Người đăng: Boss
Lỗ nhỏ nay rất la kỳ dị, phần lớn ben trong cứ đều đều như nhau. Bo hơn chừng
mười trượng, To Minh thấy đa thấy điểm cuối phia trước. Hắn dần dần bo chậm
lại.
Cẩn thận nhich từ từ tới gần lối ra, To Minh suy nghĩ một chut, bỗng giật
minh, thở sau.
Nơi đay la một hỏa động lớn, ben tren co vo số phiến đa nhọn hinh truy chĩa
xuống, từng phiến từng phiến nứt nẻ, dường như luc nao cũng co thể rơi xuống.
Mặt đất ben dưới đen kịt, nhưng co từng tuyến nham thạch mau hồng chằng chịt,
lam ben trong co mau nau xam, nhiệt khi so với ở ben ngoai thi mạnh hơn đến
mấy lần.
Cach đo khong xa, co một bộ xương đen nhanh, khung xương nay dai chừng tam
chin trượng, To Minh nhin sơ thi đa nhận ra, đay la một xưng đầu lau của mang
xa.
Tren sọ của no con co một chiếc sừng to bằng một canh tay, mau sắc đen nhanh.
Mang xa dai đến thế thi To Minh chưa từng gặp, nhưng hinh như hắn đa từng nghe
A Cong noi qua. Rất lau từ trước kia, ở Ô Long Sơn co một loại mang thu, cực
kỳ hung tan, loại mang xa nay đầu co sừng, được gọi la Giac mang, cai sừng nay
rất sắc ben, thường trở thanh bảo vật va đồ cung tế trong bộ lạc.
Ô Sơn bộ lạc bọn họ cũng co một cai sừng Giac mang, chinh la vật truyền thừa
của đại tộc trưởng.
"Chẳng lẽ đay lại la Giac mang?"
Hắn quan sat một chut hai cốt của mang xa nay, lại quan sat cai lỗ nhỏ chinh
minh vừa qua. To Minh mơ hồ co đap an.
Trong luc can nhắc, hắn lấy ra một chiếc la thảo dược từ cai sọt phia sau, nem
xuống phia dưới.
La thảo dược rơi xuống phieu hốt, luc chạm mặt đất thi phat ra thanh am, chừng
một khắc sau, no dần kho heo. Sau đo hắn thử lại vai lần, cuối cung xac định
được nhiệt độ của mặt đất nơi nay. Mặc du rất cao, nhưng hắn co thể chịu đựng
một luc, với điều kiện la khong đụng chạm vao nham thạch.
Luc nay Tiểu Hồng đa hết kien nhẫn, nếu khong phải la biết ở đay nguy hiểm, sợ
la no đa sớm chui ra rồi nhảy xuống.
To Minh cẩn thận bo ra, nhảy xuống phia dưới, hai chan đứng tren mặt đất. Lập
tức dưới chan truyền đến tiếng ket ket, một luồng khi nong theo long ban chan
truyền khắp toan than, nhưng trong thời gian ngắn vẫn chưa tổn thương ban chan
của hắn.
Tiểu Hồng tiến nhập hỏa dong động [DG: một cai động kha rộng va vẫn con nham
thạch], no liền cảm thấy nong, mồ hoi chảy ra đầm đia. No suy nghĩ hồi lau,
liền quay trở lại ben trong cai lỗ nhỏ khi trước, bảo thế nao no cũng khong
tiến nữa. Đột nhien no chạy mất, khong biết đến nơi nao chơi đua.
To Minh cũng khong thuyết phục, đanh đeo theo cai sọt nhanh chong bước về phia
trước, hắn suy đoan ở đay hẳn sẽ thong với ben trong của Hắc Viem phong, co lẽ
la nơi thich hợp để chế thuốc.
Đi một đoạn ngắn, hắn thấy một chỗ trống trải ở phia trước, khong biết thong
tới nơi nao. Mặt đất co vai cai hố, khi nong ở chỗ đay cao hơn khong it. Thậm
chi To Minh đa cảm thấy nong rực dưới chan.
Hắn co một chut do dự, bước chan giơ len vừa hạ xuống. Trong nhay mắt, một lan
song nong rực bỗng nhien bộc phat, khiến cho To Minh kinh hoảng la len một
tiếng lật đật lui về phia sau. Hai mắt co rut lại, hắn thấy một ngọn hỏa diễm
lớn bằng canh tay từ một chỗ cai hố trước mặt ầm ầm phụt ra. Trong thoang
chốc, Dong động được hỏa quang chiếu rọi khắp nơi.
To Minh hit sau một cai, lần thứ hai lui về phia sau, lui đến tận cửa động.
Luc nay hắn mới chăm chu nhin kỹ lại, mất nửa canh giờ, ngọn lửa kia mới dần
dần tieu tan. Nhưng một luc sau, ở một hố khac, lại bộc phat ra hỏa diễm.
Vong đi vong lại, duy tri lẫn nhau, lien tục khong ngừng.
"Lửa..." To Minh nhin chằm chằm vao chỗ những cai hố nhỏ nay. Hai mắt của hắn
từ từ lộ ra tia sang, co vẻ mừng rỡ.
"Ở đay quả nhien co lửa! Nhưng ma, xuất hiện gian đoạn,phải la cai loại phun
trao ổn định..."
Sau khi hắn vui mừng, lại trầm ngam trong chốc lat, mơ hồ cảm thấy đang tiếc,
"Ma thoi, tuy noi từ đỉnh nui trực tiếp tiến nhập trong long nui, co thể tim
được vị tri hợp lý, ở nơi đay cũng bi mật hơn. Nếu gặp nguy hiểm, ta cũng co
thể nhanh chong rời đi.
Đa vậy cứ tạm thời ở lại đay vậy, ta sẽ la người đầu tien thoi tan ở trong
động nay!"
Thần sắc To Minh hưng phấn, vừa lẩm bẩm vừa nhin xung quanh.
"Lửa đa co, luc nay lại thiếu một cai Hoang Đỉnh... Hoang Đỉnh, ta phải tự lam
một cai vậy!"
Ánh mắt To Minh nhin đung vao thạch đầu linh tan ở tren mặt đất.
"Những Nham Thạch nay đa ở chỗ nay nhiều năm như vậy, cũng khong bị đốt hoa
thanh tro, hiển nhien la chịu nhiệt rất tốt, hẳn la co thể thối tan nha..."
To Minh gai gai đầu, đảo đảo thảo dược dưới chan. Lần thứ hai hắn nhảy xuống.
Hắn lựa chọn một khối đa lớn thoạt nhin dường như thich hợp. Hắn do dự một
chut rồi mới sờ vao mặt tảng đa. Khong co cảm giac qua nong, vien đa chỉ hơi
am ấm ma thoi.
Xac định tảng đa nay sẽ được sử dụng lam tai liệu, To Minh lấy ra Dược đao của
minh. Đao nay rất sắc ben, la do hắn thường xuyen lấy ra mai dũa. Cầm đao tren
tay, To Minh vận toan bộ khi lực, hướng về hon đa kia ma chem.
Đay la một qua trinh buồn tẻ, nhưng To Minh đa sớm thanh thoi quen, khong co
một chut nao khong kien nhẫn, chỉ la tại luc chem trung, trong đầu hắn bỗng
nhien linh quang chợt loe. Hắn nhin thấy cốt đầu của mang xa cach đay khong
xa, nhất la cai sừng tren đỉnh đầu lau của mang xa.
Co hơi trầm ngam, To Minh bước nhanh tới, xem xet quanh chỗ xương sọ tận nửa
ngay. Hắn go ở tren cốt đầu một cai, ở dưới cốt đầu go một cai, chỉ nghe cạch
cạch mấy tiếng, cốt đầu đa trở thanh mảnh vỡ ở tren mặt đất.
Trong đống mảnh vỡ, duy chỉ co co một khối xương sừng mau đen con chưa bị nat
bấy.
"Cai sừng nay quả nhien bất pham, ta mới rồi con mới hoai nghi con mang xa nay
lam thế nao lại chui được vao đay."
To Minh nhặt len xương sừng. Đứng ben vach tường hắn cầm no vẽ một cai, lập
tức xuất hiện một vạch tren tường. Cảnh tượng nay khong ngoai ý muốn của To
Minh.
"Chinh la khong biết năm đo vi sao con Giac mang khong ở ben ngoai sinh sống
ma lại tiến vao đay..."
To Minh nghĩ khong ra, cầm xương sừng đi tới ben một tảng đa lớn, lại khẽ chem
chem.
Co cai sừng nay trợ giup, sau mấy canh giờ, To Minh lục lại trong tri nhớ về
Hoang Đỉnh. Hắn lam một cai Hoang Đỉnh thế ma co năm sau phần giống cai Thối
tan thạch lo. Sau khi thanh hinh, To Minh lam them một cai nắp, như vậy co thể
bảo tri nhiệt khi ben trong đỉnh khong tan ra ngoai.
"Trước tien phải thử một chut đa."
Thần sắc To Minh kich động, đẩy Hoang Đỉnh vừa mới lam kia đi tới chỗ những
cai hố, tập trung tinh thần va bắt đầu chậm rai chờ đợi.
Lại mấy canh giờ qua đi, sau khi hỏa diễm lần lượt phun xong, To Minh nhich
lại một cai hố ở gần, vẫn con đang bộc phat hỏa diễm.
Trong khoảnh khắc luc ngọn lửa bắt đầu bộc phat, To Minh đẩy mạnh Thối Tan
thạch lo, khiến cho Hoang Đỉnh thử nghiệm đậy kin miệng hố đang bộc phat hoả
diễm.
To Minh thần sắc khẩn trương, co thể Thối tan được hay khong, phải xem Hoang
đỉnh co chịu được nhiệt độ nay hay khong.
Rất nhanh, thạch lo dần đỏ len, lan song nong rực tỏa ra bốn phia, co tiếng
ket ket quanh quẩn. Mặt ngoai của thạch lo xuất hiện rất nhiều khe nứt. To
Minh trong long hồi hộp, nhưng chờ nửa ngay cũng khong thấy thạch lo kia tan
vỡ, luc nay mới hơi hơi yen long.
"Một canh giờ... Mỗi lần Thối tan chỉ co một canh giờ, khong nen thai qua..."
Trong mắt của To Minh lộ ra vẻ trầm tư. Vi Thối tan, co thể noi la hắn đa hao
hết tam tư.
"Co thể lam như vậy!"
To Minh lui vai bước ra phia sau. Tuy noi co một cai chủ ý trong đầu, nhưng
khong dam hanh động thiếu suy nghĩ. Hắn đang đứng tren chỗ mặt đất khong qua
nong, cả ngay nhin khong chớp mắt cai hố nay.
Trong luc nay tiểu hầu đa quay lại. Sau khi để lại một chut da quả, no cảm
thấy nơi nay qua nong liền lần nữa chạy ra ngoai chơi.
Về phần Hoang Đỉnh, cũng coi như la chịu được khảo nghiệm, trong vai lần hỏa
diễm trung kich, cuối cung vẫn khong co vỡ vụn.
"Những lỗ nhỏ bộc phat hỏa diễm nay, co chut quy tắc, nhưng cũng khong co quy
tắc..."
Một ngay sau, To Minh cầm xương sừng, nhanh chong đi tới những hố đất kia,
nhanh chong tạo một cai khe tren mặt đất, vong quanh lỗ nhỏ cung hoang đỉnh,
lam cho nơi nay trũng sau xuống một it.
Động tac của hắn khong hề ngừng lại, lien tiếp lam sau đường ranh khac nhau
rồi nhanh chong lui về phia sau. Khong bao lau, khi một trong những lỗ nhỏ
phat ra hỏa diễm, dong lửa bị khơi dong men theo khe ranh dũng manh tran vao
phia dưới thạch lo.
"Thanh cong rồi!"
To Minh lại xem xet một hồi. Hắn tim kiếm khe hở lần thứ hai tạo ra năm cai
khe ranh. Tiếp tục quan sat cả ngay, xac thực phương phap của minh, xem như la
keo dai thời gian lo lửa, luc nay mới yen long lại.
Tren thực tế hắn cũng co chần chờ. Những khe ranh nay, khong phải cứ tuỳ ý vẽ
những đường lien tiếp nhau ma được. Hắn muốn bảo tri hoả diễm đến Hoang Đỉnh
khong thể qua lớn cũng khong thể qua nhỏ, bằng khong rất dễ xuất hiện hiện
tượng khong mong muốn.
Du sao, ở dưới sự quan sat của hắn, co vai lần nhiều cai hố đồng thời bộc phat
hỏa diễm. Một khi sai lầm lien tiếp, sợ la sẽ xảy ra nguy hiểm.
Sau khi giải quyết được hai vấn đề cơ bản nhất, To Minh liền binh tĩnh lại.
Dựa theo trong từng bức họa trong tri nhớ, ở trong Hắc Viem đỉnh, bắt đầu Thối
Tan lần đầu tien.
Thức ăn, co tiểu hầu giải quyết, hoặc la To Minh ra ngoai giết một it thu, keo
đến nơi đay, dung lửa nướng chin. Con nữa, ngay cả chuyện tinh co lien quan
đến A cong ở Hắc Sơn bộ, trong luc To Minh ra ngoai săn thu thi, gặp đội săn
của bộ lạc, đa đem việc nay bao cho họ biết.
Từng ngay dần troi qua, hắn cứ ngồi ở trong chỗ Thối tan, thỉnh thoảng ben
trong truyền ra am thanh buồn ba. Nửa thang sau, To Minh hai con mắt đỏ bừng.
Nửa thang nay, hắn luyện chế vo số lần, nhưng lại khong co một lần thanh cong!
Hiện nay hắn đang la Ngưng Huyết cảnh tầng thứ nhất, ma lại co bốn điều huyết
tuyến, chỉ cần co thể them hai cai nữa, la bước vao Ngưng Huyết cảnh tầng thứ
hai.
Một khi đến tầng thứ hai, To Minh theo truyền thừa thu được từ Man Tượng, hắn
co thể thi triển Man thuật đầu tien!
Điều nay đối với To Minh ma noi, la ước mơ chay bỏng, cũng la động lực khiến
hắn khong ngừng luyện chế dược thạch.
Nhưng một thang Thối tan thất bại, đa dần khiến To Minh nản long thoai chi.
Nhưng với bản chất quật cường, hắn khong cam long buong tha như vậy.
"Ta khong tin! Tiểu Hồng, giup ta đi hai thuốc nữa đi!"
To Minh noi thầm lấy cai sọt nem hướng kia động khẩu. Chỗ đo co một con tiểu
hầu nhe răng nhếch miệng, con hắn tiếp tục luyện chế.
Tiểu hầu tom được cai sọt, nhếch miệng cười một tiếng, xoay người chạy ra
ngoai.
Một ngay, một ngay, một ngay...
Thất bại, thất bại, thất bại...
Nửa thang nữa lại troi qua, cho đến một hom vao giờ ngọ, To Minh toc tai bu
xu, đứng ở trước một cai đỉnh hoang, trong tay hắn cầm hai loại thảo dược, cả
hai đều mau hồng, một cai la hoa sau canh, cai con lại la hoa năm canh.
"Nen dung cai nao đay..."
To Minh biết khong co qua nhiều thời gian suy tư, bất chợt cắn răng một cai hạ
quyết tam.
Chu thich: "Thối tan/ Toi tan" nghĩa la toi luyện - đơn tan - chỉ việc luyện
thuốc.