Người đăng: tuanh.kst@
Đỗ Khang rửa tay, đi từ phòng tắm ra nói:
- Con tưởng ta không biết các con đang bận gì à? Vừa vặn nhiệm vụ giao cho
con cần phải đi Myanmar mới hoàn thành được.
Đỗ Long cười khổ nói:
- Sao đến việc này mà cha cũng biết thế? Cục an ninh Quốc gia cũng có nhiệm
vụ ở Myanmar sao? Không phải là để con đi trộm tin mật chứ?
Đỗ Khang lắc đầu nói:
- Không phải, nhiệm vụ này con có thể lựa chọn nhận hoặc không nhận, bởi vì
nhiệm vụ này hơi nguy hiểm, không xác định nhân tố nhiều lắm. Mục tiêu là một
phần tử nguy hiểm, hơn nữa lại ẩn trong trùm buôn bán thuốc phiện...cũng là
người bên cạnh Cát Quân...Nghe nói con có giữ liên lạc với Cát Quân, con là
người duy nhất trong nước có vinh hạnh đặc biệt này đấy.
Đỗ Long cau mày nói:
- Lai lịch người này như thế nào? Y sao có thể ần náu bên cạnh trùm buôn
thuốc phiện được? Cha muốn con khử y ngay hay bắt y về nước?
Đỗ Khang nói:
- Tất nhiên có thể bắt về nước là tốt nhất, nếu không được thì có thể khử
ngay tại chỗ. Người này vốn là người bên ngoài Cục An ninh Quốc gia chúng ta,
không biết từ khi nào đã được kẻ địch thu nạp. Y bán đứng không ít tình báo
viên, và cũng bày ra không ít vụ khủng bố. Người này từng trải qua tập huấn,
năng lực sinh tồn rất mạnh mẽ, chúng ta đã nhiều lần truy bắt nhưng đều để y
chạy thoát. Y trốn ở Tây Tạng, cuối cùng chạy đến Tam Giác Vàng, trốn ở bên
cạnh Cát Quân. Bởi vì y rất quen thuộc đường biên giới nên y đã sắp xếp trót
lọt được nhiều vụ buôn bán thuốc phiện cho Cát Quân, vì thế Cát Quân vô cùng
tín nhiệm y.
- Con cần thông tin chi tiết về người này và thông tin tình báo về Cát Quân
và Tam Giác Vàng. Cha, cha sẽ không để mình con làm nhiệm vụ này chứ?
Đỗ Khang cười nói:
- Không phải là con có mấy trợ thủ tốt sao? Ha ha, con đừng trợn mắt lên với
ta. Hiện nay bộ Công an và Cục an ninh Quốc gia đều có người ở Myanmar. Ngoài
tên đó ra thì mục tiêu của chúng ta còn là ba trùm buôn bán ma túy, khi con
chuẩn bị đi Myanmar thì có thể liên hệ với họ. Bọn họ sẽ trợ giúp con, tất
nhiên cũng chỉ trợ giúp được ở một mức nào đấy thôi, tốt nhất con đừng để
chính phủ Myanmar biết sự có mặt của con, bằng không tình hình sẽ phức tạp
đấy. Hiện nay Chính phủ Myanmar cũng không nghe lời như mấy năm trước nữa.
Đỗ Khang đưa ra một tập văn kiện dày đựng trong túi da cho Đỗ Long, Đỗ Long
nhướn mày nói:
- Cha, Cục An ninh Quốc gia cũng nên bắt kịp xu thế, trực tiếp gửi tư liệu
vào điện thoại của con không phải là tốt hơn sao?
Đỗ Khang nói:
- Đừng dài dòng, từ từ xem đi, nếu thấy nguy hiểm quá thì đừng nhận nhiệm vụ
này. Mặc dù có hơi áy náy, nhưng con là con trai duy nhất của ta, nếu con bị
thương mẹ con sẽ làm thịt ta mất.
Đỗ Long hừ một tiếng, nói:
- Nếu mẹ thực sự quan tâm đến con thì tại sao đến gọi điện cũng không gọi cho
con chứ?
Đỗ Khang cầm lấy một túi công văn khác, đi ra ngoài đồng thời nói:
- Tiểu tử ngươi lúc nào cũng có bạn gái bên cạnh, ai dám loạn gọi điện
thoại cho con hả? Nếu không may quấy rầy chuyện tốt của con thì phải làm sao?
Muốn gặp mẹ con thì cũng đơn giản, sớm sinh một đửa cháu mang về cho bà ấy bế
là được.
Đỗ Long cũng rời khỏi khách sạn, hắn nói:
- Đợi vài năm nữa đi, dù sao cha mẹ vẫn còn trẻ, mọi người tiếp tục hưởng thụ
những ngày thoải mái không phải là tốt hơn sao? Có thêm trẻ con thì sẽ không
thoải mái được nữa đâu...
Đỗ Khang thở dài:
- Đúng thế, nuôi một đứa trẻ thật không dễ dàng, vì tên tiểu tử anh mà tôi
với mẹ anh cũng khổ cực hai mươi năm trời. Hiện tại cũng có thể coi như là
thoải mái một chút. Nhưng mẹ anh lại mong có cháu bế lắm rồi, thật sự là hết
cách với bà ấy rồi, trời sinh ra là số phải lao lực mà...
Khi tiễn Đỗ Long lên xe cảnh sát Đỗ Khang dặn dò:
-Sau khi xem xong tư liệu nhớ phải tiêu hủy, không cần phải miễn cưỡng...
Đỗ Long nói:
- Con biết rồi, không phải chỉ là bắt tên tình báo viên phản bội sao? Con sẽ
hành động tùy theo hoàn cảnh, cha không cần lo lắng, cha hãy bảo trọng, con đi
trước đây!
Đỗ Long khởi động ô tô đi rồi, Đỗ Khang khẽ thở dài:
- Tên tiểu tử này...Nào có cha mẹ nào lại không lo lắng cho con mình chứ?
Đỗ Long trở lại nhà mới, Kỷ Quân San đã ngủ rồi. Đỗ Long nhẹ nhàng tắm rửa rồi
lên giường, lúc chui vào chăn ôm lấy Kỷ Quân San mới phát hiện trên người nàng
trống trơn. Kỷ Quân San tỉnh lại, quay người ôm Đỗ Long nói:
- A Long, anh về rồi...có một chuyện anh nghe xong đừng tức giận nhé.
Đỗ Long kinh ngạc nói:
- Có chuyện gì? Nói đi.
Kỷ Quân San thấp giọng nói:
- Chú nói để em cùng tham gia chào bán công khai mùa thu Myanmar. Em nói
không muốn đi, chú kêu em về bàn bạc với anh một chút.
Đỗ Long cười nói:
- Đi thì cứ đi thôi, anh còn tưởng là chuyện gì, em đi đi, càng nhiều người
càng tốt. Có điều lúc đó anh rất bận, có thể sẽ không chăm sóc em được, em
phải theo sát chú em, em hiểu chứ?
Kỷ Quân San vui vẻ nói:
- Vâng, cảm ơn anh. A Long, từ lâu em đã muốn đi xem chào bán công khai cược
thạch để mở mang kiến thức rồi, cảnh tượng đó chắc chắn sẽ rất náo nhiệt.
Đỗ Long nói:
- Sẽ rất náo nhiệt, em nhìn thấy sẽ rõ. Em sẽ cảm thấy dường như là những
người có tiền trên thế giới đều tụ tập tại buổi chào bán công khai, chỉ cần
vung tay một cái cũng trên một triệu. Những thứ xa xỉ hơn nữa cứ tập mãi thì
thành thói quen...Tuy nhiên...
Đỗ Long nhẹ nhàng nâng dây chuyền Đế Vương lục trước ngực Kỷ Quân San, nói:
- Bảo bối như này thực sự rất hiếm, một khi xuất hiện sẽ khiến những người có
thực lực điên cuồng tranh đoạt, cho dù giá đến tay có cao một chút, những
người có tiền sẽ thế nào đây? Thứ mà anh bỏ ra 500 nghìn Euro để mua về, nếu
nhượng lại cho bọn họ có thể kiếm được trăm triệu! Bọn họ đang giúp anh kiếm
tiền mà...!
Kỷ Quân San say mê nhìn hắn, Đỗ Long nhẹ nhàng nhéo nhẹ nụ hoa trước ngực
nàng. Kỷ Quân San thở nhẹ một tiếng, cơ thể lập tức quấn lấy Đỗ Long, Đỗ Long
cười nói:;
- Bắt đầu mắc cỡ rồi sao? Bây giờ chưa được, bây giờ phải giải quyết việc
chung đã, trước tiên anh phải kiểm tra con heo nhỏ này đã vượt qua kiểm tra
chất lượng chưa đã. Heo mà có vấn đề về chất lượng thì anh không cần.
Kỷ Quân San xấu hổ đến mức cả người nóng ran, cô nói:
- Đã kiểm tra nhiều lần rồi, chất lượng nhất định không thành vấn đề. Chỉ có
điều Trưởng phòng kiểm tra chất lượng hôm nay đến muộn, cho nên không có con
dấu.
Đỗ Long cười nói:
- Thật sao? Anh không tin, anh phải đích thân kiểm tra!
Đỗ Long xốc chăn lông lên, dù trong bóng tối nhưng dường như Kỷ Quân San vẫn
cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của Đỗ Long đang đảo trên người mình. Đỗ Long
còn sờ sờ, xoay xoay trên người nàng, giống như đang kiểm tra heo vậy. Kỷ Quân
San chỉ có thể nhắm mắt mặc hắn làm bậy, cuối cùng Đỗ Long lật nàng lại, sau
khi xoay nhẹ một cái trên mông nàng thì che đi con dấu đó.
Khi che đi con dấu kia Kỷ Quân San cảm giác có chút lạnh lẽo trên mông mình,
nhưng trong lòng nàng dường như lại có lửa đốt. Loại cảm giác mà cả thể xác và
tinh thần đều bị tác động làm cho nàng kích động dần lên.
Kỷ Quân San quay đầu nói với Đỗ Long:
- A Long, đừng đùa nữa, mau cho em đi, em không chịu nổi nữa rồi...
Đỗ Long nói:
- Thật sao? Anh còn phải kiểm tra chút nữa...
Đỗ Long dùng tay tìm kiếm, phát hiện bụi cỏ lau trước đào hoa viên đã ươn ướt
rồi, hắn cười ha hả, nói:
- Nếu đã chuẩn bị xong rồi chúng ta bắt đầu đi, đại nhân muốn cưỡi ngựa, ngựa
ngoan không được lộn xộn...
Đỗ Long nhảy lên ngựa, khi hắn vào chỗ, Kỷ Quân San phát ra một tiếng rên rỉ
thoải mái...
- Đi! Đi...Đỗ Long giống như một con ngự bất kham, bắt đầu rong ruổi trên
thảo nguyên, dưới sự tấn công mạnh mẽ của hắn chiếc giường kiên cố bắt đầu
phát ra từng tiếng rên rỉ...