Người đăng: tuanh.kst@
Đinh Mãnh Hồng nói:
Âu Tài Minh nói:
Đinh Mãnh Hồng oán hận nói:
Đinh Mãnh Hồng đật bộ đàm xuống rồi truyền đạt mệnh lệnh. Mọi người buồn bực
lui ra từ noi ẩn núp, lên xe cảnh sát rồi trờ về. Lúc đi qua một vòng đường
cong của núi lớn Đỗ Long đột nhiên nói:
Đinh Mãnh Hồng nói:
Đỗ Long cởi trang phục cánh sát, cười nói:
Thấy Đỗ Long mở cửa xe định nhảy xuống, Đinh Mãnh Hồng tóm tay Đỗ Long, nói:
Đinh Mãnh Hồng nói khiến Đỗ Long ỉu xìu, bất đắc dĩ:
Đinh Mãnh Hồng thở dài:
Đỗ Long gật đầu, mặc lại trang phục cảnh sát, không lên tiếng nữa. Đinh Mãnh
Hồng thờ nhẹ một tiếng, trong lòng cũng buồn bực, không kim nổi châm một điếu
thuốc.
Lúc tất cá mọi người rầu rĩ im lặng thi đột nhiên không biết tiếng từ bụng ai
kêu lên. Đinh Mãnh Hồng nói:
Tiểu Ngô lầm bầm:
Đi tiếp mấy cây số. phía trước xuất hiện một khu tập trung dân cư sáng rất
nhiều đèn. Tiêu Ngô nói:
Xe cảnh sát đi vào thôn Lam Hà. đứng trước một nhà hàng thoạt nhìn cấp bậc khá
cao. Lúc đầu chủ quán cơm còn hoi khẩn trương, sau khi nghe thấy những cảnh
sát này tới để ăn thi rất nhiệt tình tiếp đón.
Tổng cộng mười ba cảnh sát vây quanh hai bàn dài. Đinh Mãnh Hồng, Tiểu Ngô và
Đỗ Long khá quen thân, thấy Đỗ Long rầu rĩ không vui thi cả đám nói đùa chọc
cười. Chuyện cười của mấy người nghe tục tĩu vô cùng nhung cũng rất hài hước.
Tuy tâm tinh Đỗ Long không tốt nhưng vẫn nhịn không được mĩm cười. Nụ cười này
khiến tâm tinh tốt hơn rất nhiều.
Lúc chủ quán vừa đưa thức ăn lên thi một chiếc xe chở than lái tới, tro bụi
phả vào mật. Mọi người hô:
Mọi người khiêng cái bàn vào nhà, đóng cửa lại, lúc này mới đỡ.
Đỗ Long thuận miệng hỏi:
Đinh Mãnh Hồng nói:
Đỗ Long ồ một tiếng, nói:
Con trai chủ quán đang ngồi bên cạnh xem TV thuận miệng đáp:
Đỗ Long không để ỷ đến việc đó nữa, hỏi ông chủ quán:
Đinh Mãnh Hồng do dự một chút. Trong phiên trực vốn không nên uống rượu. Tuy
hiện tại nhiệm vụ đứt gánh giữa đường, lại có đoàn kiểm tra tới trấn thù ở
huyện Võ Khê nên tạm thời không có nhiệm vụ gì mới. Đinh Mãnh Hồng cũng muốn
kéo quan hệ với Đỗ Long nên gật đầu:
Ông chủ quán cầm mấy bình rượu Ngũ Lương và một két bia Tsingtao (Thanh Đào)
lên. Đỗ Long nâng ly bia lẽn nói với Đinh Mãnh Hồng:
Đinh Mãnh Hồng cũng khen ánh mất của Đỗ Long nhạy bén, phán đoán chuẩn xác. Vì
thế hai người liền cạn một ly. Đỗ Long lại rót đầy, nâng ly mời mọi người. Một
ly bia cứ thế rót xuống bụng.
Nháy mất Đỗ Long liền uống hai ba chai bia. Đinh Mãnh Hồng khuyên hấn đừng
uống nhiều như vậy. Đỗ Long nói không sao cà, tửu lượng của hắn rất lớn. Đinh
Mãnh Hồng không khuyên nữa. Dù sao Đỗ Long lại không ép mọi người uống cùng
hắn. Cùng lắm thi uống rượu say quá nhét lên xe là được.
Thật ra Đinh Mãnh Hồng còn hy vọng Đỗ Long uốna rượu say để đờ sinh ra ỷ nghĩ
kỳ lại như kiểu một mình chạy tới bất Hạ Hồng Quân, đó chẳng phải chán sống
rồi sao? Cậu muốn chết cũng đừng kéo mọi người xuống nước chứ.
Đỗ Long uống nhiều, rất nhanh ôm bụng chạy đến nhà vệ sinh, nữa ngày cũng chưa
về. Tiêu Ngô cười nói:
Đinh Mãnh Hồng đột nhiên nhận ra điều ai, vỗ đùi kêu lên:
Đinh Mãnh Hồng vọt tới trước nhà vệ sinh, thấy cửa khóa trái. Y đập cữa, quát
to một tiếng, thấy bên trong không có tiếng động liền đạp bay cửa. Trong WC
rỗng tuếch, không có chút bóng dáng nào của Đỗ Long.
Đinh Mãnh Hồng hét lớn chạy ra nhà hàng, một chiếc xe tải đang đi xa, chính là
hướng về mó than Thiết Lĩnh. Đinh Mãnh Hồng lập tức khởi động xe cảnh sát đuổi
theo chiếc xe tải. Những người khác cũng lên xe. ông chủ quán com kêu to chạy
ra, chi thấy đuôi đèn xe lập lờ, không kìm nổi quăng cái thìa lớn xuống, kêu
trời đất:
Đinh Mành Hồng nhanh chóng đuổi kịp chiếc xe tải. Xe này màu lam, là xe của
công ti Hắc Kim. Đinh Mãnh Hồng không nói lời nào đỗ xuống xe. Mọi người tim
trona thùng xe, chiếu xuống gầm xe, sửng sốt vì không thấy Đỗ Long đâu.
Đinh Mãnh Hồng nghiến răng nói. Ba chiếc xe cảnh sát rú lên chạy như bay về
phía mỏ than Thiết Lĩnh...
Ngay lúc chủ quán com đang mắng mó quát lớn muốn hạ độc chết tất cả cảnh sát
thì bờ vai của gã bị người khác vỗ, một thanh âm trầm thấp nói:
Ông chủ quán chợt quay đầu lại, Đỗ Long rõ ràng hiện ra trước mất. Sau một hồi
sững sốt vội rối rít xin lồi tự đập vào miệng. Đỗ Long không thèm để ý, đưa
hai trăm tệ cho gã, nói: