Biến Mất Nhiều Năm Qua


Người đăng: Boss

Đay la một co gai mặc ao dai mau tim. Khuon mặt nhỏ nhắn xinh xắn, thoạt nhin
rất thanh tu, voc dang khong cao nhưng yeu kiều động long người.

Da co rất trắng, mềm mại dễ vỡ. Bay giờ co ngồi chỗ To Minh đa ngồi, nhắm mắt,
hang mi dai nhẹ run, khiến cả người co khi chất khac hẳn Han Phỉ Tử.

Loại khi chất nay khac với Han Phỉ Tử lạnh băng, khac với Bạch Linh da tinh ma
kiều mỹ, cho người cảm giac yen tĩnh tựa hoa lan.

Co rất đẹp, nhin khong ra tuổi, bay giờ ngồi đo như hợp thanh một với toa nha.

Phương Than nhin co gai trước mắt, anh mắt lộ ra cưng chiều. Đay la em gai duy
nhất của y, từ nhỏ trong bộ lạc khong được kinh trọng, tu vi khong cao. Tinh
tinh yen tĩnh khiến người dễ dang bỏ qua.

Nhưng khong ai ngờ được, co gai nhin yếu ớt nay lại vi một lý do chỉ Phương
Than biết, lấy tu vi tầng thứ bảy Ngưng Huyết cảnh mười năm trước dứt khoat
vượt Ham Sơn Xich!

Đối với ba bộ lạc Ham Sơn Thanh, Ham Sơn Xich la vật bai tri với người ngoai.
Tộc nhan khong cần đi qua đo, mỗi lần Thien Han tong nhận đệ tử đều chọn từ
tinh anh ba bộ lạc. Mặc du mấy trăm năm qua chưa tới mười người được chọn,
nhưng du sao co hy vọng.

Nếu khong bị chọn ma muốn vao Thien Han tong thi co thể giống người ngoai,
vượt Ham Sơn Xich đạt tư cach.

Khong ai ngờ được, chinh Phương Than cũng khong, em gai y, Phương Thương Lan
lấy tu vi tầng thứ bảy Ngưng Huyết chọn khieu chiến Ham Sơn Xich.

Hinh ảnh mười năm trước thường hiện ra trong đầu Phương Than. Cuối cung co gai
vốn khong được ai chu ý lấy quyết tam va kien cường, khong biết dung cach nao
ma vượt qua đoạn xich thứ sau, co tư cach lam đệ tử Thien Han tong.

Nhin em gai của minh, Phương Than biết du vẻ ngoai co yếu đuối nhưng ben trong
kien cường, chinh y đều thấy khong bằng. Bởi vi y khong co can đảm vượt Ham
Sơn Xich.

"Trước mắt hắn khong phải Khai Trần." Thương Lan mở mắt ra, nhẹ giọng mở
miệng.

"Trước mắt?" Phương Than nhướng may.

"Nhưng hắn khong noi dối, đich thực co thể trị thương cho Mộc nhi." Thương Lan
nang len canh tay ngọc cầm lấy cai ly To Minh từng cầm, binh tĩnh noi.

"A?" Phương Than nhin hướng Thương Lan, trầm giọng noi. "Đay cũng la chỗ ta
nghi ngờ. Vết thương ngay cả em cũng khong thể tieu trừ thi nước thuốc của hắn
sao lam được?"

Thương Lan cui đầu, sắc mặt co chut the lương, nhắm chặt hai mắt.

"Ý…ý anh khong phải như vậy, ai, em…" Phương Than vội vang tiến len, muốn giải
thich nhưng khong biết mở miệng lam sao.

"Anh, việc nay la lỗi tại em. Nhưng thế gian rất lớn, người tai ba rất nhiều,
em thấy Mặc To khong phải noi xạo. Em ngồi đay co thể cảm nhận được một it suy
nghĩ của hắn, hắn khong noi dối việc trị thương." Thương Lan mở mắt ra, binh
tĩnh lại, nhin Phương Than, khẽ noi.

"Hơn nữa người nay lai lịch bi ẩn, cach uống nước la cay nay nhin thi đơn giản
nhưng kỳ thật chinh em trước khi vao Thien Han tong cũng khong biết. Du hanh
động của hắn rất truc trắc, nhưng chinh xac. Hắn nhất định đa trong thấy co
người lam như vậy. Ở đất Nam Thần co thể lam được điều nay khong nhiều, nếu
khong phải em được sư ton yeu thich, thường giup ba pha chế thi khong thể tiếp
xuc tới."

Phương Than nhiu may như đang suy nghĩ cai gi.

"Con nữa…" Thương Lan đặt chen xuống, mắt lộ tia sang kỳ lạ, thi thao. "Du hắn
khong Khai Trần nhưng hắn cho em cảm giac manh liệt hơn sơ kỳ Khai Trần binh
thường. Tren người hắn như tồn tại oan niệm cường giả Khai Trần. Người nay co
lẽ đa từng giết Khai Trần cảnh! Hơn nữa khong chỉ một!"

Phương Than nghe lời nay thi ngay ra, nhin chằm chằm Thương Lan. Nếu khong
phải người nay la em gai y, rất tin tưởng Man thuật của co, khi nghe co noi
vậy chắc chắn y khong tin tưởng.

"Từng giết khong chỉ một Khai Trần?"

Thương Lan nhắm mắt lại, tay phải ấn giữa tran. Co ở trong mắt Phương Than
biến mơ hồ, lat sau hồi phục lại binh thường. Thương Lan mở mắt ra, vẻ mặt mệt
mỏi.

"Tren người hắn co hai tử khi Khai Trần. Cai thứ nhất la gần năm mươi năm
trước, hơi thở rất nhạt nhưng tran ngập khong tan, quai lạ la về mặt thời gian
cho em hai loại cảm giac, một la năm mươi năm trước, loại khac la bốn năm
trước, thật kho phan ro. Con về tử khi thứ hai thi rất ro rang, khoảng một năm
trước, cũng rất nhạt." Thương Lan lộ nghi hoặc, cực kỳ kho hiểu.

Nghe lời của Thương Lan, sắc mặt Phương Than biến trầm trọng. Y hiểu Man thuật
của em gai minh, thuật nay co thể noi la một trong ba đại Man thuật của Thien
Han tong. Nếu khong phải tư chất của Thương Lan vừa đung co thể học được thuật
nay, lại them được sư ton yeu thương thi tuyệt đối kho thể lam được.

Đặc biệt la khi nghĩ đến sư ton của Thương Lan, long Phương Than dấy len nỗi
kinh sợ.

"Cho nen em nghi ngờ co lẽ hắn từng đạt đến Khai Trần, sau đo vi một it ngoai
ý muốn ma rơi tu vi, cho nen mới tạo thanh mơ hồ." Thương Lan chần chờ một
chut, thấp giọng noi.

"Noi vậy thi người nay bi ẩn vượt qua ta đoan trước. Vậy thi cần phải suy tinh
kỹ, rốt cuộc co để hắn tham gia hay khong. Thương Lan, em nghỉ ngơi trước đi,
ta cần thảo luận việc nay với Man Cong." Phương Than noi xong định rời khỏi
nha.

"Anh, lần nay Thien Han tong thu đệ tử sẽ khong chọn trong An Đong bộ lạc ta,
cũng khong co Phổ Khương bộ lạc, sẽ chỉ mang đi một người, chinh la Nhan Phỉ
của Nhan Tri bộ lạc. Việc nay đa định trước, em khong tiện tham gia. Nhưng lần
sau chọn đệ tử thi em co thể để lại vị tri cho Mộc nhi. Con về Mặc To, em đề
nghị nen cho hắn tham gia, nhưng phải để người giam sat. Nếu hắn thật chữa trị
được cho Mộc nhi thi co thể trở thanh khach quý chan chinh của An Đong bộ lạc
ta." Thương Lan xoa tran, nhẹ giọng noi.

Phương Than gật đầu, xoay người rời khỏi nha.

Bay giờ trong nha chỉ con lại một minh Thương Lan, co im lặng ngồi tren ghế
đa, định đứng dậy nhưng do dự một chut lại ngồi xuống. Tay phải nang len vung
trước mặt, thoang chốc trong tay co xuất hiện ba xương thu trắng.

Ba khối xương nay co vo số chữ nhỏ, nhin khong ro, chi chit tỏa anh sang xanh,
toat ra cảm giac tang thương lắng đọng, hiển nhien la vật rất xa xưa.

'Mặc To nay rốt cuộc co lai lịch gi. Sư ton từng noi tien tri va cach tu Man
của minh tới tầng thứ bảy ở trong Thien Han tong rất hiếm thấy, nhưng ở tren
người Mặc To thi lần đầu tien xuất hiện mơ hồ. Một người lam sao tại thời gian
co hai loại khac biệt. Đay chỉ co một giải thich, người nay ở trong ký ức, đối
với người Khai Trần cảnh thứ nhất đa chết la bốn năm, ma thực tế thi khong
phải như vậy! Đay la lần đầu minh gặp chuyện thế nay.' Thương Lan ngẫm nghĩ,
cắn vỡ đầu ngon tay, nặn mau tươi nhỏ tren ba xương thu. Ba xương thu lập tức
hấp thu giọt mau, tỏa anh sang rực ro chiếu rọi toa nha thanh mau xanh am u,
cũng chiếu len khuon mặt Thương Lan.

'Nếu co thể tim hiểu ro việc nay co lẽ sẽ dẫn dắt minh đoi chut. Minh khong
tin co ba khi Ngon Vị sư ton cho minh ma vẫn khong xem!' Hai mắt Thương Lan
chợt loe, thấp giọng rầm ri từ ngữ hơi phức tạp, truc trắc kho hiểu, người
ngoai nghe sẽ mơ hồ, nếu nghe thời gian dai thi rơi vao hỗn loạn.

Thời gian troi qua nửa tiếng sau, hai mắt Thương Lan loe tia sang xanh, ba
xương thu trước mặt bỗng bay len nhanh chong xoay tron giữa tran Thương Lan.
Dần dần, Thương Lan nhắm mắt lại, cơ thể nhanh chong biến mơ hồ, cuối cung gần
như biến mất khỏi toa nha. Khong gian bị vặn vẹo. Nhưng trạng thai nay chỉ keo
dai ba giay lập tức xảy ra biến đổi!

'Đay…đay…đay khong phải năm mươi năm!!!' Than hinh Thương Lan từ mơ hồ biến ro
rang, khuon mặt binh tĩnh bị thay thế bằng tran ngập kinh khủng, trong kinh
khủng lộ ra hoảng sợ va kho thể tin.

'Đay khong phải năm mươi năm ma la…' Ba xương thu ở trước mặt Thương Lan vao
luc nay nổ tung, dường như co lực lượng khong thể hinh dung ngăn cản Thương
Lan.

Khoảnh khắc ba bộ xương vỡ, tiếng trầm đục vang vọng, tất cả vật bằng đa trong
nha đều thanh bụi phấn. Cung luc đo, căn nha bum một tiếng sụp đổ thanh tro
bụi.

Thương Lan hộc mau, lảo đảo lui vai bước, khuon mặt trắng bệch, ngơ ngac như
mất hồn.

Biến cố bất chợt lập tức khiến cả An Đong bộ lạc chấn kinh, hấp dẫn mọi anh
mắt. Chỉ thấy vai cầu vồng bay nhanh tới. Thậm chi ngọn nui phương xa co cầu
vồng bay đến.

Tộc trưởng An Đong bộ lạc la người thứ nhất đến, ben cạnh y con co một ong lao
mặc ao lam. Ông lao đoi mắt sang ngời, khiến người nhin thấy liền cui đầu
khong dam xem nữa.

"Xảy ra chuyện gi!?" Phương Than tới gần, sắc mặt lộ ra sốt ruột nhin Thương
Lan.

Con ong lao thi nhiu may, cẩn thận xem xet xung quanh, sắc mặt bỗng biến trầm
trọng.

"Nơi nay tồn tại khi thế khong thể hinh dung. Han Thương Tử, vừa rồi xảy ra
chuyện gi?"

Thương Lan đứng trong phế tich toa nha, chậm rai khepthật lau sau từ từ mở ra,
đoi mắt tỉnh tao. Co nhin xung quanh, toa nha vốn la một phần của nui, bay giờ
bị hủy thi như đao cai động lớn trong nui. Ở me bia co vo số vết nứt chằng
chịt, dường như ngọn nui khong thể ổn định.

Long co rung động, trầm mặc chốc lat, phức tạp nhin phương xa. Chỗ đo co thấy
trong đam người, To Minh đi chung với Phương Mộc, hiển nhien biến hoa nơi đay
khiến đối phương chu ý.

"Khong co gi, toi nhin thấy thứ khong nen nhin. Anh, em yeu cầu anh hay để hắn
trở thanh khach quý của An Đong bộ lạc ta!" Thương Lan khong đề nghị ma trực
tiếp yeu cầu. Co noi xong khong nhin ong lao ao lam, mệt mỏi xoay người đi
hướng To Minh đứng ở phương xa.

Phương Than ngay ra, đay la lần đầu y nghe thấy Thương Lan noi chuyện kiểu như
vậy. Y im lặng đối mặt ong lao đứng cạnh ra vẻ kho hiểu, noi khẽ với ong vai
cau.


Cầu Ma - Chương #142