Người đăng: Boss
Hắn lợi dụng tộc trưởng Hắc Sơn bộ lạc chỉ dẫn tim đến viện binh Hắc Sơn bộ
lạc, ở trước mặt đam người đo dung thủ đoạn tan nhẫn giết tộc trưởng Hắc Sơn
bộ lạc. Hanh động cắt đầu bị To Minh cố ý khuếch đại mấy lần, phối hợp than
hinh yeu dị dưới trăng tron, lập tức khiến hắn co ưu thế lớn.
To Minh phải lam như vậy. Hắn đa cực kỳ mỏi mệt, du co anh trăng tẩm bổ nhưng
hắn con phải giết Sơn Ngan. Đối với kẻ phản bội bị thương trốn trong rừng, To
Minh hận thấu xương.
Lam sao dưới tinh huống thể lực co hạn hoan thanh toan bộ mục tieu, la việc
hiện tại To Minh khong thể khong đắn đo. Cho nen hắn mới lam ra hanh động tấn
cong tam lý.
Đặc biệt la ga đan ong bộ dạng giong tộc trưởng Hắc Sơn bộ lạc chết đi, khiến
hanh động của To Minh nhuộm đẫm vẻ thần bi. Nương hai chữ Ta Man đại biểu cho
sự khủng bố, khiến To Minh xong len trước thi bốn người Hắc Sơn bộ lạc mất hết
ý chi chiến đấu, kinh hoang vội vang lui ra sau muốn chạy trốn.
Kỳ thật du khong co ga đan ong bộ dạng giống tộc trưởng Hắc Sơn bộ lạc, To
Minh cũng sẽ dung cach tương tự để chấn nhiếp tam hồn người, đạt tới mục đich
đả kich tinh thần.
Trong khoảng trống khong qua lớn nay, lien tiếp phat ra tiếng het hỗn loạn,
thanh am tuyệt vọng trước khi chết. Thật lau sau, nơi nay chậm rai yen tĩnh
trở lại, To Minh keo le than thể đi từng bước một.
Tren người hắn lần nữa co them vai vết thương. Đặc biệt la camột đao sau tận
xương, dưới anh trăng khong chảy mau nữa, nhưng sắc mặt To Minh trắng bệch như
tuyết dưới chan.
Sau lưng hắn nằm bốn cai xac, mau nhuộm đỏ mặt tuyết, trả cai gia lớn cho sự
xam lược của Hắc Sơn bộ lạc chung.
Kỳ thực bay giờ Hắc Sơn bộ lạc rất hối hận. Chung cho rằng Ô Sơn bộ lạc khong
thể phản khang, cũng đanh gia cao sức mạnh Man Cong của chung.
Sự hối hận nay luc ở cai bẫy trong rừng đa co rồi, nhưng chiến đấu đến tận
đay, Man Cong khong ra lệnh thi chung khong dam lui, chỉ co thể tiếp tục sai.
Nhưng du la vậy, vẫn co một số tộc nhan Hắc Sơn bộ lạc bị thương chứ khong
chết, trong đợt tan sat bị sự liều mạng của Ô Sơn bộ lạc lam chấn kinh, chung
khong tiếp tục đuổi giết, cũng khong trở lại Hắc Sơn bộ lạc ma tản ra. Chung
tranh sau trong rừng định lấy cớ bị thương, cho minh lý do khong tiếp tục
chiến đấu.
Ô Sơn bộ lạc đien cuồng khiến chung khắc cốt minh tam.
To Minh chạy nhanh, thở gấp nương theo dấu vết để lại tren mặt đất, dựa vao
thuật truy tim từ nhỏ ở trong rừng tự nhien học được, tim kiếm Sơn Ngan!
Hắn phải tim ra người nay, đại biểu Nam Tung, tất cả tộc nhan Ô Sơn bộ lạc,
những khuon mặt quen thuộc chết trong cạm bẫy, hỏi Sơn Ngan vi sao!
Tiếng nổ tren trời vẫn đang vang vọng. To Minh biết, A Cong hiến tế sinh mạng
bam chặt Tất Đồ Hắc Sơn bộ lạc, trận chiến đến nay con đang tiếp tục.
Ông dung tất cả điều minh co thể lam để bảo vệ an toan cho tộc nhan. To Minh
cam lặng, nhưng sự cố chấp va kien quyết trong mắt chẳng hề giảm bớt.
To Minh đuổi theo manh mối Sơn Ngan để lại, chạy nhanh truy tim. Tren đường
đi, To Minh nhin thấy từng cai xac, những cai xac nay đều la tộc nhất luc
trước di chuyển lựa chọn ở lại.
Nhin những tộc nhan nay, long To Minh đau đớn, cung luc đo con co ton trọng.
Đi qua ben cạnh thi thể tộc nhan, bước chan To Minh ngừng lại ở sau trong
rừng.
Phia trước hắn la một cay to. Dưới cay to tựa một thanh nien. Đoi tay ga rũ
xuống, ben tay phải co Huan lam bằng xương, ben tren mau kho bịt kin mấy cai
lỗ.
To Minh đi tới gần nhin Liễu Địch đa chết, xac cứng ngắc, hai mắt trống rỗng
nhin len trời. Khong biết trước khi chết ga ngắm cai gi. Co lẽ tựa như tang ca
của Ô Sơn bộ lạc, ga đang hỏi, bầu trời xanh la anh mắt ai, sao nhấp nhay ban
đem la thuộc về ai.
Nhin Liễu Địch, To Minh từ từ ngồi xổm xuống, nhặt lấy Huan, đặt trong ngực.
Hắn khong thể quen rất nhiều buổi tối, bộ lạc yen tĩnh vang vọng tiếng thổi
rền rĩ khiến hắn hơi bất man. Thậm chi co vai lần hắn muốn đi tim ga tinh sổ
nhưng kiềm chế.
Ma hom nay, To Minh nhắm mắt lại, hắn rất muốn rất muốn được nghe người thổi
khuc nhạc da diết đo.
To Minh rời đi.
Hắn chạy rất nhanh, mang theo vo số sợi tơ bay đằng sau, dưới anh trăng chạy
nhanh tới trước, đi theo dấu chan Sơn Ngan.
Tren mặt đất, dấu chan của Sơn Ngan rất loạn, đại biểu ga chẳng những bị
thương nặng ma long cũng rối rắm, cho nen luc trốn chạy đa quen xoa dấu vết.
Cũng co thể ga khong ngờ rằng co một người sẽ truy đuổi khong bỏ. Nếu khong
thi Sơn Ngan la Khoi Thủ đội săn Ô Sơn bộ lạc, ga quen thuộc rừng cay khong
thua gi To Minh.
Trận truy đuổi nay vẫn đang tiếp tục keo dai. Khi bầu trời đa hoan toan tối
đen, trăng tron tren trời, anh trăng sang ngời, cac ngoi sao xung quanh đều ảm
đạm, du la sương khoi cuồn cuộn truyền ra tiếng nổ cũng khong thể che lấp, To
Minh đi tới khe ranh luc trước A Cong vạch ra ngăn cản bước chan người Hắc Sơn
bộ lạc truy sat. Tầng sang kia đa khong con tỏa sang nữa.
Tren mặt đất, To Minh nhin thấy Ô Lạp. Co yen tĩnh nằm đo, như đang mỉm cười.
Nhin Ô Lạp, To Minh nhẹ nhang tới gần, ngắm khuon mặt trắng bệch khong thanh
hinh, ben tai như con vang vọng lời Ô Lạp noi trước khi chết.
"Ngươi…la Mặc To ư…"
Đứng ben cạnh xac Ô Lạp thật lau sau, To Minh mạnh đạp bước lao ra ngoai.
Đi qua chỗ đo, To Minh tới nơi giết chết Tất Tuc. Khong thấy xac Tất Tuc, chắc
đa bị người lấy đi.
Một đường chạy nhanh, từng hinh ảnh To Minh trong thấy khiến hắn như trở lại
trận chiến thảm khốc kia, khiến hắn khắc ghi trong tim. Mai cho đến khi hắn
tới chỗ lam cả người hắn run rẩy.
Nơi nay vẫn nằm trong rừng, trước mặt To Minh, hắn trong thấy đầy đất thịt
vụn, chỉ co tren mặt đất một it sợi toc bạc cho To Minh biết đo chinh la những
người gia hắn quen thuộc.
Đay la chỗ luc bộ lạc di chuyển rời khỏi chốn đặt cạm bẫy, cac người gia trong
bộ lạc chọn ở lại. Những ong lao đa khong con hơi thở. Gio the lương thổi qua
mặt đất, thổi tuyết bay len va một vai sợi toc bạc.
Họ muốn A Cong đưa cho vật co thể tự nổ xac thịt, dung mạng sống con dư, cười
noi chuyện qua khứ thời trẻ, khi truy binh Hắc Sơn bộ lạc đến thi khong sợ cất
tiếng cười to, hoa thanh từng tiếng nổ.
To Minh cui gập người trước mảnh đất nay. Những người gia binh thường trong
tộc, tựa như Man Sĩ đa chết trận, khiến người kinh trọng.
Im lặng nhấc chan len, To Minh đi qua mảnh đất đo, tren đường hắn nhặt năm mũi
ten của Tiễn Thủ, bỏ chung sau lưng lại đuổi theo tiếp. Hắn tới chỗ chiến đấu
chết nhiều người nhất, cũng la nơi thảm thiết nhất. Nơi nay la Hắc Sơn bộ lạc
đặt bẫy.
Nhin chỗ đặt bẫy, To Minh cang oan hận Sơn Ngan.
Tren mặt đất co rất nhiều xac chết, đặc biệt la trước mặt To Minh co mười mấy
thanh nien trong bộ lạc vốn chỉ biết ăn chơi, họ khong sờn long lao ra ngoai,
khiến long To Minh đau nhoi.
Hắn đuổi theo dấu chan của Sơn Ngan, dấu chan cho To Minh biết thứ hắn thấy
thi luc Sơn Ngan chạy trốn cũng thấy. Thậm chi ở những chỗ đo dấu chan Sơn
Ngan ro rang sau hơn, dường như ga từng tạm dừng tại đay.
"Sơn Ngan, chỗ ngươi đi sẽ la nơi đo ư…" To Minh thi thao, vẻ mặt phức tạp.
Luc hắn con rất nhỏ, Sơn Ngan chinh la Khoi Thủ đội săn bộ lạc, thậm chi giống
như Tiễn Thủ, đều la cường giả va trưởng bối cac Lạp To ngưỡng mộ.
Tinh cach hai người khac nhau, khiến Tiễn Thủ tuy được đam Lạp To thich hơn,
nhưng Sơn Ngan lạnh lung cũng khiến cac Lạp To vừa sợ vừa thấy co thể dựa dẫm.
Co lẽ ga khong thể khong lạnh lung. Lam Khoi Thủ đội săn, bảo vệ Ô Sơn bộ lạc,
cung cấp đủ thực vật, khiến đa số thời gian ga ở ben ngoai giết choc da thu.
Sơn Ngan đa thấy qua nhiều mau me, co lẽ cũng biết cười, nhưng nụ cười nay
thường la luc cac tộc nhan co đủ thực vật khong bị đoi chết cất tiếng hoan ho,
mới xuất hiện tren mặt Sơn Ngan ẩn trong bong tối.
Đa số tộc nhan khong nhin thấy nụ cười của ga.
Người như vậy thi sao phải phản bội tộc nhan. To Minh im lặng, đi qua chỗ đặt
bẫy. Hắn khong nhin dấu chan tren mặt đất, hắn đa đoan được hiện tại Sơn Ngan
ở đau.
Đi qua chỗ cạm bẫy, dưới đem trăng, To Minh nhin đằng trước, hoa thanh cầu
vồng đỏ. Dần dần, thời gian troi qua, trước mắt To Minh xuất hiện noc nha mơ
hồ trong đem tối.
Nơi đo từng co tiếng cười, co vui sướng va hạnh phuc. Mỗi ngay ban đem sẽ co
đống lửa chiếu sang xung quanh, co cac tộc nhan nhảy mua, co đam Lạp To chơi
đua đem khuya.
Nơi đo chất chứa ký ức mười sau năm của To Minh, nhưng hom nay đa la cảnh tieu
điều, hoang tan, phế tich.
Nơi đo, chinh la Ô Sơn bộ lạc của họ.
Dưới anh trăng, theo To Minh tới gần, hắn trong thấy trung tam bộ lạc khong
con cửa lớn, tren mặt tuyết hỗn loạn co một ga đan ong quỳ ở đo, đang khoc.
Tiếng khoc của ga trong đem yen tĩnh rất ro rệt vang vọng bốn phia. Tiếng khoc
lộ bi thương khiến To Minh ngừng bước chan.
'Bi thương nay, la thật sự sao…' To Minh siết chặt nắm tay, kien quyết đi tới.
Khi hắn tới gần, đi qua canh cửa bộ lạc hoang tan, cach ga đan ong đang khoc
một trăm met thi To Minh ngừng lại.
Hắn nhin bong lưng ga đan ong, nghe tiếng khoc thống khổ, thấy que hương đa
mất ở trước mặt, tim To Minh như bị đao đam sau vao.
"Vi sao!"