Người đăng: Boss
Lời noi sắc ben của ga đan ong trung nien vang vọng trong đỉnh nui yen tĩnh
nay. Ga đan ong lun Khai Trần ngồi cạnh ga sắc mặt binh thường, nhưng khoe
miệng lộ nụ cười.
Mấy người khac như khong nghe thấy, im lặng. Con về ong lao ao xanh tren cao
nhất thi vẫn nhắm mắt, dường như khong them để ý xung quanh.
Hai người ở vong trong thi như To Minh đa đoan, khong phải la tộc nhan An Đong
bộ lạc ma la khach nhom thứ ba tiến vao đường bi mật Ham Sơn.
Hai người nay la một ong lao toc đỏ, một thanh nien khoảng ba mươi tuổi, biểu
tinh binh thản, nhắm mắt khong them nhin việc nay.
"Khoi Thủ, ngươi muốn hắn co tư cach gi chứ? Lời của Phương Than ta chinh la
tư cach!" Tộc trưởng An Đong bộ lạc từ từ mở miệng.
"Tộc trưởng bảo đảm, ta tin tưởng hắn khong co ac ý với An Đong bộ lạc. Nhưng
người tiến vao Ham Sơn co hạn, lần nay đa noi la ba người, vi co hắn xuất hiện
ma bỏ qua Chu NhẮ Nếu hắn co thể chứng minh mạnh hơn Chu Nhạc, ta sẽ chấp nhận
việc nay." Ga đan ong từ đầu đến cuối khong nhin To Minh ma nhin chằm chằm
Phương Than, am trầm mở miệng.
Ga khong chờ Phương Than noi gi thi quat một tiếng.
"Chu Nhạc, nếu ngươi co thể chiến thắng người nay, sẽ khong ai co thể ngăn
ngươi tiến vao đường bi mật!"
Lời ga đan ong trung nien vừa dứt, từ bậc thang len đỉnh nui truyền đến tiếng
cười dai. Ngay sau đo, sương khoi cuồn cuộn, từ cuối bậc thang đi len một
người đan ong cao hơn một met, khong mặc quần ao lộ ra than hinh vạm vỡ, khuon
mặt xấu xi, nhe răng cười tiến len từng bước.
Theo ga tới gần, lực lượng khi huyết menh mong ập đến, đanh tan sương khoi
xung quanh. Ga xuất hiện lam tộc trưởng An Đong bộ lạc nhướng may.
Thậm chi hai khach xếp bằng ben trong cũng mở mắt ra, nghiem tuc nhin ga đan
ong.
Ga đan ong đạp bước tren mặt đất phat ra tiếng bum bum, sau khi đến thi đứng
ben cạnh ga đan ong Khai Trần lun khoe miệng cong len, chắp tay cui đầu hướng
ong lao ao xanh ngồi ben tren, thanh am như chuong vang.
"Chu Nhạc xin chao Man Cong, xin chao Chiến Thủ, xin chao Khoi Thủ." Ga đan
ong noi xong cui đầu hướng ga đan ong lun Khai Trần va người trung nien ao đỏ.
Ông lao ao xanh vẫn nhắm mắt, khong them để ý.
Nhưng Chu Nhạc khong dam trach moc. Ga biết than phận đối phương, nếu Man Cong
của An Đong mở mắt ra gật đầu với ga, người đan ong nay sẽ thấy rất vinh hạnh.
"Chu Nhạc, chinh la người nay thay thế danh ngạch của ngươi, đấu với hắn một
trận đi." An Đong Khoi Thủ, ga đan ong trung nien am trầm mở miệng, chỉ hướng
To Minh."
"Thủ đại nhan, Chu ta ra tay khong co chừng mực, lỡ giết hắn thi…" Mắt Chu
Nhạc biến hung ac nhin chằm chằm To Minh, nhe răng cười như nhin người chết.
"Khong sao, chắc tộc trưởng đại nhan sẽ khong để ý việc nay. Du sao hai ben
chiến đấu, nếu khong thấy xac thi khong nhin ra thực lực." Người noi chuyện
khong phải la ga đan ong trung nien ao đỏ ma la Chiến Thủ lun Khai Trần.
"Mặc To, ngươi từng noi với ta học la Man giết người, hom nay cho Phương ta
xem thử!" Sắc mặt tộc trưởng An Đong bộ lạc trầm xuống. Việc co lien quan To
Minh thi hom qua đa ban xong, hom nay gần tới luc mở ra nghi thức, đối thủ của
y đột nhien phản kich.
To Minh lặng im khong noi. Trước mặt hắn, Chu Nhạc sải bước nhanh tới, mặt đất
vang tiếng chấn. Chu Nhạc than thể cực cao to, vượt xa người thường, bay giờ
chan như nui nhỏ đe xuống. Đặc biệt la diện mạo xấu xi dữ tợn, sợi mau toan
than bỗng phinh ra, hoa thanh ap lực cường đại. Ánh sang đỏ lấp loe nhiễm đỏ
sương mu tren đỉnh nui.
So với ga thi To Minh than thể vốn gầy yếu, du mặc đồ đen che giấu, nhưng độ
cao kem hơn ga đan ong qua nhiều. Hai người đứng chung cho người cảm giac
khong đối xứng.
"Dam cướp danh ngạch của Chu ong nội nha ngươi, chết cho ta!" Chu Nhạc gầm
len, mạnh sải một bước, cả người nhảy len, siết nắm tay phải, trong người phat
ra tiếng rốp rốp dường như la xương cốt va chạm, phat ra lực lượng kinh
người nhanh chong tới gần To Minh. Ga nhe răng cười đấm ra một quyền.
Một đấm nay ga đa chuẩn bị một đem, nhất định phải khiến đối phương dưới quyền
nay khong co một chut lực phản khang, nổ tung, mau thịt bắn ra. Ga hưởng thụ
cảm giac đối phương nổ bởi nắm đấm của minh. Trước kia rất nhiều người chết
dưới sức mạnh của ga. Ten nhỏ gầy trước mắt theo ga nghĩ thi sẽ khong ngoại
lệ.
Thậm chi vi phong ngừa ngoai ý muốn, Chu Nhạc ra tay la dốc hết sức. Sau lưng
ga xuất hiện một bong ảo to lớn. Bong ảo nay la một con vượn khỉ đen khong
tiếng động gầm, cung ga đanh hướng To Minh.
'Khong ngờ Chu Nhạc biến mạnh hơn!' Thanh nien khach bị mọi người vay ben
trong giờ mắt loe tia sang, sắc mặt nghiem nghị.
Ông lao ben cạnh ga cũng nghiem tuc, nhin Chu Nhạc nhe răng cười xong len, lộ
ra suy nghĩ sau xa.
An Đong Khoi Thủ, ga đan ong trung nien ao đỏ lạnh lung nhin. Ga khong cho
rằng Chu Nhạc co thể một đấm giết chết Mặc To, nhưng khi hắn thụt lui thi chắc
sẽ rất chật vật. Phải để người nay biết, An Đong bộ lạc trừ Man Cong ra, khong
phải tộc trưởng noi la co thể.
An Đong Chiến Thủ Khai Trần, ga đan ong lun khoe miệng luon cười thi phan đoan
hơi khac ga đan ong ao đỏ. Ga khong co ý nghĩ ngăn cản Phương Than, thậm chi
theo ga thấy Mặc To bi ẩn khiến ga kho nhin thấu. Ga muốn mượn cơ hội nay nhin
thực lực To Minh.
Mọi người tam tinh khac nhau, ngay cả mấy người luon im lặng cũng nhin qua.
Nhưng khoảnh khắc Chu Nhạc nhanh chong tới gần To Minh thi xảy ra biến hoa
kinh người!
To Minh chẳng những khong tranh đi ma con ngang nhien tiến len một bước, chủ
động keo gần khoảng cach. Giay phut Chu Nhạc cười đien cuồng sat khi đanh ra
một đấm, đang chuẩn bị hưởng thụ xac thịt đối thủ nổ tung thi To Minh nang len
tay phải, một quyền đụng vao nắm đấm của Chu Nhạc.
Bum một tiếng nổ to, la Chu Nhạc từ giữa khong trung rơi xuống, To Minh mặc đồ đen đội mặt nạ đen đứng nguyen tại chỗ, vạt ao phấp phới, nắm đấm tay phải đụng với nắm tay Chu Nhạc.
Vang len thanh am ket ket, Chu Nhạc nhin đến mau thịt, nhưng no bắn ra từ
người ga. Tay phải vỡ tung khiến ga het thảm thiết, dữ tợn thanh mờ mịt, nhe
răng cười thanh kinh hoảng. Vẻ mặt bị hoảng sợ thay thế. Ga cảm giac ro rang
từ nắm tay To Minh truyền đến khi thế mạnh mẽ, khi thế như che trẻ len vao tay
phải, nổ tung cả canh tay xong nhập vao trong người ga. Khoảnh khắc no khuếch
tan, hai chan ga mất cảm giac, canh tay trai va cả người như khong tồn tại.
Trước mắt ga một mảnh đỏ rực, trong mau đỏ ga thấy To Minh thu lại tay phải
phủi ao đen.
Đay la hinh ảnh cuối cung ga trong thấy, sau đo thế giới của ga, đứng lại.
Hai khach bị mọi người vay ben trong ho hấp chợt biến dồn dập, trợn to mắt.
Theo hai người thấy thi tinh hinh xảy ra qua nhanh. Phut chốc than thể cao lớn
như Chu Nhạc biến mất trước mặt To Minh, dần tan thanh tro bụi, một người sống
hoan toan biến mất.
Hinh ảnh khủng bố nay khiến hai người kho tin, anh mắt nhin To Minh co kinh
sợ.
'Khong ne tranh, đap lại một đấm, co thể đanh nat than hinh Chu Nhạc, cai
nay…'
'Hắn thậm chi khong sử dụng nhiều lực khi huyết, bước chan khong đổi một ly,
ro rang đanh chết Chu Nhạc đối với hắn khong đang la gi!'
Cường giả du la ở đau đều sẽ được ton trọng. Hiện giờ To Minh dung hanh động
gianh được sự ton kinh nay.
Mắt tộc trưởng An Đong bộ lạc chợt loe, khuon mặt dần lộ nụ cười nhưng cũng
thầm kinh ngạc. Y biết Chu Nhạc co huyết mạch Ham Sơn bộ lạc, lực lớn vo cung,
tuy sợi mau chỉ hơn bảy trăm sợi nhưng phối hợp bẩm sinh sức mạnh to lớn, du
một số người sợi mau hiều hơn ga đoi chut, muốn thắng cũng khong phải đơn
giản.
Quan trọng la, To Minh chỉ dung một đấm!
Con ngươi An Đong Khoi Thủ co rut, co cảm giac bị tat tai trước mặt mọi người.
Ga khong ngờ rằng Chu Nhạc khong thể đỡ được một đấm của đối phương.
Ga tự hỏi minh đối diện một đấm của Chu Nhạc, du co thể chống cự nhưng tối đa
chỉ đanh lui đối phương, khong thể…giết chết!
Khai Trần Chiến Thủ ben cạnh ga đong lại khoe moi nhếch len, con ngươi co rut
lộ nghiem tuc, Tu vi của ga la Khai Trần, nhin ra một it chi tiết người ngoai
bỏ qua.
'Tỉ mỉ…con co một lực Man Khi…người nay…' Mắt Chiến Thủ chớp loe, từ bỏ ý nghĩ
thăm do.
To Minh vuốt quần ao, mắt lạnh lung nhin An Đong Khoi Thủ mặc đồ đỏ. Ga đan
ong ao đỏ va chạm anh mắt với To Minh, lập tức thấy long lạnh lẽo. Giay phut
toat khi lạnh, To Minh vọt len một bước.
Tốc độ cực nhanh, khoảng cach chưa đến mười met giay lat đa biến mất trước mắt
ga đan ong ao đỏ.
Ga ngay ra, thầm nghĩ khong tốt, đứng bật dậy. Nhưng ga vừa đứng len lập tức
ngừng lại, con ngươi co rut, ngay ngốc nhin To Minh chẳng biết từ khi nao xuất
hiện trươc mặt minh, ngon trỏ tay phải chỉ ở giữa tran.
Ga trong thấy la mặt nạ tren mặt To Minh, khong thấy mặt nạ nay buồn cười nữa
ma la tinh thần chấn động, vẻ mặt hoảng sợ.
Chấn kinh khong chỉ co ga, Khai Trần Chiến Thủ ben cạnh cũng kinh ngạc, hai
mắt loe tia sang, lập tức vận chuyển khi huyết.
"Mặc To, ngươi muốn lam gi!" Chinh tộc trưởng An Đong bộ lạc cũng ngay ra,
đứng bật dậy. Y khong thấy được To Minh lam cach nao đến trước mặt Khoi Thủ.
Mấy người khac cũng chấn động, từng anh mắt tập trung vao người To Minh.
Ngon trỏ tay phải To Minh chỉ ở giữa tran An Đong Khoi Thủ sắc mặt tai nhợt,
anh mắt lạnh lung nhin người trước mặt.
"Hiện tại ta co tư cach chưa?"
"Ngươi…ngươi…" An Đong Khoi Thủ, ga đan ong ao đỏ bay giờ tinh thần rung động,
rất it cảm thấy nguy hiểm sinh mạng như vậy. Ngon tay To Minh tỏa ra ap lực
khiến tinh thần va thể xac ga sắp tan vỡ, cho cảm giac như đối mặt Man Cong.
Lại them sự lạnh lung trong mắt To Minh, khiến ga khong nghi ngờ rằng minh sẽ
chết ngay.
"Ngươi co tư cach!" Một thanh am gia nua chậm rai truyền ra. An Đong Man Cong,
ong lao toc trắng lần đầu tien mở hai mắt ra, nhin hướng To Minh.