Hàn Phỉ Tử


Người đăng: Boss

Tren đỉnh nui, Huyền Luan chớp mắt, dường như nghĩ đến điều gi, con ngươi co
rut. Bay giờ Hoa Phong trong khi huyết menh mong đột nhien phong nhanh, chạy
theo day xich một bước liền tiến mấy met, rất nhanh đa đến tận cung đoạn day
thứ nhất, xem tốc độ thi hinh như khong bao lau sẽ thanh cong đi tới cột đa
đoạn thứ nhất.

'Hắn khong hề muốn khieu chiến Ham Sơn Xich!" Huyền Luan biến sắc, trong đầu
hiện ra ý nghĩ khong may. 'Khong đung, việc nay khong đung! Chắc la ga muốn
chứng minh cai gi, khong lẽ la…'

Huyền Luan trợn to mắt, suy nghĩ kia khong ngừng phong to. Mắt thấy Hoa Phong
cach cột đa đoạn thứ nhất khong xa, mắt Huyền Luan loe tia độc ac.

Y bỗng nang len tay phải chỉ hướng giữa tran, keo ra ngoai. Lập tức co ba
luồng khoi đen bị keo ra khỏi tran, ở trước mặt y bỗng hoa thanh ba bong người
mơ hồ run rẩy.

Thoạt trong thi ba bong người la hai người gia va một thiếu nữ. Sắc mặt họ lộ
ra thống khổ, dường như đang keu gao nhưng khong phat ra thanh am. Huyền Luan
chỉ tay một cai như pha vỡ giam cầm, khiến thanh am the lương của ba bong dang
vang vọng xung quanh.

"Phong nhi…"
"Anh hai…"

Thanh am kia đột nhien xuất hiện khiến mấy người quan sat ngay ra. Cung luc
đo, Hoa Phong đặt cược tất cả đa đến tận cung đoạn xich thứ nhất khong xa,
than thể đột nhien run len, mạnh ngoai đầu, mắt tran lệ. Ga trong thấy ba bong
dang ở trước mặt Huyền Luan.

Nhin Hoa Phong ngừng bước, Huyền Luan thầm thở ra, hừ lạnh, tay phải bop lấy
bong thiếu nữ. Y cố ý lam chậm, khiến thiếu nữ phat ra tiếng het thảm thiết,
dường như cả người te liệt, từng chut bị cắn nuốt.

Thanh am vang vọng khiến những người trong thấy đều chấn động tinh thần.

To Minh trong thấy hinh ảnh nay thi nhiu may, thầm than. Hắn đa sớm đoan được
Hoa Phong cũng la người co cau chuyện rieng.

Than thể Hoa Phong run rẩy, nhin chằm chằm Huyền Luan phia xa. Người ngoai
khong nhin thấy biểu tinh của ga, chỉ trong thấy ga im lặng chốc lat mạnh xoay
người, tiếp tục tiến len. Nhưng than thể ga kịch liệt run rẩy.

Ngay luc nay, lại truyền ra tiếng het thảm, tiếng het keu gọi khiến người nat
long.

"Phong nhi…cứu ta…"

Trong tay Huyền Luan bop nat bong đen thiếu nữ xong lại bop một trong hai bong
dang người gia, chậm rai bop, mai đến khi tiếng het yếu đi. Nhin Hoa Phong run
bần bật dường như khong thể tiến len, như sắp nga xuống thi y lại bop cai bong
cuối cung.

Trong tiếng het khiến người kinh hai, To Minh trong thấy Hoa Phong tren day
xich phun ra ngụm mau, một chan khong đạp vững cả người rơi xuống vực sau
khong đay.

To Minh trong thấy tinh cảnh nay, nghĩ tới bộ lạc của minh, nghĩ tới luc di
chuyển từng man thảm khốc, nghĩ tới Tất Đồ dữ tợn.

'Da thu nếu khong mạnh sẽ trở thanh thực vật. Một người nếu khong mạnh sẽ bị
cường giả nắm giữ vận mệnh. Du phản khang cũng sẽ khong co nhiều tac dụng. Đay
chinh la mạnh ăn thịt yếu. Muốn thay đổi tất cả thi phải khiến minh…trở thanh
cường giả!' Trong mắt To Minh khong co đồng tinh, co la kien cường va cố chấp.

Hoa Phong cười thảm, than thể nhanh chong rơi xuống vực sau. Ga nhắm mắt lại,
co qua nhiều chuyện chưa lam, thu hận chưa trả, nhưng những điều nay dường như
khong con cơ hội.

Huyền Luan đứng dậy, tiến len vai bước đứng tren đỉnh nui, khoe miệng lộ nụ
cười nhạt. Y chỉ chờ đối phương chết, mượn lực lượng Phổ Khương bộ lạc tim lại
thi thể rach nat của ga. Y biết ro vực sau ben dưới day xich co lực lượng đang
sợ, du la y cũng khong dam tuy tiện xam nhập. Chỉ co người của ba bộ lạc mới ở
trong nghi thức đặc biệt, binh yen ra vao.

Nhưng luc nay, khong khi bỗng vang len tiếng thở dai khe khẽ. Chỉ thấy một
bong trắng từ tầng thứ nhất Ham Sơn Thanh lao ra. Bong dang ấy mảnh mai, la
một co gai. Dưới chan co co đoa may trắng, nang đỡ co hoa thanh cầu vồng trắng
bay thẳng tới chỗ Hoa Phong.

Đến rất nhanh, chớp mắt đa tới gần, khiến Hoa Phong rơi tren đụn may.

Mắt Huyền Luan chợt loe, nhin chằm chằm co gai nhưng khong mở miệng, dường như
rất e ngại.

Co gai nay xuất hiện cứu Hoa Phong nhưng Phổ Khương bộ lạc khong truyền ra
thanh am nao, dường như chấp nhận động tac của co.

Co gai mặc đồ trắng, mặt đeo khăn che trắng, khong thấy ro khuon mặt. Nhưng
đoi mắt co rất đẹp, như ẩn chứa mị hoặc kỳ lạ, khiến người nhin sẽ rơi vao đay
mắt sau thẳm.

To Minh tinh thần rung động, co gai nay la người hom qua noi chuyện với Hoa
Phong, nhưng hom nay co khac hẳn.

"Huyền Luan tiền bối, người nay mấy năm trước từng co quen biết với Nhan Phỉ,
cho nen Nhan Phỉ ra tay cứu giup, hy vọng tiền bối khong trach tội." Giọng co
gai rất dễ nghe nhưng ẩn chứa lạnh lẽo, tựa gio lạnh thổi qua khiến người nghe
ret run.

"Khong sao, nếu lao phu biết sớm thi trước đo sẽ khong can thiệp. Việc nay la
hiểu lầm, nhưng du sao ta va ga co cừu hận, hy vọng Han Phỉ Tử hiểu cho."
Huyền Luan nặn ra nụ cười, vẻ mặt nhu hoa.

"Việc của tiền bối va người nay dĩ nhien Nhan Phỉ sẽ khong xen vao." Co gai
noi xong, may trắng vụt qua mang theo Hoa Phong hon me bay hướng nui Nhan Tri
bộ lạc phia xa.

Theo co rời đi, Huyền Luan im lặng chốc lat, vung tay ao len, trở lại tầng thứ
hai.

Dưới sợi xich lien tiếp nui Nhan Tri bộ lạc, tam cột đa to bay giờ vang từng
tiếng đung đung chậm rai lặn xuống, cuối cung biến mất trong vực sau thẳm,
khiến day xich theo gio lung lay.

Mọi thứ trở lại binh thường, trong hoang hon, To Minh nhin bong dang co gai
bay xa, ben tai truyền đến người xung quanh nhỏ giọng ban tan.

"La Han Phỉ Tử!"

"Co gai thien tai Nhan Tri bộ lạc, bị trưởng lao Thien Han tong chu ý, la nửa
đệ tử Thien Han tong. Nghe noi nen sớm nhập mon nhưng co ấy yeu cầu tạm dừng,
chờ lần sau Thien Han tong thu đệ tử thi lại tiến vao."

"Ta co nghe noi việc nay. Nhưng du vậy thi co ấy vẫn bị người gọi la Han Phỉ
Tử, đay la ton vinh cao quý, nghe noi do trưởng lao Thien Han tong ban tặng."

"Việc nay khong co gi bi ẩn, Thien Han tong nhận đệ tử lựa chọn cực kỳ nghiem
khắc. Đệ tử trong mon chỉ co ba người mạnh nhất mới được ban ten Han Tử."

"Nghe noi co ấy co hơn chin trăm sợi mau, la đa định co thể Khai Trần. Du
Huyền Luan la cường giả Khai Trần nhưng đối mặt Thien Han tong thi vẫn cực kỳ
kinh sợ. May trắng dưới chan co ấy chắc la bau vật truyền thừa của Nhan Tri bộ
lạc, nghe noi bau vật nay thien biến vạn hoa, gọi la Van Nhan…"

Thời gian ban tan khong dai lắm, đam người dần tan đi, chắc vi ngay hom nay
xuất hiện nhiều biến đổi nen người ở tầng thứ ba đa số khong co hứng thu mua
ban nữa. Rất nhanh nơi đay it người hẳn, co một số cửa hang sớm đong cửa.

To Minh khong rời đi, tiến tới cửa hang luc trước hắn để ý. Ông lao ngồi xếp
bằng trong cửa hang, thấy To Minh đến thi liếc nhin.

"Ta thấy luc trưa ngươi định tiến vao, nhưng bị việc khieu chiến Ham Sơn Xich
đanh gay." Ông lao binh tĩnh mở miệng.

To Minh gật đầu, quan sat bốn phia cửa tiệm.

"Để mắt thứ gi cứ mở miệng, đừng lam chuyện thừa. Trong cửa hang nay khong co
vật gi chinh ta cũng khong biết tac dụng, sẽ khong để ngươi bỏ sot." Ông lao
liếc To Minh, nhiu may.

To Minh vẫn gật gu, hướng tới nhện chin chan tren vach tường.

"Ta muốn no!"

"Chan thứ chin của Nhện Cửu Văn, đo la tập trung tinh hoa toan than, cực hiếm
thấy. Chỗ nay ta khong lấy thạch tệ, ngươi co gi trao đổi? Nếu la vật binh
thường thi đừng lấy ra." Ông lao nhin To Minh, lạnh lung noi.

"Lấy vật nay!" To Minh khong noi nhảm tay phải sờ ben trong ao lấy ra một cốt
đao đen. Đao toan than đen thui nhưng nhin kỹ co thể thấy ben trong co sợi chỉ
đỏ.

Vật nay la cốt đao Phương Mộc tặng cho.

Hắn đặt đao xuống đất đẩy hưởng ong lao. Ông lao vẻ mặt binh tĩnh cầm lấy cẩn
thận nhin.

"Giả Man Khi của An Đong bộ lạc." Ông lao ngẩng đầu liếc To Minh, nhin khong
thấu hắn. Ông biết cốt đao nay người ngoai rất it co, chỉ co An Đong bộ lạc
mới co va chế tạo, người được đao nay chắc chắn lien quan đến An Đong bộ lạc.

"Vật nay trừ đổi chan thứ chin của con nhện ra con them vao xương nay!" To
Minh lam như tuy tiện chỉ vật tren cai gia ben cạnh ong lao, một bộ xương đen
cỡ nắm tay. Kỳ lạ la tren xương cốt toat ra lạnh lẽo băng sương, hiển nhien
con thu để lại bộ xương nay khong binh thường.

"Xương thu Thai Kinh. Đao nay chỉ co thể đổi một, khong đổi đến hai loại
được." Ông lao mỉm cười, nhin ra người trước mắt hiển nhien cang nghieng hướng
bộ xương. Co lẽ vi thanh đao nen sắc mặt ong khong lạnh lung nữa, hơi nhu hoa.

"Ông cẩn thận xem kỹ thanh đao." To Minh nhin ong lao, binh tĩnh noi.

Ông lao ngẩn ra, nghe vậy cui đầu lần nữa xem xet, hai mắt hơi co rut. Ông
thấy sợi chỉ đỏ trong đao, nắm lấy đao vung một cai, lập tức khi lạnh toat ra,
nhưng trong khi lạnh tồn tại sự nong chay. Lạnh va nong giao hoa như hợp lại
một chỗ.

Chốc lat sau, To Minh ra khỏi cửa tiệm, trong tay cầm chan thứ chin của Nhện
Cửu Văn, con co xương đen. Ông lao đoan khong sai, đich thực To Minh muốn
xương nay.

Noi chinh xac hơn hai thứ hắn đều muốn. Một cai la cần cho luyện chế Nạp Thần
Dược, cai khac la vật trồng dược Đoạt Linh Dược.

'Khong ngờ chỗ nay co cả hai vật phẩm, tuy noi tạm thời khong dung được nhưng
lấy giả Man khi duy nhất hiện tại đổi, trước tien…' Mắt To Minh chợt loe,
trong đầu hiện ra chuong đen tren cổ tay phải ong lao.


Cầu Ma - Chương #121