Gặp Lại Huyền Luân


Người đăng: Boss

Ngan năm một thuở, sương mu che đậy đất Nam Thần, trung tam Nam Thần la đậm
nhất khuếch tan ra ngoai, tuy co chỗ mỏng nhưng vẫn la tầm nhin mong lung.

Bay giờ Ham Sơn thanh bị sương mu bao phủ, khiến người đứng tren thanh nhin
xuống khong thấy khe vực sau trước kia ma la biển sương khoi. Thậm chi nhin
lau co ảo giac bước tren may.

Trong nui Ham Sơn thanh, ben dưới co một phong bi mật to lớn, cỡ trăm met, tận
cung long nui, it người biết sự tồn tại của no.

Trong phong bi mật xung quanh u am, ngọn đuốc phừng phực chay như vĩnh viễn sẽ
khong tắt, chiếu nơi đay luc sang luc tối, hơi am u.

Tren mặt đất từng khe ranh ngang dọc hợp thanh đồ an hinh tron. Đồ an phức
tạp, lộ ra năm thang xa xưa, hiển nhien đa tồn tại rất lau, thật lau.

Xung quanh yen tĩnh, trừ ngọn lửa keu tach tach ra khong con thanh am khac.
Tren vach phong co thể thấy ba lối đi dưới tựa ba cai mồm tối đen ha to.

Ngay luc nay, đồ an khổng lồ tren mặt đất bỗng lấp loe anh sang trắng, ngay
cang manh liệt. Chỉ vai giay đa đe ep ngọn lửa xung quanh, khiến căn phong bị
anh sang trắng bao phủ.

Chốc lat sau, khi anh sang trắng choi mắt đến cực điểm, co thể thấy trong anh
sang vặn vẹo xuất hiện ba bong người. Ba bong người xuất hiện, anh sang bỗng
tan đi, khiến phong bi mật chớp mắt biến thanh tối đen.

Ba bong người co một thanh nien ba mươi tuổi, người nay la khach mời An Đong
bộ lạc, họ Trần. Sắc mặt ga tai nhợt, quỳ rạp tren đất, lien tục non khan
nhưng khong oi ra được gi. Nhin than thể run rẩy của ga, co thể thấy qua trinh
bị đưa vao đay đối với ga la cực kỳ thống khổ.

Ben cạnh thanh nien, ong lao khach mời họ Đong Phương tuy khong giống thanh
nien họ Trần non khan, nhưng biểu tinh cũng rất kho xem, tran ướt mồ hoi, vung
vẫy tiến nhanh vai bước đi tới lằn ranh đồ an, lập tức ngồi xếp bằng. ong đang
định điều hoa thi thấy To Minh.

To Minh đứng ở trung tam đồ an, hắn đeo mặt nạ, người ngoai khong nhin thấy
khuon mặt. Giờ hắn đang nhắm mắt, tim đập nhanh, khuon mặt giấu ben trong ửng
hồng lạ thường.

Khi hắn mở mắt ra vừa luc chạm vao anh mắt ong lao Đong Phương. Bốn mắt giao
nhau, ong lao Đong Phương thầm chấn kinh. Theo ong thấy thi đoi mắt lạnh lung
của To Minh khong chut gợn song, dường như khong bị qua trinh truyền tống đem
đến thương tổn.

"Hai vị trước tien điều hoa đi, Mặc ta sẽ canh giữ cho." To Minh binh tĩnh mở
miệng.

ong lao Đong Phương vội vặn ra nụ cười, gật đầu với To Minh, nhắm mắt tĩnh
tọa.

Bay giờ thanh nien họ Trần cũng giay dụa đi tới cạnh ong lao, thở dốc, cười
khổ điều hoa.

To Minh từng bước đi ra khỏi đồ an, đứng cach hai đồng bạn khong xa, anh mắt
suy tư nhin đồ an tren mặt đất.

Đồ an cực kỳ phức tạp, xem khiến mắt người hoa len.

"Tu vi của Mặc huynh thật khong binh thường, co thể chịu đựng ap lực truyền
tống, lao phu kham phục. Cảm ơn Mặc huynh canh giữ gium. Đồ an nơi nay la năm
đo Ham Sơn bộ lạc lam theo lời tổ tien Ham Sơn khắc, hiện giờ khong ai biết
tac dụng của no. Sau khi ba bộ lạc chiếm lấy Ham Sơn thanh, dung lực lượng Man
tượng sửa chữa biến thanh ngan năm một thuở cấm chế nơi đay yếu đi thi thanh
điểm truyền tống." ong lao Đong Phương mở mắt ra, chậm rai mở miệng.

"Khong cần khach sao. Nếu ba chung ta cung đến thi đương nhien phải giup đỡ
lẫn nhau. Mặc ta mới thanh khach mời An Đong, con co nhiều việc khong hiểu,
lam phiền hai vị giảng giải." To Minh thu lại tầm mắt nhin đồ an, chuyển hướng
ong lao.

ong lao liếc thanh nien họ Trần ben cạnh, thấy ga đang điều hoa, trong thời
gian ngắn kho hồi phục như cũ, khach sao om quyền hướng To Minh, cười noi.

"Lao phu la Đong Phương Hoa, Mặc huynh tuy mới thanh khach An Đong, nhưng được
An Đong Man Cong ban cho lệnh bai số ba thi co thể thấy An Đong bộ lạc ton
trọng Mạch huynh cỡ nao. Noi khong chừng sau nay lao phu con lam phiền Mặc
huynh."

"Lệnh bai số ba?" Luc trước To Minh đa co suy đoan, giờ nghe lời ong lao thi
cang chắc chắn.

"Khong sai, Mặc huynh a, lệnh bai khach An Đong bộ lạc la xếp hạng theo thực
lực." Đong Phương Hoa noi, từ trong ngực moc ra một lệnh bai.

"Của lao phu số mặt tren la bảy, biểu thị trước lao phu co lẽ co sau người
thực lực vượt qua ta." Đong Phương Hoa chỉ thanh nien nhắm mắt tĩnh tọa ben
cạnh, noi tiếp. "Trần lao đệ la số mười một, con về Chu Nhạc luc trước bị
huynh giết la số tam."

"Như vậy phia trước ta, ai nắm giữ lệnh bai số ba nay?" To Minh bỗng mở miệng.

"Việc nay lao phu khong ro lắm. Người giữ lệnh bai ba số đầu đa số khong tới
lui nhiều với chung ta." Đong Phương Hoa cười khổ.

"Mặc huynh, Trần ta biết việc nay." Thanh nien họ Trần thở dai một tiếng, mở
mắt ra, dứng dậy chắp tay hướng To Minh, trầm giọng noi.

"Khach mời An Đong bộ lạc khong nhiều, luon giữ số lượng khoảng hai mươi mấy
người. Trước Mặc huynh thi người giữ lệnh bai số ba chắc đa chết, rất co thể
la chết tại đay, nếu khong thi An Đong Man Cong sẽ khong sửa lệnh bai."

"Nơi đay mạo hiểm va cơ duyen la cung tồn tại. Tộc trưởng An Đong bộ lạc khong
lừa chung ta, nếu co cơ duyen, tại đay co thể đạt được một it tạo hoa ben
ngoai khong co. Đo la lý do vi sao chung ta muốn trở thanh khach mời, nguyện
lam việc cho An Đong. Mặc huynh, tại đay tốt nhất đừng đi một minh. Một khi lẻ
loi, bị khach mời bộ lạc khac gặp sẽ rất nguy hiểm." Thanh nien họ Trần sắc
mặt trở lại binh thường, nhin To Minh, thấp giọng noi.

"Tốt rồi, nếu Trần lao để đa hồi phục vậy chung ta mau rời khỏi đay. Chung ta
la nhom thứ ba tiến vao, khong biết trước đo xảy ra chuyện gi. Ben ngoai đường
bi mật chắc co khach An Đong bộ lạc tiếp ứng, phải nhanh hội hợp với họ. Hơn
nữa chắc khach Nhan Tri va Phổ Khương sắp đến rồi. Ba bộ lạc đề phong nhau,
thời gian tiến vao cũng gần sat. Tuy đa noi khong ra khỏi đường bi mật, co cấm
chế truyền tống khuếch tan dư uy, ba bộ lạc lo lắng ngoai ý muốn cấm người cac
bộ lạc đấu rieng trong luc nay, nhưng tranh ne họ cũng tốt." Đong Phương Hoa
thuc giục.

Thanh nien họ Trần nghe vậy thi gật đầu, chắp tay hướng To Minh, đi nhanh
hướng một lối ra. To Minh im lặng theo sat sau, cung Đong Phương Hoa đi con
đường đo.

Ngay luc ba người To Minh vừa bước vao con đường, đồ an căn phong bi mật sau
lưng họ bỗng lại xuất hiện anh sang. Lần nay anh sang khong phải mau trắng ma
la xanh am u, chiếu rọi cả gian phong.

Đong Phương Hoa va thanh nien họ Trần cung biến sắc mặt.

"La Phổ Khương bộ lạc!"

To Minh con ngươi co rut, thầm quan sat. anh sang xanh keo dai thời gian rất
ngắn, nhanh chong biến mất. Tren mặt đất xuất hiện ba bong người.

Người trước mặc đồ tim, sắc mặt am trầm, chắp tay sau lưng, ra vẻ thong thả.
Khoảnh khắc anh mắt y rơi vao ba người To Minh, cẩn thận nhin hắn, hừ lạnh
khong them để ý nữa.

"Huyền Luan!"

"Khach quý của Phổ Khương bộ lạc! Khong ngờ y khong ở nhom đầu tien tiến vao
ma tại nhom thứ ba!" Đong Phương Hoa va thanh nien họ Trần kinh ngạc, bản năng
lui vai bước, anh mắt nhin Huyền Luan co kinh sợ.

Hai người đằng sau Huyền Luan thoạt nhin tuổi hơn bốn mươi, bay giờ sắc mặt
tai nhợt giay dụa theo Huyền Luan đi ra đồ an, ở một ben lập tức ngồi xếp
bằng.

Huyền Luan chắp tay đứng một ben, mặt may đọng buồn phiền. Y tim Hoa Phong va
người họ Hứa rất lau nhưng khong co chut manh mối, tinh tinh cang nong nảy, hở
chut la giết người.

Bay giờ nhin thấy ba khach mời của An Đong bộ lạc, nếu khong phải giết người ở
đay sẽ khiến cấm chế truyền tống dao động, nếu xuất hiện ngoai ý muốn thi coi
như y la khach quý của Phổ Khương cũng chịu khong nổi, y chắc chắn đa giết ba
người nay rồi.

"Con chưa cut đi!" Huyền Luan lạnh giọng mở miệng. Du khong nhin ba người To
Minh nhin nhom To Minh hiểu ý ngay.

Đong Phương Hoa va thanh nien họ Trần khong dam noi nhiều, cui đầu vội vang
lui lại. To Minh ở phia sau, theo Đong Phương Hoa định rời đi.

"Đợi chut! Lao phu đều từng thấy qua khach An Đong bộ lạc, ngươi la ai, thao
mặt nạ xuống!" Huyền Luan chỉ hướng To Minh.

Đong Phương Hoa dừng bước, thanh nien họ Trần cũng ngừng lại. To Minh nhướng
may, trong đầu lập tức truyền ra tiếng noi sốt ruột của Hoa Phong.

'Chủ nhan đừng đi ngay. Theo ta hiểu Huyền Luan thi y khong phải đang thử ma
la phiền long tuy tiện đặt cau hỏi. Chủ nhan co thể giả bộ kieu ngạo một chut,
vậy thi y ngược lại sẽ khong nghĩ nhiều.'

Mắt To Minh chớp loe, dừng bước xoay người, anh mắt lạnh lung giao nhau với
Huyền Luan.

"Muốn Mặc ta lấy xuống mặt nạ, ngươi phải co tư cach chiến thắng ta đa." To
Minh binh tĩnh noi, noi xong xoay người đi tiếp.

Đong Phương Hoa va thanh nien họ Trần nghe To Minh noi vậy thi tinh thần chấn
động, nhin nhau, do dự một chut vội vang đi theo.

Huyền Luan nghe lời nay mắt chợt loe, cười nhạt, khong mở miệng nữa, nhưng mắt
lộ sat khi.


Cầu Ma - Chương #146