Người đăng: Boss
Sang sớm ngay hom sau, ben ngoai vẫn mưa to khong dứt, khiến ben ngoai một
mảnh mong lung. Trong cai động nhỏ, To Minh vẻ mặt mệt mỏi nhưng anh mắt sang
ngời.
Tren tay phải của hắn co đoan chất lỏng đỏ quay cuồng, như muốn ngưng tụ lại
nhưng vẫn khong lam được.
To Minh tam tinh khong dao động, khống chế ngọn lửa. Chốc lat sau hắn khiến
ngọn lửa chay mạnh hơn, hinh thanh hỏa cầu bao lấy chất lỏng đen.
Vai phut sau, To Minh mặt xanh xao than thể suy yếu. Thời gian dai thi triển
lửa trong khi huyết khiến hắn co chut chịu khong nổi, bay giờ thở dồn dập,
ngọn lửa tren tay phải dần tan biến. Cuối cung trong long ban tay hắn xuất
hiện ba vien đan dược đen.
Từng đợt mui thuốc ập đến, ngửi no khiến tinh thần To Minh sảng khoai. Hắn cầm
lấy ba vien đan dược đặt trước mắt, cẩn thận nhin. Tuy thuốc nay khong phải
mau xanh nhưng mui thuốc rất quen thuộc. Hắn khong do dự, lấy ra một vien bỏ
vao miệng. Đan dược con co chut nong nhưng khong lam phỏng To Minh.
Vao miệng liền hoa tan, To Minh nhắm mắt, yen lặng cảm nhận.
"Co chut khac nhưng đung la Thanh Trần Dược." To Minh thi thao, cất vao hai
Thanh Trần Dược, khoanh chan tĩnh tọa. Đợi cơ thể đỡ hơn nhiều thi hắn nhin
đống thảo dược trước mặt, biểu tinh kien quyết.
"Nếu co thể dung cay bị set đanh luyện chế ra, thế thi cũng co thể luyện ra
Nam Ly Dược. Dược nay…minh khong biết tac dụng của no, nhưng co bảy phần chắc
chắn khong tăng lực khi huyết như Sơn Linh Dược. Du sao khi mở ra cửa thứ hai,
trong ba đan dược thi bỏ qua Nạp Thần Dược, Sơn Linh Dược tăng khi huyết, rất
co thể Nam Ly sẽ khong lặp lại hiệu quả." To Minh cau may, hắn đặt nhiều hy
vọng vao Nam Ly Dược. Nếu phan tich sai lầm, vậy phải trong trạng thai yếu ớt
miễn cưỡng rời khỏi đay, đi ra ngoai tim cach hồi phục.
Vi bảo đảm luyện thanh cong Nam Ly Dược, To Minh khong lập tức bắt tay vao lam
ma nghỉ ngơi thật lau. Mai đến khi sắc trời ben ngoai biến tối, trải qua một
ngay điều dưỡng, To Minh mới bắt đầu luyện chế Nam Ly Dược co lẽ rất quan
trọng với hắn.
Thời gian chậm rai troi, chớp mắt đa qua nửa thang. To Minh ở nơi xa lạ nay đa
sắp hai thang. Đặc biệt nửa thang gần đay bởi vi luyện dược đan dược ma than
thể hắn cang them suy yếu.
Nhưng đay la lần đầu hắn luyện Nam Ly Dược, kho tranh thất bại. Hắn khong
ngừng cố gắng, nửa thang sau ngay hom nay rốt cuộc lần đầu tien luyện thanh
cong hai vien Nam Ly Dược.
To Minh mặt tai nhợt, anh mắt binh tĩnh nhin hai vien đan dược mau tim ro rang
hơn Thanh Trần Dược một chut nằm trong tay minh. No khong co mui thuốc, thoạt
nhin rất binh thường.
Hơi suy tư chut, To Minh kien quyết lấy ra một vien, khong do dự bỏ vao trong
miệng, trải qua nhiều chuyện như vậy, To Minh đa khong con la đứa trẻ. Hắn co
suy nghĩ rieng. Từ khi bắt đầu luyện dược, trừ ngoai ý muốn luyện chế ra Huyết
Dược, thứ con lại khong co chỗ xấu, quan trọng la, hắn khong co khả năng lang
phi một vien để thi nghiệm hiệu quả.
Vien đan dược tim nay khi vao trong miệng To Minh khong hoa tan ngay, mang
theo vị cay đắng chậm rai theo cổ họng vao trong cơ thể. Sau đo To Minh lấy ra
một vien Thanh Trần Dược, nuốt xuống.
Lam xong tất cả, hắn khoanh chan nhắm mắt, vận chuyển khi huyết cảm nhận hiệu
quả của Nam Ly Dược.
Thời gian troi qua từng chut một. Một tiếng đồng hồ sau, cơ thể To Minh bỗng
run rẩy, tren người hắn bỗng hiện ra hai trăm bốn mươi ba sợi mau, chẳng qua
trong đo hơn tam mươi sợi đỏ thắm, con lại đều tối tăm.
Cơ thể To Minh run ngay cang dữ dội, vẻ mặt thống khổ. Chốc lat sau hắn mạnh
mở mắt hộc ra bung mau đen. Mau đen rơi tren đất co mui hoi thối.
Giay phut phun ra mau tươi, mặt To Minh co chut hồng hao, những sợi mau ảm đạm
lập tức co gần mười sợi như sống lại, khong tối tăm nữa ma chậm rai lấp lanh
anh sang đỏ.
Thật lau sau To Minh hit thở đều đều, nhin vien Nam Ly Dược cuối cung trong
tay.
'Nam Ly Dược nay co cong hiệu chữa thương! Nếu trước khi bộ lạc chiến đấu minh
co thể luyện chế ra thi…' To Minh nhắm mắt lại, khẽ thở dai.
Trong day nui ở sau trong rừng mưa, To Minh cư ngụ tại đo. Hắn rất it đi ra
ngoai, mỗi lần ra đều la vi dung hết thảo dược hoặc la khong con Thước Dạ Chi
mới đi ra tim.
Thật may rừng mưa rất lớn, sự việc set đanh cay cũng khong hiếm thấy. Thường
co cay bị set đanh cung cấp nhiều tai liệu cho hắn luyện chế.
Ngay thang troi qua, chớp mắt đa la một năm.
Một năm nay co nửa năm trời khong mưa, nhưng cũng khong co tuyết To Minh quen
thuộc. Dường như nơi đay khong bao giờ co mua đong.
Hắn bị thương thật rất nặng, một năm dung rất nhiều Nam Ly Dược chỉ khiến hắn
hồi phục một trăm chin mươi sợi, con kem đỉnh chut xiu.
Một năm nay To Minh từng vai lần ra ngoai tim đan dược, trong thấy dấu chan
một số người. Hắn thậm chi từng thấy một đội hơn mười người ở trong rừng mưa
săn bắn một con rắn to lớn.
Những Man Sĩ đo đa số la Ngưng Huyết cảnh tầng thứ năm, sau. Trong đo co một
thanh nien đạt tới tầng thứ bảy Ngưng Huyết. Xem biểu lộ người ben cạnh thi
thanh nien nay co chut danh vọng.
Quần ao của họ khong phải da thu ma la vải tho, trong tay đa số vũ khi la mau,
it thấy dung cung. Tren cổ tay đam người nay đều cột chuong đen nhưng khong
phat ra thanh am nao.
Cổ tay mỗi người đều la một cai chuong, nhưng tay thanh nien lại co hai cai.
Nhưng To Minh chu ý thấy trong đam người co một thiếu nien Ngưng Huyết cảnh
tầng thứ năm mặt xanh xao như người bệnh, bị người bảo vệ. Tren cổ tay y, To
Minh trong thấy bốn cai chuong.
Đay la bộ lạc khac với Ô Sơn, Phong Quyến. Luc To Minh quan sat họ thi khong
cach qua gần, du vậy vẫn khiến thanh nien tầng thứ bảy Ngưng Huyết chu ý.
Người nay khong lập tức len tiếng ma như vo tinh trong luc chiến đấu tới gần
chỗ To Minh ở.
Nhưng hanh động của ga ở trong mắt To Minh thi con qua non. To Minh vọt người
ra sau, tốc độ của hắn nếu tưởng chạy thi đam người kia khong thể nao ngăn
cản.
To Minh khong them để ý đam người đo ma tiếp tục tim kiếm thảo dược, đợi khi
bầu trời dần tối hắn tren đường trở về hang nui thi lần nữa gặp nhom người
nay.
Hiện tại bọn họ bảo vệ thiếu nien co bốn cai chuong ben trong, dựng lều da đơn
giản trong rừng mưa, định qua đem.
Thanh nien tầng thứ bảy Ngưng Huyết thi om mau dựa vao một than cay, mắt lấp
loe cảnh giac xung quanh.
Phương xa tren một gốc cay, To Minh ngồi tren canh nhin đam người, mắt loe
sang. Tuy hiện giờ tu vi của hắn chưa hoan toan hồi phục nhưng co sức đấu một
trận. Hắn muốn biết đay la đau, ben nay co bộ lạc nao.
Nhưng hiển nhien nhom người nay rất cảnh giac ngoại tộc, nếu hắn lỗ mang tiến
len chỉ sợ đối phương khong nghe hắn noi ma trực tiếp giết choc.
Mắt lấp loe, To Minh cui đầu, cơ thể lặng lẽ lui ra sau biến mất trong rừng.
Thời gian chậm rai troi qua, hai tiếng đồng hồ sau, đam người đốt lửa xua tan
hơi ẩm, thanh nien dựa vao cay đột nhien biến sắc mặt, nắm chặt mau.
Cung luc đo, mấy người khac cũng lập tức nhận ra, lần lượt biến sắc mặt. Ngay
sau đo một tiếng da thu gầm truyền ra từ sau trong rừng. Chỉ thấy một con da
thu đầu như cọp nhưng nguyen sống lưng mọc gai nửa met lao vọt ra, nhao tới
đam người.
"Hắc Thứ thu!" Trong đam người lập tức co người het len, tinh hinh hỗn loạn.
"Con thu nay thich lửa, mau dập tắt lửa ngay!" Thanh nien tầng thứ bảy Ngưng
Huyết cảnh lập tức mở miệng, tay phải nắm mau vọt tới da thu. Tuy con thu nay
mạnh thật nhưng chỉ tương đương với Ngưng Huyết tầng thứ bảy ma thoi, thanh
nien co thể đấu một trận.
Khi ga rời khỏi đam người chiến đấu với Hắc Thứ thu, cac tộc nhan khac dập tắt
đống lửa khiến xung quanh tối đen, tầm mắt mọi người trong thời gian ngắn
khong thể thich ứng, thi một bong người lấy tốc độ cực nhanh lao thẳng tới
thiếu nien bị đam người bảo vệ.
Tốc độ cai bong rất nhanh, khi đam người kịp phản ứng thi đa tới gần thanh
nien. Khong đợi thanh nien chống cự, bong dang một chưởng chặt cổ trực tiếp
đanh hon me thiếu nien kẹp dưới nach, lao ra ngoai.
Đam người ngẩn ra, lập tức biến sắc mặt, ngay cả thanh nien cũng trầm mặt
xuống, đang muốn truy đuổi nhưng khong thể buộc Hắc Thứ thu lui lại. Chỉ một
lat chần chờ, bong dang kẹp lấy thiến nien đa tiến vao trong rừng, xa khuất.
To Minh chạy nhanh trong rừng, om thiếu nien. Hắn khong co thu hận gi với đam
người kia, sẽ khong giết người vo cớ. Coi như dẫn dắt da thu thi cũng la loại
đam người co thể đuổi đi ma khong chết ai.
Mục tieu của hắn chỉ co thiếu nien. Than phận người nay nhất định khong tầm
thường, chắc khong it chuyện. To Minh cần biết rốt cuộc đay la đau, nen chỉ co
thể lam vậy.
'Hỏi ra đap an minh muốn rồi thả đi la được.'
Than thể To Minh lấp loe trong rừng đi hướng xa xăm. Đi một vong tới một goc
vắng vẻ trong rừng, hắn đặt thiếu nien xuống, ngồi xổm trước người thiến nien
nhin hồi lau liền hiểu ra.
Luc trước hắn vừa thấy thiếu nien thi mơ hồ phat hiện co gi kỳ, giờ gần gũi
cang chắc chắn. Hơi suy tư, To Minh từ trong ngực lấy ra một vien Nam Ly Dược
va Thanh Trần Dược, bỏ vao miệng thiếu nien, rồi mới từ từ lui lại vai bước.
Hắn từ trong tui rach đặt ở trong ngực lấy ra bộ da thu, đay la một năm nay
hắn bắt da thu lam thức ăn để lại da, phủ len than thể va mặt ngồi tren than
cay cach thiếu nien khong xa.
Tay phải hắn nhặt một khối gỗ, nhẹ bung, khối gỗ bay thẳng tới giữa tran thiếu
nien. Khong dung nhiều sức nhưng co thể đanh thức thiếu nien.
Thiếu nien bị đau liền mở mắt ra, co mơ hồ nhưng lập tức hoa thanh binh tĩnh.
Du mặt trắng bệch bệnh hoạn nhưng khong co sợ hai, y nhin To Minh bao trum da
thu ngồi đo.
"Ngươi la ai!"