Phân Biệt Đãi Ngộ


Người đăng: Boss

To Minh điều chỉnh ho hấp, mắt sang ngời nhin cai hộp thoạt trong binh thường,
ngồi xếp bằng trong động phủ, long khẩn trương.

Hắn rất mong chờ vật ben trong hộp. Hắn muốn biến co thể khiến Nhan Tri bộ
lạc, Phổ Khương bộ lạc, An Đong bộ lạc năm đo phản loạn cướp đi bốn bau vật
cai cuối cung rốt cuộc la gi.

Bốn bau vật nay co thể khiến ba bộ lạc nổi len sat ý, bay giờ con lại một
khiến Huyền Luan khat vọng, Han Phỉ Tử tham lam. Họ thậm chi khong dam truyền
ra ngoai. Bau vật như vậy khiến To Minh cang khẩn trương.

'Vật nay vốn khong thuộc về minh.' To Minh thầm nghĩ.

Hắn co thể tới đay chỉ la trung hợp kỳ duyen. La Hoa Phong tinh kế keo hắn va
vong xoay nay, từng bước một, từ tranh ne Huyền Luan, cướp Hoa Phong, đến đấu
tranh với ga, cuối cung con thắng hiểm Han Phỉ Tử.

Mai đến khi đo hắn vẫn chưa co được chỗ đặt vật nay. Luc trước Hoa Phong noi
va bay giờ chỗ To Minh đứng hoan toan khac nhau.

Chỉ khi Hoa Phong thanh người, hầu To Minh mới chan chinh biết chỗ giấu bảo
vật, đi đến đay.

Nhin cai hộp trước mặt, To Minh biểu tinh phức tạp. Hơn một năm nay hắn trải
qua rất nhiều chuyện, nhưng kho khăn thi khong bao nhieu, giờ nghĩ lại thật ly
kỳ.

Hit sau, To Minh kiềm chế nỗi long, nang len tay phải chậm rai đặt tren mặt
hộp. Hắn định cầm lấy nhưng khoảnh khắc tay phải đụng vao cai hộp, lập tức
vang len tiếng rit sắc nhọn. Tiếng rit mang theo manh lực xuyen thấu, như dấy
len gợn song vo hinh khuếch tan xung quanh.

Thanh am ket ket vang vọng, chỉ thấy vach đa quanh hang trong chớp mắt xuất
hiện vo số vết nứt. Từng vệt rất sau, co một it xuyen qua cả đa lộ anh nắng
chiếu vao.

Nếu chỉ thế thi thoi, nhưng quanh người To Minh, lấy hộp đa lam trung tam, mặt
đất cũng vang tiếng ket ket. Xuất hiện từng vết nứt lan tran cả hang.

Biến đổi đột ngột khiến tinh thần To Minh chấn động, cũng khiến Hoa Phong kinh
ngạc. Ga mờ mịt khong biết rốt cuộc xảy ra chuyện gi. Năm đo ga đụng vao hộp,
thậm chi mở no ra thi khong xuất hiện chuyện như vậy.

'Chủ nhan, cai nay…cai nay…' Ga sợ To Minh hiểu lầm, vội vang muốn giải thich.

Nhưng To Minh khong để ý đến ga, nhắm mắt lại, khoanh chan, giữ động tac tay
phải chạm hộp đa, hồi lau sau thở dai một hơi.

"Ta biết." To Minh trầm giọng mở miệng.

Hắn tin tưởng Hoa Phong đung thật khong biết việc nay. Quan trọng hơn, tiếng
rit đột nhien xuất hiện du khiến hang rạn nứt, khiến mặt đất đầy khe ranh
nhưng khong thương tổn hắn chut gi.

Bay giờ trong hộp đa vẫn truyền ra tiếng rit, thanh am nay Hoa Phong nghe rất
la choi tai, dường như linh thể biến khong ổn định. Nhưng To Minh lại cảm thấy
khong biết vi sao co sự than thiết!

Tiếng rit nay dường như đang hoan ho, đang kich động. Như bị phong ấn mấy trăm
năm, rốt cuộc đợi đến người thức tỉnh no.

Đo la cảm giac rất kỳ lạ, nhưng trong long To Minh cực kỳ ro rang. Hắn co thể
cảm nhận được, vật trong hộp đang keu gọi minh.

Tim hắn đập nhanh, mỗi lần nhảy len đều khiến tiếng rit cang vang. Đến cuối
cung, hộp đa tự chấn động, ben trong truyền đến tiếng bum bum. Dường như bảo
vật ben trong muốn xong ra.

Ánh sang xanh lấp loe tỏa ra từ khe hở hộp đa. Chiếu rọi mặt To Minh xanh xao.
Hoa Phong thấy hinh ảnh nay thi trợn to mắt. Ga khong thể tin bau vật thuộc về
Ham Sơn bộ lạc, bị To Minh dung tay đụng tới lại như co linh tinh, biểu hiện
ra như vậy, khiến đầu oc ga trống rỗng, mờ mịt, thậm chi hơi đau long. Giống
như thứ minh cung phụng mấy trăm năm chẳng them để ý minh, nhưng ngay kia thấy
người ngoai thi kich động như gặp phải chủ nhan.

Loại cảm giac vớ vẩn nay khiến Hoa Phong sửng sốt.

Trong hộp lấp loe anh sang xanh, tiếng rit ngay cang kịch liệt, dường như sốt
ruột thuc giục To Minh mau mở hộp để no đi ra. To Minh cảm nhận được tiếng keu
gọi ngay cang manh liệt. Hắn hit sau, tay phải ấn hộp đa, vỗ một cai, lam theo
cach Hoa Phong chỉ đưa vao lực khắc ấn.

Hộp đa chấn động, bật mở.

Khoảnh khắc mở ra, anh sang xanh bỗng khuếch bao phủ cả hang trong mau xanh.
Cung luc đo, anh sang cang đậm hơn loe ra từ caiộp, tiếng rit gao thet, bay
nhanh giữa khong trung hang hoa thanh từng cầu vồng xanh.

Co khi thế sắc ben ập đến lam vach đa quanh hang nứt ra, mọi nơi đều co. Khi
thế lanh liệt nay khiến To Minh dựng đứng long tơ, cổ họng kho khốc, co cảm
giac đối mặt Khai Trần. Sợi mau trong người bung phat như muốn khang cự. Theo
hắn cảm giac thi hinh như khi thế nay vượt qua Khai Trần!

Nhưng giay phut khi huyết trong người To Minh sắp bung nổ thi luồng sang xanh
chợt loe bay thẳng tới chỗ hắn, tốc độ rất nhanh. To Minh cảm thấy minh am
hiểu nhất tốc độ nhưng khong thể tranh ne, chợt kinh sợ thi anh sang xanh như
xuyen qua khong gian, xuất hiện gần giữa tran To Minh.

Tran To Minh ướt đẫm mồ hoi, nhin anh sang xanh trước mắt. Lần nay hắn nhin
thấy ro, đay rốt cuộc la bau vật gi!

Đay la một thanh kiếm!
Một thanh kiếm co thể bay!

Một thanh kiếm mau xanh, mặt tren khắc đồ an phức tạp To Minh chưa từng thấy!

No chỉ dai bảy tấc, co thể nắm trong tay, toan than lạnh lẽo tỏa khi thế cực
kỳ lanh liệt. Lưỡi kiếm cực sắc ben, dường như chỉ khẽ động co thể đam vao
tran To Minh.

Tren tran hắn dần xuất hiện ấn ký kiếm, lấp loe lộ ra uy nghiem.

Hoa Phong đứng một ben nhin To Minh, sắc mặt ngơ ngac. Đến tận bay giờ ga kho
thể hiểu nổi, vi sao bau vật của minh, minh va hắn mở hộp cach giống nhau lại
phan biệt đai ngộ như vậy.

May hiện giờ ga la linh thể, nếu khong rất co thể nghĩ khong ra va khong cam
long sẽ buồn bực hộc mau.


Cầu Ma - Chương #137