Người đăng: tuanh.kst@
Không cần phải giới thiệu, hiện giờ trong cục công an người không biết Đỗ Long
nghe chừng là rất ít, hai người thanh tra kia tự mình giới thiệu với Đỗ Long
nói:
Đỗ Long cười nói:
Trịnh Mẫn Kiệt lo lắng nói:
Vương Tuấn Huy hơi nhún vai, hắn nói:
Đỗ Long nói:
Triệu Kiệt Luân gật gật đầu, quay đầu lại xé giấy niêm phong, anh ta đẩy cửa
ra tiến vào phòng, Đỗ Long lại không lập tức theo vào, hắn ở ngoài cửa nhìn
chung quanh một chút, chỉ thấy nơi này quả nhiên khắp nơi đều không gắn
camera.
Đỗ Long hỏi:
Một người mang bộ dáng quản lý ở bên cạnh nói:
Đỗ Long ồ một tiếng, lại nói:
Trịnh Mẫn Kiệt nghi hoặc nói:
Đỗ Long gật gật đầu, không nói gì, cuối cùng hắn tiến vào phòng riêng, đây
chính là một phòng karaoke được trang trí tương đối xa hoa, không có gì là nơi
đặc biệt, ánh mắt của Đỗ Long nhìn qua gian phòng, hỏi:
Triệu Kiệt Luân từ trong tệp văn kiện lấy ra một bức phác họa thủ công, nói:
Đỗ Long cầm lấy xem, chỉ thấy trong bức vẽ có mấy nét phác họa đơn giản của
người trên ghế sôpha, bên cạnh ghi chú tên họ.
Đỗ Long nhìn thoáng qua nói:
Vương Tuấn Huy nói:
Đỗ Long nhìn về hướng Trịnh Mẫn Kiệt nói:
Trịnh Mẫn Kiệt vò lên đầu, cười khổ sở nói:
Vương Tuấn Huy giải thích:
Đỗ Long cau mày, hắn cảm nhận ra chỗ khó xử của bọn Vương Tuấn Huy, người như
Trịnh Mẫn Kiệt đều có lai lịch rất lớn, họ không chịu phối hợp với cục công an
quả thật cũng khó giải quyết. Người trong đội hình sự hoan nghênh Đỗ Long đến
giúp đỡ như vậy, chỉ sợ không chỉ là xem trọng năng lực của hắn trên phương
diện hình sự.
Đỗ Long cũng không biết Bành Chí Vĩ là người như thế nào, cho nên anh trực
tiếp hỏi:
Trịnh Mẫn Kiệt lắc đầu nói:
Đỗ Long cúi đầu nhìn bản vẽ một chút, nói:
Trịnh Mẫn Kiệt nói:
Đỗ Long nói:
Trịnh Mẫn Kiệt nghĩ lại nhìn lên, anh ta nói:
Đúng vậy, làm sao mà dường như thiếu đi một hai người...Tôi nhớ rõ ràng là
tiểu Bành và tiểu Lương dẫn theo hai cô gái...cô gái đi lên, trong đó một cô
còn rất..ừ...
Còn rất gì?
Đỗ Long truy hỏi.
Trịnh Mẫn Kiệt ấp úng không chịu nói, Đỗ Long biết gã có băn khoăn, liền kéo
gã qua một bên, nhỏ tiếng nói:
Trịnh Mẫn Kiệt nhỏ giọng nói:
Đỗ Long cáu quá nói:
Trịnh Mẫn Kiệt ngượng ngùng không dám trả lời, Đỗ Long tiếp tục truy hỏi:
Trịnh Mẫn Kiệt trầm tư suy nghĩ một lúc, nói:
Đỗ Long quay đầu lại nói với Triệu Kiệt Luân:
Triệu Kiệt Luân nói:
Tim Trịnh Mẫn Kiệt như nhảy lên cổ họng, chỉ nghe thấy Đỗ Long nói:
Triệu Kiệt Luân gật gật đầu, nói:
Đỗ Long phác họa lại bức tranh của hiện trường cho Vương Tuấn Huy, bắt đầu
tiến hành điều tra trong phòng riêng.
Triệu Kiệt Luân đợi hai người đi rồi lui sang một bên gọi điện cho Lương Nghị,
Đỗ Long rất nhanh đã dạo qua một lượt trong căn phòng, thậm chí ngay cả toalet
cũng không bỏ qua, đáng tiếc là chẳng phát hiện cái gì.
Đỗ Long muốn xem xét tỉ mỉ tài liệu mà nhóm Vương Tuấn Huy đã điều tra được.
Đại đội hình sự vì vụ án này mà phải làm không ít công việc, nhưng lại có việc
không được phép, chủ yếu là nhân viên liên quan phức tạp, bối cảnh thâm hậu,
bất luận là ông chủ nơi giải trí Lam Thiên này hay là Trịnh Mẫn Kiệt bọn họ,
đều không phải là thứ đội hình sự có thể làm và quyết định, trong vụ án này,
ngay cả những lời khai của cô gái cũng có vấn đề, chứ đừng nói đến đám Trịnh
Mẫn Kiệt.
Tuy nhiên những công việc trước đây của các cảnh sát hình sự cũng không phải
là không có giá trị, sau khi Đỗ Long tỉ mỉ xem xét những tài liệu hiện có,
quẳng xuống những lời khai chưa biết đâu đúng đâu sai, đối với sự việc này có
thể hiểu tương đối toàn diện.
Lúc Đỗ Long ngẩng đầu lên, phát hiện mọi người đều nhìn hắn, Đỗ Long khẽ mỉm
cười, nói:
Trên mặt Triệu Kiệt Luân tỏ ra khó xử, Đỗ Long lại không quan tâm nói: