Thu Hoạch Lớn.


Người đăng: Boss

Thời gian gấp rut, Huyền Luan rất co thể sẽ bất chợt quay lại. Tất cả suy đoan
va phan tich đều xuất hiện ngoai ý muốn. Trải qua chuyện Hoa Phong, To Minh
thừa nhận về tam kế thi minh chenh lệch hơi xa với những người am mưu tham
sau.

Chuyện tren đời nay khong phải chinh minh cho rằng co thể thi sẽ được.

Hắn om Hoa Phong hon me vừa vận chuyển khi huyết phong bị khong khi nhập vao
vừa chạy nhanh. Khi sắc trời dần sang, To Minh dung tốc độ am hiểu nhất vao
sau trong rừng mưa.

Nơi nay rậm rạp cay cối, canh la rộng lớn day đặc, coi như bay giờ trời sang,
anh nắng rơi xuống cũng bị canh la chằng chịt cắt thanh mảnh nhỏ, khiến rừng
mưa tối đen.

Bởi vi sau ben trong cang ẩm ướt, khong khi them kho chịu, khiến một it thu va
trung kỳ lạ dần biến nhiều. To Minh chinh mắt thấy một con rết như rắn bơi
trong nước, xem thật kinh người.

Con co khong it hoa cỏ lạ phat ra mui ngọt ngao. Nhưng nếu hit hơi nhiều sẽ
cảm giac buồn non, ngọt ngao hoa thanh quai dị.

Ben ngoai anh nắng gay gắt, đa tới buổi trưa. To Minh chạy nhanh trong rừng,
ben tai nghe từng tiếng ca em tai kho thể hinh dung. Tiếng ca cung với giai
điệu tuyệt vời, như thiếu nữ khe khẽ thi thầm, lam người nghe say đắm.

Nếu khong phải To Minh luon cảnh giac, lien tục vận chuyển khi huyết, nhanh
chong thanh tỉnh lại thi kho thể tưởng tượng hậu quả. Luc hắn tỉnh tao lại,
liả mắt liền thấy minh bất giac đi hướng cay to mục rữa ngoai mấy chục met.
Tren cay co một con chim trắng, người rực rỡ anh sang năm sắc mau, nhưng trong
anh sang mơ hồ cai mồm to đang sợ.

Tren đường đi To Minh thầm kinh sợ. Hắn nhin thấy rất nhiều vật chưa từng gặp.
Khi bầu trời lại đến hoang hon thi trước mặt To Minh xuất hiện day nui, sau
day nui vẫn la rừng mưa, khong biết chỗ tận cung co bao xa.

Nhưng To Minh khong dam tiếp tục tiến len. Canh rừng sau day nui chắc chắn
cang nhiều vật đang sợ, khong phải hắn hiện tại co thể chống cự.

Mắt chợt loe, To Minh mang theo Hoa Phong ở trong day nui chọn một khe hở
thien nhien hinh thanh, chui vao trong.

Nơi nay vốn la chỗ da thu ở lại, trong động con co một it da lột ra va thoang
thoảng mui tanh hoi. To Minh quet mắt xac định chỗ nay chắc la nơi loai rắn ở
lại.

'Da rắn đa kho, mui rất nhạt, hẳn la con rắn đa lau khong trở về, co lẽ đa
chết ben ngoai.' To Minh trầm ngam đặt Hoa Phong xuống, đem da rắn lột chồng
chất ở cửa động, lấy mui nay để tranh một số hoa lạ thu dị quấy rầy.

Lam xong những điều nay, trong long To Minh vẫn hơi khẩn trương, nhưng cẩn
thận suy nghĩ thi binh tĩnh lại. Chỗ nay cach nơi Huyền Luan va Hoa Phong
chiến đấu rất xa, khả năng Huyền Luan tim đến đay khong cao lắm.

Hơn nữa trong giay lat To Minh khong nghĩ ra chỗ tốt hơn. Hắn thấy chỉ co chỗ
nay nhin từ ben ngoai thi cang an toan.

To Minh đặt anh mắt vao người Hoa Phong. Hoa Phong vẫn đang hon me. Tren đường
đi ga hut rất nhiều khong khi, nếu khong co tu vi mạnh mẽ, lại them ga đa Khai
Trần thi chỉ sợ bị trọng thương rồi chết đi.

Bay giờ du ga con một hơi thở nhưng khong thể tỉnh lại, theo thời gian troi
qua dần đi hướng cai chết.

To Minh lựa chọn nơi đay, trừ trốn Huyền Luan ra mục đich khac la nhờ khong
khi chỗ nay khiến Hoa Phong luon suy yếu. Du sao tu vi người nay kha cao, một
khi ga hơi khỏe lại thi tất nhien sẽ khong chan thanh như trước. Tuy noi To
Minhkhong sợ trọng thương Hoa Phong nhưng khong thể ngăn ga tự nổ, co khong
khi nay khong ngừng xam nhập thi co thể tranh rắc rối.

'Luc trước ga từng noi trong ngực co thứ đưa minh.'

To Minh khong hanh động thiếu suy nghĩ, tam kế Hoa Phong rất sau, To Minh đa
tự nếm qua. Bay giờ hắn suy nghĩ lời noi va hanh động của Hoa Phong trước khi
hon me, khoanh chan ngồi chờ hoang hon troi qua.

Thời gian khong lau lắm, ben ngoai tối đen. Day nui chỗ To Minh ở rất thấp,
chỉ hơi nhấp nho, đa số bị rừng mưa rập rạp che phủ.

Bầu trời tren canh rừng nay cũng nhuộm đen, trăng treo tren cao. Nhưng anh
trăng tựa như mặt trời ban ngay, chỉ co thể thanh mảnh vụn rắc xuống.

Du la vậy thi To Minh ở ban đem vẫn thấy trạng thai của minh tốt nhất. Hắn
đứng dậy đi tới trước mặt Hoa Phong, cẩn thận đanh gia lần nữa, mở ao ga ra,
thấy trong ngực một vật mau tim.

Khoảnh khắc nhin vật mau tim, To Minh biến sắc mặt, anh mắt chợt biến sắc ben,
nhin chằm chằm mau tim trong ngực Hoa Phong. Dần dần, hai mắt hắn lộ ra mơ hồ,
nhớ lại.

"Vật nay la…" To Minh lẩm bẩm, trong đầu hiện ra một người vốn nen bị lang
quen. Đo la một ong lao xấu xi, buon ban cac loại thảo dược kỳ lạ, con ban một
cai tui rach cho To Minh.

"Rốt cuộc la cai gi…" Thật lau sau, To Minh ngồi xổm xuống, từ trong ngực Hoa
Phong lấy ra vật mau tim đặt ở trước mặt. Vật mau tim nay ro rang giống hệt
cai tui rach của To Minh, trừ khac mau ra!

Chẳng qua tui mau tim khong hề hư hao, rất hoan chỉnh. Tui của To Minh so với
no thi khong sanh bằng.

'Cung cai tui…Huyền Luan cướp một cai, Hoa Phong tặng một cho Han Phỉ Tử. Tổ
tien Ham Sơn bộ lạc con để lại bốn bau vật, bị Nhan Tri, Phổ Khương, An Đong
mỗi bộ lạc cướp đi một cai, con lại một bau vật bị Hoa Phong giấu đi. Dưới Ham
Sơn, vực sau thẳm che giấu bi mật lớn nhất của Ham Sơn Thanh. Chỗ đo la nơi tổ
tien Ham Sơn Thanh đa qua đời. Như vậy bao gồm tui nay đều la di vật của tổ
Ham Sơn Thanh ư…' Ánh mắt To Minh cang them mơ hồ. Tui mau tim nay khiến hắn
cảm thấy con co bi ẩn cực lớn.

To Minh nhin cai tui tim trong tay, nếu la vật khac chưa từng thấy thi hắn sẽ
nghĩ một luc mới chậm rai mở ra. Nhưng thứ nay thi hắn khong cần lam vậy.

Mắt To Minh chợt loe, tay trai nang len vỗ mặt tui. Vừa vỗ thi tui lập tức
truyền ra lực phản chấn. To Minh ngay ra, hắn chưa từng gặp việc nay. Nhưng
lực phản chấn rất yếu, bị To Minh tỉ mỉ vận chuyển khi huyết thi khong lau sau
tan đi, khiến tay trai To Minh đụng vao mặt tren.

Đầu chấn động, hiện ra khong gian cỡ mười met.

To Minh nhắm mắt lại, thật lau sau chậm rai mở ra, mắt xẹt tia vui mừng kho
kiềm nen. Hắn nhấc tay trai len, anh sang chợt loe, xuất hiện mộc giản. Mộc
giản nay nhin cổ xưa, du khong bị hư hỏng nhưng lộ ra năm thang xa xưa.

Vật đo chinh la thuật phap khac với Man thuật ma Hoa Phong đa noi. Co thể nhin
thấy hơi thở một người, hoa thanh khắc ấn, chỉ cần khong cach qua xa thi co
thể tỏa định.

Bỏ vật đo sang ben, tay trai To Minh lại loe sang, trong long ban tay xuất
hiện một xương trắng. Xương nay trắng bệch, luc xuất hiện thi như chồng chất
hinh ảnh, khiến người mới nhin anh mắt sẽ hoảng hốt, thậm chi ben tai con nghe
tiếng het the lương. Nhưng khi To Minh tỉnh tao lại thi mọi thứ đều biến mất.

'Khong biết xương nay la gi, khong thuộc về người hay thu, nhưng mặt tren co
loại biến hoa kỳ lạ nay, noi khong chừng co thể dung để trồng thảo dược.' To
Minh nhin xương trong tay, tay phải cầm tui mau tim, hướng ben cạnh dốc ngược
xuống.

Rao một tiếng, rất nhiều đồ theo cai tui tim bị đổ ra. Ánh sang nhạt lấp loe, tuy noi trong động khong đủ sang nhưng hai mắt To Minh thấy ro rang. Cac đồ vật đa số la thạch tệ, mau trắng khong nhiều, phần lớn la thạch tệ mau sắc hỗn tạp cấp thấp. Nguyen chồng như vậy thi gia trị cũng kha kinh người.

'Co vai vạn!' To Minh hit sau. Đay la mớ gia tai lớn nhất hắn từng thấy. Nhưng
rất nhanh, anh mắt hắn nhin hai vien đa đỏ trong đoi thạch tệ.

Mau đỏ rực rỡ du trong động hơi đen nhưng khong thể che lấp anh sang hai thạch
tệ đỏ nay.

Trừ mấy thứ đo ra To Minh con thấy vai binh nhỏ, ben trong chứa chất lỏng khac
nhau. Co ngọt, co nhạt, co tanh, con co mấy thứ khac tỏa mui thơm.

Nếu chỉ thế cũng đanh thoi, nhưng trong đống đồ con co một da thu. Da thu ghi
hai loại Man thuật, To Minh nhin xong mắt cang sang ngời.

"Đang tiếc khong co Man Khi. Cũng kho trach, Hoa Phong va Huyền Luan chiến đấu
chắc chắn sẽ lấy ra hết thứ co thể sử dụng." To Minh thi thao, anh mắt bỗng
ngưng tụ rơi tren đống đồ vật. Co hai vật hơi đặc biệt.

Một la hộp đa to cỡ ban tay, mau trắng.

Cai nhỏ khac la mặt nạ mau đen. Khong biết vật gi lam thanh mặt nạ nay, To
Minh nhin thi anh mắt như bị hut vao.

Đầu tien To Minh cầm lấy hộp đa trắng, cẩn thận nhin vai cai, sắc mặt hơi biến
đổi. Hắn khong biết ben trong chứa cai gi, nhưng chất liệu hộp do thạch tệ
trắng luyện hoa thanh. Hộp đa nhin khong lớn nhưng thật ra rất nặng.

'Thứ nay cần dung bao nhieu thạch tệ trắng chứ…' To Minh ngay ra, hắn khong
ngờ rằng thạch tệ con co cach dung nay. Trong suy nghĩ của hắn thi chỉ la tiền
mua ban thoi. Nhưng giờ xuất hiện hộp đa, khiến To Minh thấy luc trước suy
nghĩ của minh hơi sai lầm.

"Trừ phi thạch tệ khong chỉ dung để mua ban ma con một số tac dụng khac." To
Minh long may động, mở ra hộp đa nhin vật ben trong, than thể hắn chấn động.

"Đay la…"


Cầu Ma - Chương #128