Người đăng: Boss
Tia chớp tốc độ cực nhanh tới gần Tan Thần, thẳng tới sau lưng. Khoảnh khắc va
chạm, tiếng sấm đi đung vang vọng, nhưng Tan Thần chẳng chut tạm dừng, như la
khong them để ý tia chớp đen, du cho toan than đang bị vo số tia sang đen bao
vậy.
Nhưng du la vậy thi Tan Thần do Nguyệt Dực dung mau hợp thanh mau chong biến
mất, tia chớp đen do Tất Đồ hy sinh tu vi Khai Trần biến ra khiến thời gian
Tan Thần tồn tại nhanh chong rut ngắn. Theo To Minh nghĩ, chỉ sợ vừa chem
xuống một bua thi no sẽ biến mất.
Nhưng một bua nay du chỉ co lực lượng rất nhỏ be của nguyen hinh ngan vạn năm
trước cũng đủ giết chết Khai Trần!
Nang len cay bua to lớn, mặt tren truyền ra vo số tiếng gao, dường như xuất
hiện thật nhiều linh hồn từ ngan vạn năm trước chết dưới bua nay lượn lờ quanh
no, mạnh chem xuống.
"Khong!" Mắt Tất Đồ lộ ra tuyệt vọng.
Cay bua chem xuống khiến lao cảm giac như bị nui to đe, khong chut sức lực
phản khang. Than thể run rẩy, lao bản năng nang tay len, muốn ngăn cản tử vong
tiến đến.
Trong người lao chợt loe tia sang đen. Ánh sang đen luc trước giup lao tranh
thoat sat khi lại lần nữa hiện ra, bao quanh ben ngoai cơ thể, hinh thanh man
hao quang tron.
Đay la thủ đoạn cuối cung của lao. Nhưng cay bua to bị vo số oan hồn keu gao
lượn quanh chem mạnh xuống, vừa đụng tới thi man hao quang đen lập tức vỡ nat,
thậm chi khong thể chặn lại một giay. Tựa như man sang khong tồn tại, khiến
cay bua xuyen qua thẳng tới Tất Đồ tuyệt vọng.
Mắt thấy Tất Đồ sắp chết, To Minh hận người nay thấu xương. Nhưng khoảnh khắc
nay, giay phut cay bua chem xuống, chỉ thấy khong gian trước mặt Tất Đồ bỗng
nhien vặn vẹo, một người mặc ao đen bước ra.
Y nang len tay phải, tay loe anh sang, xuất hiện một tấm chắn mau tim đụng độ
cay bua chem xuống.
Thanh am đung đung kinh thien động địa. La chắn trong tay người ao đen vỡ nat,
than thể lung lay lui ra sau, tum lấy Tất Đồ trong tuyệt vọng chất chứa kich
động mạnh lui lại lien tiếp trăm met mới dừng. Khuon mặt y ẩn sau ao đen,
khong nhin thấy co bị thương hay khong.
To Minh cười thảm. Khoảnh khắc cay bua bị ngăn chặn, ngoai người hắn, tượng
Tan Thần do mau của Nguyệt Dực hợp thanh đa đến giờ. Tựa như gio thổi bay tro
bụi, trong trời đất hoa thanh vo số bụi đỏ, biến mất trong khong trung. Luc
nay hắn cảm nhận lực chấn truyền đến, than thể bắn ra sau hoa thanh hinh cung
rơi tren đỉnh Ô Long Sơn. Bum một tiếng nga xuống, hộc ra bai mau. Cơ thể hắn
co giật, vết thương hoan toan bộc phat. Con co thương ẩn luc trước cưỡng ep
tăng tu vi tạo thanh giờ đay khong thể ức chế, như song thần bao phủ cả người.
Tầm mắt hắn mơ hồ, la cảm giac sắp chết. To Minh dung sức cắn đầu lưỡi mới
miễn cưỡng khong để minh hon me. Hắn giay dụa ngồi dậy, nhin thấy phương xa
người ao đen đứng trước mặt Tất Đồ.
"Chủ thượng!" Tất Đồ vẫn con nỗi sợ hai đọng tren net mặt. Lao biết nếu khong
co người ao đen, lao chắc chắn chết rồi.
"Thật đa xem thường bộ lạc me bien Tay Minh. Đầu tien la dong phụ Mieu Man bộ
lạc co hai Khai Trần co thể dung hợp khi huyết nhau, phat huy ba chieu hậu kỳ
Khai Trần. Bay giờ thằng nhoc nha ngươi tu luyện được thuật Hỏa Man chan
chinh, khong ngờ khiến đam Nguyệt Dực phat động tan tượng Hinh! Mới rồi một
kich nếu khong phải tu vi ngươi qua yếu, khong đủ phat huy thi ta chẳng thể
chống lại du chỉ một chut." Người ao đen phat ra giọng khan khan, than thể run
len, vẻ mặt vẫn con nỗi kinh sợ.
Nếu khong phải Tất Đồ con co chỗ lợi dụng, lại them thấy lực lượng một bua của
Tan Thần khong đủ, chắc chắn y sẽ khong đến cứu. Ẩn trong ao đen khoe miệng
tran ra mau tươi, nhưng khong người trong thấy.
"Tế Cốt Cảnh…ngươi giết Kinh Nam?" Ở đỉnh nui khac, A Cong đa khong con sức
chiến đấu. Ông nhin người ao đen, từ từ mở miệng.
"Du sao chung la từ phần lớn Mieu Man tach ra. Mieu Man rất bao che tộc minh,
giết sẽ co hậu hoạn." Người ao đen nhin A Cong, đột nhien cười. Tiếng cười
khan khan am trầm.
Y nhin A Cong, tay phải nang len từ trong ngực lấy ra một lệnh bai đen. Lệnh
bai khắc một xương sống hoan chỉnh toat ra khi lạnh. Y nem đi, lệnh bai bay
thẳng tới trước mặt A Cong.
A Cong nhin lệnh bai, sắc mặt biến đổi cực kỳ kho coi.
"Ta tới đay trừ tim di tich Hỏa Man ra con co một chuyện, chinh la tim ngươi!
Mặc, ngươi khong lam chung ta thất vọng. Nếu ngươi chết dưới tay Tất Đồ vậy sẽ
khong phải từng la thanh vien của chung ta. Nhưng năm đo ngươi phạm sai lầm,
hom nay cần trả gia." Người ao đen noi, thu lại lệnh bai đen, khong để ý Mặc
Tang nữa ma từng bước một đi hướng To Minh.
"Khong ngờ tại đay phat hiện người kế thừa Hỏa Man chan chinh…"
To Minh khẽ thở dai, sắc mặt hắn binh tĩnh. Du khong co người ao đen, hắn biết
hiện tại vết thương của minh khong co cơ hội hồi phục, chờ đợi minh chỉ co tử
vong.
Hắn thậm chi khong them nhin người ao đen ma la ngắm hướng A Cong ở đỉnh nui
khac, mắt lộ tia nhu hoa, hắn đa cố gắng hết sức.
'Tất cả kết thuc…thật xin lỗi, ta khong chăm soc tốt cho hắn.' A Cong im lặng.
Ông khong nghĩ tất cả đều do năm đo vo tinh gia nhập quần thể đang sợ kia tạo
thanh. Ông chua xot nhắm mắt lại.
Nhưng khoảnh khắc A Cong khep mắt, than thể bỗng run lẩy bẩy. Chỉ thấy từ
người ong bung phat ra anh sang vang. Ánh sang trong giay lat đa choi mắt tới
cực điểm. Một khi thế dường như khong thuộc về coi đời nay, ba đạo, xam lược
phat ra từ người A Cong.
Khoảnh khắc khi thế nay xuất hiện, người ao đen đi hướng To Minh bỗng nhien
dừng bước, mạnh ngoai đầu lại. Khuon mặt giấu trong ao đen lộ ra sự hoảng sợ
va chấn kinh. Y trong thấy tren người A Cong tỏa ra anh sang vang choi mắt.
Ánh sang lấp loe ngưng tụ ở đỉnh đầu Mặc Tang. Một tiếng trầm đục vang vọng,
chỉ thấy la cờ vang to cỡ ban tay bay ra khỏi đỉnh đầu Mặc Tang, bềnh bồng
cach đầu ong bảy tấc.
Mặc Tang đanh rung minh, mở mắt ra, ngẩng đầu trong thấy la cờ vang thi ngay
ra như phỗng.
"Sao…sao ngươi xuất hiện!"
La cờ nay xuất hiện khiến A Cong kho tin. Ông vốn tưởng vật nay cả đời sẽ
khong xuất hiện. Bởi vi năm đo người cho ong vật đo đa dung nhập no vao huyết
mạch ong. Mấy năm nay A Cong thử rất nhiều lần nhưng chẳng phat hiện được gi,
chỉ mơ hồ cảm nhận được sự tồn tại của no.
Khuon mặt A Cong tran ngập rung động, hit ngụm khi lạnh nhin hướng To Minh,
trong mắt lộ tia hoảng hốt, dường như hiểu ra cai gi.
Ông giay dụa đứng bật dậy, tum lấy la cờ. No tung bay đon gio luc bị A Cong
tum lấy thi biến dai ba met, khong con la la cờ nhỏ ma la cay cờ!
Mau la cờ từ vang biến thanh đen. Nhưng tuy theo tấm vải mở ra, khong phải đen
thui ma la co tia sang lấp lanh, ben trong ro rang la bầu trời sao!
Trời sao rất lạ lung, dường như no khong thuộc về trời đem ma Man tộc ngẩng
đầu nhin. No dường như từ nơi xa xoi nao đo, co lẽ chỉ co người nơi đo ngẩng
nhin mới thấy quen thuộc.
Người ao đen chấn động tinh thần, cảm giac nguy hiểm manh liệt đột nhien ập
tới khiến y biến sắc mặt, vọt ra muốn ngăn cản hanh động của Mặc Tang.
Nhưng y khong thể ngăn cản Mặc Tang cầm lấy cay cờ. Ông đứng ở đỉnh ngọn nui,
vươn ra tay phải để cay cờ nằm ngang, mạnh vung hướng ben trai. Gio nổi len,
hoan toan mở ra mảnh vải, như cuộn song. Giay phut người ao đen đến, tay phải
Mặc Tang cầm cay cờ vong quanh than thể một vong.
Mảnh vải bay phất qua mặt Mặc Tang, chạm vao mũi ong no lần nữa biến hoa, cang
luc cang lớn. Gần như trong khoảnh khắc, trời sao trong mảnh vải lấp loe anh
sao cực kỳ choi loa, no bay khỏi tay A Cong tự xoay tron tren trời.
Cang luc cang lớn, cang luc cang to. Trong thời gian ngắn, cay cờ lớn đến co
thể so với trời sao. Bay phấp phới khiến trời đất biến đổi, co tiếng chấn điếc
tai vang vọng. Mảnh vải bay len trời, chỉ thấy bầu trời bị mảnh vải khổng lồ
thay thế!
Trời đem bị trời sao trong mảnh vải thay thế, khiến bầu trời đem chợt biến
đổi!
Đay la Cải Thien Thuật, khiến trời đem biến mất bị trời sao trong mảnh vải
thay thế. Trong khoảnh khắc nay, To Minh sửng sốt. Hắn ngẩng đầu nhin trời,
bầu trời sao xa lạ.
Tất Đồ cũng ngay ngốc, cơ thể run rẩy. Lao khong nhin thấy ngoi sao quen
thuộc. Giờ trong trời đem thật lạ, đay la bầu trời lao chưa từng thấy.
Ben trong tất cả ngoi sao khong co cai nao la quen thuộc!
Nen biết rằng bầu trời sao đem la mỗi người từ nhỏ đến lớn thấy hang ngay. Mỗi
ngoi sao đều cực kỳ quen thuộc. Khoảng cach giữa chung no, chung no hợp thanh
hinh đều sẽ giữ trong tri nhớ.
Nhưng nếu co một ngay đột nhien thay đổi sẽ lập tức bị người phat hiện ngay.
Cảm giac xa lạ nay khiến người kinh hoang.
Người ao đen run lẩy bẩy. Y nhin trời sao xa lạ, nỗi sợ hai du y la cường giả
Tế Cốt Cảnh cũng khong giảm bớt chut nao. Bởi vi y biết một it chuyện.
"Trời sao nước khac! Đay la trời sao nước khac!"
Giay phut trời sao nay xuất hiện, A Cong hộc mau, lảo đảo lui ra sau. Nhưng
ong rống to hướng tới chỗ To Minh đang đứng nhin trời.
"To Minh, ghi nhớ trời sao nay!" Rống xong cau đo, A Cong như mất hết sức lực,
nga xuống.
Cơ thể To Minh run len, nhin trời sao xa lạ.
Chỉ thấy trời sao bung phat ra anh sao choi mắt. Ánh sao lấp loe khiến ngoi
sao như đang di chuyển. Trong mắt người ben dưới thi anh sao nhanh chong lien
tiếp một chỗ, thanh hinh dang một người mơ hồ.
Hinh người to lớn chiếm hết cả trời sao. Ánh sao cang sang tỏ thi hinh dạng
người nay cũng chậm rai ro rang.
Đo la một người đan ong trung nien!
Khi To Minh nhin thấy khuon mặt do anh sao hợp thanh thi than thể mạnh chấn
động, lộ ra kho tin, hoan toan ngay người.
Hinh người to lớn bị anh sao hợp thanh, khuon mặt co năm phần giống To Minh!