Lễ Vật Từ Tộc Trưởng An Đông Bộ Lạc


Người đăng: Boss

Sương khoi trắng lượn lờ, anh mắt To Minh quet quanh hang động, đặc biệt nhin
lau mấy chỗ. Những vị tri kia la trước khi đi hắn để một it long thu. Long rất
nhẹ, một chut gio thổi cũng sẽ bốc len, thong qua khoach cach bay thi To Minh
co thể mơ hồ đoan ra gio lớn hay nhỏ.

Ở vị tri cửa, tren mặt đất hắn cũng co bố tri, bay giờ quan sat xong xac định
mấy ngay nay minh đi đung la khong ai đến.

'May la co vật đo, khong thi thật bất tiện.' To Minh xoa đầu, theo khi huyết
tỏa sức nong trong người, toc chậm rai kho rao, trong ngực lấy ra một cai tui
nhỏ bị rach. Hắn mở no ra, đổ ben trong thảo dược va tai liệu mua tại Ham Sơn
Thanh.

Xem xet xong xac định khong thiếu cai gi, luc nay To Minh mới yen tam. Khong
gian trong tui nhỏ bị hư hỏng, cho nen du hai năm nay To Minh hay sử dụng
nhưng khong yen tam cho lắm.

'Chắc phải tập trung luyện chế Đoạt Linh Dược. Luyện ra dược nay sẽ giup ich
rất lớn cho minh. Thậm chi luc khong tiện triệu hoan hồn Nguyệt Dực thi co thể
dung no lam tuyệt chieu. Nhưng luyện dược nay yeu cầu qua cao. Thảo dược la
thứ thiếu, minh ở tầng ba Ham Sơn Thanh tim được một it, bay giờ con kem ba
loại. Nhưng xương thu co thể so với Khai Trần cảnh thi mới chỉ co một.' To
Minh cầm lấy khối xương đen, mặt tren day đặc khi lạnh, đặt trong tay cho cảm
giac lạnh lẽo.

'Chẳng qua tuy noi la xương manh thu cường đại tương đương với Khai Trần cảnh,
nhưng khong co yeu cầu về mặt thời gian, khong cần phải đich than giết manh
thu lấy xương. Noi vậy thi du xương cốt khong nhiều nhưng co thể mua được.'

'Trừ những thứ đo ra con cần tim người hấp hối, du khong yeu cầu tu vi người
nay nhưng nếu tai liệu luyện dược kho kiếm như vậy, hiển nhien tu vi cang cao
thi lam ra Đoạt Linh Dược cang tốt. Khong biết nếu co thể tim được Khai Trần
cảnh hấp hối thi luyện ra Đoạt Linh Dược sẽ như thế nao.' Mắt To Minh lấp loe
nhưng rất nhanh hoa thanh tiếng thở dai. Hắn biết minh nghĩ hơi xa, đay vốn la
khong thể nao.

'Con về luyện dược nay khong thể dung lửa ma cần lấy thi khi luyện thanh, minh
đa nghĩ ra tim thi khi từ đau rồi. Phổ Khương bộ lạc tu luyện tử khi, chỗ đo
chắc chắn lưu trữ thi khi đậm đặc để tu luyện.' To Minh ngẫm nghĩ, tạm bỏ qua
việc nay. Du sao luyện Đoạt Linh Dược cần rất nhiều tai liệu con chưa chuẩn bị
xong, phải suy tinh kỹ hơn.

'Bay giờ tu vi đa hồi phục, cần dung Sơn Linh Dược tăng thực lực.' To Minh hit
sau.

Du ben ngoai mưa lien mien nhưng trong động thi nong hầm hập do nguồn lửa đến
từ tay phải của To Minh. Tay hắn nắm vai loại thảo dược chậm rai đốt lửa.

Luyện dược kho khan, hắn lặng lẽ nuốt từng vien Sơn Linh Dược, tan ra trong
họng dung nhập vao khi huyết, tran ngập toan than, khiến sợi mau binh ổn từ từ
tăng len.

Trong rừng sau yen tĩnh nay, To Minh hiếm khi ra ngoai, cả ngay tu hanh bế
quan, thời gian chậm rai troi qua, chớp mắt lại nửa thang.

Nửa thang nay To Minh khong bước ra ngoai động nửa bước. Hắn co đủ thảo dược
luyện chế Sơn Linh Dược, trong nửa thang nay sợi mau từ hai trăm bốn mươi ba
sợi tăng đến hai trăm bốn mươi chin sợi.

Tốc độ tu hanh khong nhanh khong chậm nhưng tốt ở chỗ ổn định, mỗi lần them
mấy sợi mau la To Minh sẽ ngừng lại, dung tam động tỉ mỉ khống chế vuốt len
xong mới tiếp tục.

Cứ thế du sợi mau khong tăng nhiều nhưng thực lực To Minh dần mạnh hơn.

Hắn ngay cang im lặng, bay giờ nếu bị tộc nhan Ô Sơn bộ lạc trong thấy sẽ
hoảng hốt, khong thể vừa liếc mắt nhận ra hắn ngay. Hắn chẳng những thay đổi
diện mạo, quan trọng la khi thế khac xa trước kia.

Đo la loại lột xac, nhu hoa trưởng thanh.

Tren mặt hắn co một vết sẹo nhạt, ở giữa hai mắt, cach con mắt hai đốt ngon
tay. Vết sẹo vốn co thể mất nhưng To Minh khong muốn.

Hắn luon sờ vết sẹo tren mặt, ở trong động yen lặng nhin khong gian tối đen.

Nửa thang sau một ngay nao đo, To Minh ngồi xếp bằng trong hang, nuốt Sơn Linh
Dược, vận chuyển khi huyết, hoa tan va hấp thu. Ben tai hắn truyền đến thanh
am quen thuộc.

"Tiền bối…tiền bối…"

To Minh khong để ý ngay ma qua vai tiếng sau, khi bầu trời ben ngoai tối sầm,
anh trăng xuất hiện, Sơn Linh Dược trong người đều bị hấp thu hết mới từ từ mở
mắt ra. Hắn binh tĩnh đứng dậy, mặc đồ da thu che toan than, chậm rai đi ra
ngoai.

Sau trong rừng mưa, ở chỗ cach tiếng Phương Mộc keu gọi khong qua xa, mưa vẫn
đang rơi nhưng nhỏ hơn nhiều, mong lung rơi khiến xung quanh ẩm ướt.

To Minh đứng ở một gốc cay to, mắt lướt qua xung quanh. Đay la nơi hắn chọn.
To Minh cẩn thận, chỉ co lần đầu chủ động tim gặp Phương Mộc, con lại vai lần
đều ở nơi hắn thấy an toan mới khiến Phương Mộc tới.

Lam như vậy co thể tự bảo vệ minh, tranh đi cạm bẫy vo hinh.

Thu lại tầm mắt, To Minh nang len tay phải vung trước mặt, lập tức co hồn
Nguyệt Dực vo hinh tỏa ra xung quanh, khiến anh trăng nơi đay vo hinh ngưng tụ
một chut.

"Phương Mộc, tới đay!" Lam xong hết To Minh chậm rai mở miệng, thanh am khong
lớn nhưng co lực xuyen thấu vọng bốn phương.

Noi xong To Minh yen lặng đứng đo, nup trong bong tối, khong động đậy.

Thời gian khong lau lắm truyền đến tiếng xột xoạt. Chỉ thấy trong rừng mưa co
một bong người nhanh chong chạy tới, chinh la Phương Mộc. Y đa quen thuộc To
Minh bi ẩn va thoi quen rieng, theo thanh am tim đến đay khong phải việc kho.
Sau khi tới nơi, y thở hồng hộc nhin To Minh đứng trong bong tối. Theo y cảm
nhận thi To Minh như dung hợp với bong đem, chỉ co thể thấy hinh dang mơ hồ.

"Phương Mộc xin chao Mặc tiền bối." Phương Mộc vội vang chắp tay cui đầu hướng
To Minh, đặt xuống tui to vốn khieng tren vai. Y mở tui lộ ra ben trong rất
nhiều La Van Diệp.

Ánh mắt To Minh quet qua cai tui, nang len tay phải ấn cay ben cạnh, cay lập
tức chấn động, vỏ cay rơi một phần. Theo ngon tay To Minh di chuyển, co ba đồ
an thảo dược bị vẽ tren vỏ cay.

"Nếu tim được ba loại thảo dược nay, du la một gốc đều co thể đổi lấy ba đợt
trị thương. Nếu ngươi tim được hết, trả đủ cai gia, vết thương của ngươi, ta
nắm chắc co thể trừ tận gốc!" To Minh chậm rai mở miệng.

Than thể Phương Mộc chợt cứng lại, sắc mặt khong lộ vẻ khac lạ nhưng trong
long khẩn trương. Loại khẩn trương nay khong phải sợ hai ma vi kich động. Nếu
đổi lam lần đầu tien y gặp To Minh, nghe đối phương noi vậy thi chắc chắn
khong tin. Nhưng hom nay trong long Phương Mộc đa phần tin tưởng lời To Minh.

"Tiền bối đừng chọc toi, toi biết tinh trạng của minh. Bị hạ Man thuật ngay cả
a ba va Man Cong đều khong thể tieu trừ, chỉ co thể chậm rai ức chế. muốn trừ
tận gốc thật rất kho. Trừ phi tiền bối co thể tim ra người năm đo hại toi,
giết chết y." Phương Mộc im lặng chốc lat sau ra vẻ binh tĩnh cười noi.

"Ngươi lại đay." Lat sau To Minh thản nhien mở miệng.

Phương Mộc thầm rung động, chẳng hề chần chờ tiến len. mới tới gần To Minh,
hắn liền nang len tay phải chộp mạnh hướng bả vai Phương Mộc. Cảm giac lạnh
lẽo theo tay hắn truyền vao người Phương Mộc.

Sự lạnh lẽo nay tựa băng gia khiến than thể Phương Mộc chấn động. Nhưng khi
lạnh vừa qua đi lại hoa thanh nong bỏng, luồn lach trong người y.

Khong đợi Phương Mộc cảm nhận kỹ cang thi To Minh nang tay len. Phương Mộc
biết đối phương co thoi quen kỳ lạ, khong thich người ngoai tới gần, vội vang
lui ra sau vai bước, khẩn trương nhin To Minh.

"Ta khong nắm chắc mười phần, chỉ co bảy phần." To Minh trầm giọng noi.

"Bảy phần…" Phương Mộc hit sau, vẻ mặt kien quyết, gật đầu. Y nhin ba loại
thảo dược tren vỏ cay, ghi nhớ hinh dạng của chung.

"Con nữa, ngươi cần tim hai xương thu, xương manh thu tương đương với Khai
Trần." To Minh chậm rai noi.

Phương Mộc khong hỏi To Minh cần tai liệu đo lam gi, chỉ gật đầu nhớ kỹ. Y
thấy To Minh noi xong định đi, lập tức vội vang chắp tay hướng To Minh.

"Tiền bối, trước khi Phương Mộc tới đay thi cha co dặn, để toi đưa một vật cho
tiền bối, xin tiền bối hay nhận lấy." Phương Mộc noi rồi từ trong ngực lấy ra
cai chuong bop nat trước mặt To Minh. Khoi bốc len, giay lat tan đi lộ ra hộp
gỗ trắng.

Hộp gỗ trong rất binh thường, Phương Mộc hai tay đưa tới.

Phương Mộc cũng rất to mo trong hộp cất chứa cai gi. Lần nay y tới thi a ba
đột nhien xuất hiện đưa thứ nay cho y, để y được vai tộc nhan bảo vệ đi rừng
mưa gặp To Minh giao ra vật nay.

"Mở ra đi." Ánh mắt To Minh rơi tren hộp gỗ, đối phương bop nat chuong đen
khiến hắn hơi kinh ngạc nhưng khong lộ ra mặt.

Phương Mộc nghe vậy lập tức mở ra hộp gỗ, liếc một cai liền ngay ngẩn. Trong
hộp đặt một thanh cốt đao. Cốt đao tỏa khi lạnh, ben trong co sợi chỉ đỏ như
ẩn như hiện, đay la luc hắn ở Ham Sơn Thanh dung để đổi vật.

Nhin đao nay, To Minh sắc mặt binh thường nang tay phải len chộp hư khong.
Thanh cốt đao bay len bị To Minh cầm lấy.

"Trở về cảm ơn cha ngươi giup ta." To Minh cầm lại cốt đao, lấy một tui La Van
Diệp, nhảy ra sau biến mất trong bong đem.

Phương Mộc co chut kho hiểu. Y biết thanh đao nay nhưng khong hiểu nổi, ro
rang minh đa tặng đi vi sao vật ấy lại xuất hiện trong tay a ba, lại con để
minh đưa lần nữa.


Cầu Ma - Chương #123