Tham Một Lần Lớn!


Người đăng: Boss

Người co thể nhận ra hiện tượng biến đổi tren trời khong nhiều nhưng khong
phải khong co. Trong Ham Sơn Thanh, số it người nhận ra, lời của họ khiến cả
Ham Sơn Thanh chấn động, tiếng ban tan xon xao đầy trời.

Tầng thứ hai Ham Sơn Thanh, ngoai san một gian nha trang nha. Nam Thien ngồi
tren ghế đa, ben cạnh co một người đan ong trung nien. Người đan ong sắc mặt
nhu hoa, vui buồn it khi hiện tren net mặt, đang cầm một ly rượu uống với Nam
Thien.

Chinh luc nay, bầu trời biến đổi, tiếng xon xao từ xa truyền đến. Nam Thien
ngẩng đầu, liếc mắt một cai than hinh chấn động.

Người đan ong trung nien nhu hoa ben cạnh cũng nhin theo, anh mắt y binh tĩnh,
sắc mặt khong biến đổi nhưng tay cầm ly rượu khẽ run, một it giọt rượu tran
ra.

"Ngưng Huyết cảnh hoan mỹ Khai Trần!"

"Khong giống như người hoan mỹ Ngưng Huyết cảnh, ta từng tinh cờ thấy một
người tinh anh lấy chin trăm tam mươi hai sợi mau Khai Trần, tinh huống so với
trước mắt con lớn hơn chut." Người đan ong trung nien nay từng la khach quý
Nhan Tri bộ lạc, Kha Cửu Tư.

"Thi đo cũng la người hoan thanh Ngưng Huyết cảnh, người như vậy một khi Khai
Trần, coi như mới bước vao Khai Trần cảnh cũng đủ vượt hơn phan nửa sơ kỳ Khai
Trần, trở thanh đứng đầu! Từ khi nao Ham Sơn Thanh xuất hiện nhan vật như
vậy?" Nam Thien hit sau, bề ngoai nhin y binh tĩnh nhưng trong long bởi vi
hiện tượng tren trời ma thấy phức tạp va nghi ngờ.

"Người nay truyền ra khi thế từ đất bi ẩn dưới Ham Sơn. Co nen đi nhin thử?"
Mắt Kha Cửu Tư chợt loe.

"Khong cần, người nay Khai Trần ram rộ như vậy tất nhien co chuẩn bị đầy đủ.
Nếu chung ta đi, lỡ bị đối phương hiểu lầm thi mất nhiều hơn được. Khong bằng
đợi người ta thanh cong rồi tới nhin xem. Cỡ nay Khai Trần khong thể nao thất
bại." Nam Thien từ từ noi.

"Ngươi noi xem, người nay phải chăng chinh la Mặc To bi ẩn trong thời gian nổi
tiếng như cồn?" Kha Cửu Tư bỗng hỏi.

"Hử?" Nam Thien nheo mắt nhin tren trời nửa ngay, chần chờ một chut lắc đầu
noi. "Ta xem Mặc To khong giống chưa Khai Trần, ngược lại cang như đa Khai
Trần bởi vi bị thương ma rớt tu vi. Chắc khong phải hắn đau."

Kha Cửu Tư im lặng. Nam Thien chần chờ nhin bầu trời, co chut kho đoan ra.

Đang luc hai người im lặng thi tại tầng thứ ba Ham Sơn Thanh, trong một goc,
Huyền Luan sắc mặt am trầm đứng đo nhin bầu trời hiện tượng lạ, biểu tinh biến
hoa khong ngừng.

'Người nay la ai, hắn lựa chọn Khai Trần vao luc nay chắc la chuẩn bị tiến vao
Thien Han tong. Hoan thanh Ngưng Huyết…hoan thanh Ngưng Huyết…hừ, nếu ngươi
khong chọc ta thi thoi, nếu cản đường ta thi lao phu muốn thử xem người hoan
thanh Ngưng Huyết co thật mạnh như lời đồn!'

Khi bầu trời xuất hiện kỳ dị, trừ Ham Sơn Thanh chấn động xon xao ra, ba bộ
lạc quanh đo cũng bị hấp dẫn va tập trung chu ý.

Nhan Tri bộ lạc, đỉnh nui, Nhan Loan vẻ mặt trầm trọng đứng đo nhin len trời.
Mai toc dai theo gio tung bay. Ba mặc đồ đỏ trong đẹp tuyệt trần.

'Tại Ham Sơn Thanh ta Khai Trần, nếu la Khai Trần binh thường thi thoi, nhưng
ngươi lại la người hoan thanh Ngưng Huyết hiếm thấy. Ngươi co biết loại người
như ngươi, la khong thể tuy ý ở địa ban người khac Khai Trần. Ngươi…la ai?'
Nhan Loan do dự một lat, cui đầu nhin dưới Ham Sơn Thanh. Ba co thể cảm nhận
được người đang Khai Trần ở tại đo.

Nhưng ba khong tuy tiện tiến len. Tựa như Nam Thien đa đoan, người hoan thanh
Ngưng Huyết khong phải binh thường, cường giả như Khai Trần sao co thể khong
chuẩn bị trước. Trừ phi co hận thu sau nặng nếu khong thi it ai lam chuyện như
vậy, cang đừng noi Nhan Loan la tộc trưởng Nhan Tri bộ lạc, ba cần đắn đo sự
việc sau xa hơn.

Cũng tren đỉnh nui Nhan Tri bộ lạc, trừ tộc nhan Nhan Tri bộ lạc nhin chằm
chằm bầu trời hiện tượng lạ ra, Han Phỉ Tử cũng binh tĩnh nhin. Trong mắt co
co nghi hoặc nhưng khong co ham mộ va chấn kinh.

'Nếu minh muốn Khai Trần cũng co thể lam được điều nay. Nhưng ma ngươi nay la
ai…co phải hắn khong…' Han Phỉ Tử chau đoi may thanh tu, im lặng.

Đỉnh nui Phổ Khương bộ lạc, co vai người yen lặng đứng đo, cũng ngẩng đầu nhin
trời. Nhưng khong ai ban tan, trong sự tĩnh lặng nay khong ai biết long họ
nghĩ gi.

An Đong bộ lạc, Man Cong ngồi xếp bằng tren đỉnh nui, sau lưng ong đứng tộc
trưởng Phương Than, con co đam Khoi Thủ, Chiến Thủ. Từng người nhin len trời,
sắc mặt thay đổi lien tục, co chấn kinh, ham mộ va cả nghi hoặc.

"Thu vị…" An Đong Man Cong mỉm cười.

"Người hoan thanh Ngưng Huyết, trừ Han Phỉ Tử của Nhan Tri bộ lạc ra thi đay
la người thứ hai. Khong phải tộc nhan An Đong ta."

Bay giờ To Minh khong biết bởi vi tăng sợi mau ma phat động Khai Trần khiến
tren trời biến dị, lam mọi người trong đất bi ẩn nay khong thể khong xếp bằng
vận chuyển khi huyết khang cự ap lực.

Thậm chi nơi đay biến đổi khiến ben ngoai chu ý. Hiện giờ To Minh ngồi xếp
bằng tại đo, sợi mau lien tục tăng len, từ chin trăm năm mươi hai sợi đạt đến
chin trăm sau mươi ba!

Con đang tăng!

Chin trăm sau mươi ba sợi mau đa vượt qua Han Phỉ Tử, tren người To Minh hinh
thanh anh sang đỏ kinh người, như nhuộm đỏ hang động thanh một biển mau.

Theo sợi mau tăng len, cảm giac Khai Trần hiện ra trong long To Minh, loại cảm
giac nay từ mơ hồ đến ro rang, dần khiến hắn kho thể ức chế xuc động muốn nang
tay vẽ ra Man Văn thuộc về minh!

Khi cơ thể To Minh tăng sợi mau thi ben ngoai hang, gần trăm người khong thể
rời đi từng kẻ run bần bật, mặt tai nhợt, biểu tinh kinh khủng sắp chịu khong
nổi.

Một khi khong thể chịu nổi, chờ đợi họ la cơ thể nổ tung, sợi mau bị hut ra.

"Đay…la người hoan thanh Ngưng Huyết đang Khai Trần!" Trong trăm người đa co
người đoan ra đap an, nhưng co đap an rồi lại đanh mất can đảm khang cự, long
vo cung tuyệt vọng.

Người binh thường Khai Trần sẽ khong khiến bầu trời co hiện tượng lạ, yen lặng
chọn một nơi an toan Khai Trần la được. Chỉ co người hoan thanh Ngưng Huyết,
khi Khai Trần sẽ khiến trời đất biến đổi. Nếu ở gần người đo, người nao sợi
mau khong bằng thi ở khoảnh khắc Khai Trần thanh cong sẽ tan vỡ như kiếm gay.

Bay giờ mọi người đều chu ý nơi nay, đối với gần trăm người bị cuốn vao họ sẽ
khong tới cứu.

To Minh thở dồn dập, tay phải chậm rai nang len. Trong long hắn cảm giac Khai
Trần ngay cang manh liệt va ro rang. Hắn thậm chi chắc chắn nếu minh muốn thi
trước mắt co thể Khai Trần!

Trước tien…

'Minh con chưa tim được tai liệu lam thanh vũ khi Khai Trần bổn mệnh, nếu bay
giờ Khai Trần thi chỉ co thể dung đồ Hoa Phong để lại. Lại them minh co cảm
giac nếu giờ ức chế xuc động Khai Trần, sợi mau sẽ tăng nữa!'

Tay phải To Minh run rẩy, hắn phải mất nhiều sức lực mới ức chế được xuc động
Khai Trần. Hai mắt hắn sang ngời, anh sang co cố chấp va da tam!

'Chin trăm sau mươi ba sợi mau chỉ la hoan thanh Ngưng Huyết cảnh. Minh khong
cần lấy thanh cong Khai Trần, nếu thật sự Khai Trần thi phải xong pha một
phen, dung tren chin trăm tam mươi sợi mau hoan mỹ Ngưng Huyết cảnh! To Minh
ta khong Khai Trần thi thoi, một khi Khai Trần sẽ khong tiếc nuối!'

'Bay giờ Đoạt Linh Dược chỉ thiếu một Thien Lại Chi, vật đo co thể đến An Đong
bộ lạc tim. Tuy noi bởi vi mảnh đất tổ tien Ham Sơn bế quan bị sụp nhưng nếu
họ muốn đến thi sẽ khong kho. Nếu minh Khai Trần lựa chọn vũ khi bổn mệnh,
khong biết đan dược Đoạt Linh Dược co thể được khong! Việc nay khong thể sốt
ruột…khong thể sốt ruột…' Mắt To Minh chợt loe, mặt nổi gan xanh, ức chế xuc
động Khai Trần, cứng rắn hạ xuống tay phải.

Khoảnh khắc tay phải hắn hạ xuống, than thể bỗng kịch liệt chấn động, co tiếng
bum bum vang len, tựa như nui lửa muốn bung phat lại bị chặn, nhưng du vậy
thi trong đo tich lũy sức bật sẽ cang mạnh hơn.

Tiếng nổ vang vọng, To Minh co cảm giac cả người te liệt. Trai với xuc động
Khai Trần, luc Khai Trần thi cưỡng ep nghịch chuyển để lấy cang nhiều sợi mau,
nhưng cach nay hiển nhien khong được phep.

Than thể vang tiếng nổ, mặt mũi To Minh chảy mau nhưng đoi mắt thi sang ngời.

"Khi nao Khai Trần la ý của ta, khong phải ý trời, cang khong la vận mệnh!" To
Minh thi thao, lời vừa thốt ra, sợi mau trong người bỗng chốc tăng len, từ
chin trăm sau mươi ba tăng len mười sợi, đạt đến chin trăm bảy mươi ba sợi!

Vẫn đang tiếp tục, chin trăm bảy mươi bốn, chin trăm bảy mươi lăm, chin trăm
bảy mươi sau…

Theo sợi mau tăng len, cảm giac te dại cang them manh liệt. Nhưng To Minh co
thể cảm nhận được mỗi khi sợi mau tăng them một thi sau nay minh Khai Trần sẽ
cang mạnh hơn một phần.

Khi sợi mau tăng đến chin trăm bảy mươi chin sợi, chỉ kem một sợi la co thể
trở thanh hoan mỹ Ngưng Huyết cảnh, cảm giac xuc động Khai Trần tựa như nước
lũ ập đến đanh vao ý thức To Minh, khiến tay phải của hắn lại bất giac nang
len.

Bay giờ ben ngoai hiện tượng lạ cang rầm rộ, may cuồn cuộn tam hướng, anh sang
vang choi mắt như sắp hinh thanh một thần tượng!

Vung đất bi ẩn dưới vực sau, gần trăm người xếp bằng khang cự đa co hơn phan
nửa khoe miệng tran mau, biểu tinh tuyệt vọng.

Trong hang động, To Minh nhin tay phải minh nang len, sắc mặt lạnh lung, chậm
rai mở miệng.

"Đay chinh la Khai Trần ư, tựa như loại keu gọi. Nhưng hom nay ta sẽ khong
Khai Trần, đay la ý chi của ta!" To Minh ngẩng đầu len, anh mắt như xuyen thấu
hang động nhin đến bầu trời chậm rai ngưng tụ thần tượng mơ hồ.

"Tỉ mỉ!" To Minh nhắm mắt lại, sợi mau tạm dừng ở chin trăm bảy mươi chin sợi,
dung cach tỉ mỉ từ nong nảy biến ẩn giấu.

"Vận mệnh của ta để ta tự quyết định!"

"Ta it co ham muốn, khong phải khong tham ma nếu ta tham thi phải tham một lần
thật lớn!" To Minh lau mau nơi khoe miệng, cười nhạt.


Cầu Ma - Chương #167