Không Phải Oan Gia Không Đụng Đầu


Người đăng: tuanh.kst@


  • Sao em lại chạy tới đây hả? Bạn của em đâu rồi?
    Đỗ Long hỏi.
    Lâm Nhã Hân nhìn lại, thấy bộ dạng của Đỗ Long liền cười khanh khách, nói:

  • Cô ấy vừa đi, chút sẽ quay lại ngay. Anh chơi không? Em mời anh, cứ tự
    nhiên đi.
    Đỗ Long nói:

  • Có thể solo với nhau không? Đánh tennis thì chỉ sợ là em không phải đối thủ
    của anh thôi.
    Lâm Nhã Hân nói:

  • Anh lại khoác lác nữa rồi. Em đây đã chơi tennis vài năm rồi đấy. Anh qua
    máy bên cạnh đi, lựa chọn đối chiến là được, tiền trò chơi này anh...
    Đỗ Long cũng đeo găng tay vào rồi đấu một trận với Lâm Nhã Hân. Quả nhiên Lâm
    Nhã Hân bị thua thảm hại, Lâm Nhã Hân khó tin nói:

  • Làm sao lại có thể vậy được! Khẳng định là anh đã luyện trước rồi!
    Đỗ Long cười ha hả nói:

  • Thua là thua thôi, có không phục cũng vô dụng thôi. Bạn em đâu rồi? Sao còn
    chưa thấy đến?
    Lâm Nhã Hân tháo găng tay ra, cười nói:

  • Cô ấy à, chắc lại vội vàng kinh doanh đấy mà. Anh nôn nóng gặp cô ấy đến
    thế à?
    Đỗ Long nói:

  • Anh bị em làm cho hồ đồ rồi, em quen chủ mới ở đây à?
    Lâm Nhã Hân cười nói:

  • Em chính là chủ mới chỗ này đây. Đối tác của em anh cũng biết mà, cô ấy
    là... cô Thiệu, chủ câu lạc bộ giải trí Hạo Thiên, anh còn nhớ không?
    Chỉ cần mỹ nữ có khí chất đặc biệt thì Đỗ Long sẽ không bao giờquên được. Vị
    chủ câu lạc bộ giải trí Hạo Thiên Thiệu Na kia đương nhiên Đỗ Long nhớ rõ, hắn
    kinh ngạc nói:

  • Làm thế nào mà em lại bắt tay cùng với bà chủ Thiệu tiếp nhận việc kinh
    doanh ở câu lạc bộ này thế?
    Lâm Nhã Hân cười nói:

  • Trước kia em và cô ấy đã có quen biết rồi, lúc ấy chỉ là quen biết thôi.
    Tuy nhiên tình cảm tốt lên là do anh từ từ tạo nên đấy. Sau khi câu lạc bộ
    giải trí đĩa bay bị niêm phong em liền nghe nói ông chủ nơi này muốn cho thuê,
    thế là em liền chào mời cô Thiệu, cô ấy cũng có hứng thú với chỗ này. Thế là
    tụi em hợp tác đẩy mạnh thành lập câu lạc bộ này đấy.
    Đỗ Long nói:

  • Hóa ra là như vậy... Sao em không thương lượng một chút với anh trước? Nơi
    này rất phức tạp, không có hậu thuẫn căn bản không kinh doanh nổi. Với lại
    không được mại dâm, bài bạc, cá cược, hút chích trong này đấy. Hiện giờ anh là
    Đại đội trưởng Đại đội trị an, em cũng đừng có đụng vào họng súng của anh đó
    Lâm Nhã Hân cười nói:

  • Yên tâm đi, em sẽ không cản trở anh đâu. Em đã thương lượng với Thiệu Na
    rồi, nhất định sẽ không dính vào mấy thứ trái phép đó đâu. Sau này giảm giá
    lại chút, tổ chức nhiều hoạt động thú vị thì việc nổi tiếng hẳn là không thành
    vấn đề.
    Đỗ Long gật gật đầu, nói:
    Các em có thể nghĩ vậy là tốt rồi... Các em khai trương mấy ngày rồi? Có gặp
    phiền toái gì hay không? Vấn đề quản lý hành chính và xã hội như thế nào?
    Lâm Nhã Hân cười nói:

  • Có em và bà chủ Thiệu ra tay thì còn gặp phiền toái quản lý hành chính gì
    chứ? Còn về xã hội thì thật có chút phiền toái. Tuy nhiên đã có vị Đại đội
    trưởng Trị an ở đây, cũng không cần lo lắng nữa rồi...

  • Giỏi nhỉ, dám kéo cả anh vào...
    Đỗ Long tiến lên ôm Lâm Nhã Hân, xoa nhẹ ngực cô vài cái. Lâm Nhã Hân yêu kiều
    kêu lên một tiếng, cả người mềm nhũng trong lòng Đỗ Long, rên rỉ nói:

  • Đừng... Ở đây nhiều người quá. Đi gặp Thiệu Na xong thì đến phòng làm việc
    của em đi...ưm...
    Cái miệng nhỏ nhắn của Lâm Nhã Hân bị Đỗ Long hôn kín, tay của hắn sờ soạn
    khắp người Lâm Nhã Hân. Hai người bọn họ đã có một khoảng thời gian không gặp
    nhau, Lâm Nhã Hân hưởng thụ sự âu yếm của Đỗ Long, cô cũng nhanh chóng quên
    đây không phải là chỗ riêng tư...
    Đúng lúc này, Đỗ Long đột nhiên buông cô ra. Lâm Nhã Hân lưu luyến không rời
    liếm liếm môi, sau đó nhìn theo ánh mắt của Đỗ Long bất ngờ thấy được Thiệu
    Na.
    Lâm Nhã Hân kinh hãi hét á một tiếng, khuôn mặt trắng nõn lập tức đỏ đến sắp
    rỉ máu. Đỗ Long lại đĩnh đạc nói với Thiệu Na:

  • Bà chủ Thiệu, mấy tháng không gặp cô càng ngày càng đẹp.
    Thiệu Na cũng làm như chưa thấy chuyện vừa rồi, cô nhìn chăm chú Đỗ Long, cười
    nói:

  • Đỗ cảnh quan vẫn nói ngọt như vậy... Tôi cũng đã có tuổi rồi, nào đẹp được
    như Nhã Hân chứ.
    Lâm Nhã Hân ngượng ngùng nói:

  • Chị Na, chị lại chọc ghẹo em rồi.
    Shauna khẽ mỉm cười, nói:

  • Chị đều là nói thật cả mà. Đỗ cảnh quan, vậy thì anh đã nghe Nhã Hân nói,
    câu lạc bộ đãi bay này là do tôi và Nhã Hân hợp tác kinh doanh.Vị Đại đội
    trưởng trị an anh đây cần phải chiếu cố nhiều hơn nha.
    Đỗ Long cười nói:

  • Chỗ cần chiếu cố thì tôi sẽ không chối từ. Tuy nhiên sự thật mất lòng, các
    người mà dám mở những hoạt động trái phép thì cũng đừng trách tôi không nể
    tình đấy.
    Thiệu Na mỉm cười nói:

  • Điều này Đỗ cảnh quan cứ việc yên tâm đi. Thiệu Na tôi đây kinh doanh luôn
    đúng luật mà.
    Mấy nơi như thế này nếu theo đúng luật thì không có lợi nhuận gì nhiều cả đâu,
    tuy nhiên Đỗ Long cũng chẳng muốn nói với cô ta. Thiệu Na dám tới đây kinh
    doanh thì nhất định có nắm chắc rồi, Đại đội trưởng Trị an như hắn đây phỏng
    chừng chỉ là đi hỗ trợ đối phó với mấy tên côn đồ hay gì đó thôi. Nếu thật gặp
    phải chuyện lớn thì người ta tự nhiên sẽ mờivị đại phật nào đến, căn bản không
    cần hắn phải quan tâm.
    Thiệu Na và Đỗ Long vẫn duy trì khoảng cách lễ phép nhất định. Sau khi nói vài
    câu xong định chấm dứt thì trên bậc thang xuất hiện một người đang đi đến.
    Nhìn thấy người nọ, Đỗ Long không khỏi trợn to mắt, bởi vì đấy là tên gây rối
    đã bị đồn công an bắt đi, Chu Kính Hàm. Theo sau y là một đám người, đúng là
    lũ đã gây rối ở khách sạn Caesar.
    Đỗ Long nghiêng đầu, lấy bộ râu giả xuống. Đám người nọ đi về hướng này, Chu
    Kính Hàm từ xa đã kêu:

  • Chị Na, em đã trở về.
    Thiệu Na trầm mặt xuống, nói:

  • Cậu còn về làm gì? Ngồi trong phòng giam cả đời là được rồi.
    Chu Kính Hàm biết Thiệu Na rất tức giận, y cười hì hì, ánh mắt dừng lại trên
    người Lâm Nhã Hân, trong mắt lộ ra vẻ si mê, một lát sau mới cười nói:

  • Chị Nhã Hân, đêm nay chị thật là xinh đẹp.
    Tối nay Lâm Nhã Hân đặc biệt chú trọng trang phục của mình, mặc một cái váy bó
    màu tím tràn đầy quyến rũ, cô tự nhiên cười nói:

  • Ý của cậu là bảo... Tôi lúc bình thường rất xấu à?
    Lúc Chu Kính Hàm đánh nhau với Đỗ Long đều có phong cách của một cao thủ.
    Nhưng khi đứng trước mặt Lâm Nhã Hân thì y có chút tiến thoái lưỡng nan, y vội
    vàng nói:

  • Em không phải ý đó, chị Nhã Hân lúc nào cũng đẹp cả. Thế nhưng đêm nay thật
    sự rất hấp dẫn, tựa như... tựa như Hằng Nga ấy...

  • Khụ khụ...
    Đỗ Long nhịn không nổi liền cắt đứt lời nịnh hót ngu ngốc của Chu Kính Hàm,
    hắn nói:

  • Tiểu Trư à, thật không ngờ chúng ta có thể nhanh chóng gặp lại nhau thế...
    Hiệu suất xử lý của sở trưởng Trình thật đúng là cao, không biết ông ta xử
    phạt các cậu gì đây?
    Chu Kính Hàm nhìn thấy Đỗ Long liền biến sắc, mấy tên phía sau y đều giật mình
    kinh hãi. Chu Kính Hàm cười khô khan nói:

  • Là Đỗ cảnh quan à, anh thay đổi quần áo thật là nhận không ra đấy. Sở
    trưởng Trình phạt chúng tôi ba nghìn và giáo dục một phen, thấy chúng tôi biết
    sai nên ông ấy đã thả đi.
    Đỗ Long nói:

  • Thật sao? Nếu thật là như thế, vậy sở trưởng Trình đã bị tính là phạm luật
    rồi. Theo quy định của“Luật quản lý văn phòng trị an”, đồn công an chỉ được
    phạt cảnh cáo trong vòng năm trăm đồng thôi. Sở trưởng Trình không có xin cấp
    trên tạm giam liền tự tiện phạt những ba ngàn đồng, đây chính là sai lầm
    nghiêm trọng. Không được, cậu theo tôi về đồn công an một chuyến đi, tôi muốn
    sở trưởng Trình trả lại cho các cậu số tiền dư mới được.


Cảnh Lộ Quan Đồ - Chương #874