Hàn Phỉ Tử!


Người đăng: Boss

'Hoa Phong, ngươi va ta vốn khong quen, khong hận khong cừu, la ngươi trước
chọc đến ta. Vi lợi ich rieng muốn lợi dụng ta, đưa ta vao chỗ chết. Ta khong
giết ngươi ngay, con đồng ý bao thu giup ngươi. Đa vậy ma ngươi con mơ tưởng
hại ta!' Mắt To Minh lộ sat khi. Từ người Hoa Phong, hắn chẳng những biết đến
long người ac độc con sau sắc hiểu ra minh thua kem.

Hắn tuyệt đối khong tin Han Phỉ Tử ngẫu nhien đi ngang!

Tất cả chắc chắn la Hoa Phong thầm dẫn dắt. Giờ To Minh lam Khắc Ấn thuật co
thể trong thấy đoan sang tren đầu Hoa Phong. Ánh sang nay đang run rẩy, thanh
am kinh hoang tai thường khong nghe thấy nhưng To Minh trong trạng thai nay
thi lại nghe ro rang.

Xem những thứ nay, nếu To Minh con khong hiểu ra thi hắn khong la To Minh!

Nếu khong phải hắn nghĩ ra được cach thi triển Khắc Ấn thuật, chỉ sợ mai đến
khi Han Phỉ Tử tới trước mặt con chưa hay biết, mờ mịt khong hiểu đối phương
lam sao tim ra được.

Toan than đổ mồ hoi lạnh.

To Minh khong suy nghĩ nữa, theo cach Khắc Ấn thuật chớp mắt thu lại bai cỏ
trăm met ngưng tụ thanh năm met quanh người, bao phủ Hoa Phong ben trong. Hắn
đứng len tiến ra một bước, đầu ngon tay mạnh chỉ vao giữa tran Hoa Phong, lập
tức tổn thương đoan sang trong đầu ga. No ảm đạm nhưng khong tan mất, sợi chỉ
lan tran từ giữa tran cũng biến ảm đạm.

To Minh đang định chặt đứt nhưng rồi dừng tay, anh mắt lấp loe, đầu nhanh
chong chuyển động.

'Han Phỉ Tử co thể tim tới đay thi đa vao phạm vi trăm met, giờ chặt đứt lien
lạc giữa Hoa Phong với ben ngoai cũng khong con tac dụng, ngược lại đanh rắn
động cỏ, khiến Han Phỉ Tử chuẩn bị trước.'

'Hoa Phong trọng thương, du co thể thong qua cach nay lien lạc với ben ngoai
nhưng co sau phần trăm chỉ lien lạc ma thoi, co thể chỉ dẫn đối phương tim tới
đay. Co bốn phần trăm ga noi ra mọi chuyện cho người kia, đặc biệt la ga bị
trọng thương con lo sợ minh phat hiện nen lại giảm bớt một phần, rất co thể
Han Phỉ Tử khong biết sự tồn tại của minh!'

'Huyền Luan cũng khong co khả năng kể kỹ lại việc nay, thế nen Han Phỉ Tử tới
đay chỉ nghĩ chỗ nay co Hoa Phong, ma ga chắc bị thương khong thể ra ngoai, vi
tranh Huyền Luan nen dung cach nay gọi co tới, để co chữa trị giup. Nếu thật
la vậy thi Han Phỉ Tử sẽ khong noi việc nay cho ai. Co ta rất co thể chỉ đi
một minh! Luc trước thấy sắc mặt Han Phỉ Tử khong cảnh giac bao nhieu, vậy thi
lại giảm một phần trăm, minh phan tich chinh xac co thể đạt tới tam phần! Tam
phầnủ rồi!'

To Minh bị tinh thế bắt buộc, trong vai giay ngắn ngủi dung hết tam tri nhanh
chong phan tich, lam đầu hắn hơi đau, nhưng giờ khong phải luc keo dai thời
gian. To Minh lập tức dang dậy Hoa Phong, giang hai chan ra sắp xếp thanh bộ
dang ngồi xếp bằng. To Minh ngồi xổm xuống nup sau người Hoa Phong.

Vốn cơ thể hắn nhỏ gầy hơn Man tộc binh thường, bay giờ nup đi, nhin từ đằng
trước thi khong thể thấy To Minh.

Cung luc đo, bai cỏ đỏ thi bị hắn dung ý niệm nhanh chong co rut, chớp mắt hoa
thanh mảnh nhỏ chỉ ở dưới chan To Minh. Hoa Phong ở ngoai mặt cỏ.

Ngay sau đo, phạm vi khắc ấn của To Minh cũng co rut, trừ bao phủ bản than ra
con gồm cả Hoa Phong. Đay la phong ngừa ga cảnh bao. Co phạm vi khắc ấn, nếu
Hoa Phong cảnh bao thi To Minh sẽ ngăn chặn trước tien.

Lam xong mọi thứ, To Minh hit sau, hai mắt lộ tia sang lạnh. Hắn vận chuyển
khi huyết đạt đến cực điểm, phan tan hồn Nguyệt Dực dan sat lan da. Lần nay
hắn sử dụng tất cả hồn Nguyệt Dực.

Hắn thậm chi nang len canh tay phải, cảm ứng Tam Sat, chỉ chờ giay phut mấu
chốt thi lập tức ra tay.

Trong miệng hắn con chứa ngụm mau, mau nay cần cho Ô Huyết Trần!

'Co ta chưa tới Khai Trần, minh khong phải khong co sức đấu một phen!' Nhịp
tim đập của To Minh dần chậm lại, binh tĩnh khong động đậy.

Ngoai hang động, Han Phỉ Tử mặc đồ trắng đeo khăn che trắng, cach hang động
khoảng bảy mươi met. Biểu tinh co binh tĩnh, voc dang tuyệt trần, du đi trong
canh rừng ẩm ướt, du mặt đất cuồn cuộn nước bun xấu xi nhưng co vẫn choi mắt,
dường như cach biệt với nơi đay. Chỗ nay khong thể o nhiễm co một chut.

Hai mắt Han Phỉ Tử tựa anh sao, khiến người nhin sẽ chim đắm vao trong, khong
thể thoat ra. Mặt co ro rang bị khăn che lại, nhưng người trong thấy sẽ hoảng
hốt như nhin co gai tuyệt đẹp trong mơ.

Co nhẹ nhang tiến về phia trước, đoi mắt xinh đẹp nhin khe hở hang động đằng
trước. Co co thể cảm nhận được lien lạc Hoa Phong toat ra đang ở đo.

Theo co thấy thi Hoa Phong trừ co thể khiến minh được bau vật ra cang co chỗ
lợi dụng. Vi dụ như sự lien lạc kỳ lạ nay, rất khong binh thường. Lại them tam
kế ga rất sau, thuật phap kỳ quai nay vẫn khong truyền ra ngoai, đay la điểm
khiến co khen ngợi ga.

Nhưng chỉ vẻn vẹn la khen ngợi ma thoi. Co cảm thấy sau khi người nay mất đi
gia trị, co thể thanh thuộc hạ của minh, sau nay vao Thien Han tong sẽ giup
ich cho minh.

Co đang tiến len bỗng chan may thanh nhiu lại, nang len canh tay ngọc. Tren
ngon tay co co một chiếc nhẫn mau đen. Chiếc nhẫn nhin thi binh thường nhưng
co một sợi chỉ mỏng lien tiếp với hang động.

Hiện giờ sợi chỉ đột nhien dao động, ảm đạm rất nhiều.

Đo la luc To Minh chỉ vao giữa tran Hoa Phong.

Han Phỉ Tử dừng bước chan, đứng đo, sắc mặt vẫn binh tĩnh nhin hang động đằng
trước, như đang suy tư. Lat sau co nhuc nhich, lướt tới gần cach ngoai hang
mười met thi dừng lại.

"Hoa huynh, Nhan Phỉ đến rồi, xin ra gặp mặt." Thanh am Han Phỉ Tử lạnh lung,
nhưng ẩn chứa từ tinh kỳ lạ, khiến người nghe vui sướng.

Trong hang động hoan toan yen tĩnh khong truyền ra tiếng động nao. Mắt Han Phỉ
Tử loe tia sang, hơi do dự, nang tay len, ban tay sang len, một ang may trắng
to cỡ ban tay bay tới trước, thuận theo khe hở tiến vao trong hang.

To Minh nup sau lưng Hoa Phong, khong động đậy, dường như khong trong thấy may
trắng bay vao động. May trắng bay giữa khong trung, vong quanh bốn phia một
vong rồi bay ra, rơi tren tay Han Phỉ Tử.

Han Phỉ Tử nhẹ nắm tay lại, may trắng tan đi. Trước mắt co hiện ra hinh ảnh
luc trước may trắng thấy. Co trầm ngam một lat, nhấc chan len bước vao trong
hang. Luc tiến vao, ngoai người co vong quanh may bay, hiển nhien la co đề
phong.

Theo tiếng bước chan tới gần, To Minh vẫn khong động đậy, nhưng tia sang trong
mắt ngay cang lạnh lẽo.

Rất nhanh, Han Phỉ Tử đa tới hang động, liếc mắt liền thấy Hoa Phong ngồi xếp
bằng tại đo. Cũng trong thấy ngoai da Hoa Phong mọc đầy thảo dược, con ngươi
co rut.

Co đứng nguyen tại chỗ, khong bước ra tiếp ma sau vai giay may bỗng khuếch
tan, lan tran trong hang. Khiến hang động bỗng chấn động. Ngay sau đo co mạnh
lui ra sau, xem hinh dạng thi ro rang phat hiện cai gi, định rời khỏi hang.

Co vừa lui thi To Minh bản năng ra tay. Luc trước khi Han Phỉ Tử bước vao hang
thi hắn luon tập trung tinh thần. Tuy đối phương đứng đo vai giay nhưng khong
phải nơi tốt nhất để ra tay. Nếu co thể tới gần chut, To Minh co tin tưởng
thắng hơn.

Bay giờ co lui tựa như co sợi day loi keo khiến hắn định ra tay, đay la phản
xạ tự nhien nhưng hắn lại kiềm chế, tran ướt mồ hoi.

'Han Phỉ Tử nay giống như Hoa Phong, đều la người co tam kế. Luc trước co ta
dung may trắng xem xet trong động, sao khong biết Hoa Phong toan than đầy thảo
dược được. Khi co tiến vao khong nen kinh ngạc mới đung! Co định lui lại vốn
la giả bộ, nhưng mới nay đứng tại chỗ cũng rất kỳ diệu. Vai giay đo co thể
khiến người tập trung tinh thần vao động tac, một khi chu ý, khi co mạnh lui
ra sau sẽ khiến người bản năng bị loi keo, theo đo ra tay. Cach thử như vậy
minh co thể học hỏi.' To Minh khong trung kế la co lien quan đến trải nghiệm
trận chiến Ô Sơn bộ lạc. Trận chiến the thảm đo khiến hắn cang tin tưởng ý
nghĩ rieng.

Nếu hắn đa định chờ tới luc mấu chốt mới ra tay thi sẽ khong dễ dang thay đổi.
Vậy nen luc nay mới kiềm chế được, chứ khong phải lập tức nhin ra manh mối gi.

Han Phỉ Tử lui lại vai bước, mắt lấp loe, thấy khong co gi ngoai ý muốn thi
thả lỏng tinh thần, dừng bước, lại tiến len. Lần nay khoảng cach giữa co va
Hoa Phong dần keo gần.

'Xem ra Hoa Phong trung Man thuật của Huyền Luan, sự sống sắp hết, kho khăn
lắm mới trốn thoat chỉ co thể tranh ne chỗ nay, trước khi hon me thả ra lien
hệ với minh, để minh tới cứu.' Nhin Hoa Phong khoanh chan ngồi đo, Han Phỉ Tử
thầm nghĩ, lại tiến len mấy bước muốn cẩn thận quan sat.

Trong mắt co, sau lưng Hoa Phong trống rỗng, chẳng co một ai. Bay giờ co khong
ngừng tiếp cận, khi cach Hoa Phong gần một met thi chẳng biết nghĩ đến gi,
bỗng trợn to hai mắt, nhanh chong lui ra sau.

'Khong đung, hang nay ở sau trong rừng, khong khi ẩm ướt nhất định rất đậm,
nhưng Hoa Phong hon me khong thể xua tan, ma khong khi nơi nay lại mỏng như
vậy. Con nữa, trong hang ở rừng mưa thường la nơi thu trung tru ngụ, nhưng nơi
nay khong co cai gi. Hoa Phong đa hon me thi lam sao khiến con thu khong dam
tiến đến! Tại đay, co bẫy!' Han Phỉ Tử tinh thần chấn động, thầm than khong
tốt, định lui ra sau.

To Minh nup sau lưng Hoa Phong mắt chợt loe. Khoảnh khắc Han Phỉ Tử lui thi
bai cỏ đỏ dưới chan hắn bỗng lan tran.

Ra tay!


Cầu Ma - Chương #132