Người đăng: Boss
Trong rừng sau nay năm thang lắng đọng ẩm ướt va mục rữa hinh thanh khong khi,
no theo ho hấp tiến vao than thể, khiến người bủn rủn mất sức, thời gian lau
tan đi khi huyết, gay buồn ngủ. Cho nen đối với canh rừng nay, bộ lạc xung
quanh chỉ ở ben ngoai tim vật liệu chứ it khi tiến vao sau. Chỉ co tu vi mạnh
mẽ mới vao đo tuy thời vận chuyển khi huyết, chống lại khong khi nơi đay tim
sau trong rừng.
Hom nay trong rừng sau, khong khi vo hinh khong giảm, Hoa Phong khong động
đậy, hai mắt co rut. Than thể ga cực kỳ yếu ớt, vốn khong co lực lượng phản
kich. Du sao Huyền Luan la cường giả Khai Trần, tri tuệ khong binh thường, Hoa
Phong khong dễ dang mới khiến Huyền Luan hơi thả lỏng, nhan đo thanh cong. Bay
giờ thấy To Minh bỗng nhien xuất hiện, Hoa Phong thầm kinh ngạc. Nhưng ga
khong phải người binh thường, bộ lạc gặp thảm họa, tim đường sống trong chỗ
chết, sau đo trải qua nhiều chuyện, sớm luyện ra tam tri tham sau. Bay giờ du
khẩn trương nhưng khoảnh khắc hồi phục binh thường. Du nhin kỹ biểu tinh của
ga cũng kho phat hiện thay đổi.
"Anh bạn noi đua, luc trước Hoa ta bị buộc bất đắc dĩ, ai…" Hoa Phong nhin To
Minh, cười khổ. Thấy To Minh vẫn khong dừng bước, từng bước một tiến tới, Hoa
Phong thầm rung minh nhưng sắc mặt binh thường, trong cay đắng tăng them the
lương.
"Ta biết co giải thich cach gi thi anh bạn sẽ khong tha thứ ta, nhưng trước
khi anh bạn ra tay giết Hoa ta, co thể để ta giải thich một chut khong. Ban
đầu Hoa ta khong quen Huyền Luan, chẳng qua tinh cờ gặp người hầu của y thấy
thich nen mời về bộ lạc, khong ngờ đưa đến hiểm họa. Huyền Luan xuất hiện giết
cha mẹ ta, giết em gai ta, diệt toan bộ lạc. Thu hận giữa ta va y khong đội
trời chung! Ta khong thể chết, anh bạn a, luc trước ta thật sự bất đắc dĩ.
Tren người ta ganh nợ mau, mạng sống ta khong thuộc về minh. Trong người ta la
vong hồn cả bộ lạc, họ theo ta chờ ngay trả thu!"
"Anh bạn, ta biết hanh động trước đo đang khinh nhưng ta khong con cach nao.
Nếu co cach giải quyết thi ta đa khong vo cớ keo anh bạn xuống nước." Hoa
Phong cười thảm mang theo bi thương, va cả hận thu Huyền Luan.
To Minh đứng cach Hoa Phong mấy met, vận chuyển khi huyết, binh thản nhin
người nay. Lần đầu tien hắn gặp Hoa Phong la ở tiệm rượu, đối phương khiến hắn
chu ý va nỗi quen thuộc xa nha, hoa thanh một chut hảo cảm.
Lần thứ hai gặp, la ở tầng thứ ba Ham Sơn Thanh hắn thấy người nay khieu chiến
Ham Sơn Xich. Nhin thấy ga kien cường cố chấp, thấy Huyền Luan bop hồn cha mẹ
người nay, ga bi thương hộc mau.
Luc đo du mắt To Minh khong co đồng tinh nhưng trong long ẩn giấu thương tiếc,
chẳng qua khong dễ dang lộ ra.
Lần gặp thứ ba la hom nay.
Thấy anh mắt am trầm của To Minh, Hoa Phong vẫn đang vận chuyển khi huyết, đầu
nhanh chong suy tinh. Tay ga cầm cai binh nhỏ nhưng khong dam uống, sợ đối
phương phản ứng. Vẻ mặt ga vẫn la nụ cười khổ, bỗng vẫy tay phải, binh nhỏ rơi
tren nước bun nhưng khong chim xuống.
"Anh bạn, việc nay rốt cuộc la lỗi tại ta. Trong binh của Hoa ta co chut thuốc
đưa tặng anh bạn, con về phần ta…" Hoa Phong hit sau, ngẩng đầu nhin chan
trời.
"Chỗ đo phia xa la hướng bộ lạc ta, nhưng hom nay trở thanh phế tich. Anh bạn,
ta khong biết anh bạn gọi la gi, nhưng cầu xin một việc. Nếu anh bạn cứ muốn
giết ta trả mối hận, sau khi ta chết hay chon ta ở đo. Anh bạn co thể lấy đi
tất cả vật tren người ta lam bồi thường. Nếu anh bạn tha thứ chuyện ta đa lam,
cho ta cơ hội bao thu Huyền Luan, Hoa Phong ta nguyện cung anh bạn ký ước Nam
Thần, nguyện lam người hầu cho anh bạn."
"Mạng của Hoa ta nằm trong tay anh bạn, xin hay quyết định!" Hoa Phong chua
xot, trong mắt co lưu luyến va tiếc nuối, hai mắt nhắm nghiền chờ đợi đap an
khong biết.
Nhưng trong người ga nhan dịp nay ngưng tụ khi huyết, dung cach đặc biệt khiến
người kho phat hiện. Tốc độ ngưng tụ ngay cang nhanh, dưới mi mắt lộ sat khi
nhưng người ngoai khong nhin thấy.
'Người nay tuy thần bi, xem thi mới hơn hai mới tuổi, nhưng tam tri con qua
non, bị minh noi mấy cau đa dễ dang keo dai thời gian. Hừ, nếu hắn xuất hiện
lập tức ra tay thi minh đa khong co cơ hội phản khang, sẽ bị giết ngay chứ
khong như bay giờ. Người nay nếu khong co nhiều tam kế thi co lẽ sẽ bị minh
tiếp tục lợi dụng.' Hoa Phong nhắm mắt, trong đầu khong ngừng suy nghĩ, long
thầm cười.
"Ngươi lam sao biết ta ở đay, lại lam sao đoan được ta sẽ co giup ich cho trận
chiến của ngươi với Huyền Luan?" To Minh nhin Hoa Phong nhắm mắt lại, binh
thản mở miệng.
Hoa Phong cười thầm, ga cảm thấy To Minh chẳng những ngu xuẩn con co đồng tinh
va thương hại thật đang buồn. Hắn bị lời noi của minh cảm động mới chủ động
hỏi ra, cho minh cơ hội vận sức.
'Người nay rất giống minh trước kia, ai, đang tiếc. Nếu hắn khong xuất hiện
thi thoi, nếu đa tới trước mặt minh thi khong co cơ hội sống sot. Hắn đa chết
cũng co thể giup tiếp tục kế hoạch, khiến Huyền Luan do dự.' Hoa Phong mở mắt
ra, trong mắt chan thanh khong co giả dối, trước sau như một co nỗi chua xot.
"Bộ lạc của ta la một bộ lạc nhỏ, tộc nhan đa số mặc da thu, kem xa bộ lạc cỡ
trung, cang đừng noi tới Ham Sơn Thanh. Từ nhỏ ta đa ham mộ người bộ lạc cỡ
trung, ham mộ họ co thể khong mặc da thu, ham mộ họ co giả Man Khi." Hoa Phong
nhẹ giọng noi.
"Nhưng ta chỉ ham mộ, khong ghen tỵ, quyết tam để bộ lạc minh lớn mạnh, để
minh biến mạnh. Bộ lạc của ta co một thuật đặc biệt, nhờ vao thuật nay, luc đo
ta cho rằng co thể trở thanh khach của một số bộ lạc cỡ trung, để bộ lạc minh
them mạnh. Thuật nay khong thuộc về Man tộc, truyền thừa bi ẩn, người trong bộ
lạc kinh sợ khong biết thuật nay vi đau ma co. Tac dụng của no la co thể thong
qua khi huyết, cảm giac người đo mạnh hay yếu. Cảm giac nay tựa như ký ức, nếu
muốn thi để lại ấn ký, chỉ cần khong cach qua xa đều sẽ cảm nhận được đối
phương. Co thuật nay khiến ta vai năm nay tranh thoat Huyền Luan truy sat.
Ngay đo trong tiệm rượu, đem khuya chỉ co anh bạn va ta uống rượu, luc đo ta
đa chu ý tới anh bạn. Tuy nhin thi anh bạn khoảng tầng thứ bảy Ngưng Huyết
cảnh, nhưng khi ta dung thuật nay cảm ứng, lại cảm nhận khi thế Khai Trần đang
sợ từ người anh bạn. Luc đo ta liền biết, nếu khong phải tren người anh bạn co
vật bau thi chắc chắn la ẩn giấu tu vi."
"Cho nen ta để lại ấn ký tren người anh bạn, ấn ký nay rất kỳ diệu, khac với
Man thuật tộc ta, cho nen anh bạn khong thể phat hiện. Khi ta bị Huyền Luan
truy sat, nhờ vao cảm ứng đi đến đay, muốn nhờ anh bạn giup đỡ. Thuật nay nhin
yếu nhưng kỳ thật co nhiều tac dụng, ta thấy anh bạn khong thuộc bộ lạc nao,
trong ngực ta co mộc giản ghi thuật nay, anh bạn co thể lấy xem trước để thấy
ta khong noi xạo." Tuy Hoa Phong chưa chắc noi thật, tam tri cực tham sau, coi
như keo dai thời gian cũng sẽ khong noi dối lộ sơ hở, phối hợp những việc bi
thương, tựa như nhớ lại noi vai lời khiến người đồng tinh.
Vi keo dai thời gian, Hoa Phong dung hết cach lợi dụ va tim đồng tinh. Trở
thanh người hầu, kinh tặng đồ vật, giao ra thuật phap kỳ lạ, ga khong tin To
Minh khong động long.
"Anh bạn con co gi hỏi khong? Hễ Hoa ta biết thi chắc chắn sẽ bao cho." Hoa
Phong vẻ mặt chan thanh nhin To Minh, suy yếu mở miệng. Nhưng kỳ thật trong
người ga ngưng tụ điểm sang cang biến mạnh mẽ. Ga co tự tin một chieu giết
chết To Minh. Vi luc trước thấy To Minh trung đon của Huyền Luan, vốn tưởng
người nay chạy xa hoa ra vẫn nup tại đay.
Do đo ga đoan rằng To Minh khong phải ẩn giấu tu vi ma co một phap khi cường
đại, bản than kỳ thật vẫn chỉ la tầng thứ bảy Ngưng Huyết.
Nếu khoảng cach xa thi Hoa Phong sẽ do dự. Nhưng cach gần như vậy, ga co tự
tin trước khi đối phương dung phap khi đa bị đanh chết. Nhưng điều kiện la
phải khiến người nay bỏ đi cảnh giac.
'Người nay chắc sẽ hỏi minh Huyền Luan vi sao khổ sở mấy lần truy sat, du sao
chenh lệch giữa minh va Huyền Luan qua lớn! Từ chuyện đo co thể thấy ra vai
điều khac. Nhưng du hắn khong hỏi chuyện nay thi chắc chắn sẽ hỏi quan hệ của
minh va Han Phỉ Tử. Ngay đo Han Phỉ Tử cứu minh người nay đa ở dưới nhin.' Hoa
Phong thầm nghĩ cach đối đap, chờ To Minh đặt cau hỏi ga sẽ đap như thế nao,
cố ý noi lời lam đối phương mất cảnh giac, nhan cơ hội ra tay!
"Cau cuối cung ta muốn hỏi la…" To Minh nhin Hoa Phong, tạm ngừng.
Hoa Phong sắc mặt binh thường nhưng long căng thẳng.
"Ngươi chuẩn bị phản kich xong chưa?"
Ngon ngữ binh thản rơi vao tai Hoa Phong khiến ga chấn động, nhưng sắc mặt thi
mờ mịt như khong hiểu lời To Minh.
Khoảnh khắc lộ ra mờ mịt ga bỗng mở to mắt, anh mắt xuyen thấu qua To Minh
nhin chan trời phia sau. Sắc mặt hoảng sợ, than thể run bần bật.
"Huyền Luan!!!"
Khi ga bật thốt thi ha to miệng, trong miệng bay ra luồng sang xanh. Luồng
sang lấp loe nhanh chong bắn hướng To Minh.