Người đăng: tuanh.kst@
Tề Quang Bưu nghe Đỗ long khuyên thấy có lý.Nhưng y rất nhanh liền tỏ vẻ khó
chịu với mùi rượu trên người Đỗ Long.Đỗ Long cũng cảm thấy khá khó chịu, vì
thế nhờ Lâm Nhã Hân đưa đi tìm nơi tắm rửa.
Tam Giác Vàng có cung cấp phòng cho khách hàng nghỉ ngơi. Lúc Đỗ Long vào
trong tắm rửa, Lâm Nhã Hân đi mua cho hắn bộ quần áo để thay. Một lát sau Đỗ
Long nhẹ nhàng khoan khoái qua trở lại phòng cafe. Đúng là quần áo khiến người
ta thêm phần cao quý. Cách ăn mặc của Đỗ Long khiến khí chất của hắn thay đổi
rất nhiều. Lúc đầu hắn mặc bộ quần áo học sinh, xuất hiện ở nơi của giới
thượng lưu như vậy thật sự có chút quê mùa. Bây giờ lại khác, ngay cả Tề Quang
Bưu cũng cảm thấy Đỗ Long thay đổi, không khỏi nhìn hắn với con mắt khác.
Sau khi ngồi vào chỗ của mình, Đỗ Long đột nhiên hỏi:
Tô Linh Vân cười nói:
Đỗ Long nói:
Tề Quang Bưu còn chưa biết nhiều về Đỗ Long, vì y cũng không rảnh quan tâm.
Thấy Đỗ Long nói lên mặt như vậy, y có chút khinh thường nói:
Đỗ Long cười nói:
Tề Quang Bưu ngẩn người, nói:
Tô Linh Vân gật đầu. Lúc nãy Tề Quang Bưu đúng là tỏ vẻ rất khinh thường đối
với mấy người đấu rượu kia, cho nên Tô Linh Vân cũng không giới thiệu lai lịch
những người đó cho y. Trong sự chú ý của Tề Quang Bưu, Tô Linh Vân thuận miệng
giải thích một chút, Tề Quang Bưu rất thất vọng nói:
Tổ Linh Vân lắc đầu nói:
Nữ thần trong lòng mình quả là độc nhất vô nhị, Đỗ Long vui vẻ nói:
Đỗ Long không có nhiều cơ hội để nói xấu Tề Quang Bưu trước mặt Tô Linh Vân.
Gặp nhau hai người thỉnh thoảng tán ngẫu một chút, hắn lại nhìn đau lòng, cuối
cùng nhịn không được, đứng lên nói:
Tề Quang Bưu lại cướp lời đáp:
Đỗ Long quan sát thấy trên mặt Tô Linh Vân biểu hiện một nét không hài lòng.
Hắn thầm mừng quỷ kế đã thành công. Xem ra Tô Linh Vân và Tề Quang Bưu cũng
chẳng hòa hợp gì, vì thế hắn sảng khoái nói:
Lâm Nhã Hân cũng đứng lên, nói:
Tô Linh Vân đứng lên, nói:
Lâm Nhã Hân cười nói:
Anh ta bây giờ không biết đi đâu, tôi cũng đang tìm anh ta. Cô yên tâm đi,
khi liên hệ được với anh ta, tôi sẽ nói với anh ta.
Vậy làm phiền rồi … _Tô Linh Vân nói:
Hai người đi thong thả…
Đỗ Long mới đi chưa được hai bước, Vu thiếu gia đã đi tới trước mặt. Anh ta
một tay đút túi quần, một tay vuốt vuốt tấm card nhỏ màu vàng, nói với Đỗ
Long:
Đỗ Long đang xem xét tấm card kia, Vu thiếu gia nhìn Lâm Nhã Hân, cười nói:
Lâm Nhã Hân cười nói:
Vu thiếu gia không nhịn nổi cười, nói:
Lâm Nhã Hân cười nói:
Nói xong Lâm Nhã Hân đem hóa đơn thật sự đưa Vu thiếu gia. Vu thiếu gia cũng
không nhìn qua, đưa luôn cho trợ lý bên cạnh. Đỗ Long cười nói:
Vu thiếu gia liếc mắt nhìn Tô Linh Vân một cái, cười nói:
Bọn Đỗ Long đi rồi, Tề Quang Bưu nói:
Tô Linh Vân lạnh nhạt nói:
Tề Quang Bưu trước mặt người khác rất biết cách thể hiện thế mạnh. Bây giờ bị
Tô Linh Vân trách móc, y chỉ cười mỉa mai một chút, nói:
Tô Linh Vân thở dài, cuộc hôn nhân với người đối diện này thật sự là bất đắc
dĩ. Nhà họ Tề có ảnh hưởng rất lớn trong cộng đồng người Trung Quốc ở nước
ngoài, đây coi như là cuộc hôn nhân chính trị.
Lâm Nhã Hân cùng Đỗ Long đi vào hầm bãi đỗ xe. Nhân viên phục vụ khách sạn lái
xe đến, lại là một chiếc Hummer. Đỗ Long mỉm cười, làm việc của mình không
nhường ai ngồi vào buồng lái, sau đó quay đầu lại hỏi:
Lâm Nhã Hân mỉm cười, nói:
Đỗ Long nói:
Nơi thoải mái và thuận tiện thì có, nhưng… Chỉ sợ mọi người nhìn chằm chằm,
tưởng anh là kẻ trộm, rất phiền phức.
Kẻ trộm?
Lâm Nhã Hân ngẫm nghĩ một chút, nói:
Đỗ Long gật gật đầu, nói:
Lâm Nhã Hân ờ một tiếng, nói:
Đỗ Long cân nhắc một chút, cắn răng mạnh một cái, nói:
Lâm Nhã Hân khẽ ừ một tiếng, Đỗ Long nhấn ga, sau đó ngẩng đầu nhìn thoáng qua
kính chiếu hậu, hỏi: