Người đăng: Boss
'Người nay thuộc về An Đong bộ lạc, việc Phương Mộc được minh trị thương chắc
la tộc trưởng An Đong bộ lạc đa biết.' To Minh im lặng tiến len, thầm suy
nghĩ. Hắn nhớ A Cong từng dạy gặp chuyện phải suy nghĩ nhiều, nếu khong hiểu
thi đem minh trở thanh đối phương, cứ suy diễn theo đối phương ma đi thi chắc
chắn co phat hiện mới.
'Nếu minh la tộc trưởng An Đong bộ lạc, nhin ra con trai minh minh biến đổi
thi sẽ đi theo tới. Nhưng đến nay y khong ra mặt co lẽ đung la cach tỉ mỉ
trước đo minh đề phong đa đem đến tac dụng. Tương tự, nếu minh la tộc trưởng
An Đong bộ lạc, minh sẽ do dự khong ngừng suy đoan, rồi trong khi trong thấy
vết thương của con trai dần chuyển biến tốt thi du khong chắc chắn nhưng sẽ
khong mạo hiểm tra xet, đắc tội một Khai Trần cảnh, việc nay khong co lợi với
minh.'
'Trong tinh huống đo, nếu minh thấy cốt đao con trai đưa tặng bị tộc nhan cầm
về thi sẽ nghĩ gi?' To Minh xoa tran.
Sau khi hắn đến đất Nam Thần xa lạ nay mọi thứ đều phải dựa vao minh, dưới
tinh huống khong đủ tu vi cần dung tam tri bu đắp chenh lệch. Nếu khong thi
một người xa lạ ở đay rất kho sống tiếp, trừ phi sống binh lặng. Nhưng nếu vậy
thi To Minh khong biết phải mất bao lau mới về lại que nha được.
Nhưng du sao hắn trải qua đường đời qua it, khong lam tốt hơn được. Chỉ co thể
hữu hạn suy nghĩ, khong để minh dễ dang lộ ra địch ý, một khi lộ ra thi chắc
chắn phải co quyết đoan.
'An Đong bộ lạc, minh từ Phương Mộc bắt đầu từng bước tiến hanh, khi tu vi đến
trinh độ nhất định thi co thể lấy cơ hội nay xay dựng vị tri. Đối với An Đong
bộ lạc minh chưa từng lộ ra địch ý, con trị thương cho Phương Mộc. Minh đa để
lộ than thiện, bay giờ mượn thanh đao thử xem phản ứng An Đong bộ lạc, để tiện
đối pho.'
Những điều nay khong phải To Minh lập tức nghĩ ra ma trước khi Hoa Phong khieu
chiến Ham Sơn Xich, luc thấy chuong đen trong tay ong lao thi mất nửa ngay,
mắt thấy tranh chấp giữa Huyền Luan va Hoa Phong mới dần đoan ra.
Hắn vẫn khong đủ trải đời, nếu khong thi mấy chuyện nay chỉ cần suy nghĩ chut
la hiểu ra ngay. Hom nay dung thời gian bu đắp, khong lam được gian xảo như hồ
ly.
Vi dụ việc Phương Mộc, du lần thứ hai gặp mặt thoạt trong hắn binh tĩnh, hanh
vi gia dặn, con dung lời do xet va uy hiếp, hanh động thong thả binh tĩnh,
khong lộ nhiều sơ hở, chấn nhiếp cha Phương Mộc, thoạt nhin khong giống điều
thiếu nien sẽ lam.
Nhưng kỳ thật đay la To Minh dung mấy thang suy tư phan tich va chuẩn bị, sau
khi chắc chắn mới hanh động. Đay la vi sao hắn đợi Phương Mộc tới rừng mưa
nhiều lần, lien tục keu gọi mới xuất hiện.
Nếu khong thi hắn co thể ngay luc Phương Mộc về nha sau đo quay lại, lần đầu
tien keu gọi liền ra mặt, khong chờ đến vai thang.
Bay giờ cũng giống thế, nhờ thời gian bu đắp kinh nghiệm khong đủ. Nếu khong
phải gặp chuyện Hoa Phong va Huyền Luan, To Minh sẽ quan sat xong rồi đi ngay,
đợi hiểu ro mới quay lại.
Bay giờ trong đầu hắn lần nữa phan tich sự việc, xac định khong bỏ sot mới rời
khỏi tầng thứ ba. Khi bầu trời tối đen thi trở lại chỗ tru ngụ tại tầng thứ tư
Ham Sơn Thanh.
Ngồi xếp bằng trong gian phong xa hoa hơn cả Thanh Đa Phong Quyến, To Minh rơi
vao suy tư. Từ khi hắn đến đất Nam Thần xa lạ nay, gần hai năm nay bất giac đa
thanh thoi quen hay suy nghĩ. Mấy năm nay A Cong dạy dỗ hắn dần lộ ra hiệu
quả.
'Con cần tiếp tục tiếp xuc An Đong bộ lạc, con chưa phải luc, cứ keo dai con
đường nay cuối cung sẽ trở thanh lựa chọn của minh. Nhưng tại Ham Sơn Thanh
khong thể chỉ chọn một con đường, cần co lựa chọn khac, vậy thi mới yen tam
được.' To Minh yen tĩnh ngồi trong phong, trước mắt trừ việc kiếm bản đồ đi
Tay Minh ra con phải cố gắng tim chỗ đứng, tim xem A Cong co tại đay khong.
Du hy vọng nay rất xa vời, co lẽ A Cong đa chết rồi nhưng To Minh khong muốn
tin.
"Bản đồ địa hinh đi Tay Minh, ben trong chắc chắn bao gồm hơn phan nửa đất Nam
Thần, loại bản đồ nay khong phải vật binh thường, khong phải bộ lạc cỡ trung
co được. Vật nay chắc chắn cực kỳ quý gia, sẽ khong để người dễ dang trong
thấy…" To Minh thầm than.
'Phải hoan thanh tất cả, xet đến cung vẫn nen để minh sống sot trước đa. Khong
phải như Hoa Phong ma giống Huyền Luan, dung than phận cường giả sống sot!'
Đay mắt To Minh chợt loe.
'Trong Ham Sơn Thanh tổng cộng co năm cường giả Khai Trần cảnh, Huyền Luan la
một người trong đo. Hơn nữa y con la khach quý của Phổ Khương bộ lạc. Xem ra
con lại bốn cường giả Khai Trần cảnh thuộc về ba bộ lạc nơi đay. Trừ họ ra,
Man Sĩ Ngưng Huyết cảnh chắc khong it, nhưng đa số khong phải tộc nhan ba bộ
lạc. Nhiều người quanh năm ở tại Ham Sơn Thanh, chắc chắn co mục đich gi đo.
Phương Mộc từng noi Thien Han tong nhiều lần nhận đồ đệ đều sẽ tới Ham Sơn
Thanh một chuyến. Việc nay du hấp dẫn người nhưng minh cứ thấy con co bi mật
nao đo, mới hấp dẫn cường giả cỡ Huyền Luan ở lại lau dai.' To Minh sờ cằm, co
rau mềm. Đo la thiếu nien trong năm thang để lại dấu vết thanh nien.
'Lấy tu vi hiện giờ của minh, hai trăm bốn mươi ba sợi mau, tầng thứ bảy Ngưng
Huyết cảnh, ở trong Ham Sơn Thanh chỉ xem như trung đẳng ma thoi. Nhờ vao minh
tỉ mỉ khống chế co thể đấu một phen với Ngưng Huyết tầng thứ tam! Miễn cưỡng
chen vao đỉnh trung kỳ Ngưng Huyết thoi.' To Minh im lặng, nhưng trong hai mắt
mơ hồ loe bong trăng.
'Chẳng qua minh co hồn Nguyệt Dực, nếu ở dưới anh trăng thi giống như tại Ô
Sơn khong tiếc trọng thương, phat động toan bộ tam Nguyệt Dực.' To Minh nhắm
mắt lại, trong mắt giấu bong trăng.
'Đay la tuyệt chieu của minh, khong đến luc sống chết thi khong thể sử dụng.'
'Con co Han Phỉ Tử, xưng ho thật kỳ quai. Nghe mấy người ban luận thi dường
như chỉ ba đệ tử mạnh nhất trong Thien Han tong mới được ban than phận Han
Tử.' To Minh suy nghĩ chốc lat, khong tiếp tục suy tư nữa. Việc khong lien
quan đến minh thi hắn sẽ khong lang phi tam tri.
Đầu oc dần binh tĩnh, To Minh tĩnh tọa, khi huyết chậm rai vận chuyển trong
người. Bất giac, đem đa khuya, ben ngoai hoan toan yen tĩnh, cả Ham Sơn Thanh
như đa ngủ say.
Khong biết khi nao thi ben ngoai vang tiếng sấm trầm đục. Ngay sau đo la tiếng
mưa rơi tren mặt đất, khiến người khong ro la từ tren trời hay vang vọng từ
mặt đất, dường như quấn quýt một chỗ hinh thanh man mưa.
Mua nay mưa rơi nhiều.
Mưa như trut nước, rất nhanh bao trum cả Ham Sơn Thanh. Mưa gio gao thet quet
nước mưa đanh len cửa sổ phong, khiến giấy dầu keu boc boc.
Trong phong khong co anh nến, một mảnh tối đen. Nhưng trong tiếng sấm đoi khi
loe tia chớp chiếu luc sang luc tối. To Minh mở mắt ra.
Hắn đứng dậy tiến len, lặng lẽ mở cửa sổ, ben ngoai mưa gio lua vao thổi bay
toc hắn. Nhin ngoai cửa đem mưa, hắn im lặng đứng đo khong động đậy.
"Khong biết Ô Sơn bay giờ la mua gi…hai năm, thật nhanh…" To Minh thi thao.
"Bộ lạc ra sao rồi…A Cong co con sống khong…" To Minh chua xot.
Một minh hắn ở nơi xa lạ, rất co độc. Cảm giac co độc nay khiến hắn học được
dung im lặng bảo vệ minh.
Hắn sờ vết sẹo tren mặt, đứng đo thật lau, thật lau. Mai đến khi đem thứ hai
hắn ở Ham Sơn Thanh chậm rai troi qua, tỉnh tao lại thi mưa vẫn bao phủ cả
trời đất. Người đi đường khong nhiều, nước mưa chảy dọc theo nui, bề mặt rất
trơn.
To Minh khong tiếp tục ở lại Ham Sơn Thanh. Hắn đa mua được thảo dược cần
dung, du con thiếu một chut để luyện Đoạt Linh Dược, ba xương thu chỉ mua được
một cai, nhưng tầng thứ ba va tầng thứ tư khong co đồ hắn cần, trừ phi la tầng
thứ hai.
Nhưng tầng nay chẳng những yeu cầu tu vi con cần than phận trở thanh khach mới
tiến vao được. To Minh suy nghĩ thật lau, từ bỏ, rời khỏi Ham Sơn Thanh.
Đay la trong đời hắn lần đầu tới Ham Sơn Thanh, binh thản khong co gi lạ, rất
binh thường. Du khiến khong it người chu ý nhưng như hon đa nhỏ rơi vao mặt
nước, chỉ dấy len chut gợn song ma thoi.
Đến thi trời đất tối đen, đi thi mưa tạnh trời trong.
Lưng hướng Ham Sơn Thanh, bong dang To Minh dần biến mất nơi xa xăm. Khong
chut tạm dừng, hắn chạy nhanh ở trong man mưa đi hướng sau trong rừng mưa.
Chuyến hanh trinh đi Ham Sơn Thanh hắn khong cố ý tim bản đồ đất Nam Thần.
Nhưng luc hắn đi dạo từng cửa tiệm vốn khong co tiệm nao ban vật nay. Thong
qua tro chuyện tim hiểu, hắn chậm rai biết được du chỉ la bản đồ tam hướng gần
đay thi chỉ ở trong tay ba bộ lạc, cực kỳ quý gia.
Con đường phia trước xa vời, tất cả gian khổ, từ người binh thường trở thanh
cường giả, To Minh khong biết tương lai ở nơi đau. Hắn chỉ biết binh tĩnh đi,
khiến tu vi ngay cang cao, đến trinh độ nhất định thi sương mu trước mắt sẽ tự
nhien tan.
Hắn im lặng đi, tốc độ khong nhanh khong chậm. Luc chạy khong hướng tới rừng
mưa ma dung thời gian vai ngay, vong qua vai vong, xac nhận khong người theo
sau mới trở lại rừng mưa quen thuộc, hang động trong day nui.
Mưa vẫn khong ngừng rơi, xoa đi dấu chan hắn, thanh binh phong thien nhien.
Khi To Minh trở lại hang động rời xa mấy ngay, toan than hắn ướt đẫm, nước mưa
chảy dọc theo toc.
Đi vao động, To Minh vận chuyển khi huyết, từng đợt khi nong lan tran toan
than, dường như thanh ngọn lửa. Rất nhanh, khoi trắng từ người To Minh bốc
len, dần dần đồ ướt kho nhanh, nhưng co rất nhiều nếp nhăn, thoạt nhin hơi
chật vật.