, cụ thể thế nao A Cong
học thức nong cạn, cũng khong rõ lắm." Thanh am của A Cong tựa như mang
theo lực lượng kỳ dị nao đo, trong lúc To Minh vận chuyển huyết khi trong
cơ thể thi luon quanh quẩn trong đàu của hắn.

" Sau Ngưng Huyết chinh la Khai Trần, cai gọi la Khai Trần, chinh la ngưng tụ
tát cả huyết tuyến của bản than, chuyẻn thanh man huyét tinh thuần, ở
tren người của minh, tự tay vẽ len Man Văn thuọc vè bản than... Man Văn
nay chinh la suy nghĩ trong long, là ý niệm của bản than... A Cong rất chờ
mong cung to mo, nếu một ngay ngươi thạt sự co thể trở thanh Khai Trần cảnh,
bức tranh (hay Man Văn nhỉ, Man Văn là ten gọi chính xác nhưng sau này
cái Man Văn của To Minh gióng mọt bức tranh hơn a - Bien: TK) ngươi vẽ
vì mình, sẽ có hình dạng ra sao... "


Cầu Ma - Chương #18