Người đăng: Boss
To Minh mở mắt ra, con ngươi lần đầu tien lộ ra trong suốt như thủy tinh sau
thẳm. Du hắn khoanh chan ngồi trong động phủ, nhưng đem đến cho Hoa Phong cảm
giac tựa như To Minh dung hợp với xung quanh. Ro rang trong thấy nhưng khong
cảm nhận được.
Đặc biệt la đoi mắt To Minh, khiến Hoa Phong chấn động tinh thần. Loại anh mắt
nay ga khong thấy tren người Huyền Luan, chỉ co Han Phỉ Tử thien tai kia mới
co anh mắt khiến người nhin sẽ chim đắm vao đo.
'Chủ nhan?' Hoa Phong rất khẩn trương. Bay giờ khi ga nhin To Minh thi co cảm
giac toan than bị kim đam. Dường như To Minh tỏa ra khi thế khiến ga sợ hai
khong thể kiềm nen.
To Minh ngoai đầu lại nhin Hoa Phong. Khoảnh khắc mắt hắn va Hoa Phong giao
nhau, than thể ga run bắn len, bản năng bay ra vai met, cơ thể như sắp tan vỡ.
Thậm chi co cảm giac bị mũi ten xuyen thấu tim, tất cả suy nghĩ đều lộ ra
trước anh mắt đối phương, khong thể che giấu một chut gi.
'Chủ…chủ nhan…'
To Minh mỉm cười, uy nhiếp bỗng tan đi, anh mắt biến binh thản như cũ. Cử động
than thể, To Minh đứng dậy, thở ra một hơi.
'Đi đi.' Tay phải To Minh chộp linh thể Hoa Phong, ga lập tức bị hut lấy, cung
với đam hồn Nguyệt Dực đang hoan ho lại quay vao than thể To Minh.
Nhưng lần nay khong cần hồn Nguyệt Dực canh gac Hoa Phong, ga đa ngoan ngoan
khong dam cử động. Ở trong người To Minh, ga lần nữa cảm nhận sự tồn tại va uy
nhiếp của kiếm nhỏ. Ga cang kinh sợ To Minh hơn.
Loại kinh sợ nay đến từ To Minh thần bi. Mai đến hiện nay Hoa Phong vẫn khong
thể hiểu nổi, vi sao bau vật của minh trong thấy To Minh thi như gặp chủ nhan
thất lạc nhiều năm.
Hoa Phong thậm chi khong thể đoan ra tu vi của To Minh. Ga khong biết To Minh
co bao nhieu sợi mau, nhưng mơ hồ đoan được nay hắn co kiếm nhỏ xanh, chỉ sợ
du gặp Huyền Luan cũng sẽ khong thua ngay lập tức.
To Minh đi ra khỏi hang. Giờ ben ngoai đa la buổi trưa, nắng rực rỡ rơi tren
người biến thanh ấm ap. To Minh đứng đo nhin trời xanh may trắng, mắt chậm rai
loe sang.
'Cơ duyen ẩn trong nguy hiểm. Lần nay minh co thể được thanh kiếm nay cũng vi
trả gia nguy hiểm. Nhưng tất cả, đang!' To Minh nang len tay phải sờ giữa
tran. Ấn ký kiếm ở tran hắn con lấp loe, nhưng bị To Minh sờ thi tần suất chớp
ngay cang chậm, lat sau đa biến mất.
'Kiếm nay cho minh cảm giac rất than thiết, no cũng khong bai xich minh. Con
về bai cỏ đỏ người ngoai dung thi bị hut khi huyết kho giữ lau, nhưng minh
dung thi khong co cảm giac nay, ngược lại con thấy ở ben trong rất an toan.
Hai vật phẩm đều la di vật của tổ tien Ham Sơn bộ lạc. Trừ phi minh co lien
quan đến y…' To Minh nhắm mắt lại, đon gio đứng yen trước cửa hang.
'Kiếm ở trong người minh mở ra con đường mau thịt. Đường nay khiến minh ở
trong trời đất hấp thu lực lượng keo dai Khắc Ấn thuật!' To Minh mạnh mở mắt
ra, đay la lợi ich lớn nhất trừ lấy được kiếm nhỏ ra. Đứng tại đay, hắn co thể
cảm nhận đất trời xung quanh co một hơi thở bay đến, thuận theo lỗ chan long
rot vao. Hiện giờ tuy chỉ la sợi chỉ mỏng, nhưng nếu keo dai thi một ngay nao
đo sẽ biến thanh biển rộng song dữ.
'Đay la loại tu hanh hoan toan khac với khi huyết. Luc trước minh tu luyện la
ngưng tụ huyết mạch hoa thanh lực lượng khiến than thể mạnh mẽ. Co lực lượng
than thể mạnh mẽ, đay chinh la Ngưng Huyết. Loại tu hanh nay hiển nhien khong
phải tu huyết mạch, ma la hơi thở tồn tại trong trời đất. Nếu đa vậy, minh co
thể gọi cach tu hanh nay la ngưng khi!"
'Ngưng Huyết co thể cho minh lực lớn vo cung, dung huyết thi triển nhiều Man
thuật. Con khi ngưng khi thi tac dụng hiện tại chỉ co hai nhưng cực mạnh!'
To Minh khong bấm đốt tay niệm thần chu, cũng khong lấy ra thạch tệ nắm lấy
nhưng động ý nghĩ, lập tức trong vong hai trăm met, từng gốc cay ngọn gio đều
hiện ra trong đầu.
Cung luc đo, giữa tran To Minh kiếm ấn đa tan đi lại lấp loe. Ánh sang xanh
loe sang, kiếm nhỏ bay ra khỏi tran To Minh, như tia chớp bay thẳng đến phương
xa, tốc độ rất nhanh, mắt thường khong trong thấy.
Từng đợt sang choi loa vong quanh hai trăm met, lấp lanh khong ngừng. Nhưng
chỉ co thể vẻn vẹn hai trăm met, rời khỏi khoảng cach nay thi anh sang xanh sẽ
ảm đạm, bay khong ổn định.
Nhưng trong mắt To Minh thi hai trăm met đa đủ rồi.
Tuy nhien, kiếm nhỏ cũng khong đơn giản, chỉ vai giay To Minh đa co cảm giac
đầu đau đớn, tầm mắt mơ hồ. Trong người mới bị mở ra con đường mau, khi khong
dễ dang ngưng kết đa tieu tan, khiến hai trăm met trong đầu hắn khong ngừng
thu nhỏ, hiển nhien la do tieu hao qua lớn.
'Năm giay la đủ, nếu hơn nữa thi minh sẽ rất kho chịu đựng.' To Minh nhanh
chong cất kiếm nhỏ vao giữa tran, đầu rất đau, nhưng hấp thu khi trời đất
khong thể tăng tốc, chỉ co thể để chung chậm rai hut vao người minh, ở trong
mạch mau.
'Loại tu hanh ngưng khi nay chắc sẽ khong chậm đến thế, co lẽ minh khong biết
cach hấp thu nen hiện tại chỉ co thể như vậy. Nhưng tổ tien Ham Sơn bộ lạc co
lẽ co cach nhanh chong hấp thu.' Tay phải To Minh đụng vao tui trữ vật trong
ngực, lập tức ban tay xuất hiện vien thạch tệ trắng. Nắm lấy no, hắn cảm giac
ro rang trong thạch tệ tồn tại khi giống hệt, đang nhanh chong bị than thể hấp
thu, đau đầu dần biến mất, trở lại binh thường.
Chẳng qua thạch tệ trắng biến ảm đạm chut.
'Kho trach Han Phỉ Tử va Huyền Luan đều muốn cướp, cach tu hanh khac với Ngưng
Huyết nay nếu phối hợp đung, uy lực khong nhỏ. Xem ra thật nen đi chỗ tổ tien
Ham Sơn bộ lạc một chuyến…' To Minh tiến len một bước, rời khỏi hang động. Hắn
khong quay lại ma đi cang sau trong rừng.
'Sơn Linh Dược đa mất hiệu lực, cũng nuốt hết Man huyết rồi, bay giờ khi huyết
minh tran đầy, sợi mau tăng khong it, la luc nen huyết hỏa trung trung! Một
khi thanh cong, tu vi sẽ lại tăng, từ nay về sau khong con la kẻ yếu. Phối hợp
với kiếm nhỏ ngưng khi va hồn Nguyệt Dực, dốc hết sức co phải sẽ thắng được
Khai Trần?' To Minh vẻ mặt tran đầy mong đợi va cố chấp.
Lien tục chạy nửa thang, To Minh cach Ham Sơn Thanh đa rất xa. Nơi đay một
mảnh trống trải, trời rất xanh, day nui trập trung. Chỉ nghe chim muong gầm
gừ, khong thấy bong người.
Mảnh đất hoang vu nay la chốn To Minh chuẩn bị bế quan. Hắn phải tiến hanh
huyết hỏa trung trung lần thứ năm, lần nữa tăng sợi mau.
Khi huyết hỏa trung trung sẽ khiến trời đất biến đổi khac thường. Nhưng trong
vung đất hiếm thấy dấu chan người nay, sẽ it co khả năng bị người lạ phat
hiện.
Tren đỉnh một day nui, To Minh ngồi xếp bằng đa qua bảy ngay. Bảy ngay nay hắn
khong động đậy, chim đắm trong vận chuyển khi huyết chờ trăng tron đến.
Lại qua ba ngay, đem tối buong xuống, bầu trời tối đen, nhưng tren trời vầng
trăng sang treo cao. Trăng nay khong phải lưỡi liễm ma la hinh tron!
Giay phut trăng tron, To Minh ngồi im tại chỗ mười ngay bỗng mở mắt ra. Hoa
Phong trong người hắn đa bị khắc ấn giam cầm, khong thể nhin tinh hinh ben
ngoai. Bi mật của To Minh khong thể cho ai khac biết.
Trong hai mắt hắn co bong trăng. Ngẩng đầu nhin trăng tron, To Minh thở ra một
hơi. Vận chuyển khi huyết co tiếng bum bum vang vọng.
Đay la sau khi To Minh hấp thu hết Man huyết lần đầu tien bộc phat khi huyết
hoan toan.
Bốn trăm sợi mau chớp mắt tran ngập toan than To Minh. Ánh sang đỏ lấp loe
nhuộm đỉnh nui thanh mau đỏ. To Minh sắc mặt trầm trọng, bong trăng cang ro
rang trong con ngươi, sợi mau lại lộ ra.
Từ bốn trăm sợi len đến bốn trăm sau mươi sợi. Sợi mau chi chit bao trum cả
người To Minh, khiến anh sang đỏ tỏa quanh người cang biến đậm.
Nhưng đay chưa phải la cực hạn của To Minh. Hắn hit sau, khoảnh khắc đay mắt
co tơ mau. Tơ mau khong phải vi giận dữ hay kich động ma khi khi huyết đạt đến
đỉnh điểm, vận chuyển, khiến hai mắt hắn tụ mau tạo thanh.
Ngay sau đo, sợi mau tren người To Minh lại hiện cang nhiều. Bốn trăm bảy mươi
sợi, bốn trăm tam mươi sợi, bốn trăm chin mươi sợi. Mai đến năm trăm mười sợi
thi khi thế mạnh mẽ bộc phat từ người To Minh.
Đay la từ khi hắn hấp thu hết Man huyết bay ra tu vi mạnh nhất hiện nay! Man
vốn khong thể đem đến tac dụng lớn như vậy, To Minh co thể tăng nhiều sợi mau
như thế, co lien quan rất lớn đến mấy năm nay dung Sơn Linh Dược. Du Sơn Linh
Dược đa mất hiệu lực nhưngcon lại cặn ở trong người hắn ẩn chứa chut hiệu quả,
bị Man huyết kich động như thanh tẩy toan than, bị khai thac tiềm lực phạm vi
lớn, mới kinh người như vậy.
Sau tầng thứ tam Ngưng Huyết cảnh, đạt đến số lượng sợi mau tầng thứ chin, thứ
mười, thứ mười một, khong con cố định nữa. Hễ đột pha năm trăm sợi mau đều
được gọi la hậu kỳ Ngưng Huyết.
Du xưng ho giống nhau nhưng mỗi người co khac biệt. Năm trăm sợi mau la hậu kỳ
Ngưng Huyết. Bảy trăm tam mươi mốt sợi mau cũng la hậu kỳ Ngưng Huyết. Chin
trăm sợi mau vẫn la hậu kỳ Ngưng Huyết. Thậm chi la chin trăm bốn mươi chin
sợi mau cũng được gọi la hậu kỳ Ngưng Huyết.
Chỉ co qua chin trăm năm mươi sợi mau, mới bị gọi la tron Ngưng Huyết cảnh!
Nhưng người như vậy rất it thấy. Nếu co thể được tới tren chin trăm tam mươi
sợi mau, vậy la trong truyền thuyết hoan thanh Ngưng Huyết cảnh, người như thế
du ở đại bộ lạc cũng rất hiếm thấy.
Trong người To Minh hiện ra tất cả khi huyết. Hắn nhin trăng tren trời, hai
mắt ẩn chứa lửa, cả người như bốc chay, từ xa nhin lại tựa như người lửa.
Hắn sắc mặt binh tĩnh, chậm rai nang tay len, cắn đầu ngon tay cho chảy ra mau
tươi, boi vao tren con mắt trai. Khi mau đụng với lửa, đốt chay ý niệm cường
giả của To Minh.
Giờ phut nay, huyết hỏa trung trung!