Người đăng: Boss
Thanh am đung đung vang vọng, những mảnh vỡ nổ tung, nhưng con rắn đen cũng
chấn động nứt ra. Khoảnh khắc tan vỡ, To Minh lại lui ra sau, anh mắt lạnh
lung, miệng phun ra man sương.
"Sương!"
Rắn đen Man Khi mới tụ thanh bỗng tỏa ra mảng lớn khoi đen. Khoi đen chợt tran
ngập xung quanh, khiến sương đen cuốn thanh vong.
Han Phỉ Tử biến sắc mặt, khoảnh khắc khoi đen khuếch tan, co lập tức nang len
tay phải chỉ hướng Nhan Quảng. Than thể Nhan Quảng bởi vi ở trong khoi đen ma
hoảng sợ vẻ mặt trầm trọng, lập xuất hiện sương may trắng, hinh thanh phong vệ
nghiem ngặt quanh người ga.
Giup Nhan Quảng phong vệ xong, ngoai người Han Phỉ Tử chợt loe anh sang vang,
chinh la thuật phap kỵ lạ luc trước lien tục chịu đon tấn cong của To Minh ma
khong bị trọng thương.
Khi Han Phỉ Tử lam ra hanh động thi đồng thời trong khoi đen mắt To Minh loe
sang. Kiếm xanh giữa tran rit gao bay nhanh, mục tieu khong phải Nhan Quảng,
cũng khong la Han Phỉ Tử, ma la huyết ảnh trước mặt.
Huyết ảnh nay mới chinh la mục tieu của To Minh. Khong hủy vật đo, du hắn trốn
chạy thi cũng co khả năng bị truy đuổi lần thứ hai, vậy chẳng bằng diệt no!
Thanh kiếm rit gao hinh thanh ap lực cường đại bay thẳng tới huyết ảnh trước
mặt Han Phỉ Tử. Uy lực kiếm nay co thể chấn nhiếp Khai Trần khiến Han Phỉ Tử
kinh sợ. Co khong nhin tới kiếm xanh nhưng co thể cảm giac khoi trước mặt co
khi thế kinh người bay nhanh tới, cho co cảm giac nguy hiểm sinh mạng.
Lại biến sắc mặt, Han Phỉ Tử mạnh lui ra sau, toan than lượn lờ may khoi, anh
sang vang xuyen thấu. Trong tay co xuất hiện tấm kinh to cỡ ban tay. Kinh loe
sang, thanh am bum bum ở quanh người co huyễn hoa ra sau tấm kinh, tren dưới
hai ben bảo vệ Han Phỉ Tử ben trong.
Ngay luc Han Phỉ Tử lui lại, kiếm nhỏ mau xanh co Khắc Ấn khống chế tới gần
huyết ảnh mạnh chem đầu. Một kiếm chem xuống, huyết ảnh như co linh tinh, phat
ra tiếng het the lương, một chia thanh hai, vỡ nat.
Mắt To Minh lộ sat khi, định khống chế kiếm xanh nhỏ đam thẳng tới Han Phỉ Tử
thi tim bỗng đập nhanh, sắc mặt trầm xuống.
Chỉ thấy huyết ảnh bị chem thanh hai tan vỡ lộ ra đoan khi đỏ, ở giữa khong
trung hinh thanh đồ an đỏ cỡ mười met. Đồ an phức tạp, giay phut xuất hiện thi
lấp loe anh sang choi mắt. Trong anh sang đỏ co ap lực khiến To Minh chấn
động, khi no xuất hiện khiến khoi đen xung quanh nhanh chong ảm đạm, đảo mắt
đa biến mất khong thấy bong dang.
Cung luc đo, đồ an đỏ bỗng chuyển động hoa thanh khuon mặt phụ nữ. Người phụ
nữ tuyệt đẹp, nhắm mắt, hang mi khẽ rung động.
Khoảnh khắc đoi mắt mở ra, kiếm nhỏ xanh lập tức run rẩy như khong thể tới
gần. Từ hai mắt người phụ nữ bắn ra luồng sang xanh, tiếng cười duyen vang
vọng khắp trời. Tiếng cười tran ngập lực lượng kỳ lạ khiến người nghe sẽ chấn
động tinh thần, như co vo số song gợn khiến người vui sướng.
Tiếng cười vang vọng, khuon mặt phụ nữ he miệng thổi ngụm khi hướng kiếm nhỏ
tỏa anh sang xanh. Luồng khi như gio thơm đụng chạm vao kiếm nhỏ, kiếm truyền
ra tiếng keu sắc nhọn, thanh kiếm run len xoay lại bay nhanh chui vao người To
Minh.
Sắc mặt To Minh bỗng đỏ ửng, gio thơm ập vao mặt, mắt hắn mơ hồ. Hắn lờ mờ
thấy một người phụ nữ than thể yeu kiều. Người phụ nữ xinh đẹp khiến tim To
Minh đập nhanh, loại cảm giac nay tựa như chỉ cần đối phương noi một cau la
hắn sẵn sang dang hiến sinh mạng.
Bay giờ người phụ nữ đang quyến rũ nhin minh, như keu gọi minh đi qua.
To Minh vẻ mặt mờ mịt, nhưng luc nay mảnh đa đen bi ẩn treo trước ngực hắn,
giống như năm đo hắn gặp phải Ta Man giang xuống, tỏa ra khi lạnh lan khắp
người, lam To Minh tạm dừng, mắt lập tức tỉnh tao lại.
Khoảnh khắc tỉnh tao, To Minh hộc ra ngụm mau. Sắc mặt bệnh hoạn lộ chấn kinh,
hắn chẳng chut do dự lập tức lui ra sau.
Mọi chuyện noi thi dai nhưng kỳ thực chỉ xảy ra trong chớp mắt.
"A?" Khuon mặt phụ nữ to lớn giữa khong trung lộ vẻ hứng thu, nhin bong dang
To Minh khuất xa, đột nhien bật cười.
"Phi nhi, Nhan Quảng, ta muốn người nay sống. Đi đi, hắn bị trọng thương sẽ
khong dấy len song gio to được, mang hắn về cho ta." Khuon mặt to lớn dịu dang
noi, chậm rai biến mất.
Nhan Quảng đứng một ben vội cui đầu vang dạ. Han Phỉ Tử khong mở miệng ma nhin
hướng To Minh bỏ chạy, chan may luon nhiu chặt, co cứ cảm thấy To Minh đem lại
cảm giac quen thuộc. Nhưng thời gian giao đấu ngắn ngủi, co chưa phat hiện co
manh mối gi.
To Minh siết chặt ngực ao, đo la chỗ hắn đau nhất, dường như tim vỡ nat, lam
khoe miệng hắn khong ngừng tran tơ mau. Ấn ký kiếm nhỏ giữa tran biến ảm đạm,
mặt tren co đoan sắc đỏ như ẩn như hiện.
'Ả la Nhan Loan!' Đay khong phải lần đầu To Minh trong thấy khuon mặt phụ nữ
to lớn kia. Năm đo tại Ham Sơn thanh, khi Hoa Phong khieu chiến Ham Sơn xich
thi hắn đa từng trong thấy.
'Ả tuyệt khong phải cường giả Khai Trần binh thường! Mới rồi ả thi triển Man
thuật đủ vo hinh giết người!' To Minh hộc bung mau, cơ thể lảo đảo, tay phải
lấy ra Nam Ly Dược, bỏ vao miệng, lại chạy nhanh.
Sau lưng hắn, Han Phỉ Tử va Nhan Quảng dung tốc độ nhanh nhất đuổi theo khong
bỏ.
'Chủ nhan, tu vi Nhan Loan chắc đa đến trung kỳ Khai Trần. Ả gần la tộc trưởng
ma co thể đe ep Man Cong, việc cac bộ lạc khong thể lam được. Nhan Tri bộ lạc
ro rang khac với bộ lạc khac, khong lấy Man Cong đứng đầu ma la tộc trưởng!
khong ngờ ả cũng tới đay…' Trong giọng noi Hoa Phong lộ ro sợ hai.
Nghe lời của Hoa Phong, sắc mặt To Minh cang them am trầm, cắn răng khong them
để ý vết thương tiếp tục chạy nhanh, tren đường đi nuốt nhiều Nam Ly Dược giữ
vững tốc độ. Nhưng bởi vi chạy nhanh khiến hắn khong thể tĩnh tam mau chong
hồi phục vết thương.
Han Phỉ Tử va Nhan Quảng sau lưng hắn cang đuổi cang kinh sợ. Hai người cứ
tưởng To Minh trọng thương khong trốn được xa, khong được bao lau. Nhưng bay
giờ đa hơn bốn tiếng đồng hồ, khach mời An Đong bộ lạc trước mắt họ vẫn đang
chạy nhanh.
Dưới mặt nạ khuon mặt To Minh tai nhợt. Chạy trốn vai tiếng đồng hồ, du co Nam
Ly Dược chữa trị nhưng nếu khong co một it thời gian tĩnh tọa thi vết thương
kho ma lanh. Đặc biệt đau nhức ở ngực khong giảm bớt, bay giờ bởi vi bỏ chạy
ma cang đau them, như sắp tan vỡ.
'Nhan Tri bộ lạc!' To Minh nhớ kỹ ten bộ lạc nay. Nhưng bay giờ hắn khong thể
dừng bước, sợ Nhan Loan tuy thời xuất hiện. Một khi đối phương lần nữa hiện ra
thi minh kho thể trốn thoat.
'Chủ nhan, theo ta thấy Nhan Loan sẽ khong xuất hiện nữa đau!' Hoa Phong cẩn
thận len tiếng che giấu khẩn trương vang trong đầu To Minh. Ga khong muốn To
Minh chết, nếu hắn chết thi ga cũng kho sống.
'Noi tiếp!' To Minh biết về mặt kinh nghiệm va tam kế thi minh khong bằng Hoa
Phong. Bay giờ nghe lời của Hoa Phong, dường như nghĩ tới điểm quan trọng gi.
'Nhan Loan tu vi kinh người, nếu ả co thể tuy thời xuất hiện, khach mời hai bộ
lạc tiến vao đay khong ai sống sot, thậm chi khong cần co người do xet. Ả sắp
đặt Han Phỉ Tử va Nhan Quảng truy sat chủ nhan, chung ta đi ra khỏi hang gặp
ga đan ong ao đỏ, điều nay chứng minh…' Hoa Phong đầu oc mau chong vận chuyển,
phan tich noi.
'Chứng minh Nhan Loan tại đay hoặc la bị hạn chế rất nhiều, hoặc la vi một số
việc ma phải luon tại đo, khong thể ra ngoai, chỉ co thể dung cach mới rồi, hư
ảo ra tay.' To Minh lập tức tiếp lời.
'Chủ nhan anh minh! Hơn nữa Nhan Loan hư ảo ra tay chắc cũng khong phải tuy
tiện liền được. Nếu khong thi giờ phut nay chỉ cần lập tức xuất hiện, chủ nhan
tuyệt đối khong thể chạy trốn thời gian dai đến thế.' Hoa Phong đầu tien la
nịnh hot một phen rồi mới noi ra suy nghĩ của minh.
Mắt To Minh chớp loe, hắn biết minh khong thể keo dai lau hơn. Du Nam Ly Dược
con khong it nhưng nếu keo dai cơn đau trước ngực, than thể hắn sẽ khong thể
chịu đựng.
'Hoa Phong, ta biết ngươi con giữ lại chut thủ đoạn. Nếu bay giờ ta chết thi
ngươi cũng kho sống, đừng giấu giếm nữa. Ngươi co thể bam chặt hai người Han
Phỉ Tử trong chốc lat khong!?' To Minh hit sau, truyền ý niệm.
Hoa Phong im lặng trong chốc lat, dứt khoat noi.
'Chủ nhan, trạng thai hiện giờ của ta chỉ co thể giữ chan hai người khoảng nửa
tiếng…'
'Tốt!' To Minh dừng bước, lập tức ngồi tren mặt đất, lấy ra Nam Ly Dược bỏ vao
miệng, nhắm mắt lại vận chuyển khi huyết.
Thời gian chậm rai troi qua, rất nhanh, đằng sau To Minh may trắng xe gio bay
thẳng tới. Giay phut may trắng tới gần trăm met, than thể To Minh chợt loe anh
sang xanh, Hoa Phong biến thanh người nhỏ xiu bước ra.
Khuon mặt mơ hồ, vi ga khong muốn để Han Phỉ Tử nhận ra chinh minh, đưa đến To
Minh khong thich va nghi ngờ. Sau khi xuất hiện, Hoa Phong nang len tay phải
đanh một đấm hướng may trắng tren trời.
Từng gợn song lan tỏa. Khoảng cach giữa To Minh xếp bằng va may trắng co song
gợn khuếch tan. Hoa Phong vọt tới, anh sang xanh tren người lan tran ra ngoai.
anh sang xanh bỗng chốc bao phủ phạm vi năm mươi met quanh người To Minh. Hoa
Phong khoanh chan bềnh bồng giữa khong trung, hai mắt khep kin, cả người hoa
tan với anh sang nay, biến mất khong bong dang. Ga dung cach nay cản Han Phỉ
Tử va Nhan Quảng, tranh thủ them nhiều thời gian cho To Minh.
Tiếng chấn động theo đo vang len. Nhan Quảng vẻ mặt sat khi dung trường thương
xanh khong ngừng đanh hướng man sang xanh nay, khiến man sang lung lay như tuy
thời bị chọc thủng.
Han Phỉ Tử vừa liếc mắt liền thấy To Minh ở ben trong, mắt lộ tia kỳ lạ, cũng
ra tay. Từng ang may trắng quanh quẩn bốn phương man sang, ap lực tới gần
khiến phạm vi anh sang bao phủ khong ngừng thu nhỏ.