Học Gian Dối


Người đăng: Boss

Khoảnh khắc than thể mềm mại của Han Phỉ Tử lui lại, bai cỏ đỏ dưới chan To
Minh dung tốc độ cực nhanh lan tran, chớp mắt đa vượt qua Han Phỉ Tử, tran ra
ngoai, bao phủ mười met hang động.

Hiện giờ Han Phỉ Tử ở trong phạm vi mười met.

Han Phỉ Tử chỉ cảm thấy mắt hoa len, trong tầm mắt đều thay đổi, người ngoai
khong biết co trong thấy cai gi, nhưng con ngươi lộ ra nghi ngờ thi co thể
đoan Han Phỉ Tử chấn động tinh thần.

To Minh khong ra tay thi thoi, ra tay la như sấm set!

Hắn va Han Phỉ Tử khong co thu nhưng To Minh biết ro, nếu khong phải minh
trước tien biết co nguy hiểm, chỉ sợ khi Han Phỉ Tử đi vao hang động, minh mơ
hồ khong biết sẽ bị giết ngay.

Chuyện nay khong lien quan đến thu hận cai gi, chỉ vi ich lợi!

Hoa Phong la mon lợi lớn, chỉ tinh việc To Minh từ trong tu được đến đồ tốt đủ
khiến nhiều người đien cuồng, đừng noi tới co bau vật!

Giay phut Han Phỉ Tử bị bai cỏ đỏ bị bao trum, To Minh luon nang len tay phải
tim chỗ Tam Sat, mạnh chem hướng tay bắc.

Khoảnh khắc chem xuống, sợi mau trong người To Minh bỗng tụ thanh một sợi, từ
trong người thaongs chốc tuon ra nhập vao hướng tay bắc, biến mất khong thấy
bong dang.

Nhưng khi tay phải hắn chem xuống, Han Phỉ Tử bị bai cỏ đỏ bao phủ bỗng biến
sắc mặt. Trong mắt co co sat khi, nang tay len, ben ngoai lười lượn lờ may
khoi. May khoi lại nổ một tiếng, liều lĩnh nổ tạo ra vết rach giữa khong gian,
ben trong lộ ra bong dang Han Phỉ Tử.

Du bị khăn che mặt nhưng khuon mặt co vẫn rất xanh xao, mắt lộ ra nỗi kinh sợ.
Co biết ro minh thi triển may khoi nay nhin như binh thường nhưng kỳ thật rất
kho bị pha. Du la tộc trưởng trong bộ lạc, trừ phi dung Man thuật cường đại
nếu khong kho ma xe rach.

Nhưng kẻ địch khong nhin thấy nay chẳng biết dung cach gi ma co thể lam được
điều đo. Khong thể khinh thường người nay. Cang khiến co giật minh la khi may
khoi tach ra, cảm giac nguy hiểm manh liệt ập đến, như co khe hở vo hinh hut
lấy minh.

Han Phỉ Tử khong kịp thi triển Man thuật qua mạnh, mọi thứ xảy ra trong chớp
mắt. Luc nguy hiểm, co cắn đầu lưỡi, phun ra ngụm mau, ở trước mặt co hoa
thanh Man tượng mau mau.

Man tượng noi chinh xac la hinh dang con gai, nhin khong ro khuon mặt nhưng
luc xuất hiện thi phat ra anh sang choi loa, đụng với Trảm Tam Sat vo hinh của
To Minh, phat ra tiếng nổ đung đung.

Cung luc đo, Han Phỉ Tử nang len tay phải chỉ vao tran minh, bỗng chốc giữa
tran co loe anh sang vang. Cả người co lan tran mau vang, no vừa xuất hiện thi
co mạnh lui ra sau một bước, tựa như đạp hư khong đi ra khỏi phạm vi bai cỏ
mười met.

Nhưng hiển nhien thi triển anh sang vang nay la ganh nặng khong nhỏ với Han
Phỉ Tử. Ngay khi đi ra, khoe miệng co chảy mau, nhưng khong chut tạm dừng,
muốn lao ra khỏi hang.

Co quyết tam, chỉ cần ra khỏi hang đối phương đặt cạm bẫy, ở ben ngoai nếu co
tạm thở dốc được thi sẽ băm kẻ dam đanh len minh thanh trăm mảnh!

Nhưng sao To Minh co thể để co dễ dang rời đi. Bai cỏ đỏ khong giam được đối
phương, Trảm Tam Sat cũng bị Man tượng con gai đẩy lui, nhưng To Minh vẫn con
tuyệt kỹ.

Giay phut Han Phỉ Tử xong ra cach hang khong tới vai met, To Minh vọt len lấy
tốc độ cực nhanh tới gần. Sắc mặt hắn lạnh lung, nang len tay phải chỉ hướng
Han Phỉ Tử.

Hồn Nguyệt Dực vong quanh người To Minh phat ra tiếng gao người binh thường
kho nghe thấy, bay ra ngưng tụ một chỗ hinh thanh nắm đấm to lớn. Nắm đấm vo
hinh nhưng Han Phỉ Tử co thể cảm nhận ro rang. Mắt co loe sang, tay phải nang
len mau chong vẽ một vong, bỗng chốc may khoi xuất hiện hinh thanh vong may
sắp đụng vao một đấm do hồn Nguyệt Dực ngưng tụ.

Nhưng đung luc nay, khoe miệng To Minh lộ nụ cười nhạt. Hắn dung Khắc Ấn thuật
mạnh khuếch tan ra ngoai, khoảng cach trăm met hiện ra trong đầu, cũng đem
phạm vi trăm met nay co hẹp lại quanh Han Phỉ Tử.

Trong ghi chep về Khắc Ấn thuật, đay cach cong kich duy nhất, hiệu quả như thế
nao thi To Minh khong thể đoan được. Du la lần đầu tien thi triển, nhưng giờ
phut nay khong thể khong dung.

Phạm vi Khắc Ấn thuật trăm met tốc độ co rut chỉ trong chớp mắt đa hoan thanh.
Khi no bao phủ cả người Han Phỉ Tử, than thể co bỗng run len, sắc mặt lộ ra
thống khổ. Co co cảm giac đầu đau như bị kim đam, vi đau đớn đột nhien xuất
hiện, vong may trước mặt co dấu hiệu tan ra. Khong đợi co miễn cưỡng ổn định
thi nắm đấm hồn Nguyệt Dực đa đụng vao.

Oanh! một tiếng trầm đục, vong may tan vỡ. Nắm đấm Nguyệt Dực ngưng tụ xuyen thấu qua may đanh vao ngực Han Phỉ Tử.

Ben ngoai người Han Phỉ Tử chợt loe anh sang vang, khoe miệng lại tran ra mau
tươi, nhưng mắt cang lạnh băng. Than thể co xoay tron, nương lực lượng lui ra
khỏi hang động.

Nhưng khi co lui thi To Minh lao ra theo. Han Phỉ Tử thấy bong dang hắn mơ hồ,
cai nay co lien quan đến tốc độ của To Minh. Nhưng quan trọng hơn, tren người
Han Phỉ Tử co Khắc Ấn thuật, đon tấn cong duy nhất của thuật nay rất mạnh,
khong ngừng đam đầu Han Phỉ Tử, khiến tầm mắt co mơ hồ, sắc mặt cực kỳ thống
khổ.

Hai người một trước một sau như hai cầu vồng lao ra khỏi hang. Nhưng tốc độ
của To Minh nhanh hơn, hắn truy đuổi khong phat ra tiếng, miệng vẫn ngậm ngụm
mau mạnh phun ra.

Ngụm mau nay la To Minh dung Ô Huyết Trần biến thanh, giờ phun ra lập tức biến
thanh một mảng sương đỏ bao phủ trước mặt To Minh, mang theo tiếng rit va lực
xuyen thấu kinh người bay thẳng đến Han Phỉ Tử.

Han Phỉ Tử biến sắc mặt. Từ khi co tiến vao hang động đến nay chỉ co vai giay,
con chưa kịp thấy ro kẻ địch đa bị đối phương lien tiếp bị thương, khiến kieu
ngạo như co kho thể chấp nhận.

Ngụm mau tươi của To Minh ập tới, Han Phỉ Tử vừa lui vừa vung tay phải trước
ngực. Co chỉ cần co thể cản trong chốc lat, từ chỗ hoan toan bị động nắm giữ
một chut chủ động la co thể phản kich.

Nhưng từ đầu tới giờ co chẳng co chut cơ hội nắm quyền chủ động. Cong kich của
đối phương tựa bao tap, dường như khong giảm bớt ma ngay cang kịch liệt.

'Chỉ cần cho minh một cơ hội!!!'

Han Phỉ Tử vung len tay phải, sương khoi bay ra hinh thanh anh sang rực rỡ
đụng vao sương đỏ. Sương đỏ lập tức phat ra tiến xeo xeo, thoang chốc biến
mất.

Han Phỉ Tử định nhan dịp nay phản cong, nhưng To Minh khong dễ dang sang tạo
ra chiến trường nay, chiếm chủ động hoan toan, khong cho co cơ hội.

Luc mới phun mau ra thi To Minh đa duỗi đoi tay, hồn Nguyệt Dực xung quanh
ngưng tụ, khong ngừng bao phủ ngoai người, du thoạt nhin chỉ một minh hắn
nhưng bay len thi như đạp khong trung. Tay phải nắm lại, lặng lẽ đanh một đấm
vao Han Phỉ Tử.

Một đấm nay chẳng những bao gồm lực lượng tất cả khi huyết, con co hồn Nguyệt
Dực vo hinh ngoai người hắn hoa thanh nắm đấm to lớn đanh vao.

Một đấm nay cắt đứt cơ hội phản kich của Han Phỉ Tử, khiến co khong thể khong
lại bị động phản khang, toan than vong may khoi đụng chạm nắm đấm của To Minh.

Tiếng đung đung khong ngừng vang vọng. Tren trời, than thể To Minh mơ hồ.
Một quyền nhanh hơn một quyền đanh hướng Han Phỉ Tử. Co hoan toan bị động, vừa
chống đỡ vừa lui ra sau, mắt tran ngập lạnh lẽo nhưng bất đắc dĩ bị đẩy lui.

Theo co thấy thi mỗi một đấm của đối phương bao gồm hai lực lượng. Lực thứ
nhất la khi huyết thi bỏ qua khong noi, nhưng lực lượng thứ hai quai lạ khiến
người kinh sợ.

No cong kich khong phải than thể ma la linh hồn. Khiến Han Phỉ Tử bị Khắc Ấn
thuật đam co cảm giac sắp tan thanh may khoi.

Ngay luc nay, To Minh đanh ra một đấm, hồn Nguyệt Dực trong người cung hanh
động lần nữa buộc Han Phỉ Tử lui hơn mười met. Lần đầu tien hắn mở miệng,
thanh am khan đục vang xung quanh.

"Hoa Phong, ngươi dụ ả đến rồi con chưa ra tay, muốn chờ tới bao giờ!"

Lời vừa noi ra, nếu Hoa Phong co thể nghe thấy thi nhất định sẽ het một tiếng
'Tệ hại', chỉ la bay giờ ga khong nghe được.

Khi Han Phỉ Tử nghe cau nay thi sắc mặt rốt cuộc lộ kinh hoang va phẫn nộ.
Trước đo co đa nghi ngờ, giờ khong kịp nghĩ ngợi, bản năng vọt ra sau hoa
thanh anh sang vang chạy nhanh.

Than phận co cao quý khong muốn mạo hiểm, một kẻ địch thần bi co thể so với
Khai Trần đa khiến co mất ưu thế, luon bị động. Nếu Hoa Phong chen một chan,
thi trừ phi co từ bỏ hoan chỉnh sợi mau lập tức Khai Trần, nếu khong thi rất
kho thắng được.

To Minh khong đuổi theo. Mặt hắn tai nhợt, miệng đầy mau. Trận chiến nay du
hắn chiếm ưu thế nhưng mỗi cong kich rơi tren người Han Phỉ Tử đều bị anh sang
vang ngoai than thể co hấp thu. Lực phản quai dị khiến To Minh khong ngừng bị
tổn thương.

'Co ta bị Khắc Ấn thuật của minh đam, lại bị hồn Nguyệt Dực chấn động, lại
them luc trước trung kế luon bị động, tinh thần thac loạn bị minh noi Hoa
Phong phản bội kinh sợ rut lui. Nhưng co ta khong phải người binh thường, chỉ
sợ sẽ rất nhanh phản ứng lại.'

To Minh phong người thẳng đến hang động, bỏ hai xương cốt vao tui, nắm lấy
người Hoa Phong lao ra khỏi hang đi nhanh hướng sau trong rừng.

Nửa tiếng sau, tren trời xẹt qua ang may. Tren may Han Phỉ Tử sắc mặt lạnh như
băng ngan năm, co đap xuống chỗ mới chiến đấu, nhin chằm chằm rừng sau, mắt lộ
sat khi.

Từ nhỏ đến lớn co chưa bao giờ chịu thiệt lớn như vậy, lần đầu tien bị người
ep rut lui, thậm chi khong thấy bộ dạng đối phương, điều nay khiến kieu ngạo
như co kho thể chấp nhận.

'Người nay tu vi khong cao nhưng chieu thức quai dị, mơ hồ sanh bằng Khai
Trần. Tam kế của hắn cũng khong binh thường. Mặc kệ ngươi la ai, chỉ cần ngươi
con ở gần Ham Sơn Thanh thi ta chắc chắn co thể tim được ngươi!' Sắc mặt Han
Phỉ Tử dần biến binh tĩnh, nhưng sat khi đối với To Minh thi vẫn ở trong mắt
thật lau khong biến mất.


Cầu Ma - Chương #133