Người đăng: Boss
To Minh noi khong ro minh nhin thấy cai gi, hoặc co lẽ cai gi cũng khong trong
thấy.
Nhưng hắn vẫn giay dụa muốn nhin ro, chinh hắn cũng khong biết minh muốn thấy
cai gi. Thế giới trước mắt hắn la tăm tối khong co anh sang.
"La khat vọng quang minh ư…" To Minh thi thao lời noi khong ai hỏi, điều nay
khong co đap an, hắn cảm thấy minh cũng khong cần no.
Bởi vi hắn đột nhien hiểu, minh cần khong phải anh sang, cũng chẳng la hắc am.
"Ta muốn thấy…la hiểu ra, hiểu ro rang." To Minh nhắm chặt hai mắt. Khep lại
khong phải mắt thịt ma la suy tư, tam linh va cả linh hồn.
Khe hở mới mở ra cuối cung khong thể chịu đựng nổi vẫn lựa chọn khep lại. Như
la mới giay dụa bo đến mep hố sau ngẩng đầu liếc thế giới ben ngoai một cai,
rồi lại nga xuống.
Nhưng du la vậy, hắn vẫn nhin thấy một it.
"Nếu co một ngay, khi ta biết ta la ai, ta…chinh la ta. Hiện tại ta la To
Minh, la Mặc To." To Minh mở hai mắt ra, trong mắt vẫn con me mang. Nhưng me
mang nay bị chon giấu sau trong long To Minh, giữ lại trong đầu hắn.
Hắn bỗng co cảm giac cực kỳ co độc, loại co độc nay phat ra từ đay long. Dường
như bị cả thế giới, cả đất trời vứt bỏ. Như người mất hồn khong tim thấy linh
hồn. Như đứa trẻ lạc đường khong tim thấy nha. Như lang tử tha hương trong thế
gian menh mong quen đi que hương.
"Bỉ thương giả thien, cớ gi ngươi khoc…" Cau nay To Minh từng lờ mờ đoan bay
giờ hiện ra trong long, hắn dần hiểu nghĩa.
Hắn im lặng.
Hai mắt binh tĩnh lộ co độc, lặng lẽ ngồi xếp bằng trong hang yen tĩnh. Chẳng
qua lần nay yen lặng so với luc trước tương tự ma kỳ thật hoan toan khac hẳn.
Trong tri nhớ của hắn, trải qua từng chuyện ở Ô Sơn, mai đến khi thức tỉnh tại
đất Nam Thần xa lạ, hắn học được im lặng, học được binh tĩnh, học được co độc.
Nhưng những điều đo hắn chỉ la học ma thoi, để che giấu, che giấu long hắn, la
sự ngụy trang vụng về.
Hiện giờ To Minh nang len tay phải sờ vết sẹo tren mặt. Hắn tĩnh lặng đa khong
cần dung cai gi che giấu, phat ra từ đay long, từ ben ngoai biến thanh nội
uẩn.
"Biến lớn len ư…" To Minh cui đầu khẽ hỏi.
Trong ký ức nụ cười rực rỡ, từ ngữ ngay thơ, ban tay nhỏ be bị A Cong nắm lấy
luon đọng trong long To Minh.
Trong tuyết đoi trẻ vui sướng khẽ hỏi về đầu bạc, một sợi tơ mỏng vẫn quấn
quanh trong long To Minh.
"Biến lớn len." To Minh ngẩng đầu.
Giay phut hắn ngẩng đầu, than thể bỗng phat ra tiếng bum bum vang vọng bốn
phương, ở trong hang hinh thanh vo số tiếng vọng, như hoa thanh tiếng gầm thật
lau khong tan.
Trong tiếng chấn, tren người To Minh tỏa anh sang đỏ choi mắt. Ánh sang đỏ
chiếu hang tối đen rọi thanh mau đỏ, khiến mọi thứ nơi đay đều chim đắm trong
thế giới đỏ.
Đỏ!
Đỏ rực rỡ!
Đại biểu lực lượng, đại biểu tu vi, khiến người nhin đau mắt, đỏ!
Ánh sang đỏ lấy than thể To Minh lam trung tam ua ra ngoai. Áo ngoai To Minh
ngoai hoa thanh mảnh vụn tan biến, chỉ co tui trữ vật con đo rơi ở dưới chan
hắn.
Theo quần ao tan đi, co thể thấy ro tren người To Minh chi chit sợi mau, số
lượng liếc mắt một cai kho đếm hết. Chỉ minh To Minh biết, số sợi mau đa đạt
đến chin trăm ba mươi chin sợi!
"Nếu khong chết thi la tạo hoa…Ham Khong…cảm ơn ong."
To Minh khong ngạc nhien sự biến hoa của minh. Lời noi của Ham Khong hiện ra
trong long hắn. Man Cốt bị dung nhập trong người To Minh, hắn co thể cảm nhận
ro rệt no đang chậm rai hoa tan.
Man Cốt nay vốn sẽ khong dễ dang để To Minh hấp thu, nhưng vi co tạo hoa, chủ
cũ Man Cốt bị Ham Khong luyện thanh phan than, du y khong tu luyện tu vi phan
than nhưng mấy năm nay lắng đọng lại đa biến đổi.
Theo no hoa tan, lực lượng tỏa ra từ man Cốt la nguyen nhan chinh khiến hắn
tăng mạnh tu vi!
To Minh ngồi xếp bằng, đem me mang hoa tan trong long, khong lộ ra ngoai. Hắn
khong biết đường tại đau, nhưng hắn biết một điều, chỉ cần minh thanh cường
giả thi co thể giải đap thắc mắc, mới co cơ hội cung thời gian đi tim đap an
thuộc về minh.
'Mặc kệ minh la Tuc Mệnh hay ký ức bị boi xoa, rốt cuộc co một ngay minh co
thể biết đap an. Khi đa biết đap an, minh co quyền lợi lựa chọn vận mệnh!' To
Minh hit sau, sợi mau trong người hắn lại nổ, lần nữa tăng len.
Chin trăm bốn mươi mốt sợi, chin trăm bốn mươi ba sợi…mai đến chin trăm năm
mươi hai sợi!
Chin trăm năm mươi sợi mau ở trong đất Man tộc rất hiếm thấy, cảnh giới nay bị
gọi la hoan thanh Ngưng Huyết! Nếu co thể đạt đến chin trăm tam mươi sợi thi
được gọi la hoan mỹ Ngưng Huyết cảnh, người co thể đạt đến trinh độ đo cực kỳ
hiếm thấy!
Xem như co người lam giống To Minh hấp thu Man Cốt Tế Cốt cảnh, khong co Ham
Khong ngan năm hoa tan thi cũng khong thể lam được. Thậm chi việc nay khong hề
đơn giản, co sự lien kết quan trọng với Man huyết trong người.
Khi To Minh đạt tới chin trăm năm mươi hai sợi mau, ben ngoai hang động, ngay
xưa Ham Sơn bi mật giờ co gần trăm người. Họ hoặc la tụ tập năm ba người, hoặc
la đơn độc tach ra đi trong đất bi ẩn nay.
Nơi nay vốn rất yen tĩnh, bay giờ khong động đất nhưng tất cả Man Sĩ tại đay
sợi mau khong thể khống chế hỗn loạn.
Biến hoa đột ngột lập tức khiến họ kinh sợ.
"Xảy ra chuyện gi!" Một người đan ong trung nien vừa đi ra khỏi một sơn cốc
vốn la gieo trồng thảo dược sắc mặt biến đổi. Sợi mau tren người ga tự động
ngưng tụ khiến toan than tran ngập anh sang đỏ, lam người đan ong trung nien
ngay ra, hoảng sợ.
Cung luc đo, tren đất bi ẩn nay mọi người đều như thế. Sợi mau tỏa anh sang
vay quanh họ, anh sang đỏ khong ổn định như co lực hut mạnh mẽ muốn tach khỏi
người họ.
"Đay…đay la vi cai gi, chỗ nay xuất hiện biến đổi gi thế nay!!!"
"Ta khong thể khống chế sợi mau, chết tiệt, loại cảm giac nay chỉ khi gặp Khai
Trần mới xuất hiện, khong lẽ cường giả Khai Trần đến?"
"Khong đung, coi như la cường giả Khai Trần cũng kho lam được điều nay. Bay
giờ chỗ nay co khong dưới trăm người, ngươi xem xung quanh anh sang đỏ ngập
trời, ro rang mọi người đều khong thể khống chế sợi mau."
Từng am thanh xon xao vang vọng trong nơi bi ẩn gay nen kinh khủng va hoảng
loạn. Nếu đổi thanh chỗ khac thi co lẽ khong xuất hiện hoảng loạn như vậy, du
sao Man Sĩ tới đay khong phải kẻ yếu.
Nhưng chỗ nay vao hai thang trước con la nơi bi ẩn nhất Ham Sơn Thanh. Tuy
hiện giờ bảo la mở rộng chao đon, đa qua hai thang, nhưng sự thần bi nơi nay
vẫn con đo!
Chỗ như vậy xuất hiện biến đổi sao khong khiến họ kinh hoảng?
"Chỗ nay chắc chắn co bi mật ba bộ lạc khong phat hiện, chỉ sợ bay giờ mới mở
ra, đa khiến sợi mau của ta muốn tan vỡ bay khỏi người. Tuyệt đối khong thể ở
lại đay!" Một ong lao toc bạc mặt tai xanh sắc mặt trầm trọng, phong người len
định đi trở về Ham Sơn. Ông cảm thấy chỗ nay cực kỳ nguy hiểm, khong phải
người như minh co thể nhin.
Nhưng ong mới vừa chạy, chưa đi ra trăm met thi bỗng co tiếng nổ động đất vang
vọng trong vo số sơn cốc.
Theo tiếng chấn xuất hiện, tựa trời sụp đất nứt, giong gio quay cuồng, khiến
gần trăm người nơi đay truyền ra khong it tiếng kinh sợ.
Ông lao khong quay đầu lại, tim đập thinh thịch, cang them quyết tam nhanh
chong rời đay. Co cung suy nghĩ như ong khoảng mấy chục người bay giờ ở vị tri
khac nhau chạy nhanh muốn đi khỏi.
Nhưng chấn động qua đi đột nhien co ap lực cường đại tựa gio lốc quet qua bao
phủ cả đất bi ẩn. Áp lực đến qua đột ngột khiến người khong thể đoan trước.
Tiếng chấn vang vọng, ap lực đe ep, những người muốn đi than thể run bần bật,
dưới ap lực bất giac ngừng bước, lập tức ngồi xếp bằng vận chuyển sợi mau để
chống cự ap lực nay.
Bầu trời sao đa theo cấm chế bị pha ma tan đi, bay giờ trong mắt mọi người la
khung trời xanh cao xa. Bầu trời thuộc về Man tộc, thuộc về đất Nam Thần.
Bay giờ tren trời may cuồn cuộn, từng ang may ngưng tụ co anh sang vang vong
quanh. Biến đổi nay lập tức khiến người Ham Sơn Thanh chu ý, cũng khiến người
ba bộ lạc liếc mắt nhin.
"Đay la…"
"Xảy ra chuyện gi, sao trời đột nhien biến đổi!!!"
"Chẳng lẽ người của Thien Han tong đến? Khong đung, tinh theo thời gian thi
phải mấy thang nữa Thien Han tong mới đến chứ."
"Áp lực thật mạnh, sợi mau của ta co chut khong thể khống chế. Trời đất biến
đổi rốt cuộc la vi sao!?"
"Đay la hinh ảnh gi chứ, may ngưng tụ, anh sang vang lượn lờ, trừ phi…trừ phi
la xuất hiện bảo vật?"
Mọi người trong Ham Sơn Thanh đều bỏ qua việc đang lam, ngẩng đầu nhin trời,
ban tan xon xao, lộ ra mờ mịt va sửng sốt, con co sợ hai điều chưa biết.
"Cai nay…cai nay…" Trong Ham Sơn Thanh, co một ong lao nhẹ run. Ông lao chống
gậy đứng trong đam người, ngay ngốc nhin bầu trời. Đoi mắt ong khong phải mờ
mịt ma la kho tin va hoảng sợ.
"Đay la người hoan mỹ Ngưng Huyết cảnh khi Khai Trần thi xuất hiện Man Thần
chuc phuc! Đay la…" Ông lao thất thanh, lời noi bị người ben cạnh nghe được,
ngắn ngủi im lặng sau bung phat tiếng ho ngay cang lớn.