Người đăng: Boss
"Ngươi bế quan ba năm, khong được ra ngoai!" Phổ Khương Man Cong khong them
liếc người đan ong một cai, từ từ noi.
Người đan ong im lặng, lau mau nơi khoe miệng, đứng dậy cui đầu hướng Man
Cong, chần chờ như muốn noi gi nhưng rốt cuộc im miệng, cung kinh rời đi.
Nhưng khi ga tới mep nui định đi xuống thi…
"Đập cỏ động rắn, thanh sự khong đủ bại sự co thừa. Ba năm qua it, đi bế quan
sau năm khong được ra!" Phổ Khương Man Cong nhin phương xa To Minh đứng tren
Ham Sơn Xich, lần nữa mở miệng.
Nhưng luc nay, người đan ong trung nien chẳng những khong tức giận ma them
cung kinh, lần nữa cui đầu hướng Man Cong.
"Cảm ơn Man Cong."
Theo người nay rời đi, nui Phổ Khương lần nữa rơi vao yen tĩnh.
To Minh nhin nui Phổ Khương phia xa, mắt loe tia sang lạnh. Hắn cảm nhận được
từ chỗ nay co khi lạnh khong ngừng truyền đến. Chắc sau nay đi qua cột đa thứ
nhất, mỗi bước ra một bước thi khi lạnh sẽ chui vao trong người, khiến đoi
chan dần đong cứng.
'Day xich cang về sau thi kho khăn cang lớn, nhưng sự việc tuyệt khong phải
ngẫu nhien.' Tia sang lạnh trong mắt To Minh cang đậm, khoe miệng lộ nụ cười
nhạt.*
Hắn đứng tận cung đoạn xich thứ nhất, nhấc chan len mạnh đạp xuống cột đa thứ
nhất trước mặt. Lực lượng mạnh mẽ từ người To Minh bung phat thuận theo chan
phải hinh thanh trung kich rơi vao cột đa. Cột đa phat ra tiếng nổ đi đung,
truyền ra tiếng ket ket. Chỉ thấy dưới chan To Minh xuất hiện từng vết nứt,
lan tran cả cột đa.
Cột đa nay tồn tại nhiều năm, chưa sụp xuống la vi khong ai dam khieu chiến
Ham Sơn Xich thi hủy diệt no. Co một nguyen nhan la khi bị hủy, khong co chỗ
nghỉ ngơi thi vượt qua cang gian khổ.
Quan trọng la tren cột đa co lực lượng kỳ lạ. Lực lượng nay khiến người ngoai
rất kho đanh vỡ, nhưng người khac khong bao gồm cả To Minh!
Lực lượng nay thuộc về tổ tien Ham Sơn, đo la cung loại với Khắc Ấn thuật. To
Minh cũng co Khắc Ấn thuật, nếu tổ tien Ham Sơn khong chết thi thoi, nếu đa
chết thi hơi thở tồn tại tren cột đa đa mất đi hơn phan nửa trong năm thang.
Bị lực Khắc Ấn thuật của To Minh, bị lực lượng chin trăm bảy mươi chin sợi mau
đanh vao trong.
Cột đa chấn động, mọi người trợn mắt ha hốc mồm nhin no vỡ ra, tan tanh dưới
Ham Sơn Xich!
Theo no vỡ ra, Ham Sơn Xich mạnh hạ xuống nhưng To Minh đứng mặt tren khong
chut bị ảnh hưởng. Hắn đứng đo, khi cột đa sụp xuống thi nhin hướng nui Phổ
Khương phương xa!
'Tinh kế ta một lần thi ta hủy một cay cột của ngươi!' To Minh khong thốt ra
nhưng anh mắt lạnh lung đa vo hinh truyền ra cau nay.
Hắn khong dung ngon ngữ uy hiếp. Đối với lần đanh len của Phổ Khương bộ lạc,
To Minh lựa chọn dung hanh động để đap lại, bao ro cho Phổ Khương bộ lạc hắn
co thực lực nay, co thể hủy cột đa của ngươi!
Người trong Ham Sơn Thanh nhin thấy hinh ảnh nay lập tức dấy len song triều.
Họ đa thấy người khieu chiến Ham Sơn Xich nhưng chưa từng thấy, chưa từng nghe
noi, thậm chi chưa từng nghĩ, cột đa tồn tại đa rất lau tan vỡ trong mắt họ.
"Tam cột đa của Phổ Khương bộ lạc đa hủy một!"
"Cột đa nay theo truyền thuyết la năm đo Ham Sơn bộ lạc xay dựng, cực kỳ vững
chắc, rất kho vỡ! Sao hắn lam được!?"
"Chắc tại hanh động của Phổ Khương bộ lạc, nhưng việc nay mất nhiều hơn được.
Cột đa vỡ, đối với khieu chiến Ham Sơn Xich thi kho khăn tăng lớn, khong con
chỗ nghỉ ngơi."
"Ngươi sai rồi, việc nay khong tăng bao nhieu kho khăn với hắn, nhưng đối với
Phổ Khương bộ lạc thi la việc khong bao giờ ngờ được. Bay giờ sốt ruột khong
phải hắn ma la Phổ Khương bộ lạc! Cột đa bị hủy, việc nay khong nằm trong quy
tắc khieu chiến Ham Sơn Xich, khong người noi được gi. Nhưng đối với Phổ
Khương bộ lạc, trừ phi họ co thể giống Ham Sơn bộ lạc năm đo xay dựng, nếu
khong thi Phổ Khương bộ lạc bị tổn hại vĩnh cửu! Đay la bị tổn thương danh
tiếng, la ngay mặt đanh người con khong thể trach cai gi, sẽ luon bị người nhớ
đến!"
Nui Nhan Tri, ba lao mắt chợt sang ngời, nhin chằm chằm than hinh To Minh tren
Ham Sơn Xich phia xa.
Nhan Loan đứng cạnh mỉm cười, khong noi cau nao.
Ben An Đong bộ lạc cũng thế, im lặng nhin hướng Phổ Khương bộ lạc.
Đỉnh nui Phổ Khương, giay phut To Minh hủy cột đa thứ nhất, trừ Man Cong va
hai người khac ra, tất cả đều đứng len vẻ mặt kho xem, nhin chằm chằm To Minh
đứng tren Ham Sơn Xich.
"Người nay thật to gan, dam hủy cột đa Ham Sơn ta!"
"Man Cong, người nay co gan quấy rối thi nen bị trừng phạt!"
"Man Cong, tộc trưởng, người nay hủy cột đa tạo thanh tổn thương cho bộ lạc
ta, việc nay tuyệt đối khong thể cứ thế bỏ qua!"
"Được rồi!" Phổ Khương Man Cong nhiu may, từ từ mở miệng, vừa noi ra thi xung
quanh lập tức yen tĩnh.
"Một cột đa binh thường hủy thi kệ no, mọi chuyện chờ hắn co thể đến đay rồi
noi tiếp."
Phổ Khương Man Cong vẻ mặt binh thường, lời noi binh tĩnh, nhưng trong mắt co
lạnh lẽo.
"Nếu hắn co thể hủy cũng tốt, so với hai bộ lạc khac thi từ đay kẻ khieu chiến
sợi xich Phổ Khương ta sẽ gặp kho khăn cực lớn, hiện ra sự khac biệt." Ben
cạnh Phổ Khương Man Cong ngồi một người đan ong trung nien cực to bự, ngồi đo
như ngọn nui, giờ ga mỉm cười hip mắt noi.
Ba bộ lạc chấn động, mọi người trong thanh xon xao. To Minh nghe khong được,
hắn đứng tren Ham Sơn Xich khong con cột đa thứ nhất, vẻ mặt binh tĩnh, khong
nong vội đi tiếp ma điều hoa hơi thở.
Nửa tiếng đồng hồ sau, từng tiếng sấm xẹt qua tren trời, mưa to rơi tầm ta.
Bay giờ mưa như trut nước, rơi tren người To Minh, khiến quần ao dan vao lan
da. Gio cũng rất lớn, nhưng To Minh đa sớm co chuẩn bị. Hắn khong muốn để
người thấy hinh dạng của minh, ao choang dai trum kin che phủ khuon mặt rất
kin kẽ.
To Minh đứng trong mưa lắc một cai, lại tiến len. Lần nay hắn khong chut tạm
dừng, du dưới chan khi lạnh ngay cang buốt gia nhưng vẫn vững vang tiến từng
bước, đi tới cột đa tận cung đoạn xich thứ hai.
Thời gian troi qua, giay phut To Minh tới gần cột đa thứ hai, mọi người tập
trung anh mắt tại đo, thậm chi lờ mờ đoan To Minh co hủy cột đa thứ hai nay
hay khong, đột nhien từ nui Phổ Khương truyền đến một thanh am binh thản.
"Lam phiền người hủy tất cả trụ đa Ham Sơn con lại của bộ lạc ta gium, xin
kinh nhờ. Nếu tu vi của người khong binh thường, con co thực lực mạnh, vậy
đừng ngại chặt đứt Ham Sơn Xich nay, để bộ lạc ta từ nay về sau miễn bị người
quấy rầy."
Lời noi mềm như khong co khi lực, nhưng nghe vao tai khiến người co cảm giac
ẩm ướt mềm mềm như bị rắn độc quấn lấy.
Theo lời noi truyền ra, người trong Ham Sơn Thanh lập tức yen tĩnh, cung nhin
hướng To Minh. Đam Nam Thien cũng nhin qua, mắt Nam Thien chớp loe, y cảm thấy
lần nay khieu chiến Ham Sơn Xich khac với trước đay.
'Phổ Khương bộ lạc noi cau đo coi như buộc người kia đến đường cung, nếu minh
la hắn thi sẽ lam như thế nao…'
Huyền Luan khoe miệng nhếch nụ cười nhạt, nhin To Minh tren day xich giữa
trời, nụ cười lạnh lung. Y co thể tưởng tượng ra bay giờ Mặc To chắc chắn chần
chờ, hanh động phản kich giờ đay thanh tro cười.
To Minh lạnh lung nhin nui Phổ Khương, nang len chan phải bước len cột đa thứ
hai, ngồi xếp bằng khep mắt lại, như khong nghe thấy thanh am kia, bỏ qua
chung, nghỉ ngơi.
Bay giờ người trong Ham Sơn Thanh tĩnh lặng, tập trung nhin To Minh. Thậm chi
người của An Đong bộ lạc va Nhan Tri bộ lạc cũng tương tự, chờ đợi To Minh đap
lời.
Một lat sau, To Minh mở mắt ra, đứng dậy đi len đoạn xich thứ ba. Khi đạp bước
chan xuống, day xich truyền đến ap lực, ap lực nay tran ngập năm thang xa xưa
như tồn tại vo số năm qua, mỗi khi co người đến thi no sẽ giang xuống.
Áp lực đến lập tức khiến To Minh tạm dừng, khi huyết di chuyển trong người
khiến ap lực tren người hắn giảm nhiều, nang chan len, thuận theo sợi xich
tiến len trước.
Cang đi tới thi ap lực cang mạnh, chỉ đi ra năm bước To Minh đa cảm nhận ro
rệt, than thể minh dưới ap lực cảm giac như sắp mục rữa, như minh dần gia nua.
'Đay chinh la Ham Sơn Xich, uy lực chan chinh ư…hen chi ngay cả Khai Trần cũng
chun bước. Trước năm thang thi tu vi cũng phải mục rữa."
'Sợi xich thứ ba nay lam kho người khoảng tầng thứ tam Ngưng Huyết nhưng minh
co thể chịu được.' To Minh lặng lẽ bước đi, từng bước một. Khi hắn đi đến bước
thứ mười lăm thi thanh am mềm mại lại truyền ra.
"Việc lam phiền người…"
Khoảnh khắc lời noi vang vọng, đột nhien cột đa thứ hai sau lưng To Minh mạnh
chấn động, tan vỡ thanh bụi đa chấn động đung đung.
Lời noi kia chợt ngừng như bị nuốt vao họng.
Từ đầu đến cuối To Minh khong mở miệng đap lời lại, coi như bay giờ cột đa thứ
hai tan vỡ thi hắn vẫn khong ngoai đầu, bước chan khong tạm dừng. Sợi xich
mạnh đe xuống, hắn vẫn tiến len, từng bước một, đi hướng cột đa thứ ba, nghenh
đon ap lực năm thang, tới gần.
Hắn im lặng khiến người trong thấy cột đa tan tanh biến giật minh, kinh ngạc
trừ việc cột đa vỡ ra con lien quan đến suy đoan về ca nhan To Minh.
"Hắn ten la gi…tuyệt đối khong phải người binh thường!"
"Tinh cach người nay hơi đang sợ!"
"Lần nay khong biết Phổ Khương bộ lạc con co hanh động gi…"
Trong tiếng thầm thi của mọi người, To Minh đi tới cột đa thứ ba, đứng tại đo
chốc lat sau tiếp tục tiến len, thanh am vang dội, cột đa thứ ba cũng sụp
xuống.
Hắn luon lặng lẽ, đi qua cột đa thứ tư, thứ năm. Khi cột đa thứ năm cũng tan
vỡ, To Minh đứng tren day xich, bước chan hơi chậm lại, thở hổn hển. Cảm giac
năm thang xa xưa bao phủ cả người khiến hắn co ảo giac như đa biến thanh người
gia.