Người đăng: Boss
"Khieu chiến Ham Sơn Xich!" To Minh khong ngoai đầu, nắm đấm lại rơi vao
chuong cổ giong tiếng chuong thứ mười chin!
Tiếng chuong ngan vang, đa nui lăn cuồn cuộn, Bối Sơn Quy Huyền tren trời lại
phat ra tiếng gao sắc ben.
"Mười chin tiếng! Rốt cuộc hắn muốn giong bao nhieu chứ, cực hạn của hắn ở
đau!"
"Hắn con muốn khieu chiến Ham Sơn Xich hay khong. Nếu trong qua trinh giong
chuong bị thương, vậy khieu chiến Ham Sơn Xich tương đương với tim cai chết!"
"Người nay hanh động huenh hoang, ngươi xem coi người Nhan Tri bộ lạc đa tới
ma hắn đap lại xong vẫn giong tiếng chuong thứ mười chin!"
Tiếng ban tan như gio lốc quanh quẩn bốn phia. Ông lao Nhan Tri bộ lạc nhin To
Minh chằm chằm, từ trong ngực moc ra lệnh bai quăng hướng To Minh.
"Theo lệnh tộc trưởng, thừa nhận tư cach khieu chiến Ham Sơn của người, Nhan
Tri bộ lạc ta mong chờ người đến!"
Thấy To Minh nhận lấy lệnh bai, ong lao xoay người, nhoang len một cai, hoa
thanh cầu vồng chạy nhanh đi thẳng tới nui Nhan Tri.
Những người trong ba ngọn nui giờ đay khong thể im lặng được nữa. Sau Nhan Tri
bộ lạc la nui An Đong cũng co cầu vồng lao đến, người nay chinh la Chiến Thủ!
Tự minh đến gần Ham Sơn, ga xuất hiện lập tức khiến mọi người chu ý.
"An Đong Chiến Thủ!"
"Khong ngờ ga tự đến!"
"Đương nhien ga phải đến rồi, đay chinh la người co thể giong mười chin tiếng
chuong!"
An Đong Chiến Thủ tới gần, ga khong đứng giữa khong trung ma đap xuống cach To
Minh mười met. Nhin hắn, mắt ga lấp loe, thật lau sau chắp tay cui đầu hướng
To Minh.
"Theo lệnh Man Cong thừa nhận tư cach khieu chiến Ham Sơn Xich của người, An
Đong bộ lạc ta mong chờ người đến!" Noi xong An Đong Chiến Thủ lấy ra lệnh bai
cung kinh đưa, ẩn ý nhin To Minh, xoay người đi nhanh.
Ga nhận ra người trước mắt, chinh la Mặc To!
Nhưng ga khong muốn lam người nay phật long, đặc biệt la khi ga phat hiện khi
thế của To Minh va Tư Ma Tin cực kỳ giống, điều nay khiến ga co một suy đoan,
cang khong muốn đắc tội.
"Ba bộ lạc chỉ kem Phổ Khương!"
"Theo lý thi người của Phổ Khương bộ lạc chắc cũng nen đến."
"Đang tiếc khi người Phổ Khương bộ lạc tới, người bi ẩn khieu chiến Ham Sơn
Xich chỉ sợ sẽ ngừng giong chuong, khong thể trong thấy manh thu thứ ba chuong
cổ Ham Sơn."
To Minh đứng trước chuong cổ, khong giong tiếp, hắn co thể cảm giac lực phản
chấn trong chuong cổ ngay cang mạnh. Lần thứ hai mươi tuyệt đối khong đơn
giản, một khi giong len thi lực phản chấn sẽ ảnh hưởng đến hắn.
Thời gian troi qua, đảo mắt đa la nửa tiếng đồng hồ. Trong nửa tiếng nay người
xung quanh ngay cang nhiều, cuối cung trừ người khong thể tiến vao tầng thứ ba
ra, con lại đều tập trung tại đay.
Từng anh mắt rơi vao người To Minh, thật lau khong tan đi, dường như muốn
xuyen qua mũ va đồ đen nhin xem hinh dạng của hắn ra sao, xem xem hắn rốt cuộc
la ai!
"Giong mười chin tiếng chuong, nếu hắn co thể vượt qua Ham Sơn Xich, danh
tiếng người nay sẽ như mặt trời ban trưa, khong phải khong co khả năng tiến
vao Thien Han tong!"
"Khong cần như vậy, bay giờ hắn đa rất nổi tiếng rồi!"
"Kỳ lạ la sao Phổ Khương bộ lạc đến giờ con chưa co ai tới?" Tiếng ban tan xon
xao, rất nhiều người đều đưa mắt hướng về nui Phổ Khương quanh quẩn khoi đen.
To Minh nhiu may, hắn đa đợi nửa tiếng nhưng Phổ Khương bộ lạc vẫn khong co
hanh động.
'Minh rất it tiếp xuc với Phổ Khương bộ lạc, khong qua hiểu biết bộ lạc nay,
nhưng co thể cảm giac được bộ lạc nay rất bi ẩn.' To Minh ngẩng đầu liếc nui
Phổ Khương. Ngọn nui day đặc sương khoi tran ngập hơi thở tử vong.
Lại chờ giay lat, dần dần người xung quanh đều phat hiện khong thich hợp, lần
lượt nhin hướng nui Phổ Khương. Ngay cả tộc nhan Nhan Tri bộ lạc, An Đong bộ
lạc cũng nhin về Phổ Khương bộ lạc.
'Thật đủ kieu ngạo!' Mắt To Minh co tia sang lạnh, nhin nui Phổ Khương. Hắn lờ
mờ đoan được ý định của Phổ Khương bộ lạc, la muốn mượn cơ hội khong đưa lệnh
bai biểu hiện sự bi ẩn va uy nghiem.
Phổ Khương bộ lạc cang la im lặng vao luc nay thi cang khiến người chu ý. Họ
sẽ khong đưa lệnh bai nhưng cố ý muốn To Minh chờ them lat nữa, để đạt mục
đich nang cao minh.
"Phổ Khương bộ lạc hơi qua đang." Nui Nhan Tri, Nhan Loan thu lại tầm mắt nhin
nui Phổ Khương, binh tĩnh mở miệng.
Lời tương tự cũng phat ra từ miệng An Đong Man Cong.
Ngay luc nay, trong khoi đen nui Phổ Khương bỗng khuấy động đi ra một người.
Người nay mặc đồ đen, vẻ mặt kieu ngạo đi thẳng đến Ham Sơn Thanh. Giữa khong
trung ga cui đầu nhin To Minh ở ben dưới.
"Man Cong chưa xuất quan, lam phiền người đợi chut."
Lời vừa noi ra, người xung quanh lập tức yen tĩnh lại, cung nhin hướng To
Minh.
To Minh khong len tiếng, khuon mặt giấu dưới mũ che, người ngoai khong nhin
tới sự am trầm nhưng co thể cảm giac ra, bay giờ toan than To Minh tỏa khi
lạnh.
"Bế quan ư, vậy đanh thức la được." Giọng khan khan của To Minh vang vọng, đay
la từ khi hắn tới đay lần đầu tien mở miệng.
Khoảnh khắc thốt ra lời, To Minh mạnh nang len tay phải đanh một đấm vao
chuong cổ.
Đinh!
Tiếng thứ hai mươi!
Chuong cổ mạnh chấn động, một đấm của To Minh khiến tiếng ngan cang manh liệt
hơn tất cả tiếng chuong trước đo, vang vọng quanh trời đất quanh quẩn tam
hướng. Tiếng chuong thứ hai mươi mốt kinh thien động địa truyền đến!
To Minh mạnh ngẩng đầu, đoi mắt lộ chấn kinh. Than thể hắn bị lực phản chấn
nhập vao lui ra sau vai bước. Cai mũ nổ một tiếng vỡ ra nhưng đồ đen vẫn che
lấy bộ mặt, người ngoai khong nhin tới.
'Sao co thể như vậy…' To Minh chấn động tinh thần.
Hai tiếng chuong hợp cung một chỗ như tiếng gầm khuếch tan tren khung trời Ham
Sơn Thanh, hoa thanh gợn song quet ra. Chẳng những khiến giọt mưa ngừng, ngay
cả Bối Sơn Quy Huyền tren trời chấn động than hinh, hai mắt lộ ra tia kỳ lạ,
gầm len.
Tiếng gầm khong ngờ la hướng nui Phổ Khương!
Theo tiếng gầm, theo hai tiếng chuong hoa hợp, hai loại thanh am hoa thanh một
đột ngột xuất hiện, tựa như từ nơi xa xoi truyền đến thanh am khong thuộc về
mảnh đất nay.
"Ham…"
Thanh am nghe như tiếng chuong lại như tiếng rua đen rống. Nghe thi mơ hồ
nhưng khoảnh khắc truyền ra, trong khoi đen nui Phổ Khương vang tiếng chấn
kinh người. Chỉ thấy khoi đen bao phủ cả nui theo tiếng nay nổ tung, hinh
thanh vong xoay tơ đen khiến nui Phổ Khương hiếm khi lộ ra một nửa giấu trong
khoi!
Biến cố đột ngột khiến người xung quanh hoảng sợ tinh thần, rung động rơi vao
tĩnh mịch. Họ khong biết xảy ra chuyện gi, khong biết vi sao lần nay tiếng
chuong co lực lượng kinh người đến vậy.
Thanh am mới dung hợp ẩn chứa lực lượng co thể đẩy ra hơn phan nửa lực bảo vệ
nui Phổ Khương!
Khi xung quanh hoan toan yen tĩnh, người ao đen đến từ Phổ Khương bộ lạc trợn
mắt ha hốc mồm, vẻ mặt khong thể tin chất chứa sợ hai.
Nui Nhan Tri, Nhan Loan trợn to mắt, than thể lần đầu tien run rẩy. Biểu tinh
của ba lien tục biến đổi, hit thở dồn dập, nhin chằm chằm Ham Sơn Thanh.
"Hắn…khong ngờ hắn phat động lực chuong Ham Sơn!"
Cung luc đo, cũng trong nui, mắt Han Phỉ Tử loe tia sang. Khi cảm nhận lực
lượng nay thi tinh thần co chấn động, khong chut suy nghĩ nhoang người len,
chan đạp may trắng từ nui Nhan Tri bay thẳng đến Ham Sơn.
Co phải xem thử người nay co đung la Mặc To minh chờ đợi hay khong!
Nui An Đong, An Đong Man Cong vốn biểu tinh binh tĩnh bay giờ con ngươi co
rut, đứng bật dậy nhin nui Ham Sơn, hit ngụm khi, mắt sang ngời.
"Ta đa sớm cảm thấy hắn rất giống Tư Ma đại nhan. Năm đo Tư Ma đại nhan phat
động lực Ham Sơn đạt tạo hoa. Mặc To nay cũng lam được điều nay! Chuong Ham
Sơn, chuong Ham Sơn…ngươi tồn tại ở Ham Sơn vo số năm, ngay cả tổ tien Ham Sơn
năm đo đều khong thể được truyền thừa tạo hoa của ngươi. Bao nhieu năm nay chỉ
co Tư Ma đại nhan la được một phần truyền thừa. Bay giờ Mặc To nay…"
Nui An Đong, Han Thương Tử siết chặt nắm tay, đoi mắt xinh đẹp lộ ra kich
động. Co biết lần nay minh khong chọn sai!
Nui Phổ Khương bay giờ cũng rơi vao chấn kinh, tộc nhan phat ra tiếng xon xao.
Theo khoi hộ sơn tan loạn, Man Cong Phổ Khương bộ lạc khong thể giữ binh tĩnh
nữa. Ông lao mặc ao tim tựa như xương kho, đoi mắt đục ngầu lộ ra kinh ngạc.
"Đưa lệnh bai cho hắn!"
Tim To Minh đập nhanh. Hắn nhin chằm chằm chuong Ham Sơn con đang lung lay,
hit một hơi sau. Vừa rồi đanh ra một đấm, khoảnh khắc đụng vao chuong cảm nhận
ro lực khi huyết trong người quai dị bị chuong hut đi.
Hắn ro rang chỉ giong một nhưng vang vọng lại la hai tiếng chuong!
Hắn cang khong bao giờ ngờ rằng hai tiếng ngan binh thường khi dung hợp lại
phat ra lực lượng cường đại khiến sương bảo hộ nui Phổ Khương tan vỡ!
Loại lực lượng nay khong phải Khai Trần binh thường co thể lam được, lực lượng
co thể một lần đanh mở hộ sơn bộ lạc cỡ trung, cần tu vi cỡ nao mới lam được
chứ. Tim To Minh đập rất nhanh.
'Chuong Ham Sơn nay…trừ phi…khong lẽ la bau vật vo gia!?'
Bay giờ người trong Ham Sơn Thanh đều rung động. Một nơi nao đo tại đất Nam
Thần cach chỗ nay kha xa co một ngọn nui bảy sắc, nui nay luc nao cũng lấp loe
sắc bảy mau.
Ánh sang bảy sắc thay thế mau trời, dưới nui con co đinh.
Trong đinh đa đieu khắc tỉ mỉ pho từng quan cờ đen trắng. Co một nam một nữ
ngồi tại đo đang nhin ban cờ. Người nam mặc đồ xanh, mặt trắng bệch hai mắt
sang người, khuon mặt tuấn tu, cang lộ ra hơi thở kho tả, như la co độc, như
binh thản, giữa tran co sợi chỉ đỏ dai khoảng nửa ngon tay.
Ga cầm một vien cờ trắng đang định đặt xuống bỗng chau may kiếm, ngẩng đầu
nhin chan trời xa xoi.
Co gai hai tay chống cằm, bay giờ ngẩng đầu lộ ra khuon mặt tuy khong noi
nghieng nước nghieng thanh nhưng tran đầy da tinh.
Nếu To Minh tại đay, trong thấy co gai nay chắc chắn long nổi song cồn, kinh
động mất hồn, kho thể tin!