Cô Nam Quả Nữ


Người đăng: tuanh.kst@


  • Cái này không đúng…

Một người trung niên ngồi phía sau nói:


  • Hai người là người yêu, cùng đi vào thành phố Lỗ Tây, nếu không gặp mặt ăn
    bữa cơm thật là không hợp với lẽ thường. Đỗ Long là người thông minh, nếu cô
    cố ý không gặp hắn, hắn nhất định sẽ hoài nghi đấy. Nếu hắn đoán trước được ý
    đồ chúng ta đến đây, chỉ sợ công việc tiến hành sẽ không được tốt, sếp Phó,
    tôi đề nghị để tiểu Bạch đi gặp Đỗ Long, dù sao cô ấy cũng không ở nhóm chúng
    ta, cho dù gặp Đỗ Long cũng không có ảnh hưởng gì, nếu có thể lấy đại cục suy
    xét, từ Đỗ Long có thể dò được chút manh mối thì càng tốt…

Bạch Nhạc Tiên ánh mắt buồn bã, Phó Lâu Đán ngẫm nghĩ một chút, hòa nhã nói:


  • Tiểu Bạch, cô đi gặp cậu ta, cũng không cần thăm dò ý cậu tahay gì đó, cứ
    như bình thường đi gặp, thậm chí có thể để lộ ra tin tức của tổ chúng ta cho
    cậu ta, nhưngbảo cậu giữ bí mật, như vậy cậu ta cũng sẽ không nghi ngờ ý đồ
    chúng ta đến đây.

Bạch Nhạc Tiên u buồn nói:


  • Tôi không biết tôi có thể làm được hay không, từ trước tới nay, tôi chưa
    từng nói dối anh ấy…

Phó Lâu Đán nói:


  • Vậy cô cứ từ từ suy nghĩ… Dù sao còn thời gian cả một ngày…

Bạch Nhạc Tiên nhìn về phía cửa sổ, tâm tư rối loạn…

Phó Lâu Đán dẫn người đến thành phố Lỗ Tây chủ yếu nhằm mục tiêu là có người
tố cáo Phó Chủ tịch thành phố hiện tại của thành phố Lỗ Tây nhận hối lộ, vấn
đề cơ quan chính trị pháp luật thành phố Lỗ Tây nhận hối lộ, mà Đỗ Long chỉ là
một nhiệm vụ thứ yếu…

Thành phố Lỗ Tây thuộc quản lý của châu Đức Hồng, đáng lẽ phải là Ủy ban Kỷ
luật châu Đức Hồng đến điều tra, tuy nhiên bởi vì thư tố cáo là trực tiếp gửi
đến Ủy ban kỷ luật tỉnh, hơn nữa trong danh sách tố cáo cũng chỉ ra một vị
lãnh đạo của Ủy ban Kỷ luật châu Đức Hồng, vì thế Ủy ban kỷ luật tỉnh rất coi
trọng, liền phái Phó chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật tỉnh Phó Lâu Đán dẫn theo một tổ
công tác đến châu Đức Hồng, thành phố Lỗ Tây điều tra.

Đỗ Long chỉ là một Phó tổ trưởng tổ trọng án của một thị xã nhỏ, người như vậy
căn bản không cần phiền đến Ủy ban Kỷ luật tỉnh đại giá, vốn chỉ cần Ủy ban kỷ
luật thành phố Thụy Bảo trực tiếp ra mặt điều tra là được. Vấn đề là thư nặc
danh tố cáo hắn cùng Bí thư Thành ủy và Bí thư Châu ủy có mối quan hệ rất sâu
sắc, hơn nữa thư nặc danh còn nêu ra mấy vụ Đỗ Long làm trái pháp luật, vi
phạm kỷ luật, vì thế Ủy ban kỷ luật tỉnh rất coi trọng, đặc biệt phái một lão
cán sự kinh nghiệm phong phú dẫn theo một nhóm đến thành phố Thụy Bảo điều
tra, thật không ngờ là mới xuất phát thì nghe nói Đỗ Long đã đi thành phố Lỗ
Tây…

Đỗ Long không hề hay biết đối với việc mình bị Ủy ban kỷ luật tỉnh tiến hành
điều tra, hắn chỉ có chút nghi ngờ mà thôi, hắn thậm chí đem vấn đề đó quy kết
lên người Chu Chí Viễn, loại người này có thể đột nhiên bốc hơi, Đỗ Long nhất
định phải mua pháo chúc mừng.

Mã Quang Minh vừa mới rảnh rỗi, lại đi tiếp đón Chu Chí Viễn, Đỗ Long lại bị
bỏ qua một bên, khiến hắn trong lòng có chút khó chịu, liền gửi một tin nhắn
cho Mã Quang Minh rồi rời đi. Phía bên thành phố Thụy Bảo này cũng rất bận,
tuy nhiên so với Bí thư Châu ủy của châu Đức Hồng thì Bí thư Thành ủy của
thành phố Thụy Bảo thì thật rảnh rỗi. Đường Lệ Phượng kiên nhẫn tiếp đãi hết
những thương nhân, sau đó có chút thời gian rỗi rãi, Đường Lệ Phượng gọi Đỗ
Long nháy mắt ra hiệu, sau đó cô liền rời bước đi trước.

Không phải là mát xa một chút sao, khiến cho Đỗ Long trong lòng âm thầm buồn
cười, hắn thoáng đợi một hồi, sau đó theo sát Đường Lệ Phượng đi tới khu nghỉ
ngơi dành cho nhân viên công tác.

Trên quảng trường khắp nơi đều là những căn phòng dùng gỗ dán tạm thời dựng
lên. Đến phòng nghỉ phía sau phòng triển lãm, thấy cửa đóng, Đường Lệ Phượng
liền giơ tay đẩy, phát hiện cửa bị khóa trái, cô nhíu mày, vỗ vỗ cửa, nói:


  • Ai ở bên trong, đóng cửa làm gì?

Bên trong truyền tới một thanh âm nói:


  • A… Chị Đường… Tôi… Cái kia… Tôi…

Đường Lệ Phượng tức giận nói:


  • Đừng tôi cái kia với tôi, mau mở cửa!

Sau một loạt thanh âm mở khóa, một anh thanh niên đỏ mặt ra mở cửa, sau lưng
anh ta, còn một cô gái đứng cúi đầu xấu hổ.


  • Sếp Đường… Chúng tôi…

Anh thanh niên là nhân viên văn phòng thu hút đầu tư của thành phố Thụy Bảo,
cô gái kia thì không biết. Đường Lệ Phượng vừa thấy liền biết chuyện gì xảy
ra, cô nói:


  • Tiểu La, đây là bạn gái của cậu?

La Bính Lâm vội nói:


  • Vâng, cô ấy là bạn gái của tôi, nhà ở thành phố Lỗ Tây, chúng tôi rất khó
    mới có thể gặp mặt một lần, cho nên…

Đường Lệ Phượng cười nói:


  • Cho nên anh liền cố gắng tranh thủ tham gia hội nghị thu hút đầu tư lần
    này? Đi, tôi cho anh nghỉ một ngày, chăm sóc tốt người ta.


  • Cảm ơn Bí thư Đường!


La Bính Lâm mừng rỡ liền cảm ơn, sau đó kéo bạn gái vui vẻ chạy đi. Đường Lệ
Phượng mỉm cười lắc lắc đầu, sau đó đi vào phòng nghỉ, ánh mắt đảo qua phòng,
rõ ràng phát hiện trên bàn trà, có một cái vẫn chưa xé.

Đường Lệ Phượng đỏ mặt, vội cầm cái đó lên, đang muốn ném vào sọt rác, ngẫm
nghĩ một chút lại để vào trong túi, đúng lúc này cửa bị đẩy ra, Đỗ Long đi
vào. Đường Lệ Phượng mặt bừng bừng, sợ bị Đỗ Long nhìn thấy cảnh vừa rồi, cô
theo bản năng cầm cái đó xoa xoa trên váy.


  • Sao đến nhanh vậy, không ai nhìn thấy chứ?

Đường Lệ Phượng nói.

Đỗ Long cười nói:


  • Chỉ là mát xa một chút thôi, chúng ta không làm chuyện xấu, sợ cái gì?

Đường Lệ Phượng vẫn cẩn thận đi đóng cửa, Đỗ Long cười nói:


  • Thế này thì hay rồi, chỉ cần có người đến gõ cửa, chúng ta cũng nói không
    rõ ràng.

Đường Lệ Phượng không biết Đỗ Long vừa rồi có thấy mình kinh sợ thối lui
chuyện của một đôi uyên ương, nghe những lời Đỗ Long nói… Mặt cô không khỏi
nóng lên, nói:


  • Vậy khẩn trương lên, đừng để ai bắt gặp, thắt lưng tôi rất đau, anh xem
    giúp tôi một chút, xem bị làm sao?

Đỗ Long nói:


  • Có phải gần đây chị lại làm việc quá mức rồi hả? Thân thể là cái cơ bản của
    năng lực, đưa tay cho tôi, tôi bắt mạch cho chị.

Đường Lệ Phượng thấy bộ dạng Đỗ Long như một ông cụ đang giáo huấn cháu gái,
còn khuôn mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, Đường Lệ Phượng không kìm
được thấy buồn cười, đưa tay ra, nói:


  • Đỗ Long, cậu năm nay bao nhiêu tuổi? Sao khẩu khí lớn như vậy, đừng quên,
    tôi là lãnh đạo của cậu, cậu thế này gọi là đại bất kính!

Đỗ Long thấy cô cũng không thực sự tức giận, bĩu môi nói:


  • Chức vụ của chị có lớn hơn nữa, trong mắt tôi cũng chỉ là một người bệnh,
    thắt lưng của chị là do vất vả mà sinh đau, từ trong phát ra… Đều là bệnh nghề
    nghiệp, tôi đấm bóp cho chị một chút là có thể giảm đau, tuy nhiên nếu muốn
    không tái bệnh, chị phải tăng cường rèn luyện. Bình thường làm việc cũng không
    thể lại bán mạng như vậy, chị bây giờ mới là bí thư của một thành phố cấp
    huyện mà đã thế này, nếu chị làm Bí thư Tỉnh ủy chị chắc không ăn không ngủ để
    làm việc à?

Đường Lệ Phượng trong lòng phản đối, lại không nói ra, Đỗ Long tiếp tục nói:


  • Vâng, tôi biết bởi vì chị là phụ nữ, cho nên muốn chứng tỏ, cái gì cũng
    muốn làm tốt hơn người khác, nhưng chị đừng quên, đàn ông và phụ nữ cơ thể cấu
    tạo không giống nhau, cơ thể đàn ông thích hợp làm việc nặng, còn phụ nữ…

Đỗ Long ngừng lại một lát, quan sát khuôn mặt Đường Lệ Phượng, tiếp tục nói:


  • Không phải tôi coi thường phụ nữ, sự chịu đựng của các cô không thể lại
    được với đàn ông, cho nên lãnh đạo cấp cao rất ít phụ nữ, phụ nữ thường đảm
    nhiệm chức vụ không quá vất vả… Chị Đường, tôi thấy chị nên thay đổi tác phong
    làm việc một chút, trái đất cũng không vì chị nghỉ ngơi mà ngừng quay, chị là
    lãnh đạo, cứ sai cấp dưới làm, vừa giành được sự tín nhiệm của cấp dưới, thành
    tích cuối cùng còn không phải tất cả đều thuộc về chị sao?

Nỗi lòng của Đường Lệ Phượng đúng là đã bị Đỗ Long đoán đúng, cô chính là
không phục, hiện giờ nghe xong những lời Đỗ Long nói, trong lòng vẫn là không
phục, tuy nhiên cũng có chút suy nghĩ, có lẽ… Cô đúng là nên thay đổi một
chút, tuổi tác không tha cho ai, phụ nữ qua hai bảy hai tám tuổi thì thể lực
mỗi năm một kém rồi…

Đỗ Long thấy sắc mặt Đường Lệ Phượng không ngừng thay đổi, lúc đầu còn coi nhẹ
và kiêu ngạo, lúc sau u ám cuối cùng đến mất mát, Đỗ Long vội an ủi:


  • Chị Đường, tình hình cũng không tệ như chị nghĩ đâu, chỉ cần chị kiên trì
    tập luyện, chú ý nghỉ ngơi, thỉnh thoảng tôi đấm bóp cho chị một chút, lại
    điều trị đúng thuốc, thân thể chị lại khỏe ngay thôi.

Đường Lệ Phượng thản nhiên lườm Đỗ Long một cái, nói:


  • Cậu chẳng phải chỉ biết khám bệnh, không biết kê đơn sao? Eo của tôi đau
    chết đây, cậu đấm bóp cho khỏi rồi hãy nói.

Đỗ Long nhìn xung quanh, nói:


  • Tôi phải tìm một chỗ cho chị nằm sấp… Chị Đường, nơi này không có cái gì
    thích hợp.

Đường Lệ Phượng vừa rồi cũng thấy, nơi này đến cái sô pha cũng làm bằng gỗ
ngắn, hoàn toàn không có cách nào nằm xuống, thật không biết đôi uyên ương vừa
rồi tính thế nào lại vào chỗ thế này làm cái trò đó…

Đỗ Long chớp mắt, nói:


  • Chị Đường, nếu không chị nghé vào bàn trà, tuy ngắn, nhưng so với đứng hoặc
    ngồi còn tốt hơn.

Đường Lệ Phượng nhìn nhìn sao được cái sô pha chỉ dài một mét, cao ba mươi bốn
mươi centimet, thầm nghĩ:


  • Làm sao nàm úp sấp được đây? Hơn nữa lại còn xấu hổ…

Đường Lệ Phượng hôm nay không mặc váy con công, cô mặc áo vest đen và váy ngắn
so với mặc váy con công cũng không kém phần xinh đẹp, lại thể hiện rõ khí
phách nữ lãnh đạo, mặc thế này, lại bảo cô nằm sấp thế nào đây…


  • Chị Đường, nếu chị cảm thấy bàn trà ngắn không nằm được lên, thì chị nằm
    sấp nửa người trên cũng được.

Đỗ Long nghiêm chỉnh nói.

Đường Lệ Phượng vừa nghe, trong đầu có chút bối rối, trời ạ, chỉ nằm úp sấp
nửa người trên, như thế chẳng phải là càng thêm khó chịu sao?


  • Chị Đường, chị đừng lưỡng lự… có thể có người sẽ tới.

Đỗ Long thúc giục nói.

Đường Lệ Phượng do dự một chút, thắt lưng đau đớn thật sự khiến cô khó có thể
chịu được, Đường Lệ Phượng cắn răng một cái, cuối cùng vẫn phải nằm xuống.

Đỗ Long nhìn cô giống như con cua ghé vào bàn trà, nhịn cười trộm, hắn nghiêm
trang nói:


  • Chị Đường, tốt nhất chị cởi áo vest ra, mặc áo sơ mi, cởi hai nút dưới ra,
    tôi vén lên đám bóp cho chị.

Đường Lệ Phượng đỏ mặt đứng lên cởi áo vest, nghe theo Đỗ Long cởi hai cúc
dưới áo sơ mi, sau đó lại úp sấp trên bàn trà.

Đỗ Long nhẹ nhàng vén áo sơ mi của cô, lộ ra da thịt và vòng eo thon thả. Đỗ
Long trong lòng có chút tán thưởng, Đường Lệ Phượng hẳn là ít tập luyện, thân
hình cô không ngờ vẫn giữ được tốt như vậy thật là kỳ tích.

Đường Lệ Phượng nằm úp sấp như vậy, chỉ có ngực, bụng một phần mông đặt trên
bàn trà, những chỗ còn lại đều lơ lửng, rất là không tự nhiên. Đỗ Long bắt đầu
mát xa xương sống, ánh mắt lại theo bờ eo của cô nhìn xuống phiá dưới, chỉ
thấy mông Đường Lệ Phượng cao cao vểnh lên, Đỗ Long thiếu chút nữa muốn dùng
lực đánh cho vài cái, trong lòng hắn ác ý mà nghĩ:


  • Cái mông này… Nhất định là ngày ngày ngồi phòng làm việc mà thành, lãnh đạo
    nha, mông không đủ lớn chưa ngồi được ổn.


  • Chị Đường…


Đỗ Long thu hồi tâm tư, cùng Đường Lệ Phượng nói chuyện, Đường Lệ Phượng cảm
thấy tư thế này rất không được tự nhiên, mệt chết đi, ừ một tiếng sau Đỗ Long
tiếp tục nói:


  • Chị và Lý Thụy Trân rất thân? Cô ta chắc rất chú ý sức khỏe đấy, mỗi ngày
    rảnh là phải đi tập thể hình, bị bắt cóc ba ngày, bị tra tấn, nửa đêm hôm qua
    mới được tự do, lại một đêm không ngủ, cô ta hôm nay giống như người không có
    chuyện gì tới tham dự hội nghị, đổi lại là chị, chỉ e cũng không chịu nổi…

Đường Lệ Phượng hừ nhẹ một tiếng, đối với Đỗ Long có chút bất mãn, Đỗ Long
cười nói:


  • Tặng cơm g chi bằng tặng cần câu cơm, tôi là muốn tốt cho chị, chị Đường,
    tôi nói thật chị đừng giận, chị là nữ lãnh đạo, tôi lại lén lút đấm bóp cho
    chị, nếu bị người khác hiểu lầm, tôi thật ra không việc gì nhưng là tôi lo
    lắng cho chị…

Đường Lệ Phượng bực mình nói:


  • Được rồi, tôi hiểu ý cậu, sau này tôi sẽ bớt thời giơ đi rèn luyện thân
    thể, cố gắng không phiền đến cậu?

Đỗ Long bất đắc dĩ nói:


  • Tôi không phải ý này…

Đường Lệ Phượng ngẫm lại cảm thấy mình nói hơi quá, cô áy náy nói:


  • Tôi biết, tôi không nên tức giận với cậu, tôi cũng không phải là không muốn
    rèn luyện, chỉ có điều… haizz, tôi sẽ cố gắng rút ra thời gian rèn luyện thân
    thể.

Đỗ Long ừ một tiếng, nói:


  • Chị Đường, chị cứ nằm úp như vậy, sau lưng cơ thịt co lại, mát xa hiệu quả
    không tốt, chị cứ gục xuống một chút, nửa người trên ghé vào bàn trà được rồi,
    như vậy phía dưới có hai chân chống đỡ, không cần dùng sức, hơn nữa tôi cũng
    dễ dàng hơn.

Đường Lệ Phượng bất đắc dĩ, đành làm theo lời hắn, cuối cùng cô nửa người trên
ghé vào bàn trà, hai chân quỳ gối, mông chổng lên, Đỗ Long việc đáng làm thì
phải làm, đứng sau lưng cô, hai tay đè chặt bờ eo của cô, tư thế này… Thật sự
là rất cái kia…

Đường Lệ Phượng thấy Đỗ Long hai chân vượt qua chân mình, đứng ở sau xoa bóp
cho mình, nhất thời cảm giác được cái tư thế này mờ ám. Đường Lệ Phượng trong
lòng phản đối, nhưng lại có chút cảm thấy giấu đầu hở đuôi, Đỗ Long chỉ là mát
xa trị liệu cho cô, chính là cô tự mình nghĩ sai?

Đương Lệ Phượng xấu hổ giấu mặt vào hai bàn tay, làm bộ mình là lạc đà trong
sa mạc… Cắn răng chịu khổ…

Đỗ Long nhìn thấy Đường Lệ Phượng ngoan ngoãn nằm sấp thành tư thế mình thích
nhất, trong lòng tà niệm không ngừng lăn lộn, Đường Lệ Phượng che mặt, cái tư
thế này Đường Lệ Phượng từng tự mình thực hiện qua.

Thời gian mát xa chính thức chưa tới năm phút đồng hồ, nhưng Đường Lệ Phượng
cảm giác giống như mình đã chịu mấy trăm năm, đến lúc Đỗ Long nói ra được rồi,
Đường Lệ Phượng cảm thấy như được đại xá, cả người thả lỏng, lúc này mới phát
hiện không ngờ toàn thân mình đều đổ mồ hôi.

Đường Lệ Phượng xấu hổ đứng dậy, sửa lại y phục mặc áo khoác lên, Đỗ Long
nghiêm trang nói:


  • Mát xa chỉ có trể trị phần ngọn, không thể trị tận gốc, chị Đường chị phải
    chú ý kết hợp làm việc và nghỉ ngơi, bằng không không được bao lâu chị lại
    phải để tôi tới phục vụ cho chị rồi.

Đường Lệ Phượng cúi đầu, nói:


  • Tôi biết rồi… Cậu ra ngoài trước, tôi muốn nghỉ ngơi một chút, Đỗ Long,
    buổi tối cùng đi ăn cơm, cậu cũng biết, chỉ là bữa cơm công việc, mọi người tụ
    họp cùng vui vẻ một chút.


Cảnh Lộ Quan Đồ - Chương #605