Người đăng: tuanh.kst@
Nhạc Băng Phong dùng sự nhẹ nhàng và bình tĩnh của mình để hóa giải tính
nóng của Đỗ Long. Đỗ Long giống như hắn từng nói vậy, dần dần hồi
phục bình thường.
Buổi trưa Nhạc Băng Phong mời Đỗ Long ăn cơm. Buổi chiều, mấy người
Vương Thăng đã giúp Đỗ Long tìm được chỗ ở. Đó là một phòng lớn
có ba phòng ngủ và hai phòng khách. Vị trí cũng rất tốt, thuận
lợi để Đỗ Long đi học. Họ còn chuẩn bị cho Đỗ Long một chiếc xe,
phục vụ rất chu đáo, chỉ thiếu nước gọi hắn là phò mã nữa thôi.
Vỗn dĩ Đỗ Long muốn đến gặp bố vợ, nhưng Nhạc Băng Phong sợ hai
người xảy ra tranh chấp vì thế cô không đồng ý. Nhạc Băng Phong đi
cùng Đỗ Long mua ít đồ dùng sinh hoạt. Ý đồ giữ Nhạc Băng Phong ở
lại qua đêm của Đỗ Long bị Vương Thăng ngăn cản. Đợi Nhạc Băng Phong đi
rồi, Đỗ Long bắt đầu con đường học đại học.
Đỗ Long khiêm tốn xuất hiện trên giảng đường đại học. Vẫn như cũ có
rất nhiều người nhận ra hắn, ai đã khiến hắn nổi tiếng như bây giờ
chứ?
Đỗ Long đối với bạn học rất nhiệt tình, bài vở cũng rất chăm chỉ.
Từ khi khai giảng, bộ dạng của hắn chính là toàn lực tiến lên.
Chương trình học mỗi ngày hắn không bỏ sót một tiết nào. Mặc dù
cùng ở trong một thành phố, nhưng hắn và Nhạc Băng Phong chỉ đến
cuối tuần mới gặp nhau một lần. Khi gặp mặt thì cũng chỉ đi dạo
trong công viên hoặc đi ăn cơm mà thôi.
Nhạc Băng Phong biết trong lòng hắn còn có khó khăn gì đó cho nên
cũng không trách hắn. Thực ra ở nhà cô đã chiến tranh lạnh với cha
rồi. Nhạc Nhật Tân thấy thế cũng có chút bất lực, hắn cũng chỉ
muốn tốt cho con gái, không ngờ hai người đều có cá tính, thực sự
là rất phiền toái.
Sau khai giảng không lâu đã được ba tháng rồi, nhận được lời mời của
Hội đồng nhân dân và Mặt trận Tổ quốc, Đỗ Long bắt đầu phải khẩn
trương. Hắn chỉ có thể nhờ bạn khi lên lớp thì giúp hắn ghi âm. Đối
với Đỗ Long thì kỳ một cũng khá đơn giản, không có gì đáng lo lắng
cả.
Đại hội mà Đỗ Long tham gia là Đại hội đại biểu nhân dân cả nước.
Nếu so sánh với các đại biểu tham gia đại hội này thi hắn quả thật
là trẻ hơn một chút, nhưng hắn cũng không phải là đại biểu trẻ
nhất. Đại biểu Quốc hội trẻ nhất là cô gái mười tám tuổi. Mấy năm
trước, khi mà xảy ra trận động đất ở Vấn Xuyên thì cô vẫn chỉ là
một đứa bé.
Đỗ Long nộp hai đề án mà mình mang đến, tất cả các đề án của các
đại biểu đều được xếp số thứ tự, sau đó sẽ thảo luận theo thứ
tự. Đề án của Đỗ Long được xếp ở hai số gần cuối vì thế đề án
thảo luận hai ba ngày đầu đều là đề án của người khác. Đỗ Long
cũng giống như các đại biểu khác, nghe thảo luận sau đó bỏ phiếu
quyết định có đồng ý thông qua đề án đó hay không.
Các đại biểu đến từ khắp các tỉnh trên cả nước. Nghề nghiệp của
mọi người không giống nhau, hoàn cảnh sống cũng không giống nhau vì
thế đề án cũng không giống nhau. Đề án của một số người rất đúng
trọng tâm, rất có triển vọng. Tuy nhiên có một vài đề án do các
đại biểu đưa ra lại có chút kỳ lạ. Ví dụ như có một đề án do một
nữ đại biểu đưa ra yêu cầu phải tiến hành thiến hóa học đối với
những tội phạm cưỡng gian nhiều lần. Cô ấy nói đối xử nhân đạo với
tội phạm chính là đối xử không nhân đạo với người bị hại. Đề án
này thực sự là rất kỳ cục.
Hai đại hội bước vào ngày thứ năm. Khi Đỗ Long tiến vào hội trường
thị bị một vị đại biểu kiêm MC của CCTV Tát Bối Ninh ngăn lại, Tát
Bối Ninh cười nói:
- Cảnh sát Đỗ, cậu có nhận ra tôi không? Tôi là MC của “ Ý kiến hôm
nay”. Hiện tại chúng tôi đang thực hiện một chương trình đặc biệt
với tên gọi “ Tiểu Tát tìm hiểu hai đại hội”. Cậu có đồng ý bỏ
chút ít thời gian trả lời phỏng vấn không?
Đỗ Long cười nói:
- Chú Tát, cháu xem chương trình “ ý kiến hôm nay” của chú mà lớn
lên đấy, cháu thích xem chương trình của chú nhất đấy. Chú muốn
phỏng vấn gì thì cứ hỏi đi ạ!
Tát Bối Ninh mặt đầy mồ hôi đối diện với màn ảnh nói:
- Chú Tát? Chú già như vậy rồi sao? Khụ khụ...Tiểu Đỗ, hôm qua bọn
chú đã phỏng vấn Ủy viên Quốc hội trẻ tuổi nhất tham gia hai đại
hội lần này. Hôm nay chú đến đây đặc biệt phỏng vấn cháu, Ủy viên
Quốc hội trẻ tuổi đứng thứ hai. Chúng tôi đều biết biểu hiện anh
dũng của cháu trong trận động đất vừa rồi. Do đó chúng tôi rất
hiếu kỳ với đề án của cháu. Cháu có thể tiết lộ cho chú biết
cháu mang đề án gì đến không?
Đỗ Long cười nói:
- Tất nhiên là có thể, cháu mang đến hai đề án. Đề án đầu tiên có
liên quan đến việc xây dựng một hệ thống tin tức dùng để tăng cường
hiệu suất làm việc của Cục Công an. Đề án thứ hai là đề nghị cải
cách chế độ phúc lợi cho cảnh sát.
Tát Bối Ninh cười nói:
- Vừa nâng cao hiệu suất làm việc vừa điều chỉnh phúc lợi, quả
nhiên đều là đề nghị rất tốt. Cháu có thể nói tỉ mỉ một chút về
nội dung hai đề án này được không?
Đỗ Long nói:
- Đầu tiên, thiết bị phục vụ và thiết bị vô tuyến cầm tay của Cục
Công an đều có hạn chế lớn.Thiết bị phục vụ không đủ mạnh, tài
nguyên không phong phú. Quan trọng nhất là phần mềm không theo kịp nhu
cầu thực tế. Lấy mộ ví dụ như này, muốn tìm kiếm số liệu lớn để
tiến hành thao tác so sánh thực sự rất khó khăn. Hơn nữa máy tính
để bàn thậm chí notebook mang theo cũng không thuận tiện. Sau khi rời
khỏi Cục Công an thì lên mạng lại càng khó. Nếu như có thiết bị vô
tuyến, thì bất cứ lúc nào chúng ta cũng có thể đăng nhập vào hệ
thống An ninh Quốc gia. Chúng ta có thể tiến hành kiểm tra chứng minh
thư, bản ghi chép phạm tội, ảnh chứng cứ..vv.. Hiệu suất làm việc
của Cục Công an sẽ tăng lên đáng kể.
Sau khi chương trình “ ý kiến hôm nay” lên sóng thì đề nghị của Đỗ
Long lập tức trở thành điểm nóng. Hai đề án nhận được sự ủng hộ
của tập thể đông đảo cảnh sát. Dù là xây dựng hệ thống an ninh hay
thay đổi chế độ phúc lợi đều phù hợp với lợi ích thiết thực của
họ. Có sự trợ giúp của điện toán đám mây trong hệ thống an ninh,
bọn họ sẽ không phải vì tra một tư liệu chuyên môn mà phải chạy về
Cục Công an nữa. Cũng không cần gọi điện thoại đến nửa ngày, chỉ
cần ở hiện trường lấy máy tính chuyên dụng ra tìm kiếm là được.
Lấy dấu vân tay của người bị hại hay phạm nhân cũng chỉ cần trực
tiếp đăng nhập vào hệ thống rồi so sánh là được..vv...Bớt được rất
nhiều việc. Còn về việc thay đổi chế độ phúc lợi thì càng không
cần nói. Sinh lão bệnh tử của cảnh sát đều dựa vào đó hết.
Nhưng những ý kiến nghi ngờ còn nhiều hơn là ý kiến đồng tình.
Nhiều cư dân mạng thậm chí còn hoài nghi chỉ số thông minh của Đỗ
Long. Họ cho rằng hai đề án này chỉ cần phủi mông thôi cũng nghĩ ra
được.
Nhạc Nhật Tân sớm đã nhìn thấy hai đề nghị này của Đỗ Long. Lúc
mới bắt đầu ông ta thấy giống như là truyện nghìn lẻ một đêm vậy,
tốt đẹp nhưng lại không thực tế. Nhưng khi ông ta kiên nhẫn xem xong một
lượt thì lại bắt đầu đọc một cách tỉ mỉ hơn.
Nhạc Nhật Tân cho rằng nguyên nhân không quá khả thi là do hai đề nghị
này đều cần một lượng đầu tư khổng lồ. Đầu tiên là về hệ thống
đám mây điện toán Cục An ninh Quốc gia, dù là đưa vào phần cứng hay
xây dựng phần mềm, bồi dưỡng nhân tài, đào tạo cảnh sát...Đều là
những việc đốt tiền. Thiết bị phục vụ tuy rằng đắt tiền, nhưng nếu
coi như bỏ tiền ra mua, cả nước có bao nhiêu cảnh sát như thế thì
phải mua bao nhiêu máy tính bảng chứ? Lại một lần nữa phải biên
soạn hệ thống khổng lồ như vậy thì cần một số lượng lớn lập
trình viên tốt nhất ngày đêm biên soạn, sửa chữa, bảo trì. Việc này
cũng phải tiêu tốn rất nhiều tiền.
Cho dù phần cứng và phần mềm đều hoàn thành rồi thì máy tính
bảng vô tuyến cũng hết sức có ích. Nhưng đối với một số lượng lớn
cảnh sát mà nói thì máy tính bảng là thứ mới mẻ, rất nhiều cảnh
sát lớn tuổi đến máy tính cũng không biết cách sử dụng thì liệu
họ có thể sử dụng máy tính bảng không? Có thể tưởng tượng, nếu
mở lớp huấn luyện dạy mọi người sử dụng máy tính bảng đề nâng cao
hiệu suất làm việc thì cũng cần quỹ thời gian rất lớn.
So sánh đề án hệ thống anh ninh với đề án thay đổi chế độ phúc
lợi thì thực sự giống kiến gặp voi. Vấn đề quan trọng nhất vẫn là
tiền. Cục Công an lấy tiền đâu ra để thực hiện hai đề án này được?
Hai đề này không phải dùng vài tỷ là có thể thực hiện được.
Đỗ Long cũng dự đoán đề án sẽ gặp những khó khăn này. Hắn đưa ra
giải pháp là kêu gọi vốn tư nhân...Cách nghĩ này thực sự hơi kỳ
quặc, kêu gọi vốn tư nhân? Đây là Cục Công an, không phải là doanh
nghiệp nhà nước!