Thăm Viếng An Đông


Người đăng: Boss

Biểu tinh của To Minh khong thay đổi, binh tĩnh ngồi đo nhin sương mu nơi chan
trời. Du sương mu thoạt trong kha mỏng nhưng lan tran vo tận, khong thấy cuối,
khiến người co cảm giac như biển sương mu.

Khi trời độc đao như vậy la điều To Minh chưa từng trong thấy. Hắn ở Ô Sơn hơn
mười năm, trừ sang sớm ra rất it co luc tran ngập sương mu. Cang đừng noi
giống như hiện giờ, sương mu che cả trời đất.

'Ngan năm mới co một lần…' To Minh cui đầu, toc dai che lấp khuon mặt, ngồi đo
khong động đậy, dường như sắp rơi vao ngủ say một lần nữa.

'Chủ…chủ nhan, vai ngan ngay mới co một la luc ba bộ lạc mở ra con đường Ham
Sơn Thanh, bay giờ thời gian sắp khong kịp rồi.' Hoa Phong chần chờ một chut,
thấp giọng noi.

To Minh khong len tiếng, mai đến một tiếng đồng hồ sau, sương mu cang đậm hơn
thi mới ngẩng đầu. Hắn chậm rai đứng dậy, đứng tren đỉnh nui, toc bị gio thổi
bay sau đầu, lộ ra vết sẹo nhạt tren mặt.

Nhin sương mu trong trời đất, tay phải To Minh voi vao ngực, khi lấy ra thi
trong tay la bộ ao dai kem trum đầu mau đen. Thay đổi bộ đồ đầy nếp nhăn xong,
hắn lại lấy từ trong tui trữ vật một thứ.

Thứ nay chinh la mặt nạ đen, hắn đội mặt nạ che mặt.

Khoảnh khắc đội mặt nạ, khi thế của To Minh thay đổi, như co như khong, thậm
chi nếu khong cẩn thận cảm nhận thi rất kho phat hiện. Mặt nạ tối đen khiến To
Minh trong am u quai lạ.

Khong nhin thấy biểu tinh hay sắc mặt của hắn, chỉ lộ ra đoi mắt lạnh lung từ
vị tri hai mắt mặt nạ. Lại them bay giờ To Minh mặc đồ đen, toc dai bị giấu
trong ao chỉ co mặt nạ day lộ cảm giac bi ẩn, bay len.

Hoa Phong trong thấy To Minh hiện tại, ngay ra. Ga khong biết vi sao cứ thấy
To Minh như thế nay hinh như từng gXXуⵠđo, nhưng ga chưa kịp suy nghĩ thi To
Minh đa tiến len một bước.

Luc đến To Minh dung tốc độ du khong dốc hết sức nhưng mất cả thang, bay giờ
trong sương khoi menh mong, To Minh chỉ mất sau ngay!

Thời gian sau ngay, hắn từ chỗ bế quan đến phạm vi Ham Sơn Thanh, tuy chưa tới
gần như cũng cach khong xa.

Tren đường đi sương ngay cang đậm, bay giờ khong thể nhin ro chỗ qua xa. Tầm
mắt toan la sương mu, chim muong đều ẩn nup khong dam ra ngoai.

Cả mảnh đất hoan toan tĩnh lặng, chỉ co To Minh xong len mang theo tiếng gio
la thanh am duy nhất.

Lại mất ba ngay, To Minh chạy nhanh hướng Ham Sơn Thanh khiến Hoa Phong suy
nghĩ đủ điều.

Ba ngay sau, To Minh đứng ở ngọn nui khi lần đầu tien hắn đi Ham Sơn Thanh,
nhin trước mặt Ham Sơn Thanh ẩn hiện trong sương mu, va cả ba ngọn nui vay
quanh. Mắt To Minh loe sang, đi tới ngọn nui co An Đong bộ lạc.

Ngọn nui An Đong bộ lạc bị sương khoi bao trum nhưng chỉ la ben ngoai ma thoi,
ben trong mỏng hơn nhiều, co thể thấy kha ro.

Nui rất lớn, cao chot vot, lại them bay giờ lượn lờ sương khoi, khiến người
tại dưới chan nui nhin len co cảm giac minh nhỏ be. To Minh đứng dưới nui An
Đong bộ lạc, ngẩng đầu nhin nửa ngay. Trước mặt hắn co cầu thang rộng hơn mười
met lan tran đến đỉnh nui.

Đay la con đường duy nhất đi An Đong bộ lạc.

'Bỏ lỡ ước hẹn với Phương Mộc, chỉ co thể tới đay.' To Minh thu lại tầm mắt,
cui đầu đi hướng bậc thang.

Ngay luc bước chan hắn mới đạp bậc thang An Đong bộ lạc, ap lực cường đại
giang xuống. Áp lực nay khong phải Man Sĩ tỏa ra ma la từ uy nghi tren cao ep
ben dưới. Cung luc đo, trong nui chậm rai truyền ra thanh am uy nghiem.

"Người đến hay dừng bước! ta đong cửa một thang, khong chao đon bất cứ ai!"

To Minh dừng lại, anh mắt binh tĩnh nhin cầu thang thong len đỉnh nui. Hắn co
thể cảm nhận được ben trong ap lực ẩn chứa uy nghiem khong thể chống cự. Nếu
chống lại ap lực nay thi coi như la kẻ địch cả An Đong bộ lạc.

'Chủ nhan, chung ta nen đi thoi. Đay la lực lượng Man tượng bảo vệ An Đong bộ
lạc tỏa ra, bao trum cả nui, bay giờ la thời gian ngan ngay co một, An Đong bộ
lạc sẽ canh giữ nghiem ngặt, khong cho phep người ngoai đến. Chung ta đừng
cứng rắn xong vao, nếu chủ nhan muốn con đường vao Ham Sơn thi tiểu nhan co
một cach, co thể hoan thanh mong muốn của chủ nhan.' Hoa Phong nhanh chong mở
miệng. Ga biết ro bay giờ ba bộ lạc cường đại, nếu đổi lại la ga thi tuyệt đối
sẽ khong tới đay ma dung cach khac tiến vao Ham Sơn.

'Chủ nhan đừng mạo hiểm, nơi nay…khong thể vượt qua.' Hoa Phong thấy To Minh
khong them để ý minh, vội vang noi tiếp. Ga sợ To Minh tuổi trẻ khong đủ kinh
nghiệm, muốn xam nhập An Đong bộ lạc. Theo ga thấy thi đay la chuyện vo ý
nghĩa. Tự dưng khiến minh mất mặt con chọc giận An Đong bộ lạc, mất nhiều hơn
được.

To Minh im lặng, lat sau thu lại tầm mắt nhin ngọn nui.

"Ta co ý của minh." To Minh chậm rai mở miệng, nhấc chan len đi hướng bậc
thang.

Khi bước chan hắn đạp xuống lần thứ hai, trong nui quanh quẩn tiếng chấn,
thanh am uy nghiem lại truyền ra.

"Kẻ xam nhập, hủy tu vi, đuổi ra Ham Sơn, hay tự lo than!"

Thanh am biến mất nhưng ap lực nui cang khổng lồ, khiến sương mu xung quanh
đều tranh ra.

'Chủ nhan!' Hoa Phong khong hiểu nổi, định khuyen nhủ nhưng To Minh lại bước
ra một bước, theo bậc thang đi từng bước một.

Hoa Phong khong hiểu To Minh. Theo ga nghĩ thi lặng lẽ tiến vao con đường Ham
Sơn mới la cach tốt nhất, điều nay lien quan đến than phận, ga khong muốn lộ
hết ra, gay them rắc rối cho minh.

Nhưng To Minh khong nghĩ vậy. Ba bộ lạc Ham Sơn kiềm giữ Ham Sơn Thanh mấy
trăm năm, tiến vao chỗ bi ẩn khong biết đa bao nhieu lần. Chuyện như vậy, giữa
bộ lạc cảnh giac lẫn nhau, nếu noi khong co nhan số cố định la khong thể nao.

Chẳng những nhan số cố định, thậm chi rất co thể đều la quen biết, vậy một khi
xuất hiện người lạ, chỗ yen nghỉ kia nhất định sẽ bị tất cả bao vay.

Một khi xảy ra chuyện nay sẽ trở thanh tử địch của cả ba bộ lạc. Hanh vi len
lut nay so với bay giờ To Minh xam nhập An Đong bộ lạc cang them đang ghet,
đặc biệt nếu bị phat hiện thi tương đương đưa minh vao đường cung. Du co thể
chạy trốn, coi như co mặt nạ che giấu than phận nhưng kho tranh khả năng bị
phat hiện.

Đay, mới la mạo hiểm!

Cac đường đi nay Hoa Phong co thể chọn, du sao trước đo ga co giao dịch với
Han Phỉ Tử, con la tộc nhan Ham Sơn bộ lạc duy nhất, biết cach khac vao chỗ
yen nghỉ thi khong ai ngoai ý muốn. Nhưng To Minh du sao la người ngoai, nếu
hắn chọn con đường nay thi nguy hiểm qua lớn.

'Cung la tiến vao, so với mạo hiểm giấu đầu loi đuoi, khong bằng quang minh
chinh đại!' Mắt To Minh chợt loe, kien quyết, đứng tại chỗ. Hắn hit sau, phat
ra tiếng noi hướng đỉnh nui.

"Mặc ta tiến đến thăm viếng tộc trưởng An Đong bộ lạc!"

Giọng của hắn hung hồn vang vọng xung quanh, truyền hướng đỉnh nui, vang dội
hồi lau khong tan.

Thời gian chậm rai troi qua, ap lực ngọn nui bỗng biến mất. To Minh mỉm cười
nhấc chan đi len tren, bước len từng bậc thang.

An Đong bộ lạc la một bộ lạc cỡ trung, tộc nhan rất nhiều. Bộ lạc nương vao
nui lan tran xung quanh. Tren đường To Minh trong thấy kha nhiều tộc nhan An
Đong bộ lạc, những người đo lạnh lung nhin To Minh nhưng khong tiến len ngăn
cản.

Nui nay noi chinh xac thi khong co đỉnh. Tren đỉnh nui la mảnh đất bằng phẳng,
tựa như bị cắt xen. Từng kiến truc dựng thẳng vong quanh hinh thanh bộ lạc
trong nui.

Sườn nui cũng la một mảnh đất rộng lớn trống trải. Co một vai kiến truc xay
dựng dựa vao nui đi thẳng tới đỉnh.

Nhưng nơi nay hiển nhien khong phải chỗ duy nhất của An Đong bộ lạc. Đứng tại
đay, thong qua sương mu ngoai nui co thể mơ hồ thấy phương xa, từng ngọn nui
đều co kiến truc tương tự.

Trước mặt To Minh đứng một thiếu nien, chinh la Phương Mộc. Y trong thấy To
Minh thi ngẩn ra. Y chưa từng gặp mặt To Minh, giờ thấy mặt nạ thi hơi do dự.

"Mặc tiền bối?" Phương Mộc lui một bước, nhin To Minh, sắc mặt cảnh giac.

"Dẫn đường đi." Truyền ra giọng khan khan, nghe thanh am nay thi Phương Mộc
thở dai một hơi, sắc mặt cung kinh chắp tay cui đầu hướng To Minh.

"Tiền bối, lần trước co dặn nửa năm sau toi đi tim ngai, nhưng toi co đi ma
khong thấy ngai…" Phương Mộc vừa dẫn đường vừa tố khổ với To Minh.

"Co một số việc chậm trễ thời gian, nen lần nay ta tới thẳng An Đong bộ lạc
cac ngươi." Trong giọng noi của To Minh co ý cười, nhin tộc nhan An Đong bộ
lạc va kiến truc kỳ lạ khiến hắn nhớ tới Ô Sơn.

Tren đường đi, co khong it tộc nhan chao hỏi Phương Mộc, tran ngập than thiện,
nhưng luc thấy To Minh thi liền lạnh lung.

To Minh quan sat thấy trong tộc nhan An Đong bộ lạc, co rất nhiều Man Sĩ,
trong đo số người đạt đến tầng thứ bảy Ngưng Huyết cảnh thi vượt qua Phong
Quyến nhiều.

Thời gian khong dai, co Phương Mộc giới thiệu va dẫn đường mang To Minh đi tới
toa nha trong nui. Toa nha cao hơn mười met, co ba tầng, khi thế bang bạc, từ
xa nhin như đầu da thu to lớn hung tợn gầm hướng khong trung.

"A ba của toi ở ben trong, để toi đến đon tiền bối tới đay." Phương Mộc dừng
bước ngoai toa nha, chần chờ một chut nhỏ giọng noi với To Minh đứng cạnh.

"Tiền bối, co của toi đa trở lại, co la Thien…" Khong đợi Phương Mộc noi xong
thi lập tức trong nha truyền ra giọng nam hừ lạnh.

Phương Mộc im miệng, cười mỉm lui vai bước.

"Mặc huynh, đứa con vo lễ đừng để ý, xin tiến vao gặp mặt." Từ trong nha đi ra
một người đan ong trung nien kha giống với Phương Mộc, mỉm cười nhin To Minh.


Cầu Ma - Chương #140