Người đăng: Boss
Hắn nhin con rết chết đi xac hoa tan, bai cỏ đỏ di động kỳ quai như đang hấp
thu, hoa tan thi thể con rết, biến mất trước mặt To Minh.
To Minh nhin hinh ảnh nay thầm kinh sợ, nhưng khong cảm giac mười met co gi
nguy hiểm. Ngược lại ở đay co cảm giac ấm ap thoải mai. Hắn thậm chi cảm thấy
mười met nay như la địa ban của minh vậy.
Loại cảm giac nay noi khong ro nhưng khiến To Minh thấy an toan.
Khẽ ren rỉ, hắn ngồi xếp bằng, anh mắt rơi tren người Hoa Phong hon me. Du
người nay cũng nằm tren cỏ nhưng khong co dấu hiệu hoa tan.
'Trừ phi chỉ co thể hoa tan vật chết.' To Minh sờ cằm, trong đầu hiện ra bong
hinh người đan ong đội mặt nạ.
'Hắn mang mặt nạ giống hệt cai của Hoa Phong, nhưng cứ cảm thấy hơi khac. Hoa
Phong từng noi tổ tien Ham Sơn bộ lạc khong phải Man tộc, lai lịch bi ẩn. Ở
tren người Hoa Phong phat hiện hai thứ nay, trừ phi…người đội mặt nạ la tổ
tien của Hoa Phong.' To Minh suy nghĩ, việc nay khong co manh mối đanh khong
nghĩ nữa. Hắn binh tĩnh ngồi đo lấy ra Sơn Linh Dược, nuốt xong tăng lực lượng
khi huyết.
Thời gian dần troi qua, chớp mắt đa la ba thang.
Trong ba thang nay, To Minh cảm nhận ben ngoai chấn động bốn lần, hiển nhien
la vi Huyền Luan nghi ngờ nen đi tim. Nhưng bốn lần đều tập trung vao hai
thang đầu, cuối cung một thang ben ngoai tĩnh lặng.
Trong ba thang, co lẽ vi Huyền Luan đem đến uy hiếp khiến To Minh tăng nhanh
tốc độ tu luyện, bay giờ sợi mau đa tới hai trăm chin mươi mốt sợi, cach yeu
cầu tầng thứ tam Ngưng Huyết ba trăm chin mươi chin chỉ thua hơn một trăm sợi.
Nhưng đến bay giờ To Minh cũng phat hiện điểm tệ của Sơn Linh Dược. Hắn nuốt
dược nay lau dai thi hiệu quả dần biến yếu, dường như khong bao lau sẽ khong
co tac dụng nữa.
Đối với việc nay, tuy To Minh bất đắc dĩ nhưng cũng hiểu được. Nếu khong thi
cứ nuốt hoai, chỉ cần co thời gian đầy đủ la khong bao lau cac sợi mau đều
tăng len.
"Xem độ giảm hiệu quả của Sơn Linh Dược thi chắc sau khi minh đạt tới tầng thứ
tam Ngưng Huyết, dược nay sẽ hoan toan mất hiệu quả." To Minh ngồi ở mười met
bai cỏ trong hang động, cảm nhận sợi mau di chuyển, thi thao.
'May la Nam Ly Dược vẫn con hiệu quả, co thể dung để chữa thương. Về tu vi thi
chẳng lẽ khong con Sơn Linh Dược, To Minh ta khong thể tu luyện ư!' Sắc mặt To
Minh lộ kien quyết.
'Minh con hai giọt Man huyết, trừ no ra con co thuật huyết hỏa trung trung!'
Nghĩ đến huyết hỏa trung trung, To Minh hit sau. Tu luyện thuật nay cực kỳ
gian nan, qua trinh thống khổ khiến người kho chịu đựng được.
'Năm đo lần thứ tư trung trung đem đến lực lượng đều dung ở phat động Nguyệt
Dực xuất hiện, sợi mau khong tăng len. Lần thứ năm trung trung minh đang ở đất
Nam Thần, mọi thứ cần cẩn thận. Xung quanh đay rất nhiều cường giả, nếu bị
phat hiện thi co thể gặp phiền phức.' To Minh ngẩng đầu nhin cửa hang, biểu
tinh lạnh lẽo.
'Huyền Luan, ta khong biết ngươi đa đi hay chưa, hoặc thật co kien nhẫn chờ
ngoai rừng. Nhưng mặc kệ ngươi co đo hay khong thi ta vẫn ở lại đay.'
To Minh đứng dậy đi tới ben cạnh Hoa Phong. Ba thang nay Hoa Phong luon trong
hon me. Du ga co dấu hiệu tỉnh lại thi To Minh gần như mỗi cach vai ngay sẽ
vặn vẹo khi huyết đưa tới khong khi trong rừng tran ngập người Hoa Phong, để
ga khong ngừng hut lấy. Cứ thế khiến vết thương của Hoa Phong vĩnh viễn khong
thể hồi phục, nhưng mỗi ngay To Minh đều chữa trị để ga khong chết.
Bay giờ tren người ga khong nhin thấy vết thương, nhưng ben trong Hoa Phong
gieo mấy thảo dược đa lấy mau thịt ga lam chất bổ, ben rễ nẩy mầm, khỏe mạnh
sinh trưởng trong người ga.
Ben cạnh Hoa Phong, tren xương một đen một trắng cũng xuất hiện hai chồi non,
xương trắng phu hợp yeu cầu trồng thảo dược.
'Con kem ba thảo dược một xương thu. Đang tiếc trong thời gian ngắn minh sẽ
khong ra ngoai, nhưng Phương Mộc thong minh như vậy chắc sẽ khong dễ dang từ
bỏ.'
Sửa sang xong đất trồng Đoạt Linh Dược, To Minh khoanh chan ngồi, tay phải để
trước ngực bấm đốt tư thế kỳ quai, lien tục đẩy ra trước vai cai nhưng cuối
cung vẫn thất vọng.
'Chẳng lẽ thật phải đanh thức Hoa Phong, hỏi Khắc Ấn thuật rốt cuộc phải thi
triển như thế nao?'
Trong ba thang nay To Minh nhiều lần thử thuật nay, hắn đa nắm giữ no nhưng
vẫn khong thể sử dụng.
Thuật nay phat động khong it khi huyết, dường như con cần lực lượng khac nữa
nhưng To Minh khong co. Hắn con đặc biệt quan sat khi huyết trong người Hoa
Phong, muốn tim ra nguyen nhan nhưng khong thấy gi hết.
Hoa Phong giống như hắn, trong người chỉ tồn tại lực lượng khi huyết.
'Rốt cuộc ga thi triển thuật nay như thế nao chứ…' To Minh suy nghĩ rất lau
nhưng khong co manh mối, chỉ co thể để đo, tập trung dung Sơn Linh Dược.
Mua mưa đa đi qua, du vẫn rất nong nhưng dần giảm bớt. Năm thang vấn vương
trong canh la, từng mảnh rậm rạp cũng co luc rơi rụng.
Bất giac lại qua ba thang. To Minh ở trong rừng đa nửa năm. Nửa năm nay hắn
khong ngừng vận chuyển khi huyết, chỉ co như thế mới tranh cho khong khi nơi
nay xam nhập.
Hắn phat hiện chỗ tốt khi lam thế, khi huyết sẽ tăng tốc độ nhanh hơn ben
ngoai khong it. Thời gian nửa năm, chồi tren xương một đen một trắng thanh
cọng cỏ nhỏ, mau xanh nhạt tỏa ra anh sang choi mắt. Nhưng theo no sinh trưởng
thi hai khối xương chậm rai ảm đạm, dường như tất cả tinh hoa đều bị hai cọng
cỏ nay hut hết.
Con về Hoa Phong, ga đa hoan toan thanh đất trồng dược. Tren người ga tran đầy
từng gốc thảo dược. Mấy thang trước thảo dược đam ra khỏi lan da ga tựa như
pha mặt đất, sinh trưởng khỏe mạnh tren người Hoa Phong.
Than hinh Hoa Phong vốn đa kho heo giờ trong cang ro rang.
Ga đa hon me nửa năm, du thần tri tỉnh tao thi giờ đa mơ hồ. Huống chi To Minh
khong cho ga cơ hội tỉnh lại. Mấy ngay một lần khong khi trong rừng sẽ xam
nhập va chữa trị, khiến Hoa Phong trở thanh người thực vật.
To Minh từng động long trắc ẩn, nhưng nhớ tới Hoa Phong hiểm độc va tinh hinh
nửa năm trước. Nếu khong phải luc nguy hiểm hắn vao khong gian mảnh đa kỳ lạ
kia, chỉ sợ bay giờ To Minh khong chết cũng sẽ the thảm.
Tam To Minh chậm rai biến cứng, trong mắt hắn, Hoa Phong khong con la người ma
la đất trồng dược.
Quan trọng hơn, To Minh chậm rai phat hiện khi khong chuẩn bị mở ra canh cửa
đan dược, miễn cưỡng tiến vao khong gian kỳ lạ sẽ xuất hiện lực bai xich. Nửa
năm nay hắn thấy cach nay co lẽ giup minh trốn khỏi nguy hiểm, thử vai lần
nhưng chỉ thanh cong một lần. Lực bai xich rất mạnh, sợi mau thi ngay cang kho
tăng.
Trong ba thang nay sợi mau trong người hắn cũng tăng đến ba trăm ba mươi bảy
sợi. Hiệu quả Sơn Linh Dược yếu đi khong it, thường cần nuốt vai vien mới đạt
đến tac dụng một vien.
Nhưng may la bay giờ To Minh co đủ thảo dược, dung lửa bản than ren luyện, ở
trong động khong thiếu đan dược.
Nửa năm nay đoi khi To Minh ra ngoai, ở xung quanh dẫn dắt một it thu trung.
Giết chết trong bai cỏ đỏ mười met, khiến bai cỏ hấp thu.
Lam như vậy trừ việc To Minh muốn xem bai cỏ hấp thu vật chết nếu đến cực hạn
sẽ xuất hiện biến hoa gi, con co nguyen nhan khac. Mỗi cach mấy thang, phạm vi
mười met cỏ sẽ thu nhỏ hơn nữa mau sắc biến tối, nhưng hấp thu vật chết rồi sẽ
hồi phục như cũ.
Thậm chi co luc co một it thu trung tự đến, hiển nhien khong phat hiện nơi nay
bị To Minh chiếm lấy, cứ theo thoi quen tới đay nghỉ ngơi.
Trừ những điều đo ra, thời gian con lại To Minh tập trung vao Khắc Ấn thuật,
khong ngừng thử va tim hiểu cach dung. Mai đến co một ngay, sau khi suy tư dai
nửa năm vẫn khong chut manh mối, hắn nghĩ ra một cach.
Hắn nghĩ tới trong tui Hoa Phong co nhiều thạch tệ, đặc biệt la hộp đa co la
cay để luyện Khai Trần, bản than no do nhiều thạch tệ đuc thanh.
Luc đo hắn hơi nghi ngờ, đoan co lẽ thạch tệ khong phải chỉ la vật mua ban ma
con co tac dụng khac. Bay giờ nghĩ đến thi đầu chợt loe sang.
'Chẳng lẽ Hoa Phong thi triển Khắc Ấn thuật nay cần vật ben ngoai hỗ trợ.' To
Minh lấy ra tui mau tim, từ ben trong lấy một vien thạch tệ trắng. Vật nay
bong loang nắm trong tay co ấm ap. Trước kia To Minh khong qua chu ý, nhưng
giờ cẩn thận quan sat thi dần phat hiện thạch tệ nay khac biệt.
'Loại đa nay co thể lưu hanh cả Man tộc, thậm chi khong nghe noi tới co đồ
giả, vậy nhất định co bi mật người thường khong biết. Luc trước minh bỏ qua
điều nay…' Mắt To Minh chợt loe, nắm lấy vien đa, tay phải cực quen thuộc lam
ra tư thế quai lạ, dựa theo cach luyện tập mấy trăm lần nhẹ đẩy ra trước.
Vừa đẩy ra thi tam tri To Minh chợt biến đổi. Hắn cảm nhận được trong thạch tệ
trắng co khi lưu xa lạ bị hut vao người, dung con đường khac với di chuyển khi
huyết thẳng đến tay phải, thuận theo ngon tay phải bắt ấn vong một vong, lập
tức phong lớn mấy lần, mạnh co rụt, lần nay thẳng đến đầu minh. To Minh khong
kịp ngừng thi đầu oanh một tiếng, bị khi lưu xa lạ ập vao.
Mắt hoa len, nhin thấy thế giới khac hẳn.
Khoảng cach trăm met, mọi thứ hiện ra trong đầu To Minh. Hắn thấy hơn chin
mươi met dưới nước bun co một con rết đang bơi qua.
Hắn thấy năm mươi met dưới tan cay to giấu một con con trung cỡ ban tay, đầy
răng nhọn nhin chằm chằm con thu nhỏ cảnh giac đi qua gốc cay.
Hắn con thấy trong sơn động, Hoa Phong luon hon me bị thảo dược bao phủ, trong
đầu co một đoan sang xanh lặng lẽ lặng lẽ hấp thu thảo dược trong người, anh
sang phong lớn từ giữa tran keo dai đến ngoai động.
Khi bị To Minh trong thấy, đoan sang lập tức run rẩy kịch liệt, ben tai To
Minh như nghe tiếng tiếng het kinh hoang.
"Hử?" Mắt To Minh ngưng lại, ngay luc nay bỗng biến sắc mặt, nguy hiểm xuất
hiện. Nguy hiểm nay khong phải từ Hoa Phong ma la ở bien giới trăm met trong
đầu hắn xuất hiện co gai bộ đồ trắng, mang khăn che!
Han Phỉ Tử!