Người đăng: Boss
Ánh mắt ong sau thẳm như trời đem, khi mắt giao nhau với To Minh khiến đầu hắn
nổ tung, than thể lảo đảo lui vai bước, An Đong Khoi Thủ vội vang tiến len rời
khỏi tầm khống chế của hắn. Ga sắc mặt tai nhợt đứng cạnh Man Cong, anh mắt
nhin To Minh đầy sợ hai.
"Tốt rồi, Mặc To, từ đay về sau ngươi chinh la khach của An Đong bộ lạc ta.
Phương Than, đưa lệnh bai cho hắn." An Đong Man Cong chậm rai mở miệng, thu
lại tầm mắt nhin To Minh.
To Minh thầm kinh sợ nhưng hai mắt vẫn binh tĩnh khong gợn song.
Phương Than nhin To Minh, mắt tran ngập khen ngợi. To Minh giết Chu Nhạc chỉ
khiến y ngạc nhien lực lượng một quyền kia ma thoi, khong qua ngoai ý muốn.
Nhưng tiếp theo tốc độ của To Minh lam Phương Than kinh ngạc. Chinh y đều
khong thấy ro bong dang To Minh, đặc biệt la cai chỉ tay hồi nay, tỏa ra ap
lực khiến y lần nữa nhận định thực lực của To Minh.
Giờ phut nay Phương Than nghe vậy thi cất tiếng cười, từ trong ngực moc ra
lệnh bai trắng, ben tren co một con số, viết mười lăm.
Y đang định đưa cho To Minh thi An Đong Man Cong bỗng nang tay phải len, chộp
hướng hư khong, lệnh bai bay thẳng tới chỗ Man Cong, bị cầm lấy. Tay trai ong
boi đi số mười lăm, lại khắc một con số mới.
Ba!
Nhin con số nay, anh mắt An Đong Chiến Thủ chợt loe, tộc trưởng An Đong bộ lạc
hơi mỉm cười. Người xung quanh, đặc biệt la hai khach mời thi lần nữa nhin
hướng To Minh.
To Minh hơi kho hiểu nhưng it nhiều đoan được, thấy khong ai giải thich thi
khong hỏi, từ tay Man Cong nhận lấy lệnh bai bỏ vao ngực.
"Mặc gia, xin ngồi ben trong nhom ta, mấy người lao phu sẽ mở ra con đường bi
mật Ham Sơn, đưa ba vị vao đo." An Đong Man Cong nhin To Minh, từ từ noi.
Xưng ho 'gia' La ton xưng của bộ lạc đối với khach mời, tỏ ý than thiện.
To Minh chắp tay cảm ơn, đi vao vong trong. Hai người cung than phận khach mời
vội đứng dậy, khong ngờ lấy To Minh dẫn đầu, chờ hắn ngồi xuống mới lại khoanh
chan xếp bằng.
"Ba vị gia khong phải người ngoai, huống chi Mặc gia vừa gia nhập An Đong bộ
lạc ta, co một số việc cần noi ro. Phương Than, ngươi hay noi đi." An Đong Man
Cong nhắm hai mắt lại.
Phương Than gật đầu, anh mắt rơi tren người đam To Minh, sắc mặt trầm trọng,
nghiem nghị noi.
"Trần huynh va Đong Phương huynh đa biết về con đường bi mật Ham Sơn, Mặc
huynh thi biết đoi chut. Con đường bi mật nay thong đến vực sau dưới Ham Sơn
thanh, phạm vi rất lớn co cấm chế cực mạnh. Loại cấm chế nay chỉ co ngan năm
một thuở dang sương mu thi mới bị suy yếu. Mấy trăm năm trước, Ham Sơn thanh
thuộc về Ham Sơn bộ lạc, con đường bi mật nay cũng la Ham Sơn bộ lạc xay nen.
Dưới vực sau la nơi tổ tien Ham Sơn bộ lạc yen nghỉ!"
"Tổ tien Ham Sơn bộ lạc tu vi kinh người, chắc cac vị cũng đa nghe noi. Khong
sợ cac vị cười, năm đo An Đong bộ lạc ta la phụ thuộc của Ham Sơn bộ lạc, tuy
hiện giờ trở thanh chủ nhan Ham Sơn thanh nhưng đối với nơi tổ tien yen nghỉ
thi vẫn khong thể tim kiếm triệt để. Điều nay co lien quan đến cấm chế va thời
gian tiến vao ngắn ngủi. Nhưng quan trọng nhất la tộc nhan ba bộ lạc An Đong,
Nhan Tri, Phổ Khương bị cấm chế ảnh hưởng, tu vi bị ức chế, mỗi lần mở ra thi
bộ lạc chỉ co thể vao một tộc nhan. Một khi tiến vao hai tộc nhan thi sẽ co
một người lập tức chết ngay. Nhưng đối với người ngoai khong phải huyết mạch
ba bộ lạc thi khong co hạn chế nay, đay cũng la nguyen nhan An Đong bộ lạc ta
muốn thu nhiều khach mời. Mấy năm nay rất nhiều khach mời tiến vao trong, co
chết, cũng co đạt được cơ duyen. Sống chết khong biết, giau sang tuy người."
"Cac người la khach An Đong bộ lạc ta, An Đong bộ lạc chieu đai cac người,
cũng kinh tặng cơ duyen. Ở ben trong cac người đạt được tất cả tạo hoa thi An
Đong bộ lạc ta sẽ khong can thiệp, nhưng co hai điều kiện! Thứ nhất, đối với
vật phẩm An Đong bộ lạc ta liệt ke ra, cac người it nhất phải thu một cai! Nếu
co thể thu lại cang nhiều thi sẽ vo cung cảm ơn. Lien quan đến vị tri đại khai
của no thi co trong mộc giản, cac vị co thể cẩn thận lựa chọn." Phương Than
noi xong, ben cạnh co người lấy ba mộc giản đưa cho ba người To Minh.
"Thứ hai, nơi đay du sao la chỗ tổ tien Ham Sơn yen nghỉ, ben trong co hai cấm
chế. Cấm chế thứ nhất sẽ bị sương mu ngan năm một thuở suy yếu, khiến cac
người co thể vao trong, nhưng cấm chế thứ hai ở trung tam chỗ nay, la một ngoi
mộ. Ngoai mộ co ba toa thap, mau trắng thuộc về An Đong bộ lạc, cac người đi
vao đo đưa hết lực lượng khi huyết vao trong. Cac người khong cần lo đưa vao
khi huyết sẽ bị nguy hiểm. Khi cac người đưa khi huyết vao thi sẽ tự động bị
hut vao thap, trở lại nơi nay. An Đong bộ lạc tuyệt đối khong lam chuyện gi
tổn thương cac vị. Du sao việc nay lau dai, một khi pha hỏng quy tắc thi sau
nay sẽ khong người giup đỡ chung ta nữa. Chỉ co hai điều kiện nay, con lại cac
người được bất cứ vật phẩm va tạo hoa gi, đều la cơ duyen mỗi người. Hơn nữa
ta cho ba vị biết, chỗ vực sau kia con co một it vật chon theo tổ tien Ham
Sơn, co được đến hay khong thi xem tạo hoa của cac vị." Phương Than trầm giọng
noi, sắc mặt nghiem tuc.
"Cac vị la nhom thứ ba tiến vao, dựa theo ước định với hai bộ lạc khac, mỗi
lần mở ra, khach mời tối đa vao mười người. Sau cac người sẽ con co mấy người
ở vai ngay sau tiến vao. Trong vực sau nguy hiểm trừ cấm chế ra con co hai bộ
lạc khac, tự bảo trọng." Phương Than liếc To Minh một cai, nang tay phải len,
lập tức co ba đoan sang nhu hoa bay ra từ tay ao y.
Trong ba đoan sang nay bềnh bồng ba loại Man Khi, la một cay kho mau xam, một
cốt đao trắng ben tren như lượn lờ vo số oan hồn khong tiếng động gao thet.
Vật cuối cung la cay roi đen. Roi quấn một vong thoạt nhin như rắn độc.
"Đối với người tiến vao đường bi mật Ham Sơn, An Đong bộ lạc đều co ban
thưởng. Tuy ba thứ nay la giả Man Khi nhưng uy lực khong nhỏ. Ba người chọn
xong thi ta sẽ mở đường đưa cac người đi." Phương Than noi xong anh mắt lại
liếc hướng To Minh.
To Minh xếp bằng tại đo, mặt nạ đen để người ngoai khong nhin ra biểu tinh,
chỉ co thể thấy đoi mắt lạnh lung. Hai người kia chần chờ một lat, ong lao mỉm
cười chắp tay noi với To Minh.
"Mặc huynh, mời chọn trước đi."
"Đung lắm, mời Mặc huynh." Một khach mời khac, thanh nien họ Trần cũng cười
noi.
"Nếu vậy thi Mặc ta cảm hơn hai vị." To Minh nang tay phải len chộp hướng cay
roi như rắn độc. Roi lập tức chấn động bay thẳng tới chỗ To Minh, vong quanh
tay phải hắn, tỏa ra sức nong.
Đợi ong lao va thanh nien họ Trần chọn xong vũ khi, An Đong Man Cong mở mắt
ra, nang tay len ấn mặt đất. Cung luc đo, mấy người khac lam động tac tương
tự. Ngay cả An Đong Khoi Thủ sợ To Minh cũng ngồi lại chỗ cũ, hit sau, đoi tay
nhấn mặt đất.
Khi đoi tay mọi người đều ấn xuống, cả ngọn nui liền chấn động. Từng đoan khoi
trắng bốc len thẳng đến nơi nay, chớp mắt vong quanh đỉnh nui bằng phẳng. To
Minh tập trung nhin, trong thấy từng đoan khoi đang nhanh chong ngưng tụ, hinh
thanh một Man tượng to lớn!
Man tượng cao hơn trăm met, bềnh bồng giữa khong trung. No khong phải hinh
người ma la con trau trắng to lớn! Sừng trau co hai cai chuong, một đen một
trắng, theo than thể ngưng tụ, no cử động thi vang len tiếng chuong.
Khi trau trắng xuất hiện thi tộc nhan An Đong bộ lạc lần lượt quỳ lạy hướng
trau nay, từng tiếng rầm ri vang vọng.
Trong đam người, Thương Lan quỳ một gối tren mặt đất, ngẩng đầu nhin trau
trắng. Co biết đay la một trong bốn Man tượng của An Đong bộ lạc họ, Thien
Ngưu!
Du co trở thanh đệ tử Thien Han tong, nhin thấy rất nhiều Man tượng của Thien
Han bộ lạc, nhưng đối với thứ của bộ lạc minh thi vẫn rất ton kinh. Chỉ la bay
giờ trong long co trừ ton kinh Man tượng ra, con co loại cảm giac phức tạp va
thương hại đối với To Minh ở tren đỉnh nui đang tiến hanh nghi thức.
'Ngươi quen đi ký ức hoặc la noi…bị người xoa…' Than thể Thương Lan run len,
lại nghĩ tới luc trước nhin thấy hinh ảnh, sắc mặt biến tai nhợt.
Khong chỉ tộc nhan An Đong bộ lạc ở ngọn nui nay lam vậy, phương xa, tất cả
ngọn nui của An Đong bộ lạc, toan tộc nhan đều bai lạy hướng con trau.
Thien Ngưu to lớn ngẩng đầu, hướng khong trung phat ra một tiếng gầm. Ben dưới
đỉnh nui, chỗ đam An Đong Man Cong lập tức nhấp nhay anh sang choi mắt.
Ánh sang giữ chừng vai giay chậm rai tan biến, ba người To Minh ở ben trong
cũng biến mất.
Thật lau sau Thien Ngưu lại hoa thanh khoi trắng, biến mất tren nhan gian, mọi
thứ trở lại binh thường.
Tren đỉnh nui, bảy người b cả Man Cong nang tay len, từng người im lặng khong
ra tiếng. Qua nửa ngay, An Đong Man Cong, ong lao toc bạc trắng phat ra thanh
am khan khan.
"Ta biết cac ngươi đang nghi ngờ cai gi. Người ten Mặc To, mới nay giết Chu
Nhạc mượn lực lượng Man Khi trong người, hơn nữa từ đầu đến cuối, ta khong cảm
nhận hắn lấy ra linh thạch, chắc khong lien quan đến kẻ sống sot Ham Sơn bộ
lạc."
"Chỉ cần khong lien quan đến kẻ sống sot Ham Sơn bộ lạc thi tốt rồi. Nhưng tu
vi người nay rất quai lạ, khong giống Khai Trần, lại co Man Khi bổn mệnh, lại
co cach tỉ mỉ Khai Trần. Hơn nữa tốc độ của hắn…" Người len tiếng la Chiến
Thủ, ga rất kho hiểu việc nay.
"Thương Lan từng noi người nay rất co thể từng la Khai Trần, bởi vi điều gi đo
ma tu vi bị rơi xuống." Phương Than cắt ngang lời Chiến Thủ, binh tĩnh noi.
Chiến Thủ nghe vậy thi im lặng khong len tiếng.
"Suy đoan của Han Thương Tử giống hệt lao phu, người nay rất co thể la như
thế. Thoi, mặc kệ lai lịch hắn thế nao, chỉ cần khong co ý xấu, cứ giữ lại
hắn, cac người đi xuống đi." Ánh mắt An Đong Man Cong sau thẳm như che giấu
điều gi người ngoai khong biết, chậm rai noi.
Mọi người vang dạ, đứng len rời đi.
"Người co thể khiến Han Thương Tử để ý…trừ hắn năm đo ra bay giờ lại xuất hiện
người thứ hai. Khong biết Mặc To nay co thể giống như hắn năm đo, tai hoa vo
song khong. Hơn nữa ở tren người Mặc To nay, ta co cảm giac nhin đến hắn…" An
Đong Man Cong tự lầm bầm, khoe miệng lộ nụ cười ẩn ý.