Người đăng: Boss
"Huynh…đi theo toi." Han Thương Tử cầm lấy bản đồ An Đong bộ lạc, đứng dậy,
khuon mặt xinh đẹp cang them hồng, lỗ tai cũng đỏ rực, khiến người nhin co cảm
giac lạ lung.
To Minh ngay ra, kho hiểu co gai nay lam sao vậy.
Bay giờ tim Han Thương Tử đập rất nhanh, luc trước co đi xuống bằng hướng
khac, giờ len đỉnh nui An Đong bộ lạc, bong lưng lắc lư quyến rũ.
To Minh bản năng sờ mũi nhưng lại chạm trung mặt nạ, cười khổ, đi theo Han
Thương Tử. Hắn vẫn khong ro vi sao Han Thương Tử co biểu tinh như vậy.
Tren đường đi Han Thương Tử vẫn khong len tiếng, To Minh khong noi cau nao,
hai người từ hướng khac leo len nui. Khong đi xa lắm, canh rừng trước mặt xuất
hiện một hang động.
Hang động rất bi ẩn, nếu khong phải người quen thuộc chỗ nay thi kho thể tim
được.
"Nơi nay khong ai đến, la luc nhỏ toi vo tinh tim được lam nơi vui chơi, lớn
len thường một minh tới đay. Chỗ nay bị toi sắp xếp một it phong hộ của Thien
Han tong, rất an toan." Đứng ngoai hang động Han Thương Tử khong ngoai đầu
lại, đưa lưng nhẹ giọng noi với To Minh.
To Minh nhiu may xem xet xung quanh, mở ra Khắc Ấn thuật, lặng im nhin Han
Thương Tử.
"Huynh…huynh vao đi." Han Thương Tử lại cắn răng trước tien đi vao trong.
To Minh chần chờ một lat, xac định xung quanh khong co gi lạ mới theo vao.
Hang động khong lớn, tựa như gian phong chỉ la hơi tối, nhưng trong mắt To
Minh tuy khong ro như ban ngay cũng co thể thấy ro rang.
"Co mang toi đến đay la…" To Minh cau may mới noi đến đay chợt ngừng, bản năng
lui vai bước ngay ngốc nhin Han Thương Tử, noi khong nen lời.
Chỉ thấy Han Thương Tử vẫn đưa lưng hướng To Minh, nhưng đoi tay thi cởi đồ lộ
ra tấm lưng xinh đẹp. Đang luc To Minh ngay như phỗng thi Han Thương Tử run
len giũ quần ao, lộ ra tấm lưng nữ giới hoan mỹ trước mặt To Minh.
Đường cong xinh đẹp, lan da tuyệt diệu. To Minh thậm chi trong thấy vi Han
Thương Tử run len ma nổi long tơ. Sống lưng dọc xuống thắt lưng hom vao trong
phập phồng, vẽ ra hinh ảnh khiến To Minh trợn tron mắt.
"Co…" To Minh lại thụt lui nhin, chằm chằm Han Thương Tử, khong biết nen noi
cai gi.
"Đay la minh chứng của toi." Người Han Thương Tử run bần bật, xoay người lại
om ngực, khoe mắt chảy lệ nhưng kien quyết nhin To Minh.
"Man Chủng tren người Phương Mộc thi huynh đa thấy rồi. Ở tren người thằng be,
toi đa noi chưa. Con về phần toi thi bị Tư Ma Tin chủng tinh, nhưng chỉ la ở
trong long gieo trồng. Toi co thể đưa than thể cho huynh, du khong pha được
chủng tinh của y nhưng la cach duy nhất co thể khiến huynh tin tưởng."
To Minh im lặng, mắt lướt qua người Han Thương Tử, thật lau khong mở miệng.
Han Thương Tử yen tĩnh đứng đo, rơi lệ chờ đợi.
"Vi sao chọn toi?" Một luc sau, To Minh binh tĩnh mở miệng.
"Vi toi nhin thấy trong ký ức của huynh một it việc khong nen thấy. Toi tin
tưởng, huynh co thể lam được. Du trước mắt khong thể, nhưng chắc chắn sau nay
huynh co thể!" Han Thương Tử cố chấp nhin To Minh, khuon mặt xinh đẹp du đầy
nước mắt nhưng co sự kien cường khiến To Minh ton trọng.
"Toi lam sao tin tưởng co thật sự nhin thấy ký ức của toi?" To Minh yen lặng
chẳng bao lau thi sự binh tĩnh bị Han Thương Tử hanh động đem đến trung kich,
giờ trở lại binh tĩnh.
"Hố đen, bốn năm, sợi xich, từ chối, đầu Man Thần đời thứ hai!" Han Thương Tử
nhẹ giọng noi một cau. Co khong biết To Minh co nhớ tới cai gi khong, nhưng co
tin những lời minh noi đối phương sẽ hiểu vai cai.
To Minh hit sau, ức chế trong long chấn động, nhin Han Thương Tử thật lau sau
mạnh nhấc chan đi hướng co gai run rẩy đứng trước mặt minh. Theo hắn tới gần,
Han Thương Tử nhắm mắt lại, chờ đợi tinh huống tiếp theo. Co đa chuẩn bị sẵn
sang, vi thu hận chưa thốt khỏi miệng, co co thể từ bỏ mọi thứ.
To Minh đi tới trước mặt Han Thương Tử, mui thơm dịu nhẹ chui vao mũi như hoa
tan trong người. Hắn nhin co gai hoan toan khac hẳn Bạch Linh, ben tai vang
vọng ước hẹn trước đo co đa noi, nang len tay phải ấn giữa tran co gai.
Người Han Thương Tử run len, cắn chặt moi dưới, khong động đậy.
Thật lau sau To Minh nang len tay phải, ngồi xổm xuống nhặt lấy quần ao trum
len người co, che phủ than thể mềm mại khiến người động tam.
"Khong cần lam vậy, ta nhin thấy tinh ma Tư Ma Tin gieo tren người ngươi,
tương tự với của Phương Mộc. Ước hẹn của ngươi, ta đồng ý."
To Minh ở ben tai Han Thương Tử nhẹ giọng noi, noi xong hắn xoay người đi ra
khỏi hang động.
Han Thương Tử run len mạnh mở mắt ra, ngơ ngac nhin bong lưng To Minh sắp rời
đi, mắt chảy cang nhiều lệ. Co khong ngờ rằng To Minh sẽ chọn rời đi vao luc
nay.
"Thien Han tong co địa đồ ma huynh muốn. Toi khong tiếp xuc được nhưng biết co
no!" Co bản năng mở miệng, lời noi khiến To Minh dừng bước.
"Cảm ơn, chung ta sẽ gặp tại Thien Han tong." To Minh khong ngoai đầu đi tới
cửa hang.
"Lần nay Thien Han tong nhận đệ tử sẽ chỉ chọn Han Phỉ Tử, khong quan tam
người khac. Coi như khieu chiến Ham Sơn Xich cũng kho tham gia, huynh…" Han
Thương Tử cũng khong biết vi sao noi ra cau vốn khong định noi, nhưng bay giờ
co vẫn thốt ra.
"Ta biết." To Minh ra khỏi hang nhin tren trời vầng trăng va ngoi sao, rời
khỏi nui An Đong.
Thật lau sau, Han Thương Tử đi ra khỏi hang, biểu tinh phức tạp ngơ ngac đứng
đo nửa ngay.
"Nen la toi cảm ơn huynh mới đung…cảm ơn…" Han Thương Tử thi thao.
Trong đem tối, To Minh ngồi tren ngọn nui khi lần đầu tới Ham Sơn Thanh, từ
đay nhin qua co thể thấy hinh dang Ham Sơn Thanh.
Gio rất lớn, gao thet thổi qua người hắn, tốc bay toc To Minh. Trong đem tối
đen, một minh hắn im lặng ngồi đay, anh mắt khong nhin Ham Sơn Thanh ma la
ngoi sao tren trời. Ánh sao lấp loe ngay cả hắn cũng khong biết minh đang tim
kiếm cai gi.
'Thien Han tong co địa đồ minh muốn, nhất định phải vao tong nay. Du sợ hai sự
thật cũng phải tim ra địa đồ, khong thể vi sợ hai ma trốn tranh."
"Vết thương của Phương Mộc la lời minh hứa với Phương Than, đứa trẻ nay mấy
năm nay co cơ duyen với minh, du bởi vậy đắc tội với Tư Ma Tin…"
"Ước hẹn với Han Thương Tử, đay la một co gai rất đặc biệt, khong phải bề
ngoai ma la ý nghĩ. Minh đa lỡ hẹn một lần, hy vọng lần nay co thể hoan
thanh…" To Minh thi thao.
"Than phận khach An Đong khong thể dung nữa, sẽ khiến chu ý khong cần thiết,
Han Phỉ Tử sẽ tim tới, va cả tộc trưởng Nhan Tri bộ lạc Nhan Loan. Han Thương
Tử từng noi lần nay Thien Han tong chỉ nhận một minh Han Phỉ Tử, người ngoai
du co vượt Ham Sơn Xich cũng kho tham gia Thien Han tong. Việc nay cần phải
chuẩn bị kỹ cang, vậy nhất định phải đổi một than phận. Tư cach, muốn tham gia
Thien Han tong đơn giản la cần một tư cach ma thoi. Tư cach nay du đa cố định
nhưng lấy cach khac nhau thi sẽ co hiệu quả khac hẳn. Minh cần một lần rung
động!" Mắt To Minh chợt loe, nhin chằm chằm Ham Sơn Thanh rồi tới nui Phổ
Khương bộ lạc, nheo mắt lại.
"Tất cả tai liệu luyện Đoạt Linh Dược đa đầy đủ, Thien Lại Chi mới bị minh
trồng khong mấy ngay la co thể dung hợp. Bay giờ thiếu hụt chỉ co luyện dược
nay cần tử khi. Lấy tử khi luyện dược, khi dược thanh sẽ co thien kiếp giang
xuống, chịu kiếp vỡ ma dược thanh! Dược nay co lẽ co thể trở thanh vật bổn
mệnh Khai Trần của minh!" To Minh lật ra tay phải, lập tức ban tay xuất hiện
hạt chau đen. Hạt chau nay chỉnh la năm đo To Minh thức tỉnh khỏi Huyết Hỏa
Trung Trung, từ tay tộc nhan Phổ Khương bộ lạc lấy được Tử Thuy Chau.
Nhin hạt chau giay lat, To Minh cất lại.
"Ham Sơn Xich, muốn khieu chiến thi phải vượt xich Phổ Khương bộ lạc! Vượt
xich nay trừ để chuẩn bị tham gia Thien Han tong, con co sau khi thanh cong
thi co thể đặt ra một yeu cầu với Phổ Khương bộ lạc. Dung tử khi luyện dược,
nếu đổi cach khac thi Phổ Khương bộ lạc đa phong kin nui sẽ khong đồng ý, du
đồng ý cũng sẽ mất sức kha nhiều. Chỉ co vượt Ham Sơn Xich mới đạt thanh mục
đich!" To Minh nhin nui Phổ Khương bộ lạc trong bong đem. Hắn khong nhin tới
đỉnh nui, chỗ đo bị khoi đậm che đậy, nhin nhin, mắt hắn co kien quyết.
Sang sớm mười ngay sau, bầu trời day đặc may đen, truyền đến tiếng sấm trầm
đục. Giọt mưa to rơi xuống va chạm đa nui, bất ngờ rơi tren mảnh đất. Trong
Ham Sơn Thanh dần it người qua lại, du co ra ngoai cũng sẽ mang mũ mặc ao tơi.
Ngay mưa như thế người ở lại đay lau đều biết cần mấy thang mới tạnh, du ngẫu
nhien trời trong cũng sẽ khong giữ được bao lau.
Ngọn nui ba bộ lạc trong mưa buổi sang vẫn yen tĩnh như cũ. Chỉ co ba mau
sương mu tren ba ngọn nui la vẫn tran ngập xung quanh, khiến no bi ẩn như cũ.
Ngay hom nay ben ngoai Ham Sơn Thanh từ xa đi đến một bong người. Hắn giống
như nhiều người khac, mặc ao tơi, đội mũ, nhin khong ro khuon mặt, chỉ thấy đồ
đen phia dưới mũ va ao tơi.
Hắn yen lặng tiến đến, đi vao cửa lớn Ham Sơn Thanh, đạp bai nước nghenh đon
giọt mưa, đi tren bậc thang thuận theo đường nui tới cửa lớn tiến vao tầng thứ
ba. Du la ngay mưa nhưng ben ngoai bậc thang vẫn co mấy tộc nhan ba bộ lạc nup
mưa, thở phi pho, giống binh thường buon ban lệnh bai vao tầng thứ ba.
Phương Lam cũng nằm trong số đo. Ga la người thứ nhất phat hiện bong người từ
xa tiến tới co chut khac lạ. Co kinh nghiệm lần trước, ga cẩn thận hơn nhiều.
Ga thấy bong người chậm rai đi đến, tới cửa cổng thi chợt ngừng ngoai đầu nhin
minh một cai. Phương Lam vội tươi cười đầy mặt, đay la trải qua chuyện lần
trước ga học được cach mỉm cười.
Ngay sau đo, khi bong người mặc ao tơi rất binh thường nay đi vao cửa, liền
xuất hiện dao động kinh người.
"Khai Trần!" Phương Lam lập tức kich động. Nhưng ga khong biết vi sao sau kich
động thi trong đầu khong ngừng hiện ra bong người đo, cứ cảm thấy than hinh
tạm dừng kia co chut quen thuộc.