Nó Gọi Là Túi Trữ Vật!


Người đăng: Boss

To Minh tum lấy Hoa Phong ở trong rừng chạy với tốc độ nhanh nhất. Hắn vừa
chạy vừa nuốt Nam Ly Dược để trị thương, lien tục đi nguyen ngay mới tạm thả
lỏng.

Rừng cang sau thi cang nhiều nguy hiểm. Tren đường đi To Minh thấy vai thực
vật va manh thu khiến da đầu hắn mat lạnh, may la tốc độ hắn cực nhanh mới từ
xa tranh kịp.

Trong canh rừng như khong co tận cung To Minh khong tim thấy ngọn đồi nao,
khong co hang động nghỉ ngơi. Nhưng chỗ nay co nhiều cay to, thậm chi la đại
thụ to cỡ vong tay mười người.

Tim một đại thụ như vậy, To Minh đao rỗng ben trong hinh thanh chỗ tru ngụ, mở
bai cỏ đỏ phong vệ, đặt Hoa Phong sang ben, minh thi khoanh chan nhắm mắt trị
thương.

Nhưng luc hắn trị thương thi tay cầm một khối thạch tệ vẫn thi triển Khắc Ấn
thuật, bao phủ trăm met xung quanh, cẩn thận cảnh giac.

Mai đến khi sắc một mảnh tối đen, To Minh mở mắt ra, lạnh lung nhin Hoa Phong
đang hon me.

Cả người Hoa Phong mọc thảo dược, nếu bỏ ga trong canh rừng thi tựa như thực
vật, co người đi ngang cũng kho nhin ra đay la người hấp hối.

To Minh nhin chằm chằm Hoa Phong nửa ngay, chỉ vao tran Hoa Phong. Lập tức
giữa tran Hoa Phong bay ra một đoan sang ảm đạm, nếu khong phải To Minh thi
triển Khắc Ấn thuật thi khong nhin thấy đoan sang nay.

Bay giờ mắt hắn thấy ro trong đoan sang tồn tại một người. Cai người nhỏ xiu
nay ro rang la Hoa Phong. Hiện tại Hoa Phong vẻ mặt kinh sợ run lẩy bẩy lien
tục quỳ lạy To Minh ý xin tha thứ.

"Ta vốn khong muốn cho ngươi cảm nhận thống khổ, sau khi ta luyện xong thi
ngươi cứ thế chết đi, nhưng cừu của ngươi ta sẽ trả giup. Nhưng bay giờ ta đa
đổi ý." To Minh chậm rai mở miệng.

Người kia cang run dữ dội, vẻ mặt sợ hai mở miệng. Trong đầu To Minh truyền
đến thanh am yếu ớt của Hoa Phong.

'Hứa huynh tha mạng, Hoa Phong biết sai rồi, lần nay thật sự sai rồi. Xin Hứa
huynh cho ta một cơ hội, cho ta một cơ hội nữa thoi!' Thanh am của Hoa Phong
rất yếu ớt nhưng tran ngập cầu xin.

"Cho ta lý do khong giết ngươi!" To Minh nang ta phải, ngưng tụ một tia Khắc
Ấn thuật ở ngon trỏ.

Nhin hanh động của To Minh, Hoa Phong lập tức keu len. Ga tiếp xuc với To Minh
mấy lần, mỗi lần đều chịu thiệt lớn, đương nhien rất sợ hắn. Lại them bay giờ
thấy sắc mặt To Minh am trầm, co cảm giac tai vạ đa đến.

'Hứa huynh, nếu…nếu huynh giết ta thi sẽ khong được đến bau vật. Ta đa noi dối
chỗ giấu bau vật…"'

To Minh lạnh lung nhin Hoa Phong, ngon trỏ tay phải chậm rai chỉ, động tac rất
chậm tạo ap lực cang lớn cho Hoa Phong. Áp lực lằn ranh sống chết khiến Hoa
Phong tan vỡ tự tin. Ga co thể cảm nhận được thanh nien trước mắt khong giống
với lần đầu minh gặp, dường như trải qua những chuyện nay khiến tam tri trưởng
thanh hơn nhiều.

'Ngươi đừng giết ta, ta sẽ đưa bau vật cho ngươi! Đưa hết cho ngươi! Con một
it bi mật ta biết về nơi tổ tien Ham Sơn bộ lạc ngủ yen, những chuyện ma ba bộ
lạc cũng khong biết…' Hoa Phong nhanh chong mở miệng nhưng ngon trỏ của To
Minh khong tạm dừng cach Hoa Phong khong đủ bảy tấc.

Áp lực vo hinh to lớn khiến Hoa Phong lộ ra tuyệt vọng, vội noi tiếp.

'Ta biết cach sử dụng bai cỏ đỏ chinh xac…ta con biết bi mật mặt nạ. Ta…ta…ta
co ich với ngươi, ta biết quan hệ giữa ba bộ lạc Ham Sơn Thanh va nhan vật
quan trọng trong bọn họ. Ta ở Ham Sơn Thanh co phong, ben nay con co động phủ,
rất bi ẩn, người khac khong biết, ta đều đưa ngươi…ta…' Hoa Phong noi năng lộn
xộn, run rẩy nhin ngon tay To Minh cach ga ngay cang gần, giờ chỉ con ba tấc.

'Kinh nghiệm của ta nhiều hơn ngươi một chut, ta co thể giup ich cho ngươi, ta
biết hết mọi thứ ben nay. Co ta trợ giup, ngươi ở đay như ca gặp nước!!!' Noi
đến cuối cung Hoa Phong cao giọng het, tuyệt vọng nhắm chặt hai mắt. Ngon tay
To Minh chỉ cach ga một tấc thi tạm dừng.

"Ta khong tin ngươi." To Minh chậm rai mở miệng.

Hoa Phong lập tức mở mắt ra, trong mắt lộ khao khat sống, dường như cau noi
của To Minh la cọng cỏ duy nhất chộp lấy trước cai chết, ga khong thể buong.

'Ngươi tin ta đi, ta co thể nhận ngươi lam chủ nhan. Việc nay rất dễ dang.
Ngươi…ngươi ngưng tụ Khắc Ấn thuật thanh một điểm ấn len người ta, sau khi
dung hợp với ta thi ta chỉ co thể trở thanh một phần Khắc Ấn thuật của ngươi,
chỉ cần ngươi động ý nghĩ thi co thể giết ta, ta khong thể phản khang. Hơn nữa
ta lập tức la Khai Trần cảnh, sẽ giup ich rất lớn cho ngươi. Chung ta co thể
đi giết Huyền Luan, dung than thể y tạo thanh con rối cho chủ nhan luyện
chế…ta…'

Khong đợi Hoa Phong noi xong, To Minh mạnh chỉ xuống, ấn vao giữa tran Hoa
Phong nhỏ xiu. Hoa Phong the lương het, mắt thấy người nhỏ xiu trong đoan sang
nhanh chong ảm đạm, vai giay sau sẽ biến mất. Một khi tan biến thi Hoa Phong
thật sự chết, coi như than thể co sức sống nhưng thực tế tren đời đa khong con
người ten la Hoa Phong.

"Đến luc nay ma ngươi con muốn hại ta!" To Minh lạnh lung mở miệng.

'Ta khong co…lần nay thật sự khong…' Hoa Phong het thảm, tiếng noi ngay cang
yếu ớt. Đoan sang đa tan đi hơn phẩn nửa. Mặt ga lộ chua xot, chậm rai khep
mắt.

Khi người nhỏ xiu trong đoan sang sắp tan biến thi mắt To Minh loe sang, ngưng
tụ Khắc Ấn thuật thanh một điểm, dung hợp vao.

Hoa Phong nhỏ xiu lập tức từ tan biến thanh ổn định, sắc mặt lộ thống khổ,
nhưng mắt mở ra thi tran ngập vui sướng va khao khat sống. Ga khong phản
khang, mặc kệ dung hợp. Nửa tiếng sau, khi đoan sang ổn định thi ga quỳ trước
mặt To Minh, biểu tinh ton kinh.

Cung luc đo, trong đầu To Minh co them một suy nghĩ. Suy nghĩ nay hinh như
lien tiếp với Hoa Phong, chỉ cần động ý nghĩ thi co thể hoan toan xoa mất.

"Ta biết ngươi khong cam long." To Minh nhin Hoa Phong nhỏ xiu, chậm rai mở
miệng.

'Tiểu nhan…khong dam…' Hoa Phong cười khổ, nhin To Minh, lại cui đầu.

"Ta co thể cho ngươi một cơ hội. Nếu ngươi hết long giup ta, trăm năm sau ta
sẽ cho ngươi tự do." To Minh binh tĩnh noi, nhin Hoa Phong.

Hoa Phong nghe lời nay thi mạnh ngẩng đầu nhin To Minh.

'Chủ nhan noi thật chứ?'

"Ngươi va ta khong co hận thu sau, từ đầu đến cuối đều la ngươi tinh kế ta, ta
luon chống cự, vi sao phải lừa ngươi?" To Minh lạnh lung noi.

Hoa Phong im lặng, long đắng cay, lat sau mắt lộ kien quyết.

'Chủ nhan hay lấy ra mặt nạ trong tui trữ vật của ta. Mặt nạ nay la vật phỏng
chế của tổ tien, tuy noi khong sanh bằng nhưng đội vao, thi triển Khắc Ấn
thuật khong cần linh thạch.'

"Tui trữ vật? Linh thạch?" To Minh ngay ra.

'Chủ nhan khong biết cũng khong lạ, tui đo it co người biết, tiểu nhan từ điển
tịch trong tộc mới biết được, la vật tổ tien để lại, gọi la tui trữ vật. Con
về linh thạch la thạch tệ Man tộc chung ta.' Hoa Phong giải thich.

To Minh nhin Hoa Phong, từ trong ngực loi ra tui mau tim, lấy ra mặt nạ.

'Chủ nhan đung la cẩn thận, nếu trước kia ngai đội mặt nạ thi…' Hoa Phong cười
khổ thản nhien noi.

Du ga khong noi xong nhưng To Minh đa hiểu. Hắn thấy Hoa Phong cố sức nang len
tay phải chỉ vao mặt nạ, thoang chốc giữa tran mặt nạ tỏa anh sang. Ánh sang
bị Hoa Phong hoan toan hut vao người, khiến than thể vốn ảm đạm rất nhanh tran
đầy.

'Xin chủ nhan từ tui trữ vật lấy ra một vien linh thạch đỏ.' Hoa Phong nhẹ
giọng noi.

"Bộ dạng hiện giờ của ngươi la cai gi?" To Minh khong lập tức lấy ra ma nhin
Hoa Phong, chậm rai mở miệng.

'Ta khong ro lắm, la tu luyện Khắc Ấn thuật lau dai sau biến thanh. Trong điển
tịch tổ tien để lại co noi tới trạng thai nay, gọi la linh thể. Du rất yếu ớt
nhưng chỉ co Khai Trần cảnh tu luyện Khắc Ấn thuật mới co được. Nếu đạt tới Tế
Cốt cảnh, người luyện Khắc Ấn thuật trong người sẽ co linh hồn gọi la linh
anh, thậm chi nếu mạnh hơn nữa, đạt đến Man Hồn cảnh trong truyền thuyết thi
gọi la nguyen thần. Đang tiếc rất nhiều điển tịch đều bị ba bộ lạc cướp đi
hết, mấy thứ con lại cũng bị Huyền Luan cướp rồi. Nếu khong thi chủ nhan co
thể tự xem.' Hoa Phong nhỏ giọng noi.

"Ngươi muốn linh thạch đỏ lam gi?" To Minh trầm ngam giay lat, anh mắt lạnh
lẽo.

'Chủ nhan yen tam, nếu tiểu nhan đa định nhận chủ, lại co ước hẹn trăm năm thi
sẽ khong phản bội. Tiểu nhan muốn linh thạch đỏ la để dung nhập vao linh thể
của ta, mượn lực lượng từ no lần nữa dung hợp với mặt nạ. Sau nay chủ nhan đội
mặt nạ thi khong cần cầm linh thạch cũng co thể thi triển Khắc Ấn thuật. Chỉ
cần linh thạch đỏ vỡ nat thi đổi linh thạch khac la được. Hơn nữa mặt nạ co
hiệu quả thay đổi hơi thở. Tiểu nhan chỉ dung hai lần, người trong thấy đa bị
ta giết hết. Nếu chủ nhan đội vao cũng khong cần lo bị người phat hiện co lien
quan đến ta. Ta co thể nương dựa mặt nạ dung kinh nghiệm của minh giup chủ
nhan.' Lời Hoa Phong co lớp co lang, hiển nhien đa từ luc trước kinh hoảng sắp
tan vỡ hồi phục lại, lần nữa biến thanh Hoa Phong tam kế sau.

Mắt To Minh chớp loe, nhin chằm chằm Hoa Phong, lat sau bỗng mở miệng.

"Khong cần, ta vẫn quen dung thạch tệ thi triển. Về mặt nạ thi ta con co tac
dụng khac. Con ngươi…" Tay phải To Minh nang len vung giữa khong trung. Lập
tức xuất hiện rất nhiều Nguyệt Dực. Người ngoai khong thấy hồn Nguyệt Dực
nhưng Hoa Phong thấy xong lập tức biến sắc mặt, nhưng khong dam phản khang,
mặc kệ hồn Nguyệt Dực hung tợn xong đến cắn lấy phong tỏa keo vao người To
Minh.

Co nhiều hồn Nguyệt Dực ở, To Minh khong sợ Hoa Phong lam ra chuyện gi. Thong
qua hồn Nguyệt Dực phong tỏa, To Minh co thể che kin lien lạc giữa Hoa Phong
va ben ngoai, khiến một it bi mật của hắn khong bị người nay phat hiện.

Lam xong tất cả, mặt To Minh lộ vẻ mệt mỏi. Mấy ngay nay cung Hoa Phong khiến
To Minh khong chỉ co than thể ma tinh thần cũng mệt nhọc.


Cầu Ma - Chương #134