Người đăng: tuanh.kst@
Lục Hồng Quảng công việc bề bộn, nhìn thấy Đỗ Long không có việc gì liền đi
trước, cho một trợ thủ thân tín đi cùng Đỗ Long. Đỗ Long cũng không biết mình
nên làm gì, nên gọi điện thoại cho Mã Quang Minh xin chỉ thị. Mã Quang Minh
nói bên pháp y đã có kết quả khám nghiệm, cũng có kết luận giống y như bản báo
cáo của Đỗ Long. Mã Quang Minh nói đã cho người mang ba viên đạn trong thi thể
nạn nhân đến thành phố Ngọc Minh, bây giờ huyện Võ Khê tất cả đều đã đi vào
nền nếp, nếu Đỗ Long không có việc gì thì nghỉ lại thành phố Ngọc Minh, nhưng
Đỗ Long định quay về nhà tắm rửa sạch sẽ, sau đó ngủ một giấc.
Hắn đang đợi thang máy xuống lầu, lúc thang máy mở ra, Mạnh Hạo và Thẩm Băng
Thanh từ trong thang máy đi ra. Ba người giật mình khi nhìn thấy nhau, Mạnh
Hạo tranh nói trước:
Đỗ Long cười nói:
Mạnh Hạo gật đầu nói:
Đỗ Long nhìn Thẩm Băng Thanh với ánh mắt kỳ lạ, thằng nhóc này tại sao vừa gặp
mặt đã nhìn mình chằm chằm? Đôi mắt hắn như muốn phóng hỏa đốt người vậy, có
lúc nào mình đã đắc tội với hắn không nhỉ?
Đỗ Long nói:
Em đang định về nhà nghỉ ngơi, các anh phải mau lên đi, nếu không phá được
án thì gọi em nhé, chắc mấy ngày nữa em mới quay lại làm việc.
Ừ cậu về nhà đi
Mạnh Hạo cười nói:
Lúc không có cậu tốc độ phá án của đội hình sự chúng tôi xếp thứ nhất thứ
hai ở phố Ngọc Minh này đó.
Anh Mạnh, em có chuyện muốn nói với Đỗ Long, anh đi trước được không.
Thẩm Băng Thanh đưa hết đồ trong tay cho Mạnh Hạo, vẫn ánh mắt lạnh lùng nhìn
Đỗ Long, lúc này thang máy đã đi xuống, Đỗ Long nhìn Thẩm Băng Thanh với ánh
mắt ngạc nhiên hỏi:
Thẩm Băng Thanh tự nhiên buột miệng nói:
Đỗ Long nhướn mày nói:
Thẩm Băng Thanh nghiến răng nói:
Đỗ Long ù ù cạc cạc nói:
Thẩm Băng Thanh giận giữ nói:
Đỗ Long đến đây đã hiểu, hắn không ngờ tiểu đệ của Phúc Xà lại cứng nhắc như
thế, có thể gây phiền phức cho Thẩm Băng Thanh lâu đến như vậy. Hắn đã quên
chuyện này từ lâu rồi, còn người khác vẫn còn nhớ rõ, nhìn thấy Thẩm Băng
Thanh vô cũng tức giận, Đỗ Long đột nhiên cười ha hả.
Thẩm Băng Thanh tức giận nói, Đỗ Long cười đáp:
Đỗ Long vài ba câu rồi bỏ đi, Thẩm Băng Thanh tức giận nói:
Đỗ Long thở dài một tiếng nói:
Đỗ Long có ý gợi mở suy nghĩ cho Thẩm Băng Thanh, nhưng hắn không phải là
người dễ dàng bị thuyết phục như vậy, hắn nhìn Đỗ Long lạnh lùng nói:
Đỗ Long trầm tĩnh cười, Thẩm Băng Thanh nhìn thấy vẻ mặt đắc thắng của hắn,
bắt đầu có chút hoài nghi về phán đoán của mình. Đúng lúc đó thang máy đi lên,
Đỗ Long vẫy vẫy tay về phía Thẩm Băng Thanh nói:
Đỗ Long vào tháng máy đi xuống dưới, hắn đi tìm bảo vệ ở bãi đỗ xe, lấy chìa
khóa, mở xe quay về nhà. Đi được nửa đường hắn gọi điện cho Phúc Xà, đầu bên
kia vừa bắt máy Đỗ Long liền mắng cho tên Phúc Xà ngu ngốc một trận, đã sớm
bảo hắn phải chọn người không có can hệ gì rồi, không ngờ vừa mới bị Thẩm Băng
Thanh bắt được bọn chúng đã khai ra Đỗ Long rồi, Đỗ Long không tức giận mới là
lạ.
Phúc Xà vẫn còn mơ hồ khi nghe Đỗ Long mắng, hắn đợi cho Đỗ Long ca cẩm xong
mới cười nói:
Đỗ Long tỉnh táo trở lại, hắn nói:
Phúc Xà đang định từ chối, nhưng Đỗ Long đã cúp máy. Phúc Xà tức giận đến nỗi
chỉ muốn đập nát chiếc điện thoại mới mua của mình, nhưng lại không nỡ, nghĩ
đi nghĩ lại y cũng không dám đem lời nói của Đỗ Long ra làm trò đùa, đành phải
gọi điện thoại cho đàn em đi giải quyết vụ này. Y mắng cho bọn chúng một trận,
rồi cũng giao luôn nhiệm vụ của Đỗ Long cho chúng.
Đỗ Long sau khi chào hỏi Hoàng Kiệt Hào liền quay về nhà tắm rửa rồi đi ngủ.
Trong nhà không có ai, vừa đúng lúc không có ai quấy rầy hắn ngủ một giấc. Hai
ngày này tinh thần hắn vô cùng căng thẳng, chạy lên chạy xuống vô cùng mệt
mỏi.
Ngủ đến sẩm tối thì Thi Vân Cẩm gõ cửa gọi Đỗ Long dậy, thì ra đã tới giờ ăn
cơm tối. Thi Vân Cẩm thường xuyên ở nhà một mình lo cho cho ông xã xuất quỷ
nhập thần cũng đã quen rồi, bà không hỏi sâu vào việc của Đỗ Long, chỉ bảo hắn
chú ý sức khỏe, không được hút thuốc, sau đó chuẩn bị thật nhiều đồ ăn cho Đỗ
Long.
Lúc ăn cơm Đỗ Long mới phát hiện điện thoại của hắn có hai cuộc gọi nhỡ, đều
là Kỷ Quân San gọi tới. Hắn vừa gọi lại thì Kỷ Quân San đã dồn dập truy vấn:
Đỗ Long vội giải thích. Kỷ Quân San vừa nghe nói hắn đi xuống vùng nông thôn
gia nhập tổ chuyên án, mệt đến nỗi hai ngày không được chợp mắt, liền mềm lòng
nói:
Định hẹn anh cùng đi, nhưng anh mệt thì thôi.
Không mệt không mệt!
Đỗ Long lập tức lấy lại tinh thần nói:
Kỷ Quân San nó cho hắn địa chỉ, Đỗ Long vội chỉnh sửa lại trang phục đầu tóc,
tinh thần hưng phấn đi gặp người đẹp.